Chương 74: Bay Ra Đà Nẵng Thi Đấu Vòng Loại Trực Tiếp.
Mấy ngày liên tiếp không tập gym, không rèn luyện thể lực, không tiếp xúc với trái bóng. Ban ngày làm ở quán phở tối thì đi ra ngoài chơi, ngắm đường phố với người thương. Việc khó nhất ở cuộc sống chính là tìm sự cân bằng cho riêng mình. Đôi khi bản thân nghĩ mình đang ổn, nhưng thực ra lại không ổn chút nào.
Duy trì cường độ luyện tập trong hai tháng, khiến cả cơ thể lẫn tâm trí mệt mỏi, Xuân Mai không cảm nhận được điều đó, nhưng qua mấy ngày không động chạm đến bóng bánh. Cơ thể được xả ra và chữa lành, khi toàn đội tập trung trở lại, Xuân Mai lại cảm thấy khát khao được thi đấu trỗi dậy trong con người của mình mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Hai tháng luyện tập đã gia tăng giới hạn về cơ thể, mấy ngày nghỉ đã giúp sạc đầy năng lượng. Các cầu thủ khác đều cảm thấy háo hức cho những trận đấu sắp tới.
Trợ lý Anh Vũ tiếp tục chỉ đạo các cầu thủ luyện tập theo các bài tập quen thuộc. Sau mỗi trận đấu ở vòng bảng, kinh nghiệm tích lũy được kha khá. Ông quyết định rèn luyện những điểm mạnh của toàn đội thay vì tìm kiếm và thử nghiệm những chiến thuật mới lạ.
Đội L.A nhất bảng, sẽ phải đối đầu đội nhì bảng ở phía Bắc. Lần này có tận 3 đội được thăng hạng nên khả năng đội L.A lên chơi hạng hai là rất cao.
Bốn đội sẽ thi đấu theo kiểu loại trực tiếp để phân thứ hạng, nhất nhì ba, để trao tiền thưởng. Ba đội tốt nhất cũng sẽ được lên hạng, và khi lên hạng rồi thì mọi thứ đều trở về vạch xuất phát, một chu kỳ mới lại bắt đầu.
Tính ra thì mỗi đội sẽ có hai cơ hội để giành vé. Thua lượt đầu có thể cố gắng tranh hạng 3 ở vòng thứ hai. Và dĩ nhiên chẳng ai muốn rơi vào thế chân tường, áp lực tâm lý sẽ ảnh hưởng đến phong độ của các cầu thủ.
Thắng được ngay vòng đầu là tốt nhất, L.A sẽ chơi lối đá t·ấn c·ông, dù đối thủ có là đội nào đi chăng nữa.
Rất nhanh một tuần luyện tập đã trôi qua, ngày thi đấu đã cận kề. Hai mươi cầu thủ chuẩn bị hành lý tư trang, di chuyển xe đường dài tới Sàn Gòn, sau đó sẽ lên máy bay di chuyển ra Đà Nẵng. Mọi thủ tục và chi phí, ăn uống đi lại đều do ban lãnh đạo thu xếp. Các cầu thủ chỉ việc ngồi yên, và chờ đến khi ra sân thi đấu.
Đây là lần đầu tiên các cầu thủ được đi máy bay, họ chẳng bao giờ nghĩ khi làm cầu thủ lại có được cơ hội trải nghiệm này. Nên biết rằng giá vé máy bay không phải rẻ, chắc chắn sẽ đắt hơn xe đường dài. Mà giả sử đi xe khách tới Đà Nẵng chắc phải mất nhiều thời gian chưa kể toàn đội chẳng còn sức để mà đá nữa. Đi máy bay thì chỉ khoảng 1-2 giờ là đã đáp đất rồi.
Sân bay Quốc tế Đà Nẵng là cảng hàng không lớn nhất khu vực miền trung và lớn thứ ba của Việt Nam, nằm ở quận Hải Châu, cách trung tâm thành phố Đà Nẵng 3 km. Các đội miền nam bay ra, các đội miền bắc bay vào như vậy là công bằng cho cả hai bên.
Đại Diện của phía Liên Đoàn bóng đá cùng với cán bộ ở sở có tới sân bay đón tiếp. Trong ngày hôm đó thì cả bốn đội đều lần lượt đặt chân tới Đà Nẵng nên cán bộ ở đây chờ đợi để đón tiếp một thể luôn. Chỗ ăn ngủ nghỉ đều đã được thu xếp từ trước, mỗi đội sẽ vào khách sạn thuê từ 5-7 phòng, tùy số lượng người ở trong đoàn.
Xuân Mai, Đức Thọ, Công Minh hẹn nhau mà ở cùng một phòng, những người khác cũng tự chia nhóm nhận lấy phòng cho riêng mình. Tới nơi thì thay nhau tắm rửa, nghỉ ngơi hoặc đi loanh quanh cho biết đây đó. Dẫu sao những dịp đi Xa Quê như thế này không có nhiều.
Lần này đội ngũ làm truyền Thông của đội cũng đi theo, một nam và hai nữ. Trong đó có cô gái tên Thu Huệ mà Đức Thọ đang nhắm tới. Sẵn dịp ra ngoài chơi, cậu ta chủ động chèo kéo hai đứa bạn mình đi xuống phòng của bọn họ.
Hai cô gái cũng đâu chịu ngồi lì trong phòng, sẵn có dịp đi công tác ở Đà Nẵng nên đồng ý luôn, mỗi tội cả hai thay đồ hơi lâu. Tất nhiên họ mặc váy hoa hòe sặc sỡ cho giống khách du lịch. Đi trên đường, thấy chỗ nào đẹp đẹp thì đứng lại Check in làm vài tấm đăng lên mạng xã hội.
Hai đứa con gái chụp cho nhau chán chê thì rủ thêm ba đứa con trai chụp chung
Xuân Mai không làm đội trưởng nữa nên không có xuất hiện ở văn phòng phỏng vấn hay chụp hình nên Thu Huệ ít gặp mặt. Hôm nay đi chơi nhất định phải chụp với cậu ta vài tấm. Xuân Mai không thích chụp ảnh nên từ chối mãi, bằng bù cho Đức Thọ, muốn chụp cùng mà được có một tấm liền bị đuổi ra.
Thu Huệ nhiệt tình mời mọc, nên Xuân Mai cũng gượng gạo đứng vào chụp một cái cho có lệ. Đức Thọ thấy thế thì lập lập tức xen vào.
“Nè đứng xa ra coi, thằng Mai có bạn gái rồi nha, đừng có thân mật quá.”
“Có đâu mà có, ông toàn bịa đặt. Cậu vẫn đang độc thân mà. Đúng không?”
Đức Thọ khó chịu lắm bèn hỏi cho ra lẽ. Sự thật tỏ tường thì crush mới chịu buông bỏ thằng bạn mình.
“Ê Mai, mày có người yêu rồi mà… đừng có lăng nhăng, coi chừng tao méc chị răng thỏ đấy nhá.”
Xuân Mai lủi thủi bước ra khỏi khung hình trước sự ngỡ ngàng của Thu Huệ, trong lòng vẫn chưa hiểu thực hư ra sao, cô đã tới tận nơi và xác minh bọn họ là chị em rồi mà. Hay người yêu mà Đức Thọ nói tới lại là một cô gái khác. Những điều này cô cứ giữ trong lòng, đợi lát nữa sẽ hỏi trực tiếp sau. Trước tình huống khó xử này cô lập tức kéo tay Xuân Mai lại rồi vui vẻ đáp.
“Có thì có chứ… chỉ chụp hình thôi mà… Người ngay thẳng không làm chuyện mờ ám, đứng đây đi, chụp với mình một kiểu.”
Xuân Mai đưa hai tay ra sau khi đứng cạnh Thu Huệ, nếu không Đức Thọ sắp tăng xông, ngất xỉu ngoài đường mất thôi. Xong Tấm ảnh, Thu Huệ mới lập tức kéo Đức Thọ chụp bù mấy tấm. lúc này cậu ta lật mặt vui vẻ còn nhanh hơn lật bánh tráng.
“Này… Xuân Mai có người yêu khi nào vậy?”
“Thì tôi nói trước đó rồi, từ cái hồi mới lên đá giải cấp tỉnh, có cô chị gì đó dụ nó vào tròng…”
“Nhà chị ta mở quán ăn hả?”
“Ừa… mà sao bà biết.”
“Tôi có qua nhà đó ăn sáng, thấy họ xưng là chị em, rồi cháu và hai bác… đâu phải người yêu như ông nói đâu.”
“Trời bà tới thẳng nó tìm kiếm thông tin hả? ghê zậy? chẳng lẽ bà không tin lời tôi nói. Người khác thì tôi toàn nói điêu chứ với bà thì tôi toàn nói thật mà… Họ Xưng hô thế nào thì tôi chẳng biết, nhưng mà nghe nói là hun nhau các kiểu rồi nên không thể nào là chụy em được.”
Hai người trong lúc chụp ảnh có nói chuyện với snhau, nói được một câu lại nhoẻn miệng cười. Thay đổi cảm xúc và tư thế cũng rất nhanh. Chụp xong mấy kiểu thì cũng hết nghi vấn trong lòng của Thu Huệ. Cô nhìn Xuân Mai giữ khoảng khách với người khác giới lại cảm thấy tiếc cho mình.
“Sao của ngon đều là của người mà… mà phần của mình lại toàn thể loại gì thế này.”
Nhìn Đức Thọ đi kè kè bên mình làm mấy trò khỉ, Thu Huệ trong lòng chỉ biết khóc ròng không nói nên lời.
…
Buổi tối, toàn đội bóng có một bữa ăn tập thể ở nhà hàng gần khách sạn, Trong bữa ăn, Anh Vũ có thông báo qua một số thông tin về trận đấu sắp tới. Về thể thức thi đấu thì đã nhắc đi nhắc lại trong tuần vừa qua. Vòng Loại diễn ra trong ba ngày, đối thủ của L.A là đội trẻ Hà Nội, sau vòng loại họ xếp thứ 2 với 16 điểm. Nhánh bên kia là đội Xi Măng Thanh hóa với đội trẻ Bình Dương. Một trong hai đội là đối thủ của L.A trong vòng tiếp theo.
Đã bước chân vào vòng loại tranh vé thăng hạng, các đội bóng đều không phải dạng dễ chơi. Đội Trẻ Hà Nội cũng là một nơi đào tạo ngôi sao để đưa lên đội 1. Chương trình đào tạo bài bản chuyên nghiệp, dự kiến sẽ giống như trận đội trẻ Bình Dương. Chỉ cần phòng ngự thật tốt thì về cuối trận, điểm yếu thể lực của cầu thủ trẻ sẽ được bộc lộ, nhờ đó đội L.A sẽ có lợi thế.
Điều đáng lo ngại nhất chính là vua phá lưới trong vòng bảng ở nhánh A. là một tiền đạo cánh trái, hiệu suất ghi bàn 11 bàn sau tám trận, và có ba đường kiến tạo. Đó là một mũi nhọn mà hàng phòng ngự của chúng ta cần phải lưu tâm.
Nói ra được nỗi lo sợ trong lòng, Anh Vũ cũng như các cầu thủ chơi ở hàng phòng ngự vô thức nhìn Xuân Mai, tiền vệ trung tâm của đội. Nó là chốt chặn tuyến đầu đóng vai trò rất quan trọng cho hàng thủ.
Bản Thân của Xuân Mai đã được sạc đầy pin, trong lòng nảy sinh một chút hồi hộp pha lẫn phấn khích. Nó đang rất nóng lòng được vào sân và đối đầu với vua phá lưới của Bảng A. Khá lâu rồi chưa tìm được một đối thủ xứng tầm để trổ hết tài nghệ ra đối phó.
Ngày thi đấu đầu tiên, đội Truyền Thông L.A đấu với đội trẻ Hà Nội, thời gian diễn ra vào buổi sáng. Cặp trận còn lại diễn ra vào buổi chiều, các cầu thủ được phép tới theo dõi trận đấu. Vòng đấu loại có ý nghĩa quan trọng tới hệ thống giải đấu cấp độ quốc gia. Phía liên đoàn VFF cử cán bộ tới theo dõi và điều hành giải đấu. Có cả quay phim, Bình luận viên, cùng với khán giả địa phương tới theo dõi trực tiếp.
Địa điểm thi đấu là sân vận động Hòa Xuân, sân nhà của SHB Đà Nẵng chơi ở giải Nhất quốc gia. Vì Sân đang trong thời gian rảnh, phía liên đoàn đã sắp xếp và sử dụng sân để tổ chức vòng loại. Được đá ở sân của một đội hạng nhất đó là vinh dự rất lớn đối với các cầu thủ.
Hai bội bước vào sân trong những tràng pháo tay của khán giả, tuy chỉ có ít người nhưng có huy động kèn trống và một đội cổ vũ để tạo không khí. Một hàng ghế vip, có mái che dành riêng cho lãnh đạo cấp cao, đại diện của một số đội bóng đang thi đấu ở giải quốc gia tới theo dõi.
Trong một dịp anh tài hội ngộ như lúc này, đó là một cơ hội rất tốt để tìm kiếm cầu thủ bổ sung vào đội bóng chủ quản. Đội trẻ Bình Dương, đội Trẻ Hà nội thì khó chèo kéo, nhưng đội L.A và đội xi măng Thanh Hóa đều có thành tích đứng đầu bảng đấu của mình, chẳng lẽ lại không bới được con hàng nào chất lượng. Trong hàng ghế truyền tới những màn trò chuyện sôi nổi.
“Đội L.A mới lên hạng mà thi đấu rất tốt, tiền đạo Anh Khoa của họ đã ghi được 9 bàn, rất đáng để chú ý.”
“Tôi thấy hàng phòng ngự của họ rất tốt, chỉ để thủng lưới ba bàn, giữ sạch lưới 6/8 trận. Đem về gia cố cho đội nhà cũng là một ý hay.”
“Mau tìm hiểu về ông chủ đội bóng đó đi, sau đó tổ chức liên hệ gặp mặt.”
Cầu thủ đứng dàn hàng, mấy người ở hàng ghế vip chỉ chỉ trỏ trỏ, có người còn mang theo ống nhòm để quan sát trận đấu. Khung cảnh bát nháo giống như đang lựa chọn món hàng ngoài chợ. Hàng ghế vip tách biệt với những khu vực khác nên chẳng ai nghe thấy những cuộc thảo luận đó.
Trận đấu được bắt đầu, diễn biến trên sân đều được hai anh MC tường thuật lại một cách chi tiết. Một anh đọc diễn biến một anh đọc phân tích thông tin bên lề, thống kê của các cầu thủ nổi bật của cả hai đội. Sự phối hợp này giúp cho khán giả, những người không hề biết về hai đội bóng trong sân, năm được thông tin cầu thủ cũng như không bỏ sót bất kỳ tính huống nào ở trên sân.
Đội Truyền Thông L.A ra sân với sơ đồ 4-3-3 quen thuộc, những nhân sự trên sân đều là những người chơi tốt nhất tại vị trí của mình. Thủ Môn Gia Nghĩa ra sân, còn đức Thọ ngồi dự bị chiến lược, cậu ta chỉ ra sân khi đội rơi chơi ở thế cửa dưới. Bộ tứ vệ gồm Lưu, Quang, Vũ, Đình. Hàng Tiền vệ gồm Hoàng Hải, Xuân Mai, Công Minh. Tuyến trên gồm có Ngọc Cương, Anh Khoa và đội trưởng Bùi Tuấn.
Đội trẻ Hà Nội ra sân với sơ đồ 4-2-3-1. Chơi cao nhất là tiền đạo Thành Bảo, hỗ trợ ở phía sau là Quyết Thắng, Hải Nam, Tấn Dũng. Hai tiền vệ Văn Bình, Văn Lộc. Hàng phòng ngự gồm có, Đinh, Công, Mạnh, Liêm, trấn giữ khung thành là thủ môn Đông Phong.
Giải đấu giữa hai miền nam bắc, bắt đầu bằng một bài Quốc Ca trang nghiêm để tăng tình đoàn kết dân tộc. Sau đó hai bên dàn trận hình, chờ đợi tiếng còi khai cuộc của trọng tài.
Đội trẻ Hà Nội được quyền giao bóng trước. Cả hai đội đều bước vào trận với tâm thế thận trọng, chuyền qua chuyền lại phần sân của mình, giống như hai võ sĩ đang thăm dò nhau trước khi lao vào quyết đấu.