Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2538: Linh Miểu viên



Đan dược thần kỳ như vậy, dĩ nhiên là khiến cho người ta vô cùng thèm muốn, nhưng cẩn thận ngẫm lại thì đúng là có chút khó tin. Những kẻ ngồi đây cũng không phải mới bước chân vào Tu Tiên đạo mà chính là đại năng Phân Thần kỳ. Thực lực đạt đến cấp độ này, chưa nói đên tu vi thì kiến thức cũng đã vô cùng uyên bác. Đương nhiên sẽ không giống như đám phàm nhân luôn cho rằng Tiên pháp là không gì không làm được. Tiên thuật nào cũng có điểm hạn chế, mà công dụng của đan dược cũng giống như vậy.

Đúng là Tu Tiên giới có loại linh đan có thể chữa trị thân thể bị hoại tử, xương cốt thoái hóa, cũng có loại linh vật giúp tu sĩ đẳng cấp cao tăng tiến tu vi, còn có một số linh dược có tác dụng rất lớn đối với tu sĩ gặp phải bình cảnh. Đây đêu là thứ mà tu sĩ vô cùng khao khát có được, chỉ cần một loại xuất hiện cũng có thể khiến Tu Tiên giới dấy lên một màn gió tanh mưa máu. Nhưng đan dược nào có thể đồng thời sở hữu tất cả những công dụng này?

Đáp án đương nhiên là không thể có, ít nhất là những tu sĩ đang ngồi đây đều chưa từng nghe qua.

Không, điều cốt lõi ở đây không phải là có nghe nói đến hay không, mà chính xác là loại đồ vật thần kỳ như vậy thì mọi người căn bản chưa hề nghĩ đến. Thiên hạ nào có chuyện tốt như vậy, Một khỏa đan dược mà có đủ loại công dụng thì đừng nói là Linh giới không tồn tại mà ngay cả Tiên giới cũng chẳng thể tìm ra.

Mà Phiêu Miểu Cửu Tiên đan lại được đồn đãi là có hiệu quả thần diệu như vậy. Trước kia cũng không cẩn thận suy xét điều này, nhưng giờ nghĩ lại, chẳng lẽ là nghe nhầm, hay có kẻ nào hồ ngôn loạn ngữ sao?

Dường như đây là cách giải thích hợp lý nhất.

Nhưng ngẫm lại thật kỹ thì điều này sao có thể xảy ra? Những truyền thuyết về linh dược này đều do chính miệng những bậc tiền bối, các đời tổ sư của Phiêu Miểu Tiên cung truyền lại từ đời này qua đời khác. Nếu tin đây là lời đồn nhảm thì chẳng lẽ lại nói những bậc tổ sư lập phái cố ý lừa gạt hậu bối đệ tử bổn môn sao? Cái này hẳn là không phải, nếu đầu óc bọn hắn không có vấn đề thì sẽ chẳng làm ra chuyện nịnh nọt ngu xuẩn như vậy.

Nhưng nếu không phải như vậy thì nên giải thích thế nào?

Trong nhất thời, nguyên một đám hơn mười tên Tu Tiên giả Phân Thần kỳ tất cả đều cứng họng, vấn đề này khiến bọn chúng như lọt vào sương mù, vắt óc suy nghĩ cũng chẳng thể tìm ra đáp án.

Vấn đề này quá khó khăn, suy tư cũng chỉ uống phí tâm lực.

"Đại trưởng lão, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì? Ngài cũng đừng có thừa nước đục thả câu." Đại hán râu quai nón thở dài, vấn đề này đúng là làm hắn đau đầu.

"Đúng vậy a, đại sư huynh, ngài hãy nói thẳng ra cho chúng ta biết, sư đệ ngu dốt, vô luận thế nào cũng không thể nghĩ ra."

Lại một thanh âm lười nhác vang lên, chính là tu sĩ họ Hạ không nhịn được mà mở miệng.

"Được rồi."

Linh Hư chân nhân thở dài, cũng không muốn để cho mọi người phải suy đoán lung tung nữa.

"Thật ra, những lời đồn đoán mà mọi người nghe được đều không sai, Phiêu Miểu Cửu Tiên đan đúng là có công dụng thần kỳ như vậy."

"Cái gì, điều này sao có thể?"

"Cơ thể bị hoại tử, thoái hóa xương cốt, khôi phục pháp lực, đột phá bình cảnh, cùng với những công dụng thần diệu khác, ta không có nghe lầm chứ, Linh Hư sư huynh, ngươi đang nói đùa sao?"

"Đan dược này đúng là bảo vật trấn cung của bổn môn, nhưng hiệu quả thần kỳ như vậy, chỉ sợ linh dược của Tiên giới cũng không thể có."

Một tu sĩ khác cũng lên tiếng phản bác, tuy lời này phát ra từ chính miệng Đại trưởng lão, nhưng bất kể thế nào thì hiệu quả như vậy ở Tu Tiên giới cũng không bình thường chút nào, cho nên trong nội tâm vẫn cảm thấy khó tin.

"Mọi người không cần gấp gáp, lão phu vẫn chưa nói hết."

Đối mặt với sự hoài nghi của huynh đệ đồng môn, Linh Hư chân nhân vẫn rỏ ra bình tĩnh vô cùng. Thanh âm không nhanh không chậm, mang theo vài phần uy nghiêm vang lên.

"Phiêu Miểu Cửu Tiên đan có nhiều hiệu quả thần kỳ như vậy, nghe thì có vẻ khó tin nhưng việc gì cũng có nguyên nhân của nó."

"Nguyên nhân?"

Chúng tu sĩ thì thào trong lòng, trên mặt lộ vẻ chú ý, đã là người thì ai cũng có sự hiếu kỳ, Tu Tiên giả cũng không hề ngoại lệ. Bọn hắn đã có vô số suy đoán về nguyên nhân này, nhưng vẫn có chút không đáng tin. Nghi vấn này rút cục hôm nay đã có lời giải, đương nhiên đều khiến cho mọi người vô cùng quan tâm.

"Đây là bởi vì Phiêu Miểu Cửu Tiên đan vốn không phải chỉ là một loại linh vật, mà là nhiều loại linh đan thuộc tính khác nhau, có chung một tên gọi. Những linh đan này, có hiệu quả giống như Cửu Thiên Tiên Lộ, có thể chữa khỏi thân thể bị hoại tử, thoái hóa xương cốt, cũng có hiệu quả rất lớn đối với tu sĩ cấp cao trùng kích bình cảnh."

"Cái gì?"

Chúng tu sĩ không nhịn được mà kinh hô, lý do như vậy đúng là có thể giải đáp nghi vấn, nhưng cũng theo đó mà phát sinh một vấn đề khác.

"Nếu là nhiều loại linh dược khác nhau thì tại sao lại sử dụng cùng một cái tên này?" Thanh âm của đại hán râu quai nón truyền đến, cũng là thay mặt các sư huynh đệ nêu ra nghi vấn trong lòng.

"Bởi vì Phiêu Miểu Cửu Tiên đan không phải là đan dược do tu sĩ luyện chế." Linh Hư chân nhân thở dài một hơi rồi nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Hôm nay đúng là trải qua hết kinh hãi này đến kinh hãi khác, cho dù là Tu Tiên giả Phân Thần kỳ cũng rất ít người khiến cho bọn họ trải nghiệm cảm giác này.

"Phiêu Miểu Cửu Tiên đan, danh tự này tuy giống như linh đan diệu dược, nhưng kỳ thật chính là vật tự sinh ra trong trời đất."

"Vật sinh ra trong trời đất?" Đại hán râu quai nón ngẩn ngơ: "Ý ngài là, vật ấy chỉ có danh tự giống như linh đan mà thôi, nhưng thật ra không có quan hệ gì với đan dược, mà lại giống như những linh thảo trân quý hoặc khoáng thạch?"

"Đúng là ý này, hơn nữa, nhưng linh vật này có hiệu quả khác nhau nhưng lại được sinh ra ở cùng một địa điểm, trong điều kiện tự nhiên giống nhau. Còn vì sao mà hiệu quả của chúng khác nhau thì lão phu cũng không biết." Linh Hư chân nhân lại thở dài một hơi rồi nói.

Đám tu sĩ phía dưới trên mặt dần lộ ra vẻ hiểu rõ, nhưng lời của lão giả vẫn chưa dừng lại...

"Điều này chính là bí mật lớn nhất của bổn môn, địa điểm sinh ra Phiêu Miểu Cửu Tiên đan cũng không thuộc giới diện này, mà ở bên trong một khe nứt không gian, do tổ sư lập phái của bổn môn trong lúc vô tình mà phát hiện ra, gọi là Linh Miểu viên."

"Linh Miểu viên?"

"Đúng vậy."

"Vậy thì Phiêu Miểu Cửu Tiên đan vẫn còn được lưu lại ở trong đó sao?" Đại hán râu quai nón có chút hưng phấn nói.

"Ha ha, lời này của sư đệ không đúng rồi." Linh Hư chân nhân mỉm cười nói.

"Tiểu đệ nói sai?" Đại hán râu quai nón gãi gãi đều, vẻ mặt mê mang.

"Dược tính của Phiêu Miểu Cửu Tiên đan dù có khác nhau thì cũng đều vô cùng trân quý. Mỗi một loại đối với tu sĩ chúng ta đều là vật chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Các vị thử đặt mình vào hoàn cảnh của người khác rồi ngẫm mà xem, nếu có tiên duyên mà thu được bảo vật như vậy thì sẽ lưu lại cho đệ tử hậu bối sao?"

"Cái này..."

Chúng tu sĩ ở đây đều ngẩn ngơ, sau đó rơi vào im lặng. Trải qua thời gian chừng một chén trà công phu.

"Có lẽ là tiểu đệ không làm được."

Đại hán râu quai nón thở dài, thẳng thắn nói.

"Ta cũng không được."

"Ta cũng thế."

Tuy thừa nhận điều này chẳng có gì là vẻ vang, nhưng ở đây đều là sư huynh đệ đồng môn nhiều năm, nên chẳng có ai muốn làm ngụy quân tử. Đều tỏ ra rằng, nếu may mắn có được cũng sẽ không lưu lại Phiêu Miểu Cửu Tiên đan cho hậu nhân.