"Nói chuyện, ngươi muốn nói chuyện gì nói chuyện gì?" Khi lần đầu tiên Lâm Hiên nhắc tới chuyện này, Thiên Quỷ thượng nhận chẳng thèm ngóc tới, hắn đâu thèm đặt Lâm Hiên trong mắt. Bởi vì khi đó hắn cho rằng sinh tử của đối phương nằm trong tay hắn, đối với một người sắp chết thì cần dông dài làm gì chứ? Nhưng mà chỉ nửa tuần trà sau, hắn mới biết mình sai lầm đến mức nào. Lâm Hiên đâu phải tiểu hài tử để hắn mặc ý an bài mà thực ra là đang giả heo để ăn thịt hổ. Cái cảnh mình là thịt cá, người là dao thớt, kẻ từng tung hoành Ma giới như Thiên Quỷ thượng nhân rốt cuộc cũng hiểu được rồi. Náo loạn cả buổi mới biết rằng kẻ yếu chính là mình. Đáng thương, đáng tiếc, mình đã hỗn đến trình độ này rồi vậy mà còn bị gạt. Thiên Quỷ thượng nhân vốn tâm cao khí ngạo giờ cũng phải trợn mắt mà nhìn người ta an bài số phận của chính mình rồi. Hắn cũng chẳng phản kháng được, ai bảo hắn không có thân thể chứ.Nếu không thì tiểu tử Lâm Hiên này đâu là cái thá gì, bảo vật sắc bén thì sao, tu vi mới chỉ động huyền kỳ mà thôi, hắn có thể tiêu diệt cả đống kẻ như vậy. Có lẽ lời này đối với trường hợp như của Lâm Hiên mà nói thì hơi quá, nhưng không thể phủ nhận ngày xưa Thiên Quỷ thượng nhân xác thực có thực lực cường hãn.Cho dù đối mặt với Cổ Ma thánh tổ hắn cũng không có ý quỳ gối, tuy khó tránh khỏi kết quả vẫn lạc nhưng du sao cũng qua mặt thành công đối phương để cho một lũ tàn hồn đào thoát. Hắn làm được vậy là rất giỏi rồi, phóng mắt khắp cả Ma giới liệu có mấy kẻ tu vi Phân Thần kỳ làm được như vậy chứ? Có lẽ chỉ đếm được trên đầu ngón tay mà thôi, thậm chí có thể nói trừ hắn ra cơ hồ không ai làm được. Bởi thế nên Thiên Quỷ thượng nhân tất nhiên là có vốn để kiêu ngạo. Nhưng cho dù có bưu hãn hơn nữa thì thời gian cũng trôi qua quá lâu rồi, hắn hôm nay bất quá chỉ là một cô hồn dã quỷ mà thôi. Lúc này bị Cửu cung tu du kiếm bao vây, có thể nói là mệnh đã không còn thuộc về hắn nữa, Thiên Quỷ thượng nhân rốt cục tỉnh táo lại. Lúc này chỉ có thể lựa chọn giữa vẫn lạc hoặc chịu thua. Bản thân hắn sống nhờ trong pháp bảo đã hơn vạn năm, từng chịu được nỗi tịch mịch khiến người thường phát điên, điều ấy chứng tỏ ý niệm muốn sống của hắn vô cùng mạnh mẽ, nếu không phải vạn bất đắc dĩ tuyệt không từ bỏ sinh lộ. Tuy thế gian có nhắc tới Luân Hồi chuyển thế, cho dù bản thân bây giờ lựa chọn binh giải hoặc tọa hóa để rồi trăm ngàn năm sau có lẽ lại bước vào tiên lộ nhưng quả thực tỷ lệ này quá nhỏ bé. Huống chi dù có bước trên con đường tu tiên một lần nữa thì đã sao, một khi vào luân hồi thì trí nhớ kiếp trước đều bị xóa bỏ, người đó còn là mình nữa sao. Tuy hồn phách của mình chuyển thế đầu thai nhưng cũng đâu còn quan hệ gì với thượng thế nữa, nếu nói đó là một người khác căn bản là chẳng sai, kết quả như vậy hắn thực sự không muốn. Bởi vậy nên hắn cũng chỉ có thể nhận thua mà thôi. Nguồn: http://truyenfull.vn "Đạo hữu dừng tay, có chuyện gì cũng có thể hảo hảo thương lượng, chúng ta hãy ngồi xuống đàm đạo được không? Lúc nói lời này, trên mặt hắn đã không còn vẻ hung lệ như trước nữa mà thay vào đó là dáng vè hòa ái. Đương nhiên không phải địch ý của hắn đối với Lâm Hiên đã bớt đi mà thực ra là người dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Cái mạng nhỏ của mình đã nằm trong tay đối phương, hắn đâu dám dùng ác ngữ mà nói chuyện với Lâm Hiên nữa. Kẻ thức thòi mới là trang tuấn kiệt, Thiên Quỷ thượng nhân sống nhiều năm như vậy sao có thể không hiểu đạo lý ấy chứ? "Đạo hữu sớm như vậy thì tốt rồi." Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ hài lòng. Hắn cũng không muốn trở mặt cùng Thiên Quỷ thượng nhân, với thực lực của hắn mà muốn giải quyết một tàn hồn thì quá dễ dàng nhưng làm vậy hắn đâu được chỗ tốt gì. Lâm Hiên trước nay luôn tính kỹ mọi chuyện trước khi làm. Mặc dù bản thân đã đọc qua rất nhiều điển tịch của Ma giới nhưng cho tới bây giờ vẫn còn nhiều điều chưa rõ. Nói không khách khí thì những hiểu biết của Lâm Hiên về Ma giới còn rất nông cạn, dù sao hiệu quả của việc đọc ngàn quyển sách cũng chả khác gì việc "nuốt cả một quả táo những vẫn đâu biết mặt mũi cây táo nó thế nào". Đọc vạn quyển sách không bằng đi ngàn dặm đường, những lời này thật chí lý. Sách vở là chết, huống chi diện tích Ma giới rộng lớn bao la, có đọc thêm một ít thượng cổ điển tịch nữa thì kiến giải về giới này còn lâu mới đủ. Vì vậy nên Lâm Hiên đánh chủ ý tới tàn hồn của Thiên Quỷ thượng nhân. Đừng nhìn đối phương giờ trông chẳng khác gì chó nhà có tang nhưng đó không phải lỗi của hắn, hắn lụi bại đến mức này là do đắc tội với Cổ Ma Thánh Tổ. Tồn tại cấp bậc Thánh tổ đáng sợ đến mức nào thì trong lòng Lâm Hiên cũng biết được chút ít. Khi xưa tại Thiên Vân thập nhị châu, hắn đã từng giao thủ với phân hồn của Băng Phách Thánh Tổ. Cảnh giới hai người tương đương nhau bất quá tình huống bản thân tất nhiên là hắn rõ nhất. Từ trước đến nay vốn là vượt cấp khiêu chiến chỉ như trò chơi, nhưng trận chiến đó đã đánh tan ngạo khí trong lòng hắn. Tam giới to lớn, cao nhân vô số, thiên ngoại hữu thiên a. Phải biết rằng lúc ấy hắn đã trổ hết thần thông cùng các loại bảo vật uy lực tuyệt luân, mà Băng Phách thánh tô chỉ phải phân hồn hàng lâm, chính là tay không tới hạ giới, vậy mà nàng lại có thể dựa vào các loại thần thông huyền diệu khiến Lâm Hiên liên tục chịu khổ, các loại tuyện chiêu đều mất đi hiệu quả, ngay cả Phệ Linh kiếm cũng bại, nêu skhoong phải Ngũ Long Tỷ thần bí phát uy thì Lâm Hiên đã tiêu rồi… Đương nhiên Băng Phách thánh tổ cũng là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh trong Ma giới, là một trong chính vị Chân Ma thủy tổ. Lâm Hiên lúc đó chỉ chống lại phân thần của một vị thánh tổ mà thôi, Thiên Quỷ thượng nhân người ta chính là đấu với Thánh Tổ chân chính, hơn nữa còn là loại không bị thương gì đồng thời còn có các loại bảo vật trợ giúp. Nếu hai người đổi chỗ cho nhau thì Lâm Hiên biết hắn hiện tại không thể toàn thân trở ra. Tất nhiên thực lực hắn lúc này còn yếu, nếu tiến gian Phân Thần kỳ đỉnh phong thì lại khác. Nhưng bất kể thế nào, Thiên Quỷ thượng nhân quả thực rất giỏi rồi, nếu có thể thu phục hắn thì khi đi lại ở Ma giới tất nhận được tương trợ lớn. Hắn có thể tránh được rất nhiều nguy hiểm không biết tên, chuyện tìm tài liệu luyện chế phân thần đan cũng dễ dàng hơn nhiều. Cơ hội trước mắt không thể bỏ qua, Lâm Hiên quyết thu phục Thiên Quỷ thượng nhân để hắn giúp đỡ mình khi còn ở Ma giới. Tính toán của Lâm Hiên quả thật không tồi, hắn tận lực nghĩ biện pháp để đạt được lợi ích lớn nhất. "Đều là lão phu sai, đã xem thường đạo hữu." Thiên Quỷ thượng nhận cung thuận nói. "Đạo hữu muốn biết chuyện gì xin cứ hỏi, nhưng có thể loại bỏ số phi kiếm này đi được không." Vừa nói, hắn vừa làm động tác giống như đang nuốt nước bọt, nhìn xung quanh.