Truyền Nhân Thiên Y

Chương 178: Anh, mau trở lại cứu chị dâu!



"Cô?"

"Thử với tôi?"

Bạch Vân Hi lập tức có chút kinh ngạc, sau đó bắt đầu cười ha hả, trong tiếng cười còn mang theo ý mỉa mai sâu sắc, Hạ Tử Yên nghe thấy càng khó chịu.

Sau khi cô hừ lạnh một tiếng thì bỗng giậm chân cấp tốc vọt tới.

"Xem chiêu!"

Bành!

Hai người lập tức va chạm một chưởng, sau khi Bạch Vân Hi cảm nhận được chưởng lực của đối phương thì không khỏi hơi ngơ ra.

"Sao cô lại đột phá đến cảnh giới Tông Sư rồi? Còn là trung kỳ?"

Anh ta cảm thấy rất kinh ngạc, annh ta và Hạ Tử Yên mới không gặp một tháng, không ngờ đối phương lại liên tục đột phá nhiều cảnh giới trong thời gian ngắn ngủi như thế!

Hơi suy nghĩ một chút thì hiểu được, chắc chắn là lúc trước Lương Siêu từng cho cô không ít thứ tốt.

"Xem ra trong đông đảo mỹ nữ bên cạnh Lương Siêu thì cô cũng coi như tương đối được yêu chiều, thứ hắn từng cho cô nhất định rất quý giá đúng không?"

Hạ Tử Yên không đáp lời, đồng thời công kích còn trở nên càng sắc bén, nhưng rất nhanh đã phát hiện cho dù mình dùng hết vốn liếng cũng không làm gì được đối phương.

Lại qua vài giây đồng hồ, Bạch Vân Hi cảm thấy chơi đủ rồi, lúc này lập tức phóng khí tức Thiên Tượng Cảnh trung kỳ của mình ra.

Chỉ dựa vào uy áp khí tức này, Hạ Tử Yên đã bị ép tới khó động đậy, sau đó anh ta lại đột nhiên vung tay lên, một Huyền khí xen lẫn sức mạnh thiên địa giáng thẳng lên người cô.

"A!" Hạ Tử Yên kêu thảm một tiếng rồi trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, còn phun ra một ngụm máu tươi ở giữa không trung.

Nhìn Hạ Tử Yên bay giữa không trung, Bạch Vân Hi đột nhiên nghĩ đến trước đó cảnh tượng bi thảm mình bị Lương Siêu hung ác đánh một trận, thù hận mãnh liệt như giếng phun bùng nổ.

"Lương Siêu, nếu mày không có mặt, vậy tao chỉ có thể làm con đàn bà của mày thay mày chịu đựng trước vậy."

"Trước kia mày hành hạ tao thế nào thì hiện tại tao sẽ làm trầm trọng thêm toàn báo ứng tại ngươi nữ nhân trên người!"

Trong lòng nghĩ như vậy, Bạch Vân Hi lập tức giẫm một cái lên mặt đất, trực tiếp đuổi kịp Hạ Tử Yên còn ở giữa không trung, một chân đá thẳng vào phần eo cô, lại làm cô bị văng lên cao...

Sau đó, thân thể Bạch Vân Hi không ngừng lấp lóe, tiếng kêu thảm thiết của Hạ Tử Yên càng lúc càng lớn, về sau lại trở nên càng yếu ớt.



"Anh, anh dừng tay!"

"Súc sinh!"

Dù là Cung Vũ ngày thường tính tình rất tốt, rất có tu dưỡng cũng triệt để không nhìn được, bắt đầu lớn tiếng mắng.

Về phần bọn người Đỗ Bình, thấy Cam Mâu không những không có ý ngăn cản, ngược lại còn thỉnh thoảng mở miệng chỉ điểm thân pháp trên không trung của Bạch Vân Hi, ai cũng đành lắc đầu âm thầm thở dài.

Trong phòng an toàn, nhìn thấy hình ảnh trong đại sảnh, Hạ Tử Yên như trái bóng da bị người ta không ngừng đá tới đá lui, bây giờ đã không còn sức lực để kêu to, thậm chí cả người đã mềm oặt xuống, Lương Nghiên sớm khóc không thành tiếng.

Cuối cùng cô bé thực sự nhìn không được, lập tức bấm điện thoại cho Lương Siêu.

Giờ phút này, Lương Siêu đang châm cứu thêm một lần cho Lăng Vũ ở khách sạn, thấy Lương Nghiên gọi điện thoại đến thì cười cười, ngay lập tức bấm nghe.

"Nghiên Nghiên, có chuyện gì sao?"

"Hức hức..." Lương Nghiên vừa nghe máy đã khóc lớn tiếng, Lương Siêu nghe vậy thì trái tim căng thẳng.

"Làm sao vậy Nghiên Nghiên? Khóc cái gì? Có người ức hiếp em à?"

"Không, không có."

"Không phải em, anh ơi, anh mau trở lại đi, hai chị dâu vì bảo vệ em mà sắp bị người ta, sắp bị người ta đánh chết!"

"Nhưng trước đó chị dâu Cung Vũ không cho tôi rời khỏi phòng an toàn, cũng, cũng không cho em gọi cho anh, nhưng hiện tại Nghiên Nghiên thực sự không biết làm sao bây giờ, hức hức..."

Nghe vậy, Lương Siêu lập tức nhíu chặt mày

"Nghiên Nghiên, tạm thời em đừng khóc. Nói rõ mọi chuyện trước đã, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Lương Nghiên gật gật đầu, đứt quãng mà nói ngắn gọn mọi chuyện lại, sau đó cúp điện thoại, lại gửi cho Lương Siêu một cái video, để hắn xem tình cảnh lúc này trong phòng khách.

Nhìn thấy cảnh tượng đó, Lương Siêu lập tức hiểu ra.

Là người của tổng bộ Võ Minh tìm tới cửa, mà tên Bạch Vân Hi kia lại xuất hiện, lúc này đang điên cuồng trả thù! Trút hết lửa giận của gã lên hai người phụ nữ của mình!

"Anh ơi..."



"Anh mau trở lại cứu hai chị dâu đi!"

Nghe vậy, Lương Siêu đột nhiên có cảm giác hối hận cực độ.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Hối hận lúc trước quá xem thường Bạch Vân Hi, dễ dàng thả tên đó đi như vậy! Sớm biết như thế thì trước đó nên một tay chụp chết tai hoạ này!

Không nói hai lời, hắn khoác áo lên rồi xoay người rời đi.

Lăng Vũ nhìn ra hắn không thích hợp, ngăn hắn lại để hỏi một câu, đã nghênh đón một ánh mắt lạnh lùng của Lương Siêu.

"Lăng Lão, xem ra trước đó sư phụ tôi nói không sai, Võ Minh thật không phải tốt lành gì. Nếu tiếp theo ngài còn muốn tôi trị liệu cho thì mau rời khỏi Võ Minh đi, thế lực như vậy thật là làm người ta buồn nôn."

Lăng Vũ lập tức nhíu mày lại, sau khi hỏi rõ nguyên do còn nói không có khả năng, nhưng khi nhìn thấy một đoạn video Lương Siêu đưa ra thì lập tức không nói nên lời.

Thành viên của Võ Minh dùng thủ đoạn ti tiện uy hiếp một người vô tội. Người dẫn đầu là cấp bậc trưởng lão, không những không ngăn cản, trừng phạt, mà còn hoàn toàn mang thái độ dung túng, ngầm đồng ý, thậm chí còn chỉ điểm không ít cho đối phương!

Trong nhất thời, Lăng Vũ cũng tức giận tột độ, đứng đó bắt đầu mắng đậu má.

"Con mẹ nó lão già Cam Mâu này, thật là mẹ nó thiếu giáo dục!"

"Lần này ông đây không đánh cái mông của lão ta thành mười tám cánh thì không ngừng! Không được, lão ta làm bại hoại danh dự Võ Minh trước mặt người khác như vậy, đánh thành mười tám cánh còn xem như có lời cho lão, nhất định phải..."

"Sư phụ ơi." Lúc này, Khương Nhu khẽ nói một tiếng cắt ngang lời ông ta, chỉ chỉ cánh cửa đã bị đẩy ra kia: "Lương Siêu cũng đã đi rồi, chúng ta có nên đi theo hay không?"

"Hiện tại cảm xúc của anh ta rất không ổn định, mà Cam Mâu trưởng lão là một vị cao thủ Kim Đan kỳ, đến lúc đó con sợ..."

Lăng Vũ nghe vậy thì vỗ trán một cái, lập tức lôi kéo Khương Nhu xông ra ngoài.

Nửa giờ sau, biệt thự Cung gia, Lương Siêu đạp lên cánh cửa đã bị đánh sập trên mặt đất mà đi vào, đầu tiên là liếc nhìn Hạ Tử Yên đã ngất đi.

Hôm qua cô xuất quan thì lập tức liên hệ với hắn, muốn tới đưa cho hắn phần hôn thư kia. Nhưng hôm nay, cô máu me bê bết mà nằm trên đất, không biết chết sống ra sao.

Hắn lại nhìn Cung Vũ còn bị Bạch Vân Hi hung ác giật tóc, không ngừng ép hỏi.

Hôm qua cô bị chuốc rượu đến trúng độc cồn là vì hắn, bây giờ bị người ta tra tấn như thế, bị thương nghiêm trọng như vậy, lại là vì hắn và em gái...

Những chuyện này làm Lương Siêu đã đến sát ranh giới phát cuồng, ánh mắt lạnh như băng nhìn chăm chú vào Bạch Vân Hi, sát ý trào dâng!