Từ Ao Làng Ra Biển Lớn

Chương 76: Thế Trận Giằng Co, Kết Quả Khó Tin.



Chương 76: Thế Trận Giằng Co, Kết Quả Khó Tin.

Thất bại một lần có thể do t·ai n·ạn, thất bại lần hai, lần ba thì sao? Đội Trẻ Hà Nội khá bất ngờ trước pha chuyển trạng thái của L.A. Họ đã lường trước kịch bản đó, nhưng không dám nghĩ đối phương lại thực hiện nó mượt mà và sắc bén đến nỗi chuyển hóa thành bàn thắng.

Họ dè chừng tới Xuân Mai, nhất là Tấn Dũng, cậu ta bị đoạt mất bóng một lần nên rất muốn phục thù ngay lập tức. Cậu ta chủ động xin bóng từ phía đồng đội rồi, dốc bóng leo biên thật nhanh, đầu tiên sẽ dùng tốc độ để đánh lạc hướng hậu vệ cánh, trong lúc đối phương say máu đuổi theo sẽ tiến hành Xâu kim đối phương.

Cậu ta đã thành công đưa bóng qua háng của Xuân Mai, nhưng đáng tiếc chỉ có trái bóng thôi, còn người thì không vượt qua được. Đồng đội ở phía sau đã bọc lót và giành được bóng đưa nó vào khu trung tuyến. Bóng được chuyền lên cho hàng tiền vệ, và một cuộc chiến khác lại nổ ra ở giữa sân.

Cuộc chiến của các tiền vệ tranh giành trái bóng, Đội Trẻ Thành Phố di chuyển có bài vở hẳn hoi, quá trình gây áp lực giành lại bóng tốt hơn hẳn đội L.A. Hải Nam và quyết Thắng biết chọn thời điểm lùi về hỗ trợ đồng đội, để lấy ưu thế về quân số. Khi đoạt lại được bóng họ liền tìm cách khai thác khoảng trống của L.A

Tấn dũng lại một lần nữa dơ tay xin bóng. Cậu ta chủ động chạy ra sau lưng Xuân Mai, đón đường chuyền của Quyết Thắng từ cánh đối diện. Xuân Mai phán đoán điểm rơi, và di chuyển tới đó t·ranh c·hấp. Cả hai người cùng bật cao đánh đầu, Tấn Dũng đã mượn lực của hậu vệ mà chiếm ưu thế, chạm đầu được vào bóng, nhưng lại không khống chế được một cách như ý, Xuân Mai tiếp đất trước nên lao tới đánh đầu thêm một nhịp đẩy trái bóng về phía trước.

Đồng đội thấy nó tăng tốc, lâp tức chuyển đổi trạng thái sang thế công. Xuân Mai tạt vào trong cho tiền vệ Hoàng Hải, làm tường, bóng được đưa lên cho Ngọc cương. Hàng Hậu vệ đối phương lập tức kéo vào áp sát.

Ngọc Cương kéo bóng ra biến hút người, rồi vội vã nhả bong lại cho Xuân Mai đang băng lên, cậu ta chạy vào trung lộ khi khi không có ai kèm, Nó thực hiện một cú chọc khe vào trong vòng cấm. Anh Khoa lập tức lao vào một cách vô cùng dũng mãnh. Đôi phương theo kèm rất sát nên phải nhả bóng lại cho tuyến hai. Công Minh lập tức lao vào đóng một quả thật căng.

Gỡ hòa cho đội L.A, lần này không thể không ăn mừng, cậu ta chạy ra biên thực hiện một cú Siu trước ống kính máy quay, dang rộng hai tay đòn chờ đồng đội lao vào chung vui với mình.

“Có thế chứ… Hay lắm công Minh.”

“Làm tốt lắm…”

“Hòa rồi… cứ tiếp tục đi, đừng dừng lại… chúng ta hoàn toàn có cửa thắng.”

Phía bên ngoài, Mc bắt đầu tung hô đội L.A bằng những lời hay ý đẹp, nào là t·ấn c·ông sắc nét, dứt điểm sắc bén… Cú sút của Công Minh từ ngoài vòng cấm tuy không đẹp mắt bằng bàn thắng mở tỉ số, nhưng nó cũng cho thấy chất lượng của L.A không phải hạng vừa, chẳng phải ngẫu nhiên mà họ bất bại ở bảng B.



“Đúng là kẻ tám lạng người nửa cân, độ trẻ Hà nội thi đấu lấn lướt nửa đầu hiệp một, ghi hai bàn thắng… Đội L.A lập tức sửa sai, thực hiện một chút điều chỉnh nhỏ đã thay đổi cục diện trận đấu. Tôi phải dành lời khen cho đội ngũ Huấn Luyện của L.A. Họ đã làm rất tốt.”

Trợ lý Anh Vũ đứng ngoài nghe mà mát lòng mát dạ, thế trận đã trở về thế cân bằng, đội L.A tinh thần đang lên, sẵn sàng chiến đấu tiếp để chứng tỏ năng lực của mình.



Một trận đấu đôi công hấp dẫn với bốn bàn thắng được ghi, vẫn còn một hiệp hai ở phía trước. Màn so tài giữa hai đội chắc chắn chưa dừng lại ở đây.

Trong giờ nghỉ giải lao đội L.A đang có thế trận tốt nên sẽ không có sự thay đổi về chiến thuật. Mọi người chỉ việc nghỉ ngơi và sẽ mang lối đá này áp dụng ở hiệp hai.

Đội Trẻ Hà Nội thua liên tiếp hai bàn, ban Huấn luyện lập tức họp nội bộ thật nhanh, tiến hành phân tích trận đấu và đưa ra những sự điều chỉnh. Hai bàn thua của họ đến từ hai cầu thủ khác nhau nhưng đều có một điểm chung đó là người phát động đều là số 8.

“Tấn Dũng, hai bàn thua đều xuất phát từ việc em để mất bóng rồi đối phương tận dụng cơ hội để phản công. Sang hiệp hai em sẽ phải tiết chế lại một chút. Em vẫn sẽ nhận bóng nhưng hay làm vai trò của người kiến tạo thì sẽ tốt hơn. Đối phương đã cử người có thế đối đầu với em, nếu chúng ta cố chấp phương phương án t·ấn c·ông này thì không ổn một chút nào. Em hãy cầm bóng hút người để đồng đội bên trong có nhiều khoảng trống hơn.”

“Hải Nam, lát nữa hãy chuyền nhiều cho Quyết Thắng và Thành Bảo, đội L.A đang bị Tấn Dũng thu hút sự chú ý, đó là điều tốt. Nghe này, Khi vào trận hãy chớp lấy cơ hội thật nhanh, dùng yếu tố bất ngờ ghi 1- hai bàn trước khi đối phương nhận ra. khi họ thay đổi chiến thuật, hãy chuyển sang chơi phòng ngự. Giữ sức cho cuối hiệp.”

“Vâng chúng em hiểu rồi ạ.”

Xuân Mai đã chăm sóc Tấn Dũng, coi như chặn được một mũi tiến công nguy hiểm của đối phương. Nhưng còn các cầu thủ khác của đội trẻ Hà Nội thì sao? Đầu trận họ vẫn chưa lên tiếng, tát cả đều nhường sân chơi cho Tấn Dũng thể hiện, cậu ta đã thể hiện được năng lực của mình. Không có cậu ta, đội bóng vẫn còn phương án t·ấn c·ông khác.

Bước sang hiệp hai, đội trẻ thành Phố thực hiện theo đúng ý đồ chiến thuật của HLV, đâu tiên vẫn sẽ cấp bóng cho Tấn Dũng để cậu ta thu hút sự chú ý của đối phương. Lần này cậu ta không ham hố độc diễn mà chỉ múa vài đường rối chuyền lại cho Hải Nam.



Khi ấy hai đồng đội ở phía bên kia đã lặng lẽ di chuyển vào vị trí thuật lợi, Hải Nam chuyền cho Quyết Thắng, cậu ta lại căng ngang vào trong cho Thành Bảo đánh đầu, chỉ qua ba đường chuyền đã đưa được bóng vào lưới một cách dễ dàng.

Đội Trẻ bất ngờ thay đổi mũi tiến công, khiến L.A lơ là cảnh giác mà để thủng lưới. Họ bắt đầu thấy hoang mang, liệu đối thủ còn có phương án t·ấn c·ông nào khác hay không? Tiền đạo cánh phải của họ và Trung Phong bây giờ mới lên tiếng, nếu như họ cũng t·ấn c·ông sắc nét như Tấn Dũng thì phải đối phó sao đây?

Xuân Mai phải để mắt tới Tấn Dũng, không thể phân thân sang bên kia để quán xuyến được, để hổng bên nào cũng không tốt.

L. A có một pha triển khai bóng từ sân nhà, đối phương phản ứng từ tốn, không vội vã t·ấn c·ông. Chờ bóng lăn qua phần sân của đội mình mới tiến hành áp sát t·ranh c·hấp bóng, những tình huống 1 đấu 1 diễn ra liên tục. Hàng tiền đạo của đội trẻ Hà Nội biết lùi về hỗ trợ còn Anh Khoa và Ngọc Cương lại kém về khoản này khiến cho L.A hơi lép vế.

Rất nhanh đội trẻ Hà Nội đã thu hồi được bóng, họ lại chuyền cho Tấn Dũng để dọa tinh thần của L.A, rồi sau đó tuồng cũ soạn lại. Thành Bảo nhận bóng cố gắng xâm nhập vòng cấm, thu hút được kha khá hậu vệ và thủ môn, rồi chuyền bóng cho Quyết Thắng, Quyết thắng lại chuyền về cho Hải Nam đang ở một tư thế không có người kèm, có đủ thời gian căn chỉnh quả bóng đi theo ý của mình.

Hậu vệ cố gắng dùng đầu cản phá, nhưng đó lại làm trái bóng đi chệch quỹ đạo khiến Gia Nghĩa phải bó tay.

Đội trẻ Hà Nội ghi thêm hai bàn dẫn trước, một lần nữa chiếm thế thượng phong trong trận đấu này. Gánh nặng tâm lý lại đổ lên người các cầu thủ L.A. Đôi thủ lần này quá khó chịu, họ có thể t·ấn c·ông theo nhiều hướng, mà hướng nào cũng nguy hiểm.

Xuân Mai chắc chắn không thể rời mắt khỏi Tấn Dũng, nếu đội trẻ Hà Nội tiếp tục t·ấn c·ông thì cậu đành bất lực đặt niềm tin vào đồng đội mà thôi. Nhưng lạ thay, sau khi ghi hai bàn thắng, Năm anh em bên đó ăn mừng một lần nữa trước ống kính. Sau đó toàn đội chủ động lùi đội hình nhường thế trận cho L.A.

Động thái này vô cùng khó hiểu, nếu họ t·ấn c·ông nữa thì L.A đành bất lực mà thôi, nhưng họ lại chọn phương án an toàn bảo vệ thành quả 2 bàn dẫn trước. Sự nhân nhượng này có thể là một sai lầm chiến thuật.

L.A kiểm soát trái bóng nhiều hơn, bắt đầu tổ chức những mảng miếng t·ấn c·ông của mình. Hàng công liên tục nhận được bóng, tung ra liên tiếp mấy cú dứt điểm về phía cầu môn. Đội trẻ Hà Nội kiên cường chống đỡ.

Trong Lúc đội L.A hăng say t·ấn c·ông, bên đội trẻ Hà nội cũng có một pha phản công vô cùng nguy hiểm. Tấn Dũng chơi thong dong hiệp hai, bất ngờ dồn sức thực hiện thêm một pha bứt tốc.

May mà Xuân Mai vẫn để ý cậu ta khá kỹ, cả hai lại có một pha đua tốc lần thứ hai, lần này chẳng biết ai thắng ai thua, trái bóng đã được phá ra ngoài. Tấn Dũng cũng đã hết hơi, cậu ta khó mà tạo thêm uy h·iếp gì với L.A với lại cách biệt hai bàn khá an toàn nên HLV đội Trẻ Hà Nội quyết định rút cậu ta ra và thay bằng một hậu vệ nữa đề làm dày phòng tuyến.

Phút 80 của trận đấu, Xuân Mai mới được thả lỏng một chút, cậu ta dâng cao và thi thoảng sẽ bó vào trong đá như một tiền vệ trung tâm. Cùng với đồng đội tiếp tục duy trì thế công không biết mệt mỏi.



Lúc này họ mới cảm nhận được ý đồ chiến thuật của đối phương. Đội Trẻ Hà Nội chủ động phòng ngự để tiết kiệm sức lực, bởi nếu không làm vậy, những phút cuối cùng này rất dễ bị vỡ trận trước những đợt t·ấn c·ông vũ bão của L.A.

Thời gian càng trồi đi, đôi chân của L.A càng trở nên nặng nề, cảm giác bóng không còn được tốt. Những cơ hội tạo ra không được rõ rệt.

Tiền Đạo Anh Khoa có được một pha không chiến dũng mãnh, rút ngắn tỉ số xuống còn 3-4.

Và đó cũng là kết quả cuối cùng của trận đấu.

Đội nhì bảng A, bất ngờ đánh bại đội nhất bảng B. Kết quả này khiến nhiều người cảm thấy khá bất ngờ. Khán giả trung lập, những người theo dõi ở trên sân cảm thấy tiếc cho những nỗ lực của L.A, đồng thời cũng phải tán thường cho tinh thần thi đấu kiên cường của các cầu thủ trẻ Hà Nội. Họ t·ấn c·ông hay, thủ giỏi chiến thắng này hoàn toàn xứng đáng.

Đại diện phía bắc đã chắc suất thăng hạng, còn đội L.A sẽ phải nỗ lực ở vòng tiếp theo để tìm kiếm tấm vé còn lại.

Nhận thất bại này, đội bóng bị sấy một trận bởi ông Hùng. Nhưng mà ông không có tức giận được quá lâu, đội bóng vẫn còn một cơ hội nữa, chờ trận sau nếu mà thua thì sấy tiếp còn thắng thì hôm nay đã chừa đường lui rồi.

Trợ lý HLV Anh Vũ, dĩ nhiên không vui nhưng vẫn phải làm công tác phân tích chiến thuật, tìm hiểu nguyên nhân thất bại. Nhìn mặt mũi ai nấy cũng buồn rầu, không ngóc đầu lên nhìn bảng phân tích, Họ đã nỗ lực đến phút cuối nhưng vẫn không thắng nổi.

“Tôi biết mọi người đang rất buồn, và tôi cũng thế. Tuy không muốn nói ra điều này, nhưng đội trẻ Hà Nội đã chơi tốt hơn chúng ta, họ đã giành chiến thắng. Điều đó không đồng nghĩa là đội chúng ta chơi kém, chúng ta đã chơi hay, đã phản công và có bàn thắng và chỉ để thua sát nút 1 bàn… Đó là một điều rất đáng khích lệ.

Các đội bóng trẻ có ưu thế là được đào tạo rất bài bản, họ ăn ở cùng nhau, sự gắn kết nhiều hơn chúng ta, đội bóng của chúng ta mới chơi với nhau chưa được nửa năm, màn thể hiện hôm nay cũng hề tệ một chút nào, có chẳng là chúng ta thiếu một chút may mắn mà thôi.

Trận này tuy thua, nhưng chúng ta vẫn còn nguyên cơ hội giành vé, Không có gì phải buồn hết, Chúng ta vẫn còn nhiều thứ muốn cho mọi người thấy, Bóng đá của L.A không chỉ có như thế này, chúng ta còn có thể làm nhiều hơn nữa, và chúng ta xứng đáng được chơi ở một sân khấu lớn hơn.”

Một vài gương mặt đã ngẩng lên, nỗ lực cả tuần của tập thể để nhận lấy một thất bại, bảo cầu thủ nuốt trôi trái đắng này đâu có dễ. Không muốn nuốt thì cũng phải nuốt thôi, vì còn giải pháp nào nữa đâu.

Các cầu thủ được phép về khách sạn tắm rửa nghỉ ngơi, hoặc làm việc gì đó để quên đi thất bại hôm nay.
— QUẢNG CÁO —