"Cái gì?" Lâm Hiên vốn đã giơ lên tay phải, toàn thân tỏa ra vô số ma khí. Hắn không những có thể sử dụng được Ngũ Hành nguyên khí mà nếu lấy đệ nhị nguyên anh làm chủ thì ngay cả ma khí hắn cùng dùng được. "Nàng kia... biết ta?" Tuy Lâm Hiên nghĩ rằng thân phận tu tiên giả của mình đã bị đối phương khám phá ra nhưng thật không ngờ ngay cả tên của bản thân đối phương cũng biết. Có lầm hay không, đây là lần đầu tiên mình tới ma giới, sao lại có người nhận ra được, chẳng lẽ… Băng Phách Thánh Tổ! Nghĩ đên đây Lâm Hiên bỗng thấy sống lưng lạnh toát, chẳng lẽ nàng này biết được mình từ chỗ Băng Băng Phách thánh tổ. Bất quá hắn suy nghĩ kỹ một chút thì thấy khả năng này không lớn, hơn nữa Băng Phách cũng chỉ biết hắn họ Lâm mà thôi. Lâm Hiên ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh như băng đảo qua trên người đối phương: "Ngươi biết ta sao ?" Ban đầu Lâm Hiên còn dùng đệ nhị nguyên anh tu luyện ma công làm chủ, giờ phút này cũng chẳng cần che dấu gì nữa, pháp lực toàn thân cuồn cuộn dâng lên. Hừ, chỉ là động huyền trung kỳ mà thôi, thật không hiểu sao tiểu kiếm ca ca lại coi trọng ngươi như vậy. Nàng này lạnh lùng nói, trên mặt không che dấu nổi vẻ kinh ngạc. "Tiểu kiếm ca ca." Lâm Hiên vừa nghe thấy mấy chữ này liền giật mình "Người ngươi nói là Điền Tiểu Kiếm sao?" Quả nhiên ngươi biết tiểu kiếm ca ca, thật đúng là Lâm Hiên không sai rồi. Ha ha, Vận khí của bổn cung thật sự là không tệ, chỉ cần đem ngươi diệt sát rồi rút hồn giao cho tiểu Kiếm ca. Hắn nhất định sẽ phi thường cao hứng. Nang kia nghe Lâm Hiên nói vậy thì gương mặt thoáng chốc trở nên mừng như điên, cười không thể khép miệng lại được. Nàng này tôn hiệu là Ma Xà tiên tử, là trực hệ hậu duệ của Bảo Xà thánh tổ, rất được sủng ái nên vô cùng kiêu ngạo ương nghạnh, không coi ai ra gì. Bất quá cơ duyên xảo hợp lại gặp được Điền Tiểu Kiếm. Hai người lúc đó vì tranh đoạt bảo vật nên tất nhiên là đấu pháp kịch liệt. Lần đó nàng này ăn phải đau khổ không nhỏ, nếu không phải tại thời khắc mấu chốt có người tương trợ thì đã ngã xuống trong tay Điền Tiểu Kiếm rồi. Kể từ đó, nàng không những không oán hận mà còn cực kỳ tôn sùng Điền Tiểu Kiếm, bất kể tâm cơ hay dung mạo lẫn thực lực siêu quần cùng tư chất tu luyện đều làm nàng ngây ngất. Đáng tiếc nàng chỉ là yêu đơn phương mà thôi. Nhưng Điền Tiểu Kiếm cũng không kiên quyết từ chối mà đùa giỡn nàng trong tay hòng kiếm chỗ tốt từ Bảo Xà. Điền Tiểu Kiếm mặt ngoài đối xử với nàng như hồng nhan tri kỷ nên nàng thường lẽo đẽo theo hắn suốt ngày, từ đó cũng biết được một vài chuyện của hắn. Trong động phủ của Điền tiểu kiếm nàng từng nhìn thấy bức họa của Lâm Hiên liền tò mò hỏi, lúc ấy mới biết đây là nhân vật mà Điền tiểu kiếm bội phục nhất cũng kiêng kỵ nhất. Ma Xà tiên tử nghe xong thì vô cùng kinh ngạc, liền đem dung mạo Lâm Hiên nhớ rõ. Thật không ngờ nàng lại gặp "người đó" ở nơi này. Điều đó tất nhiên khiến nàng vô cùng hưng phấn, gương mặt thoáng cái liền trở nên dữ tợn, dường như muốn động thủ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. Lâm Hiên đối với mọi chuyện đều không quá rõ, bất quá thấy gương mặt bất thiện của đối phương thì không hề khách khí lạnh giọng giáo huấn: " Ngươi muốn gì đấy, dù Điền Tiểu Kiếm đích thân đến đây cũng phải gọi ta một tiếng ca ca, tiện tỳ vô tri như ngươi có phải ngày thường cuồng vọng quen thói rồi hay không?" "Muốn chết!" Trong mắt Ma Xà Tiên tử lóe lên một tia tàn khốc, bàn tay trắng như ngọc phất một cái, thủ trạc màu xanh biếc rời cổ tay bay vút tới phía Lâm Hiên. Thủ trạc chợt lóe liền đón gió biến lớn cả ngàn lần, ma phong gào thét thằng hướng Lâm Hiên kích bắn tới. Đây đúng là bảo vật mới vừa khiến lão giả đuôi bọ cạp cứ hồ đồ mà vẫn lạc. Đối với bảo vậy này Ma Xà tiên tử vô cùng tin tưởng, chuẩn bị dùng nó đem Lâm Hiên diệt sát.