Từ Ao Làng Ra Biển Lớn

Chương 63: Đôi Mắt Nở Hoa



Chương 63: Đôi Mắt Nở Hoa

Với tần suất đá 1 trận / một tuần. Đội bóng phép nghỉ xả hơi hai ngày trước khi trở lại luyện tập. Xuân Mai phụ việc ở quán ăn, chiều tối vẫn duy trì thói quen ra sân vận động mài dũa kỹ năng. Kèm với nâng cao thể lực bằng việc chạy bền quanh sân vận động.

Sau trận mở màn, Xuân Mai cảm thấy bài tập chuyền bóng của đội trẻ Bình Dương khá hay, vì không có ai tập cùng nên nó đá với mấy bậc cầu thang trên khán đài, bóng sẽ nảy lại và nó sẽ dùng thân thể đỡ bóng, sao không cho quá trình này không để trái bóng rơi xuống đất. Việc này tưởng dễ lại hóa ra khó hơn Xuân Mai tưởng tượng, mỗi nhịp nhấp nhả, độ cao và khoảng cách đều thay đổi, bóng nảy ra không như ý.

Tự tạo một thử thách cho riêng mình là cách tạo động lực luyện tập mỗi ngày. Tối về lại nghiên cứu tài liệu bóng đá, khiến thức nạp vào chỉ ở mức lý thuyết, cần có luyện tập thực tiễn mới thấm nhuần được trọn vẹn nội dung mà sách muốn truyền tải. Đa số yêu cầu các cầu thủ hoạt động theo đội nhóm.

Đội bóng sẽ tập luyện 3 ngày, hai buổi tập trên sân, xen lẫn là một bài giảng lý thuyết về chiến thuật. Để các cầu thủ hiểu được chuyện gì đang xảy ra ở trên sân, vai trò của mình là gì, và quan trọng nhất là phối hợp cùng đồng đội để thi đấu với đội đối phương.

Hàng Công phối hợp và tập sút với hai thủ môn, những cầu thủ khác sẽ tập các bài chuyền bóng phối hợp theo từng nhóm, Thay vì đứng yên, các cầu thủ giữ bóng sẽ di chuyển thực hiện khống chế và chuyền bóng trong một hoặc tối đa hai nhịp.

Hai cầu thủ ở giữa sẽ kết hợp với nhau để truy đuổi quá bóng của những đồng đội ở vòng ngoài. Khả năng thu hồi bóng của đội trong trận mở màn vẫn quá hạn chế. Nên bài tập này sẽ trở nên bắt buộc trong mỗi buổi tập.

Khả năng phòng ngự, t·ranh c·hấp tay đôi là vượt trội, nhưng đối với bài tập này cũng vấp phải nhiều khó khăn, cảm giác bất lực, giống với các cầu thủ phải ở vòng trong làm nhiệm vụ đuổi theo trái bóng. Bởi vì nó không phải đang đối đầu với 1 cầu thủ, mà là một nhóm cầu thủ luôn di chuyển. Quan sát dòng chảy của một người thì dễ rồi, chỉ là các cầu thủ sẽ chơi bóng trong một nhịp, nhìn hết người này đến người khác trong một thời gian ngắn, não bộ không thể nào xử lý được.

Nếu như thi đấu mà gặp tình huống này, thì Xuân Mai cũng bó tay mà thôi.

Làm sao để giải quyết vấn đề này?

Có lẽ Xuân Mai đã chẳng bao giờ tìm được câu trả lời, nếu như nó cứ thi đấu ở trên sân, tầm quan sát có giới hạn không nhìn được một cách tổng thể. Đứng ở ngoài sân có thể nhìn được toàn cảnh diễn biến của một pha bóng. Xuân Mai là cầu thủ trực tiếp tham gia trận đấu, chứ không phải là khán giả, nó phải tham gia trò chơi và thường xuyên đưa ra quyết định, không có nhiều thời gian để phân tích.



Xuân Mai dùng kỹ thuật Quan sát dòng chảy quá nhiều khiến đôi mắt bị khô, không gian cứ bị mờ đi dưới ánh đèn trên sân tập, nhìn một người mà lại hóa thành hai, biểu hiện không khác nào đang bị cận thị. Nó buộc lòng Phải tạm dừng việc quan Sát Dòng chảy một hai ngày để cho thị lực được hồi phục.

Có một số thứ ta càng tìm thì càng không thấy nó, lúc không để tâm tới nữa thì nó lại lù lù xuất hiện trước mặt.

Trong một buổi tập, Đức Thọ có việc gia đình không đến tập. Toàn đội bị khuyết một chân thủ môn. Trợ lý HLV để Xuân Mai tạm thời thế chỗ một buổi, bởi vì mấy phương diện còn lại của nó đều đã ở mức cao nhất so với toàn đội, tập những bài tập thông thường không có ý nghĩa gì nhiều, chi bằng để nó chơi ở vị trí mới để có những trải nghiệm mới lạ.

Xuân Mai khá bất ngờ với quyết định này của Anh Vũ. Nhưng thầy bảo sao thì nó cứ nghe vậy, dù dao bản thân cũng muốn thử chơi thủ môn một lần trong đời.

Vị trí thủ môn quan sát nhiều hơn hành động, Tham gia một trận bóng Xuân Mai chưa từng đứng yên nhiều đến vậy. Nó không giống khi đứng ngoài đường biên quan sát vì thi thoảng lại có một pha bóng t·ấn c·ông của đồng đội nhắm vào khung thành, Xuân Mai vẫn phải chuẩn bị tinh thần cản phá.

Xuân Mai tập trung quan sát dòng chảy của cầu thủ theo một thói quen trước mặt có bảy tám cầu thủ, tương ứng với từng đó dòng chảy. Tất cả đều bị chi phối bởi trái bóng. Hay nói cách khác, phản ứng và hành động của các cầu thủ trong một tình huống t·ấn c·ông đều được quyết định bởi đường đi của trái bóng, người sút người duỗi chân ra cản. Có người bật cao dùng đầu phá bóng.

Trái bóng đi đến đâu các dòng chảy đều quấn quanh nó. Tất cả mọi thứ đều hướng tới cầu môn.

Một tiếng bịch thật lớn, Bóng đập thẳng vào mặt Xuân Mai khiến nó té ngửa ra sau, mở mắt ra thì cảnh tượng trước mặt mờ mở, mấy cầu thủ thấy nó choáng váng thì lao tới hỏi thăm.

“Ê không sao đấy chứ, thấy bóng sao không chụp?”

“Nó có làm thủ môn bao giờ đâu, chắc quên mất việc bản thân có thể dùng tay chơi bóng.”

“Không dùng tay thì dùng chân phá bóng được mà, đằng này cứ đứng yên như khúc gỗ.”



“Ông nào sút mạnh thế, làm thằng Mai bị chảy máu cam rồi kìa.”

Cầu thủ xúm lại trước khung thành, Anh Vũ vội chạy vào sân, bảo mọi người tản ra, sau đó đưa Xuân Mai ra ngoài đường biên sơ cứu tạm thời. Vết thương không có gì nghiêm trọng, mọi người được một phen cười đùa sau màn thể hiện tệ hại vừa rồi của Xuân Mai.

“Em có chuyện gì à? Cú sút vừa rồi mạnh thật đấy nhưng không nhanh tới mức để bóng đập vào mặt như vậy? Nếu không thích đá thủ môn thì cứ mạnh dạn đưa ra ý kiến, thầy sẽ đổi người khác.”

“Dạ không em chỉ đang mải quan sát và suy nghĩ linh tinh một chút nên không để ý.”

“Đang thi đấu mà để tâm trí sao nhãng như vậy là không tốt chút nào. Nên nhớ rằng biểu hiện trên sân tập có thể sẽ ảnh hưởng đến việc có được ra sân hay không đấy. Nếu cứ như vừa rồi thì thầy sẽ cho em dự bị ở trận tới.”

“Dạ thầy đừng làm vậy, vừa rồi là em đang suy nghĩ về bóng đá chứ không phải nghĩ linh tinh gì đâu ạ.”

“Suy nghĩ về bóng đá, cụ thể là cái gì?”

“Là thế trận, em đang thử quan sát thế trận, với góc nhìn của một cầu thủ trên sân, chứ không phải một khán giả.”

“Thế em nhìn được gì mà để bóng đập vào mặt thế kia.”



“Em cảm thấy, cầu môn giống như một cái phễu, thu hút mọi thứ trên sân.”

Anh Vũ cười phì.

“Em nói cũng như không ấy, trong bóng đá, các cầu thủ đều muốn ghi bàn, họ nhắm đến cầu môn là điều đương nhiên. Đừng có nghĩ nhiều về bóng đá, coi chừng phát điên đấy, hãy dành thời gian cho những thứ khác nữa, gia đình, bạn gái chẳng hạn…”

Trong bóng đá, trái bóng sẽ là mục tiêu mà tất cầu cầu thủ nhắm tới, một nửa trong số họ sẽ cố gắng đưa trái bóng vào cầu môn đối phương. Đó là điều hiển nhiên một đứa trẻ cũng hiểu được thứ cơ bản ấy.

Xuân Mai không cố gắng giải thích, có lẽ cách nó nhìn về diễn biến trên sân khác với góc nhìn của Thầy Vũ. Thầy có thể thấy 22 cầu thủ trên sân, còn Khi nãy Xuân Mai đã quan sát được quỹ tích chuyển động hướng di chuyển và phạm vi hoạt động của các cầu thủ. Tất cả tập hợp lại và được nó đặt tên là “Dòng Chảy” . Hai đội bóng ở trên sân, một đội t·ấn c·ông,một đội phòng thủ. Cầu thủ hai bên cũng sẽ có “dòng chảy” riêng biệt, một bên hướng về phía cầu môn, một bên sẽ như những tảng đá ngăn cản những dòng chảy đó.

Dòng chảy có thể xuyên qua các kẽ hở của tảng đá để chảy vào cầu môn. Kẽ hở có thể có nhiều nhưng chỉ cần phát hiện được kẽ hở lớn nhất rồi bịt nó lại thì sẽ giảm được nguy cơ bị thủng lưới.

Nếu như không thể lập tức chặn lại những dòng chảy, vậy thì hãy hòa vào chúng để tìm ra kẽ hở trước, sau đó mới di chuyển tới đó và bịt kẽ hở lại. Nói dễ hiểu hơn, để phòng ngự tốt, Xuân Mai sẽ đặt mình vào hàng ngũ cầu thủ đội bạn, tìm cách phá hỏng hệ thống phòng ngự đội mình. Xác định được vị trí sơ hở, sẽ chạy tới khu vực đó ngăn chặn hành động tiếp theo.

Đây là một phát kiến mới, cần có thời gian và thực hành để kiểm chứng.

Ngay lập tức nó muốn quay vào sân luyện tập tiếp, vẫn là vị trí thủ môn khiến nhiều đồng đội cảm thấy hoài nghi về năng lực thích ứng của Xuân Mai.

Lần đầu còn có thể là do bỡ ngỡ, lần thứ hai, đang phấn khích muốn kiểm nghiệm lại khả năng quan sát thế trận của mình. Xuân Mai chủ động quan sát dòng chảy của các cầu thủ trên sân, và dễ dàng đoán được phương hướng t·ấn c·ông, điểm đến của quả bóng trong các pha phối hợp. Dĩ nhiên nó vẫn để thủng lưới một hai trái vì gắt gôn không phải chuyên môn của nó.

Nhưng đổi lại khả năng đọc tình huống đã được nâng cấp. TRận mở màn giải đấu, là nó cố tình tạo khoảng trống để đội bạn chuyền bóng vào khu vực đó, rồi chủ động t·ranh c·hấp. Bây giờ chỉ cần quan sát dòng chảy của cầu thủ, nó có thể đoán được vị trí họ sẽ chuyền bóng tới.

Điểm hạn chế là không thể sử dụng dòng chảy trong một thời gian dài, vì sẽ ảnh hưởng đến thị lực tạm thời, dù đoạt được bóng nhưng lại không thể chuyền chính xác do mắt bị mờ. Vậy nên kỹ năng này sẽ chỉ mang ra dùng trong những trường hợp bắt buộc, đối phương tổ chức phản công nhanh, có khả năng ghi bàn thắng.

Lúc này Xuân Mai chỉ có thể sử dụng hai lần quan sát tổng quát trong một trận đấu, dùng lần thứ ba sẽ phát sinh tác dụng phụ. Còn nếu chỉ quan sát dòng chảy trong tình huống 1 đấu 1 thì thoải mái, có thể xài nhiều lần. Xuân Mai rất muốn thực hành nhiều hơn nữa để cải thiện kỹ năng của mình.

Thời gian luyện tập không có nhiều, rất nhanh đã tới vòng đấu thứ hai giải hạng ba, diễn ra vào ngày chủ nhật. Lần này đội L.A được đá ở sân nhà, không phải di chuyển bằng xe nên có nhiều hơn một ngày để chuẩn bị.
— QUẢNG CÁO —