Từ Ao Làng Ra Biển Lớn

Chương 64: Tiếp đón đội Tiền Giang Trên Sân Nhà.



Chương 64: Tiếp đón đội Tiền Giang Trên Sân Nhà.

Đối thủ lần này là đội Tiền Giang, hai bên đã có cuộc v·a c·hạm nhẹ ở loạt trận giao hữu tháng trước. Hai bên ra về với kết quả Hòa. Đội Tiền Giang là đội được đánh giá cửa trên nên họ không hài lòng với kết quả đó. Chưa kể còn thủng lưới tận tới 6 bàn. Lần này họ tới làm khách của L.A. Thái độ nghiêm túc và cẩn trọng hơn.

Ở Vòng 1, Đội Tiền Giang đã để thua đội Cần Thơ, vậy nên họ rất quyết tâm dành được chiến thắng trong trận đấu vào cuối tuần này. Họ di chuyển tới địa điểm thi đấu trước một hôm để làm quen với mặt sân, các cầu thủ có một buổi tập nhẹ. Huấn luyện viên cùng ban quản lý sau khi làm vài công tác thủ tục với Lãnh đạo đội L.A cũng như phía người của Liên Đoàn Bóng đá, đã ra sân và nhắc nhở các cầu thủ ít nhiều.

“Đội L.A bị mất vài cầu thủ so với loạt trận giao hữu, thực lực hiện tại sẽ không bằng trận đấu trước. Tuy vậy chúng ta không được phép chủ quan. Hàng công của họ ghi được bốn bàn trong trận đầu, ngược dòng ngay trên sân của đội trẻ Bình Dương. Vậy nên phải hết sức tập trung.

Bên cạnh đó, hãy đánh mạnh vào khu trung tuyến của họ để ngăn cản nguồn cấp bóng cho hàng công. Nghe nói đội trưởng cũ của họ đã nghỉ thi đấu, hiện tại hàng tiền vệ của họ chính là điểm yếu lớn nhất, vậy nên hãy bóp nghẹt khu trung tuyến, chiến thắng sẽ đến với chúng ta.”

Cầu thủ phía đội Tiền Giang chưa quên trận đấu giao hữu, có người bèn hỏi.

“Thưa thầy, cái tên tiền đạo cánh trái của họ rất nguy hiểm, cậu ta có tham gia trận này hay không?

“Theo thông tin thu thập được thì đội L.A không có sự thay đổi nhân sự ở vị trí này, khả nang cao cậu ta cũng sẽ có mặt ở trận đấu ngày mai. Nhưng mà, một cánh ánh không làm nên mùa Xuân, các cậu cứ đá theo đúng chiến thuật, bóp nghẹt trung tuyến là sẽ giành chiến thắng trận này. “



Lần đầu đội bóng đá của tỉnh được tham dự giải quốc gia, lại còn đá sân nhà. Sự kiện này thu hút nhiều sự chú ý của người dân sống trong khu vực, cũng như những người quan tâm tới bóng đá. Đội ngũ truyền thông của đội bóng cũng như truyền hình địa phương có đưa tin đăng tải sự kiện này.

Sáng ngày chủ nhật, nhiều người không phải đi làm rủ nhau tới sân vận động xem đá bóng, trên khán đài có vài gương mặt quen thuộc như, Thành chung, Nam anh, Thanh Duy… những cầu thủ cũ của đội rất nóng lòng muốn xem màn thể hiện của đội khi không có họ ở trên sân.

Người thân của các cầu thủ cũng đến xem họ thi đấu, Phía Xuân Mai, khi biết tin đội bóng sẽ đá ở sân nhà Bảo Trâm sẽ tới theo dõi trận đấu, ngoài ra cô còn nhiệt tình rủ cả gia đình của Xuân Mai ở Long Thành lên xem nó thi đấu. Điều này có ý nghĩa lớn đối với cá nhân Xuân Mai.

Dược sự hẫu thuẫn của hơn 800 khán giả tới ủng hộ, các cầu thủ L.A cảm thấy khí thế được tăng lên rất nhiều. Lần đầu tiên họ được nhiều người cổ vũ tinh thần, cái gì gọi là lợi thế sân nhà rốt cuộc cũng đã ngờ ngợ ra rồi.

Phía Tiền Giang cũng bị ngợp trước sự quan tâm đông đảo của khán giả, đây là giải hạng ba, sức hấp dẫn không cao. Ngày đầu họ lên đá giải quốc gia, cũng chỉ có hai, ba trăm người tới xem. Lần đầu đi đá sân khách gặp phải rào cản tâm lý lớn đến vậy. Quyết tâm chiến thắng của một số cầu thủ đã có hơi dao động.

Bên Truyền Thông L.A còn cử nhân sự in ấn băng rôn biểu ngữ, phát cho khán giả để gia tăng khí thế cho toàn đội. Và cái tên được họ réo lên nhiều nhất là Anh Khoa, người lập cú đúp trong trận mở màn.

Toàn đội tập trung dưới sân, ông Hùng tiến tới hỏi thăm tình hình chung cũng như lên day cót tinh thần cho mọi người.

“Hôm nay là trận sân nhà đầu tiên của chúng ta ở giải quốc gia, rất nhiều người tới theo dõi, các cậu bảo ban nhau, đừng để phụ kỳ vọng của mọi người.”



“Dạ vâng, nhất định rồi thầy ạ.”

“Chúng ta đã từng cầm hòa bọn họ trên sân của họ, vậy nên lần tái đấu này, với cái không khí hiện tại, nhất định phải chơi t·ấn c·ông, Trợ lý có ý kiến gì không?”

Trợ Lý anh Vũ mỉm cười gật đầu, xem chừng rất tự tin.

“Vâng em cũng nghĩ như vậy, đội bóng của chúng ta không hề yếu, cần thi đấu cởi mở, cọ xát nhiều để tích lũy kinh nghiệm. Có nhiều khán giả cổ vũ, tinh thần của toàn đội đang lên rất cao. Tuy vậy đừng ham hô thể hiện bản thân mà phải lấy đại cuộc làm trọng, nhất là ở Hàng Công phải giữ được sự tỉnh táo. Anh Khoa, Bùi Tuấn, Công Minh…”

Bị thầy điểm mặt gọi tên, ba người chỉ có thể gật đầu. Khao khát ghi bàn là điều cần có ở tiền đạo, thi đấu ích kỷ một chút không đáng trách, nhưng nếu có thể tiết chế một chút, san sẻ gánh nặng cho nhau, thì cả đội mới tiến xa được.

Nhắc nhở chung với toàn đội, Anh Vũ lại gặp riêng vài cầu thủ để dặn dò, đối với Anh Khoa thì thầy nhắc nhở rằng, nếu bóng từ Công Minh chuyền tới thì phối hợp làm tường với cậu ta, còn nếu bóng từ những nguồn khác tới thì cứ mạnh dạn dứt điểm.

Hai đội họp bàn chiến thuật một lúc rồi bước vào sân làm thủ tục thi đấu.

Đội Tiền Giang ra sân với sơ đồ 3-5-2, ý tưởng là lợi dụng quân số bóp nghẹt khu trung tuyến của đội chủ nhà. Đả bại đối thủ ngay trên sân của họ, trước mặt vô số khán giả là cách dằn mặt không thể tuyệt vời hơn. Và họ cũng sẵn sàng làm điều ấy.

Phía đội L.A ra sân với sơ đồ 4-3-3, trên hàng công là Ngọc Cương, Anh Khoa, Bùi Tuấn. Hàng Tiền vệ, Quốc Trọng, Xuân Mai, Công Minh. Bộ tứ vệ gồm, Lưu, Quang, Vũ, Đình. Thủ môn trận này là Gia Nghĩa. Đây là sơ đồ quen thuộc của đội L.A.

Ở trong hiệp 1, đội L.A được quyền giao bóng trước, bóng rất nhanh thuộc về Xuân Mai, vì trong các buổi tập, nó đá ở vị trí trung tâm đảm nhiệm vai trò giữ nhịp trận đấu. Đội Tiền Giang với 5 cầu thủ ở hàng tiền vệ lập tức áp sát đoạt lại bóng, Mới đầu game, hai bên thi đấu rất tập trung, Xuân Mai nhanh chóng tỉa trái chóng qua cho Công Minh.

Ngay lập tức cậu ta lao lên phần sân của đội khách, phối hợp đáp nhả với Anh Khoa sau đó lại di chuyển qua cánh trái kết hợp cùng với Ngọc Cương. Anh em tập luyện với nhau cũng hiểu được phần nào lối chơi của Công Minh, cậu chàng có kỹ thuật và sự tinh quái, rất thích thể hiện bản thân, một mình xông vào vòng cấm thực hiện động tác qua người tinh tế và điệu nghệ.

Đội Tiền Giang, không muốn lép vế từ sớm nên ập vào ngăn cản khá quyết liệt, hóa giải tình huống đột biến của Công Minh. Đội L.A rất sớm có được một quả phạt góc. Đội hình L.A dâng cao tham gia tình huống cố định. trong đội có một chân chuyền thượng hạng là Xuân Mai, nhưng do vị trí hiện tại là tiền vệ trung tâm nên nó sẽ không thực hiện quả phạt góc mà trấn giữ ở giữa sân, đề phòng ngăn chặn đường phản công của đội Tiền Giang.

Bùi Tuấn đứng ra làm nhiệm vụ đá phạt, anh ta treo bóng vào trong cầu môn, một tình huống lộn xộn diễn ra trong vòng cấm. Đội Khách có kinh nghiệm đá giải quốc gia, đối phó với tình huống cố định tốt hơn đội L.A. Họ biết chọn vị trí che chắn và phá bóng ra ngoài vòng cấm địa. Tổ chức một đợt phản công nhanh ra biên.

Cầu thủ L.A mau chóng lùi về. Hậu vệ chạy thẳng, còn Xuân Mai nhìn trái nhìn phải rồi chạy dạt ra biên. Tiền đạo đối phương quyết tâm bứt tốc dốc bóng vào sâu phân sân đội L.A. Đồng đội đã chạy lên hỗ trợ, dưới sự truy đuổi gắt gao của Xuân Mai, khiến cho tiền đạo đang giữ bóng không có nhiều thời gian xử lý, lập tức vung chân quả bóng vào trong.

Hậu vệ đội L.A nhanh chóng khống chế được quả bóng, để cho an toàn con chuyền bóng về chân thủ môn Gia Nghĩa.

Sóng gió tạm thời qua đi, đội L.A t·ấn c·ông, đội Tiền Giang sẵn sàng đánh phản công bất cứ lúc nào, bây giờ chỉ xem đội nào mắc sai lầm trước mà thôi. Đội khách tập chung nhân lực ở khu trung tuyến, tình huống khá giống với trận đá với Trà Vinh. Xuân Mai không chuyền cho Công Minh mà trực tiếp phất bóng lên thẳng tuyến trên cho Bùi Tuấn.



Đội trưởng đội L.A nhận bóng, lập tức lao vào vòng cấm. Trước giờ vốn định sút ngay định lập công đầu, nhưng hôm nay được ban huấn luyện quán triệt tư tưởng chơi bóng đồng đội nên đá chuyền bóng vào trong cho Anh Khoa. Trung phong này tuy bị kèm nhưng vẫn dũng mãnh thoát ra khỏi vòng vây, lập tức vung chân sút quả bóng ghim thẳng vào lưới.

Đội L.A dẫn trước 1-0, Anh Khoa chạy ra đường biên ăn mừng, Các đồng đội tuyến trên lập tức áp sát chung vui với nhau trước sự reo hò của khán giả đội nhà. Mọi người rất hài lòng và thích thú khi đội bóng của tỉnh ghi bàn, các cầu thủ cũng gỡ bỏ được phần gánh nặng tâm lý.

Đội Tiền Giang đã đề phòng cảnh giác, song không thể ngăn chặn được pha kết hợp sắc bén của đội chủ nhà, cha bốn nhịp, bóng đã nằm trong lưới của đội mình. Nhân sự lại đang tập trung ở giữa sân, không kịp lùi về chi viện cho hàng phòng ngự.

Bị dẫn trước một bàn, đội Tiền Giang sẽ phải ào lên t·ấn c·ông, trước khi thế hung hãn của đối phương, Xuân Mai vân dụng kỹ năng quan sát dòng chảy, xác định khe hở trong hàng phòng ngự của mình, rồi lập tức di chuyển tới khu vực đó hỗ trợ.

Khả năng đọc tình huống tốt đã giúp nó chiếm được lợi thế, buộc, đối phương phải chuyền ngược về cho đồng đội. Bóng được đảo từ cánh trái qua cánh phải, Khối phòng ngự của L.A di chuyển đồng bộ, không bị những pha chạy chỗ của Tiền giang phân tâm.

Dưới sự chỉ dạy chiến thuật chơi bóng cũng như các bài tập thể lực của Anh Vũ. Đội L.A không còn là một con gà mờ, chân ướt chân ráo lên đá giải nữa. Tháng trước họ còn cầm hòa được Tiền Giang trên Sân Khách, nếu như đội Tiền Giang không có bài đánh nào mới thì rất dễ bại trận lần này.

Sự tiến bộ của L.A thể hiện rõ ở việc phòng ngự chắc chắn, họ đã hóa giải được pha t·ấn c·ông của đội Khách. Bóng lại được chuyền cho Xuân Mai. Một vài người nhận ra đây chính là cầu thủ chơi rất hay ở trận giao hữu, một mình quán xuyến cả hành lang trái. Trận này cậu ta không chơi ở hàng công mà đá ở khu trung tuyến, đây có thể coi là một tấm bình phong vững chắc cho hàng thủ. Vậy nên t·ấn c·ông trung lộ không khả thi, bọn họ sẽ chuyển sang t·ấn c·ông vào hai biên.

Trước khi đội Tiền Giang thay đổi trận hình, Xuân Mai đã phất quả bóng lên trên, với kịch bản tương tự, lần này vẫn là Bùi Tuấn nhận bóng trong tư thế trống, lập tức lao lên áp sát khung thành. Hàng hậu vệ không muốn mắc sai lầm tương tự nên kèm Anh khoa rất chặt, thậm chí phải kéo ngã cậu ta.

Bùi Tuấn đâu phải dạng đặt đâu ngồi đó, đâu phải cứ có bóng là chuyền cho Anh Khoa đâu, phía cánh đối diện vẫn còn Ngọc Cương, không có ai theo kèm. Căn chỉnh một chút, cú căng ngang của Bùi Tuấn đã dọn cỗ cho Ngọc Cương ghi bàn bằng đầu theo cách không thể dễ dàng hơn.

Hai bàn thắng liên tiếp được ghi, cổ động viên của L.A được dịp ăn mừng, tiếng reo hò cổ vũ vô tình tạo áp lực lên đôi chân của đội Tiền Giang. Gánh nặng giờ nhân đôi, học phải điều chỉnh chiến thuật, không thể để đối phương thoải mái phất bóng lên trên thêm lần nào nữa.

“Nhìn thấy thằng kia không? nó nhận bóng là hai thằng phải lao vào áp sát ngay.”

“Như vậy có được không, những chỗ khác sẽ có khoảng trống mất.”

“Kệ đi, nó là nhân tố nguy hiểm số một, khóa được nó trước rồi đội của ta mới có cơ hội phản kích.”

Từ sau bàn thắng thứ hai, Xuân Mai bị hai cầu thủ theo kèm như hình với bóng, đồng đội muốn chuyền bóng cho nó thì khó hơn trước rất nhiều. Trong một tình huống đồng đội cố chuyền bóng cho Xuân Mai, đội Tiền Giang đã bắt bài và c·ướp được bóng, thực hiện một pha phản công .

Hàng phòng ngự đội L.A chơi tập chung, cùng với sự xuất sắc của Gia Nghĩa đã giúp đội nhà giữ được lợi thế 2-0 trước khi hiệp 1 kết thúc.

Đội tiền giang kiểm soát thế trận đấu ở nửa cuối hiệp 1, họ tin rằng việc khóa chặt Xuân Mai là chìa khóa giành chiến thắng, toàn đội đã bóp chặt khu trung tuyến, việc có bàn thắng là chuyện sớm muộn mà thôi.



Phía L.A đang có lợi thế, nên không có thay đổi gì nhiều về mặt chiến thuật. Việc Xuân Mai bị kẹp chặt bởi hai cầu thủ đối phương, Anh Vũ cũng nhận ra, và chỉ thực hiện điều chỉnh nhỏ về vị trí.

“Xuân Mai đang bị kèm bởi hai cầu thủ, vậy nên Trọng và Công Minh hãy lùi xuống một chút làm điểm nhận bóng. Còn Xuân Mai hãy tận dụng cơ hội này di chuyển không bóng dẫn dụ hai cầu thủ kia di chuyển theo mình, tạo khoảng trống cho đồng đội.”

“Chúng em đã rõ rồi thưa thầy.”

Một sự điều chỉnh nhỏ nhưng khiến trận đấu dễ thở hơn nhiều cho hàng phòng ngự đội L.A. Xuân Mai di chuyển hút người, Công Minh và Quốc Trọng, một trong hai sẽ có nhiều khoảng trống xử lý bóng. Công[F1] [F2] Minh với lối chơi táo bạo tạo nhiều cơ hội nguy hiểm hơn, một mình cậu ta dẫn bóng lên trên, tự do kết hợp với hàng công đội L.A.

Lấy 4 đánh 3, hàng công đội L.A dễ dàng áp đảo hàng thủ ba người. Anh Khoa ghi thêm một bàn, Công Minh cũng tự mình ghi bàn. Đưa tỉ số lên 4-0, đội L.A hoàn toàn áp đảo đội khách.

Kế hoạch theo kèm Xuân Mai là một sai lầm, đội L.A vẫn còn những ngòi nổ khác, như Công Minh và anh Khoa, một người có tốc độ một người có thừa sức mạnh cơ bắp để cày nát hàng thủ đội Tiền Giang. Chưa kể đến sự điềm tĩnh và tinh tế của Ngọc Cương và Bùi Tuấn, sẵn sàng trừng phạt sai lầm bất cứ lúc nào. Cả đội đang xuống tinh thần, đội khác lại đang hưng phấn, buộc lòng toàn đội phải chơi lùi sâu để tránh bị thua thêm.

Đội khách thay đổi trận hình, Xuân Mai được tháo xích, lại có thể nhận bóng từ đồng đội. Đội L.A làm chủ hoàn toàn tuyến giữa, có lẽ đội Tiền Giang đã buông xuôi trận đấu. Nhưng bên chủ nhà lại chưa có ý buông Tha, thi nhau bắn phá từ ngoài vòng cấm, tỉ lệ thành bàn không cao nhưng trong một tình huống, bóng dội xà ngang bật ra. Anh Khoa chớp thời cơ đánh đầu đưa bóng vào lưới hoàn thành cú “Hat Trick.” Trong chiến thắng 5 sao của toàn đội.

Khán giả đến theo dõi cảm thấy nức lòng, họ phấn khích với màn trình diễn ấn tượng, hủy diệt đội khách cách biệt năm bàn và không để thủng lưới. Đây có thể là một sự đả kích lớn với đội Tiền Giang khi để một đội bóng mới lên hạng như L.A vùi dập không thương tiếc.

Trận giao hữu có thể cầm hòa L.A, họ nghĩ đó là t·ai n·ạn, nhưng bước vào giải đấu, họ mới biết đội L.A đáng gờm tới cỡ nào. Trận mở màn gặp đội Cần Thơ, họ để thua với tỉ số 0-3. Sau hai vòng đấu đang xếp cuối bảng và có hiệu số -8. Một khởi đầu vô cùng tệ hại.

Đội L.A đang có 6 điểm sau hai vòng, ghi 9 bàn và thủng lưới 2 lần, hiện tại đang xếp đầu bảng, bằng điểm với đội Cần Thơ, nhưng có hiệu số tốt hơn.

Trận thắng giòn dã này diễn ra trên sân nhà, trước bao nhiêu con mắt của khán giả. Ông Hùng và Anh Vũ cao hứng và vô cùng phấn khích, hai lỗ mũi phập phồng không tự chủ. Ai người vào sân khoác vai, chúc mừng các học trò sau màn thể hiện tuyệt với vừa rồi.

Thành Chung, Nam Anh Thanh Duy cũng bước lại gần chung vui với đội bóng.

“Chà, đội bóng dạo này đá hay quá ta? Không ngờ có thể hủy diệt đối thủ 5 bàn không gỡ.”

“Đội trưởng, lâu quá không gặp… hay là anh quay về với đội bóng, với phong độ như thế này, chúng ta nhất định sẽ sớm được thăng lên hạng đấu cao hơn.”

Thành Chung cười đáp.

“Chắc tôi không có cái phúc ấy rồi, khi nào giành cúp nhớ cho tôi chụp ké vài kiểu ảnh là được.”

Mọi người cười nói vui vẻ, dường như việc rời đội bóng không có tạo khoảng cách gì lớn, họ vẫn sẽ luôn ở đây, luôn ủng hộ đội bóng của tỉnh nhà.

Sau trận đấu, đội bóng có một bữa liên hoan nhẹ để ăn mừng chiến công của đội. Ông Quốc lại đứng ra trực tiếp phát biểu một bài diễn văn khen ngợi cầu thủ. Cầu thủ xuất sắc lần nữa gọi tên Anh Khoa, ghi được 3 bàn, ẵm năm triệu tiền thưởng nóng. Toàn đội giữ sạch lưới nên mỗi người được thưởng 500k, cầu thủ kiến tạo, ghi bàn đều có thưởng.

Liên Hoan cùng đội bóng xong, Xuân Mai về nhà và tiếp tục nhận được những lời chúc mừng từ phía người thân. Tuy nó không ghi bàn tỏa sáng rực rỡ nhưng đội bóng đã giành chiến thắng, và quan trọng là họ thấy được công việc thực sự của Xuân Mai là một cầu thủ bóng đá. Một công việc nghiêm túc và có thể gắn bó lâu dài.
— QUẢNG CÁO —