Vòng Bốn chứng kiến mà đón tiếp đội Đắc Lắc trên sân nhà, một đội bóng quen thuộc ở giải hạng nhì.Thành tích đối đầu trong năm trận gần nhất, đội Đông Á thắng 1, hòa 2 và thua 3. Với các nhân tố giàu thể lực từ vùng Cao Nguyên, DakLak thi triển lối chơi tốc độ và mạnh mẽ. Nhất là trong giai đoạn đầu mùa, họ không ngại chơi đôi công với bất kỳ đội bóng nào. Tuy nhiên về cuối mùa giải lại tỏ ra khá đuối, do chiến lược có phần hơi ngây thơ một chút.
Điểm đáng sợ nhất của họ là mùa nào cũng sở hữu hậu vệ cánh và tiền đạo cánh giàu tốc độ. lúc nào cũng có thể khoan phá hàng phòng ngự đối phương.
HLV Phạm Đức Minh hiểu rõ lối chơi của đối thủ, DakLak luôn là đội tạo cho hàng phòng ngự của Đông Á gặp nhiều áp lực nhất. Từ hòn đá tảng có thể biến thành vỏ trứng. Tuy nhiên với sự cố chấp của mình ông vẫn lựa chọn cách chơi phòng ngự phản công. Lần này chủ nhà phải bày ra 5-4_1 để đối chiến với đội khách. Xuân Mai chơi cao nhất đóng vai trò như một con dao găm sẵn sàng đâm vào yết hầu đối phương.
Chiến thuật này đã dùng trong hiệp hai khi đối đầu với Đồng Tháp, ai cũng rõ hiệu quả của nó ra sao? Và sức uy h·iếp của nó ghê gớm như thế nào mỗi khi Xuân Mai có bóng.
Đội DakLak đã nghiên cứu qua lối chơi của Đông Á mùa này, Với tinh thần thi đấu máu lửa của mình họ không e ngại Đông Á, các đội kia không chặn được hoặc do thua trận là do họ quá yếu đuối. DakLak đã giành hai chiến thắng chỉ xếp sau về chỉ số phụ, như vậy có thể thấy họ không hề yếu. Những năm gần đây, DakLak luôn là hung thần ở trận lượt đi, dù làm khách hay đá sân nhà, họ luôn xếp Top 1, Top 2 vào giữa mùa giải.
Trận đấu diễn ra vào cuối tuần. dù Fan của Đông Á rất khiêm tốn nhưng khách du lịch với tư cách khán giả trung lập kéo đến sân lại rất nhiều. Nhất là sau hai vòng đấu thắng lợi, người sân xung quanh khu vực sân bóng cũng cảm thấy chút hãnh diện khi đội bóng giành kết quả tốt. Và Có người vẫn nhớ màn ra mắt ấn tượng của Tân Binh, nghe nói vòng hai cũng thi đấu rất ấn tượng, thế nên họ mong ngóng một màn thể hiện tốt của tân binh này.
“DakLak thì sao chứ, đến Đồng Nai còn chịu thua nữa cơ mà.”
“Năm nay tiền đạo của đội mình chơi hay quá. TRận vừa rồi làm khách Đồng Tháp cũng ghi luôn được ba bàn.”
“Đồng Tháp từ hạng hai rơi xuống, còn được đá sân nhà nữa vậy mà vẫn thua. Tôi nghi trận này đội Đông A lại thắng cho xem.”
“Nói gì thì nói DakLak là hung thần lượt đi, đầu mùa giải ai gặp họ là xui xẻo. không nói trước được.”
Tiếng khán giả ngoài sân chỉ trỏ bàn tán, dưới sân cầu thủ hai bên đã bắt đầu bước ra khởi động, làm thủ tục thi đấu.Một số thành viên trụ cột nán lại chỗ HLV nghe phổ biến chiến thuật.
“Tất cả nghe đây, tôi không biết đội DakLak là đội nào, họ chơi kiểu gì tôi không quan tâm. Đối với tôi đối thủ nào cũng như nhau, và 4-4-2 luôn là chân ái. Mọi người chơi đúng phong độ, thủ chắc công hay, không có lý do gì chúng ta không giành chiến thắng cả. Giờ thì ra sân, đá một trận cho đội khách biết đây là sân nhà của ai.”
Vẫn là câu nói quen thuộc của HLV Đức Minh chỉ thay mỗi tên đội bóng, với tâm thế của một đội trụ hạng, Đông Á khá thoải mái khi được đứng đầu bảng xếp hạng, rồi họ sẽ thua một trận nào đó, tất nhiên họ sẽ cố gắng hết sức để duy trì chuỗi chiến thắng, tận hưởng cảm giác lạnh lẽo của kẻ chiến thắng khi đứng trên đỉnh.
HLV Đức minh gọi Xuân Mai và nhắc nhở cậu, dù trên sân có chuyện gì xảy ra, dù khung thành có bị vây hãm bao nhiêu. Đừng lo cứ đứng ở đúng vị trí của mình, rồi thời cơ sẽ đến. Cậu không được chạm bóng nhiều, không sao hết, chỉ cần tận dụng cơ hội rồi ghi bàn là được.
Xuân Mai gật gù đã nắm được thông tin của HLV.
Phía đội DakLak tỏ ra thận trọng hơn, HLV khoa chân múa tay giải thích vai trò và vị trí của cầu thủ, nhìn sắc mặt xem chừng quyết tâm lắm. Cầu thủ xung quanh đa số có làn da ngăm khỏe khoắn, sức bền và thể lực của họ luôn là điểm mạnh, nhất là vào giai đoạn cuối trận, nhiều thành trì kiên cố đã bị tinh thần máu lửa của họ t·hiêu r·ụi và kéo sập.
Tiếng còi khai cuộc vang lên Đội Khách nhanh chóng áp sát giành quyền kiểm soát bóng. Một đợt công kích nhanh chóng được phát động ở những phút đầu tiên. Hàng Phòng ngự của Đông Á con chưa nóng máy đã phải đối diện với một pha bóng nguy hiểm, tiền đạo cánh lao xuống sát đường biên ngang tạt quả bóng vào trong, đồng đội dũng mãnh băng vào mở tỉ số ở phút thi đấu đầu tiên.
Cầu thủ vừa ghi bàn chạy quanh đường biên, đưa tay làm ám hiệu “Nín” quả là một cách hâm nóng bầu không khí trận đấu. khán giả bên ngoài đa số là khán giả trung lập họ vỗ tay reo hò tán thưởng cho bàn thắng vừa rồi.
Bị thủng lưới sớm, thế trận phòng ngự phản công của Đông Á theo lý phải đổ bể, nhưng HLV biết rõ đội khách sẽ không dừng lại, phong cách của họ luôn là như vậy. Ông gào lên ngoài đường biên làm ám hiệu mọi người bình tĩnh giữ tập trung. và không quên nhìn Xuân Mai ra hiệu cậu đứng nguyên tại chỗ.
Trận đấu tiếp diễn với sự vây hãm của đội DakLak, Sĩ khí của họ đang tăng cao sau bàn thắng đầu tiên, càng củng cố niềm tin rằng đội Đông Á thắng trận và vì họ chưa gặp đúng đối thủ mạnh mà thôi. Họ tiến hành t·ấn c·ông lần thứ hai, với bài đánh cũ. Lần này Đông Á đã tập trung hơn, cố gắng bịt đường chuyền của đối phương hoặc phá bóng ra ngoài. Khi hai lớp phòng ngự của Đông Á được hình thành, DakLak không dễ gì đưa bóng tới khu vực nguy hiểm.
Nhanh và Mạnh không phải lúc nào cũng hiệu quả trong bóng đá, khi DakLak đang say máu trong cuộc t·ấn c·ông áp đặt thế trận thì một pha chuyền hỏng tai hại đã khiến gió đổi chiều. Bóng rơi vào chân Việt Đức và một đường tỉa bóng lên tuyến trên đã đánh thức họ khỏi cơn say.
có lẽ sau bàn thắng đầu tiên họ đã quên Clip phân tích chiến thuật của đội Đông Á, bóng được phất lên, và tiền đạo cắm của họ bứt tốc. Xuân Mai chờ đã lâu cuối cùng đã có thể chạm vào bóng, cậu ta nắm thế chủ động, nhanh chóng điều bóng thoát khỏi sự truy cản của hậu vệ, trước khi tung cú sút đưa quả bóng găm vào lưới. Đưa tỉ số về vạch xuất phát.
Cậu ta chạy ra biên giao lưu chút đỉnh với khán giả trước khi trở về vị trí thi đấu. những pha bóng như vừa rồi, cậu tập nhiều thành quen, vui mừng khi ghi bàn nhưng không ăn mừng quá nhiệt. Khán giả tới xem trận bóng, ai cũng muốn được thưởng thức một trận cầu hấp dẫn, mà trận cầu có nhiều bàn thắng đối với họ chính là hấp dẫn.
Một vài người nhìn thấy Xuân Mai trên tấm poster, nên hô vang tên cậu ta, Dù đó là những người lạ mà cậu chưa bao giờ tiếp xúc, nhưng thấy họ vui mừng, cậu ta biết mình đã làm tốt.
Ăn một miếng phản công từ Đông Á, DakLak đã hiểu được v·ũ k·hí của Đông Á. Muốn chiến thắng họ cần duy trì thế t·ấn c·ông đồng thời vô hiệu hóa tiền đạo đối phương. Trong sơ đồ 4-3-3, một trong hai trung vệ sẽ có nhiệm vụ theo kèm đối phương, người còn lại sẽ ở phía sau bọc lót cho đồng đội. Ở truyến trên những pha lên bóng của DakLak vẫn tiếp diễn.
Xuân Mai lại ghi bàn, Đồng đội ở tuyến sau tâm lý lại được gỡ bỏ, kịch bản như ở trận đấu với Đồng Tháp lại diễn ra. Lần này đối thủ của họ như một thú dữ, t·ấn c·ông điên cuồng, tuy nhiên sự sắc bén hay tinh tế trong những pha xử lý bóng là chưa đủ và khá đơn giản để hóa giải. Bóng dội ra và được chuyền lên tuyến trên nhiều hơn.
Một mình Xuân Mai đấu với hai hậu vệ, thua thiệt điều dễ hiểu. Nhưng với sự nỗ lực của mình, cậu cũng có được hai cơ hội t·ranh c·hấp thành công và thực hiện một đợt phản công đơn lẻ. Hậu vệ đối phương có người bọc lót, Thể lực thì còn 50/50 nhưng so về kỹ thuật thì Xuân Mai tự tin trong pha một đấu một. Lúc thì nó dẫn bóng sang cánh trái lúc lại ngoặt sang bên phải, Trong không gian trống trải như vậy cơ hội có bàn là rất cao.
Xuân Mai không phung phí cơ hội ghi liền hai bàn thắng, đưa Đông Á lội ngược dòng.
Khi tỉ số đã là 3-1, Đội Đắk Lắk mới nhận ra bản thân đã đánh giá sai tình hình. Một bàn là ăn may, hai bàn là trời độ, ba bàn thì là do người ta hay rồi. không chỉ trận này mà cả hai vòng đấu trước. tiền đạo của đối phương quá nguy hiểm.
HLV đội khách nhìn Xuân Mai với vẻ đăm chiêu, mồ hôi lấm tấm trên trán, không biết là do nóng hay đang khó chịu trong người. Quãng nghỉ ngắn giữa hai hiệp là thời gian phù hợp để ông điều chỉnh lối chơi. Ông nhận ra vấn đề nằm ở việc vô hiệu hóa Xuân Mai, trực tiếp ngăn cản cậu ta thôi là chưa đủ. Phải triệt để cắt đứt nguồn cấp bóng của cậu ta.
Đa số đường chuyền được thực hiện bởi tiền vệ mang áo số 8 của đối phương. Năm ngoái cậu ta chơi khá tốt, đây mới chính là điểm yếu của họ. Hai hậu vệ biên sẽ di chuyển vào giữa, hỗ trợ việc thu hồi bóng. Thầy bảo, các trò gật đầu nghe theo, đối với vị hlv của mình vô cùng tin tưởng.
Phía đội Đông Á không có thay đổi lối chơi, thường họ sẽ chơi 4-4-2, nhưng tính huống gặp địch mạnh sẽ có xu hướng chuyển về 4-5-1, đôi khi Việt Đức sẽ dâng cao, nhưng vì Xuân Mai hoạt động quá tốt nên đội phó vẫn chơi ở vị trí phía sau hỗ trợ đồng đội.
Sau khi thay đổi chiến thuật. Đội DakLak t·ranh c·hấp ngay khi bóng vừa bị nhả ra. Việt Đức loay hoay trong việc xử lý bóng nên không còn nhiều khoảng trống để đưa bóng lên tuyến trên. CÀng về cuối thì sức lực và sự tập trung của Đông Á giảm dần, bắt đầu xuất hiện nhiều pha bóng không hiểu ý. Đội ĐắkLắk đã có thời điểm kéo sập được hàng phòng ngự. ghi được hai bàn thắng một trong số đó là quả phạt đền do cầu thủ Đông Á để bóng chạm tay.
Hiệp Hai Xuân Mai chạm bóng cực ít, suốt 30 phút mới có một lần chạm bóng, và cậu ta tận dụng cơ hội để chuyển hóa thành bàn, giảm tải một chút áp lực cho đồng đội ở tuyến sau. Cậu nhận ra tuyến tiền vệ đang thua thiệt do Việt Đức bị đối phương tạo áp lực. Xuân mai chủ động lùi xuống hỗ trợ làm bóng nhưng lập tức bị HLV Đức Minh hô hoán ngoài đường biên nhắc nhở vị trí thi đấu.
Xuân Mai lưỡng lự không biết nên nghe theo HLV hay chơi theo lý trí của mình mách bảo.
Đến khi đội ĐakLak gỡ hòa 4-4. các cầu thủ còn đang hừng hực khí thế. Bàn thắng có thể đến bất cứ lúc nào. Xuân Mai muốn giành chiến thắng vì bản thân và cũng vì nỗ lực phòng ngự của đồng đội. Cậu chủ động rời bỏ vị trí, lùi xuống giải nguy cho Việt Đức. Rồi tự mình lấy bóng dẫn sang phần sân đối phương.
Đã vào giai đoạn cuối trận đa số thể lực mọi người đã đi xuống. Xuân Mai do nhiệm vụ đặc thù, ít di chuyển nên sức lực vẫn còn để đua tốc với hậu vệ đối phương.
“Lần thứ 5 đưa tên mình lên bảng tỉ số.”
Xuân Mai không ăn mừng quá nhiệt vì ngoài đường biên, HLV Phạm Đức Minh có vẻ không vui. Có lẽ do cậu đã không tuân theo chiến thuật đề ra. Thời gian còn lại của trận đấu, Xuân Mai lùi về hỗ trợ phòng ngự. nhờ đó giữ vững được thành quả cuối cùng.
Tiếng còi mãn cuộc vang lên, bên ngoài các cầu thủ vỗ tay hòa chung không khí với khán giả đã tới theo dõi. Đội Đông Á chiến thắng, cầu thủ của đội đương nhiên vui mừng. Chỉ có HLV thái độ có phần hờ hững, ông tiến tới bắt tay chào hỏi đội khách cũng như các học trò của mình. Chỉ Riêng xuân Mai thì ông thái độ lạnh nhạt ra mặt.
Biết là ông đang giận mình nhưng do sau trận còn nhiều thủ tục nên hai người chưa có cơ hội nói chuyện ngay. Xuân Mai rất muốn giải thích cho hành động của mình ở trên sân. Hi vọng HLV có thể hiểu và thông cảm cho mình.
“Cậu làm tốt lắm, rất tốt.”
Lời tán dương ẩn giấu một sự sự hờn dỗi ở trong đấy. khiến Xuân Mai nghe xong cảm thấy canh cánh trong lòng. LÀm xong thủ tục sau trận đấu, cậu có đến gặp HLV để nói chuyện rõ hơn, nhưng ông ấy đã đi ăn tối với mấy sếp rồi. trong phòng chỉ còn lại trợ lý Quốc Trường. Thái độ của anh có phần niềm nở hơn.
“Ngôi sao của chúng ta đây rồi, em đến tìm HLV vào giờ này có gì quan trọng sao?”
Xuân Mai ngập ngừng.
“Hình như em đã làm điều gì phật ý HLV, lúc nãy ông ấy có vẻ không vui.”
Quốc trường cười xõa.
“Em nghĩ nhiều rồi, em là ngôi sao của đội, thầy Minh hãnh diện về em còn chưa đủ chứ nào có phiền lòng gì đâu. ”
“Thật vậy sao?”
Quốc Trường vỗ về an ủi.
“Đúng thế, Em cứ về nghỉ ngơi đi, để anh nói chuyện với thầy, có gì anh sẽ nói lại với em sau.”
Xuân Mai gật đầu rồi xin phép ra về. Trong lòng vẫn còn nhiều hoài nghi