Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2247: Đại chiếm thượng phong



Thần thông của bảo vậy này Lâm Hiên đã thấy qua nên không dám khinh thị, bất quá cũng không mấy sợ hãi.
"Xú nha đầu thật sự là ngại mạng mình quá dài mà, đã như vậy thì ta sẽ cho ngươi kiến thức một chút thực lực của Lâm mỗ."
Lời còn chưa dứt, Lâm Hiên cũng động thủ. Tay áo bào hắn khẽ phất lên, một pháp bảo hình mũi dùi liền bay ra. Bảo vật này có màu hỏa hồng sắc, xung quanh được từng vòng hồ quang điện cùng phù văn bao bọc.
Đúng là Lôi Hỏa Trùy Lâm Hiên đoạt được từ tay thái thượng trưởng lão của Thiên Thi Môn, sau đó lại được hắn dùng vô số tài liệu trân quý luyện chế lại. Bởi thực lực đối phương không yếu nên Lâm Hiên vừa ra tay liền đặc biệt dùng bảo vật song thuộc tính này để chiêu đãi một phen, cũng là để thử nghiệm một chút uy lực của nó.
"Bảo vật Lôi Hỏa song thuộc tính!" Ma xà tiên tử khẽ nheo mắt lại, bất quá hiện tại muốn biến chiêu đã không kịp.
Thủ trạc xanh biếc và Lôi Hỏa Trùy màu hỏa hồng hung hăng đụng vào nhau, bất quá ngay khi va chạm liền phân rõ cao thấp, linh quang từ thủ trạc nhanh chóng ảm đạm đi. Kết quả này khiến Ma Xà càng thêm giận dữ, từ trong miệng nàng bắn ra một pháp bảo hình dáng vô cùng kỳ lạ.
Bảo vật này lớn chừng mấy tấc, có vài phần giống nghiên mực, linh quang vô cùng rực rỡ đồng thời từ nó liên tục phát ra mùi mực thoang thoảng rất dễ chịu.
"Có độc!" Lâm Hiên nhíu mày, bất quá không hề sợ hãi. Trong người hắn có Huyễn Linh Thiên Hỏa, tự bản thân nó đã ẩn chứa kịch độc, dù không dám nói bách độc bất xâm nhưng có thể uy hiếp đến hắn thì quả thật không nhiều.
Nhìn thấy độc công vô dụng, Ma Xà ẩn ẩn cảm thấy đối phương có chút khó chơi, bất quá nàng cũng chỉ hừ lạnh một tiếng, hai tay như hồ điệp xuyên hoa liên tục đánh ra mấy đạo pháp quyết lên nghiên mực. Lập tức liền xuất hiện một lượng lớn sương mù từ trong nghiên mực phun ra, sau đó ở giữa không trung tụ lại hình thành một loạt quái vật có hình dáng như rắn cạp nong, trong miệng phát ra tiếng ngựa hí, sau đó quẫy mình lao tới người Lâm Hiên.
Về phần Lôi Hỏa Trùy đang đánh tới thì nàng chỉ gỡ một bông tai như làm bằng ngọc trai ném ra, ma quang chợt lóe liền bay lên, sau đó từ nó tỏa ra một tầng sương mù nhàn nhạt đem toàn thân nàng bao phủ lại. Nàng rất tự tin vào lực phòng ngự của bảo vật này.
Thấy hành động của đối phương, trong lòng Lâm Hiên cười lạnh, tay phải giơ lên điểm về phía trước, sau đó quát một tiếng " đi !"
Lời còn chưa dứt, hỏa hồng sắc cùng hồ quang tại mặt ngoài Lôi Hỏa Trùy trong nháy mắt liền tăng vọt, thanh âm đì đùng liên miên không dứt, hơn nữa tốc độ của nó cũng nhanh hơn vài phần. Sau một khắc, chỉ nghe thấy âm thanh vù vù chấn động, Lôi Hỏa Trùy đã bay đến bên người ma nữ, nhất thời hỏa diễm bùng cháy đem nàng bao bọc lại, ma khí ở phụ cận phảng phất như gặp phải khắc tinh nhanh chóng thối lui không dám lại gần.
Bất quá cơ hồ cùng lúc đó, những quái xà nọ cũng đã bay đến trước người Lâm Hiên, khoảng cách bất quá chỉ cách mấy trượng mà thôi. Ánh mắt Lâm Hiên vẫn như thường, nhàn nhạt phất tay, mười đạo hồng quang từ trong tay áo như cá bơi ra, lập tức va chạm với đám quái xà.
Đám quái xà tuy hung hãn dị thường nhưng lại dễ dàng bị chém tan thành mấy mảnh, chỉ nháy mắt mà toàn quân đã bị diệt. Mấy đạo hồng quang cũng không hề dừng lại mà lập tức tụ lại tạo thành một cự kiếm dài bảy tám trượng. Cự kiếm tỏa hồng quang chói mắt, hướng nghiêm mực ào ào chém tới.
Ma Xà tiên tử chứng kiến một màn này, trong tâm liền trùng xuống nhưng lại thúc thủ vô sách vì chính bản thân nàng cũng đang bị Lôi Hỏa Trùy bao vây luyện hóa, căn bản không thể thoát ra ngoài. Ma Xà tiên tử cắn răng đánh ra một đạo pháp quyết, khiến tầng bảo hộ quanh người ảm đạm đi một chút, nhưng đổi lại nàng có thể miễng cưỡng thao túng được nghiên mực. Nghiên mực cấp tốc xoay chuyển, hắc vụ tỏa ra từ nó bắt đầu huyễn hóa ra một mặt quỷ dữ tợn. Mặt quỷ ấy nhai loạn một hồi rồi phun ra ma diễm xanh biếc muốn ngăng cản cự kiếm. Đáng tiếc thế hạ xuống của cự kiếm cũng không bởi vậy mà chậm lại.
Oanh!
Lệ khí bắn ra bốn phía, mặt quỷ lập tức trở nên mơ hồ rồi biến mất. Không gian bỗng chốc trở nên yên tĩnh dị thường, nhưng một khắc sau đó lại có tiếng răng rắc từ trong ma vụ truyền ra, bên ngoài nghiên mực xuất hiện vết rách, ban đầu chỉ một chút, sau đó nhanh chóng lan ra như mạng nhện, thoáng cái bảo vật liền biến thành bụi phấn tiêu tán đi.
"Không... Không thể nào!"
Nét mặt Ma Xà đại biến, cực kỳ hoảng sợ. Nghiên mực nọ uy lực cực lớn chưa lúc nào khiến nàng thất vọng, đó là một kiện cổ bảo mà nàng phải hao hết thiên tân vạn khổ mới đoạt được, không ngờ cứ như vậy mà bị hủy đi. Một kích vừa rồi là do bảo vật dạng gì gây ra mà có thể tạo thành điều ấy chứ?
Lâm Hiên cũng không muốn cùng đối phương dây dưa, quát khẽ một tiếng, cự kiếm ở không trung rung lên, sau đó phân giải thành mười tám đạo hồng mang, bên trong mỗi đạo hồng mang chính là một tiên kiếm mỏng như cánh ve
"Đi!" Lâm Hiên ngón tay điểm ra, lập tức hàng loạt tiếng thanh minh cao vút chợt truyền ra, mười tám chuôi cửu cung tu du kiếm liền hướng phía đối phương tư ong vỡ tổ tràn tới. Nguồn: http://truyenfull.vn
Khoảng cách gần như vậy cơ hồ chỉ chớp mắt là đến, Ma Xà tiên tử muốn tránh cũng không kịp nữa, thoáng chốc nàng đã bị cửu cung tu du kiếm vây lại.