Chương 78.5(Đêm ngày thứ 2 tt): Xác thực thông tin
Chương 78.5:
Sơ lược nội dung chương trước:
Nhờ có Felix, Twilight vô tình nghe được một thông tin cực kỳ quan trọng từ một tên lính Ursus bị ‘tra khảo’.
Nhưng vì hắn đ·ã c·hết nên cậu không thể moi được gì thêm.
Nên bây giờ cậu cần phải chứng thực thông tin đó.
Vì nếu đó là sự thật, đây là cơ hội không thể hoàn hảo hơn để đảo chiều cuộc chiến này.
…
12:29
Vù vù vù.
“Phù chúng ta đến đúng nơi chưa?”
“Có lẽ là rồi.” Twilight mở bản đồ ra rồi gật đầu nói với Will.
Twilight, Will, Matt cùng với Lin Grey xuất hiện trên một ngọn đồi cát nằm khá xa Lungmen.
Đây là vùng hoang mạc nằm giữa Ursus và Yen, theo như tính toán từ Twilight, đây là tuyến đường mà lực lượng của đại công tước
Kaschey phải đi qua nếu muốn đến Lungmen.
Sau khi nắm được địa điểm cụ thể, 4 người lập tức đến đây băng Arts dịch chuyển của Will.
“Được rồi, gió lạnh không ảnh hưởng đến sức khỏe của ông chứ, ông Lin Grey? Có cần tăng nhiệt độ lên không?”
Bây giờ đang là nửa đêm, gió trên hoang mạc trống này thổi cực kỳ mạnh. Không những thế, cho dù đã sắp bước qua hè, nhiệt độ ở đây
cũng xuống rất thấp.
“Không sao, xin lỗi đã làm phiền cậu phải sử dụng Arts trong khi v·ết t·hương còn chưa lành hẳn.” Lin Grey lắc đầu.
Arts của Will không bay một phát từ Lungmen đến đây được mà cần rất nhiều quãng nghỉ.
Trong khoảng thời gian đó, Twilight đã luôn duy trì Arts của mình để sưởi ấm cho cả 4 người ở đây.
Lin Grey cũng biết về v·ết t·hương trông người của Twilight, nó không đơn thuần chỉ là không đi lại được.
Đừng thấy việc liên tục sử dụng Arts để bay qua bay lại mà nghĩ cậu ta ổn. Sỡ dĩ có thể làm như vậy được là bởi vì khối lượng cơ thể của
Twilight khá nhỏ, và cậu cũng thuần thục điều khiển Arts của mình giữ cho tiêu hao ở mức thấp nhất.
Chứ nếu bây giờ phải đánh nhau? Twilight cũng đã hỏi Faulse về việc này và nhận được câu trả lời.
3!
Đó là giới hạn số phép tối đa mà Twilight có thể dùng, và tuyệt đối không thể sử dụng một số cái đặc biệt ảnh hưởng đến cơ thể như
và chuyển qua trạng thái cường hóa.
Twilight biết rõ tình trạng cơ thể mình, đây cũng là lý do chính mà cậu lui về hậu phương và phát huy khả năng chỉ huy của mình.
Nhưng…
“Ha ha, mới nhiêu đây thì có là gì đâu, tôi đã từng trải qua điều kiện tồi tệ hơn nhiều rồi cơ.” Trông Twilight còn phởn chán, nến chắc
không có gì đáng lo đâu.
Dù cho tiếng cười kia có hơi trầm một chút.
Twilight dường như trở nên tích cực hơn sau khi trở về từ Ursus, điều này làm những người quen của cậu cảm thấy nhẹ nhõm, nếu
không tính đến việc cậu vẫn điên chả khác gì ngày xưa.
“Đó có vẻ là những chuyện không tốt đẹp gì nên ta sẽ không hỏi nữa.” Lin Grey cũng không đào sâu vào các câu chuyện của Twilight, ông
khom người ngồi xuống, đặt một bàn tay lên thảm cát rồi nhắm mắt lại.
Ba người Twilight thì tỏa ra xung quanh canh chừng, không thể loại trừ khả năng Ursus có cử người trông coi khu vực này.
Một lúc sau, Lin Grey mở mắt ra đứng dậy.
“Có không?” Twilight vội vàng hỏi.
Ông không nói gì mà chỉ khẽ dật đầu mà đưa tay chỉ về một phía.
“Hướng 4 giờ, cách đây 26m có rất nhiều vật thể bị chôn xuống cát, đó có thể là thứ chúng ta cần tìm.”
“Hướng 4 giờ à …” Twilight quay sang định vị phương hướng, tính nhẩm được vị trí xong, Will một lần nữa dịch chuyển cả nhóm đến đó.
…
Nơi họ xuất hiện là một hố cát lún sâu xuống.
“Ta thừa nhận rằng chính bản thân ta cũng muốn có một người thuộc hạ có khả năng này.” Trong chốc lát đã xuất hiện ở chỗ cách xa nơi
mình vừa đứng gần nửa cây số, Lin Grey mở miệng cảm thán.
Một lần nữa phải nói, mức độ hiệu dụng của cái trò dịch chuyển tức thời này OP đến nhường nào.
Mà nó còn rơi vào tay Will, một người cẩn thận, biết tính toán và đáng tin cậy.
Cảm thán xong, Lin Grey khẽ nhấc tay.
Một khối cát nhỏ trồi lên biến thành chỗ cho ông ngồi xuống, nhìn hai người Matt và Will lôi xẻng ra bắt đầu đào.
Zalak không phải một chủng tộc thiên về sức mạnh hay sức bền, thêm nữa, Lin Grey cũng đã có tuổi.
Theo dự kiến ban đầu, Twilight chỉ nhờ ông đi cùng để nhanh chóng xác định vị trí thứ cần tìm, xong rồi thì mấy công việc năng nhọc này
chứ để 2 chàng thanh niên kia lo.
Còn Twilight đứng soi sáng cho 2 người làm việc.
...
……
Keng!
Sau một hồi đào bới, cây xẻng của Matt đụng phải một vật cứng.
Biết đã tìm thấy, ba người còn lại đi đến chỗ anh.
Will cúi xuống dùng một tay phủi đống cát bụi vướng xung quanh đi, để lộ ra một miếng thép lớn bị c·hôn v·ùi dưới đống cát.
Twilight gật đầu ra hiệu với anh.
Ba người đồng loạt lùi ra sau còn Will chạm tay lên miếng sắt.
Ràoooo!
Một tiếng động nặng trĩu do cát bụi ơi xuống vang lên.
Miếng thép bị Will dịch chuyển lên mặt đất, để lộ nguyên hình là ‘xác’ của một khẩu đại bác cố định cỡ lớn.
“Vậy..chuyện này là thật nhỉ?” Lin Grey muốn chắc chắn mình đang không nằm mơ.
“Còn tôi thì đang muốn nói: Wow, đại công tước chỉ huy bên Ursus chịu chơi đấy nhỉ, mang cả thứ này đi luôn.” Twilight tiếp lời, cậu nhẹ
thở ra một hơi.
Ít ra thì việc pháo binh Ursus bị tập kích tại đây có vẻ là sự thật.
“Một phần thôi, đừng vội mừng.” Twilight mở miệng nhắc nhở mọi người.
“Trong khi tôi kiểm tra khẩu pháo này, mọi người thử tìm kiếm quanh đây xem còn manh mối gì nữa không đi.”
Ba người kia không phản đối đi, trong khi Twilight kéo bao tay bắt đầu kiểm tra khẩu đại bác, Lin Grey tiếp tục chỉ một vị trí khác cho 2
người thanh niên đào bới.
Sau 2 tiếng đồng hồ làm việc nhọc nhã, nhóm Twilight đà đào lên được tổng cộng 5 khẩu đại bác, ngoài ra còn có một nhóm các loại
phương tiện đủ kiểu loại.
Sau khi kiểm tra, Twilight đưa ra đánh giá rằng những thứ phương tiện này có thể đem về tái chế được.
Vậy nên sau khi trở về, cậu ra lệnh cho Matt đi cùng nhóm kiếm sĩ được yêu cầu chờ lệnh từ trước, công việc của họ là uy h·iếp lên phía
quân Ursus để đánh lạc hướng.
Trong khi Will được Lin Grey đưa thêm người qua hỗ trợ để vận chuyển những thứ họ tìm được về.
Còn Twilight, cậu đi đánh thức các Engineer dậy để xử lý đống đồ cần tái chế kia.
Và tiện thể, tìm lại một thứ.
Một ý tưởng cực kỳ điên rồ, đến mức tất cả mọi người đều phải kinh hãi khi mà Twilight lần đầu tiên nhắc đến nó.
Thứ, mà đội hậu cần luôn giỏi làm nhất.
Thứ…
Mà có thể đánh 1 đòn quyết định lên cuộc chiến này.
….
Toàn bộ công việc trên được thực hiện ngay trong đêm.
Nên phải đến gần sáng, Twilight mới lết được xác về đến nhà.
Trong lúc Bl đang làm công việc của họ, Lin Grey đã gấp rút đi vào trong nội thành.
Thông tin mà họ tìm được có ý nghĩa cực kỳ lớn, ông cần phải nói chuyện trực tiếp với Wei Yenwu để quyết định những bước tiếp theo.
Còn về biểu cảm của ông, chắc là sẽ cười to chứ nhỉ?
Twilight vừa bay qua con đường vừa cảm thấy như có thể nghe được tiếng cười hào sảng từ cái đầu rồng ấy vang vọng đâu đây.
Trời đã bắt đầu sáng.
Một vài người lính đánh thuê cũng đã dậy nấu đồ ăn sáng.
Nhưng đa số mọi người vẫn còn ngủ.
Nên Twilight thực sự cảm thấy ngạc nhiên khi ánh đèn trong nhà mình còn sáng.
“Ai đó chờ mình à?” Twiligh tự hỏi.
Yelena đã được cậu dỗ ngủ trước khi đi ra hoang mạc, và Twilight cũng không nghĩ cô bé có thể dậy sớm.
Nên khả năng cao sẽ là người còn lại.
Quả nhiên, khi bước vào nhà, Twilight đã thấy Felix đang ngồi vắt chân trên sofa chờ cậu trở về.
“Vậy…mọi chuyện thế nào?” Thấy Twilight bước vào, Felix cũng không rườm rà mà hỏi luôn kết quả, chứng tỏ anh cũng rất quan tâm
đến kết quả của việc này.
“Anh lập công rồi đó.” Twilight nói, cậu cũng lướt đến ngồi đối diện anh.
“Bọn tôi tìm được tổng cộng 5 khẩu đại bác cỡ lớn cùng một một rất nhiều các trang thiết bị khác. Chúng dường như bị bỏ lại vì không
thể sử dụng được và bị chôn xuống dưới lớp cát.”
“Hết rồi chứ?” Felix hỏi tiếp.
“Hẳn là rồi, đến tận 5 khẩu là điều hơi bất ngờ, nếu đây chỉ là cuộc viễn chinh của 1 đại công tước chứ không phải là q·uân đ·ội Ursus, tôi thật sự phải công nhận là hắn giàu thật.”
“Nhưng bây giờ chúng là của cậu?”
“Phu~Tôi sẽ biết ơn hơn nếu chúng không bị phá như cách đó, mà dù sao thì cũng cảm ơn nhiều.” Twilight thoải mái cười.
Mặc cho không thể dễ dàng sửa lại mấy khẩu đại bác đó để tái sử dụng do cái cách mà chúng bị phá thật sự rất nghiêm trọng, nhưng ném
vào lò nung thì đơn giản hơn.
Nhưng mà…
“Phá hư nghiêm trọng? Ý cậu là sao?” Felix dễ dàng nhận ra ẩn ý trong lời của Twilight.
“Này nhé, quân Ursus rất mạnh đúng không?” Twilight đột nhiên hỏi.
Felix gật đầu đương nhiên.
“Và khi có sự chỉ huy thì chúng còn nguy hiểm hơn, anh hay chú ý đến chiến sự trong nội thành thì chắc là rất rõ điều này chứ?”
Dù không biết vì sao Twilight biết mình hay cho drone chạy vào nội thành thăm dò nhưng mà Felix vẫn tiếp tục gật đầu.
“Và theo lời tên lính kia nói thì dường như quân lính thông thường không biết việc pháo binh không thể hỗ trợ?”
Điều này tiếp tục đúng, Felix trong khi nghe hắn nói cũng đã để ý đến điều này.
“Vậy câu hỏi được đặt ra ở đây là…” Twilight đan hai tay lại với nhau, trầm mặt xuống.
“Kẻ nào? Hay là thế lực nào đủ sức tập kích được q·uân đ·ội Ursus trong trạng thái canh phòng nghiêm ngặt của kho pháo, tên đại công
tước có ở đó để chỉ huy và làm trong yên lặng đến nỗi còn không kịp đánh động cho các doanh trại xung quanh?”
…
……
Căn phòng rơi vào yên lặng.
Felix không thể trả lời.
Mà cũng chẳng ai có thể.
“Cậu làm được không?” Thế nên anh thử hỏi ngược lại.
Ngạc nhiên là.
“Được.” Twilight trả lời một cách chắc nịch.
Làm Felix chỉ hỏi vui giật mình quay sang, thì thấy cậu ta đang cúi đầu như đang đặt mình vào hoàn cảnh đó.
Sau một chút thời gian, Twilight ngẩng mặt lên.
“Nếu như có thể huy động toàn bộ đội trưởng và toàn bộ lính tinh nhuệ của tất cả các đội. Thêm nữa, họ phải ở trong trạng thái tốt nhất
và sẵn sàng làm theo từng sự chỉ đạo của tôi mà không chậm trễ 1s. Ngoài ra, điều kiện môi trường và địa hình bắt buộc phải có lợi khi
t·ấn c·ông, và người cầm đầu bên kia phải phản ứng trễ ít nhất 30s.” Cậu bổ sung 1 tràng dài các điều kiện rồi mới đưa ra kết luận.
“Ừ, nếu thế thì tôi có 50% khả năng tập kích thành công.”
Ừ.
Twilight vừa đưa ra 1 đống điều kiện không tưởng, mà nhiêu đó vẫn chỉ đưa tỉ lệ thành công đến con số 50%.
Felix cũng không biết nói gì thêm.
Ban đầu anh cũng tưởng điều này là do cậu bạn kia làm, nhưng nghe xong thì anh đã chắc chắn là không phải.
Bên Lungmen cũng chắc chắn là không, vì họ cũng chẳng biết gì hết.
“Chưa hết đâu, trong lúc kiểm tra những khẩu đại bác, tôi còn phát hiện ra vài điều bất thường.”
Do Felix không bình luận gì, Twilight trình bày tiếp.
“Cả 5 khẩu đại bác đó đều bị phá theo cùng 1 cách thức, đó là nhồi thuốc nổ vào lỗ đạn rồi kích nổ, thành từng đợt nối liền nhau.”
“Và sau cùng là một v·ụ n·ổ lớn sâu dưới lòng cát làm cả khu vực đó lún xuống, chứ tôi không tin quân Ursus tự chôn chúng đâu.”
“Haizz, phiền phức nhỉ?” Felix lắc đầu.
Anh chỉ muốn thức đọi Twilight về để xác nhận, nhưng nghe cậu ta nói, anh ngày càng cảm thấy rối não hơn.
“Thế thì đừng nghĩ nhiều làm gì, chúng tập kích quân Ursus, đây là điều có lợi cho ta, thế thôi.”
Cuối cùng, Twilight chủ động kết thúc chủ đề.
“Ngày mai anh ở đây chỉ huy hộ đi, đến trưa rồi hẵng gọi tôi dậy.”
Cậu ngáp một cái rồi bay lên, lướt về phía phòng ngủ.
“Đúng rồi, nếu đã không có pháo binh, Caster động được rồi đấy, cho chúng 1 vố bất ngờ đi.” Dặn xong, Twilight vẫy tay chúc ngủ ngon
với Felix rồi đóng cửa phòng.
Thức gần trắng đêm, cậu cần ngủ bù.
Còn Felix thì cũng đứng dậy rời khỏi nhà.
Trước tiên, anh liên lạc với Toxicuse thông báo về tình hình hiện tại.
Rồi sau đó là đi đến chỗ phòng họp, nơi đặt sa bàn của Twilight.
Caster có thể di chuyển tức là chiến thuật sẽ thay đổi.
Hơn nữa, đây là lần đầu tiên anh có thể điều động lực lượng tinh nhuệ này của Twilight, nên Felix đặc biệt vui vẻ tính toán kế hoạch cho
ngày mai.
Ưu thế bất ngờ nằm trong tay ta, thế thì mục tiêu cho ngày mai chính là:
Sử dụng mọi nguồn lực làm cho quân Ursus không kịp trở tay, từ đó giành lấy lợi thế lớn nhất cho quân ta.
Mỗi cái CC ra là 1 lần đau đớn, ai đã qua được Risk 18 chưa? Chương tiếp theo sẽ lên vào ngày 15/12/2022 nhé