Từ Arknights Bắt Đầu Xây Dựng Thế Lực

Chương 36: Gọi hội



Chương 31: Gọi hội

Chương 31:

“Hả?”

Hành động vừa rồi của tên đội phó khiến Twilight sững sờ.

Không chỉ cậu, cả Yelena lẫn đám lính đều không hiểu chuyện gì đang sảy ra.

Đáng lẽ người làm chuyện này phải là thằng nhóc kia mới đúng chứ?

Đám lính tự hỏi

Nhưng ngay lập tức, tên đội phó đã đưa ra câu trả lời cho hành động của mình.

“Bloody Lines khá là nổi tiếng trong nội bộ q·uân đ·ội Ursus và Kazimierz, đặc biệt là về sự liên kết giữa các lực lượng với nhau. Tôi không

muốn b·ị t·ruy s·át cả ngày lẫn đêm chỉ vì trót đụng phải một trong số bảy chỉ huy của họ đâu.” Tên đội phó điềm tĩnh đáp.

Câu trả lời tiếp tục khiến đám lính cảm thấy mơ hồ, nhưng Twilight thì lại thở dài.

Cậu ra lệnh.

“Giết hết, chừa lại tên đó.”

“Há?” Yelena kêu lên.

Bỗng nhiên từ hư không, một vệt sáng xuất hiện ngay phía sau đám lính tuần tra.

Từ trong ánh sáng, một bóng người xuất hiện.

Động tĩnh của cô bé khiến đám lính quay đầu lại nhìn, thì một lưỡi kiếm đã quét ngang người chúng.

Bốn tên lập tức ngã xuống mà không kịp nói tiếng nào.

“Có kẻ địch!”

Năm tên còn lại lập tức đưa nỏ lên, nhưng chưa kịp bóp cò đã có thêm hai tên gục xuống.

Hai con dao được găm sâu vào tim chúng từ phía sau.

Bất ngờ vì chưa gì một nửa lực lượng đã quét sạch, tên đội phó thì vẫn đang giơ tay đầu hàng.

Hai trong số chúng ngay lập tức chuyển hướng sang phía Twilight, vì cậu vừa ra lệnh, tên còn lại thì vẫn đưa nỏ về phía người thanh niên

tóc vàng cầm kiếm đang lao tới.

Bọn chúng lần lượt bóp cò.

Nhưng chỉ có hai mũi tên được bắn ra.

Một trong số hai tên đưa nỏ bắn vào Twilight đ·ã c·hết vì b·ị đ·âm sau lưng trước khi kịp bóp cò.

Tên còn lại sau khi bắn về phía thanh niên thì bị anh ta chặn lại, chưa kịp nạp tên thì cũng đã b·ị c·hém c·hết.

Còn lại một mũi tên xé gió lao về hướng hai đứa trẻ.

Yelena nắm tay Twilight định kéo cậu tránh ra, nhưng Twilight vẫn đứng yên đấy.

Một thanh niên khác với mắt tóc nâu cùng khăn quàng kín cổ cũng bước ra từ vầng sáng và đứng ngay trước họ.

Và mũi tên đã bất ngờ bị chặn đứng lại bởi một bức tường vô hình ngay trên đường bay.

Tên lính đó cũng không thọ được lâu khi mũi tên vừa rơi xuống đất, cái đầu của hẵn cũng theo đó mà rơi xuống.

Tất cả mọi thứ diễn ra cực kì nhanh.

Tên độ phó sững sờ vì mọi chuyện vừa xảy ra, nhưng vừa cử động một chút thì hắn cảm nhận được hai lưỡi dao lạnh như băng đang kề

ngang cổ mình.

Thanh niên tóc vàng cùng một người khác vừa từ hư không hiện ra đưa dao kề cổ hắn.

Một dòng máu nhỏ dần chảy ra trên cổ hắn, chảy dọc theo hướng mũi kiếm.

Còn người đeo khăn quàng thì đứng chắn ngay trước mặt.

“Lâu quá đấy.”

Nhìn thấy những bóng người quen thuộc, Twilight ngay lập tức bật mode phàn nàn.

“Xin thứ lỗi, tọa độ mà ngài gửi đến, cần một ít thời gian.”

Người thanh niên quàng khăn, Jet, quay người cung kính hành lễ nói.



“Đội trưởng, tên này tính sao đây, hắn biết thân phận của ngài rồi?” Matt lên tiếng hỏi, chỉ cần ra hiệu một cái, tên đội phó cũng sẽ được

đoàn tụ với đồng bọn.

Nhưng Twilight lắc đầu, hai người cũng thu v·ũ k·hí lại.

Còn tên đội phó thì như do sợ hãi khi bị hai lưỡi dao kề sát cổ, nhũn chân ngồi bệt trên mặt đất.

“Haha, hắn cũng ấn tượng nhỉ, nhìn một cái là đoán ngay được thân phận của đội trưởng luôn.” Người còn lại cũng lên tiếng, giọng nói

năng nổ này thì chỉ có thể là Rag.

“Mà cũng tiếc thật, tôi đã mong đợi màn xuất hiện của mình sẽ ngầu hơn cơ.” Anh tiếp tục đùa giỡn nói.

“Kiểu như là đội trưởng đang chiến đấu khốc liệt với quân địch, chúng ta sẽ xuất hiên bất ngờ như những vị anh hùng đến giải cứu ngài

vậy.”

“Không đùa đâu Rag, nếu ban nãy tên kia không đầu hàng mà bất chấp tất cả xông lên đánh giáp lá cà thì tôi sẽ gặp nguy hiểm đấy.”

Twilight cảnh cáo nói.

“Điểm yếu của tôi mọi người ai cũng biết hết mà.”

“Vâng vâng, tôi biết mà.” Rag rối rít xin lỗi, nhưng vẫn với giọng điệu không thay đổi.

“Và ngài còn phải bảo vệ vị tiểu thư kia nữa chứ.”

Rag nói khiến hai người còn lại cũng chú ý.

Không chỉ có đội trưởng, còn có một cô bé cautus trắng lạ mặt đang cố gắng nép mình vào người cậu ấy.

Có vẻ là đang sợ người lạ.

Và đội trưởng đang đưa tay xoa đầu trấn tĩnh cô ấy.

“Cô nhóc là ai vậy?” Matt tò mò hỏi, hành động của hai người khiến anh hơi nhớ lại quá khứ.

“Một người quen, ân nhân cứu mạng cũng được.” Twilight đẩy cô bé lên trước giới thiệu.

“Cô bé tên là Yelena White.”

“Còn Yelena, đây là bạn của anh.”

“Người đeo khăn quàng cổ gọi là Jet, người có đầu tóc vàng trông có vẻ côn đồ kia tên là Matt, còn người trông có vẻ ngáo ngáo kia…

nhóc có thể gọi là Rat.”

“Này!” Rag tức giận hét lớn, trong khi những người còn lại thì bật cười.

Nhưng rất nhanh, Jet quay sang nhìn Yelena và phát hiện thứ gì đó.

Anh lập tức cầm lấy cánh tay của cô đưa lên cao.

Những mảng Originiums kết tinh trên tay cô bé lóe lên một màu xám bạc dưới ánh mặt trời.

“Infected?” Jet ngạc nhiên nói.

Bất ngờ bị anh túm chặt cánh tay, Yelena lập tức run lên vì sợ hãi.

“Thì sao?” Twilight bắt đầu thì lườm Jet với anh mắt bỏ ra nếu không muốn c·hết.

“À, không có gì, xin lỗi nhóc nhé.” Anh vội bỏ tay xuống rồi xin lỗi Yelena.

“Vâng, không có sao ạ.” Cô bé cũng không oán trách anh, vì Jet là bạn của Twilight.

“Đúng là bất ngờ nhỉ, vậy lần này là thể loại quái vật gì đây.” Matt nỉ non nói.

“Hả, là sao?” Rag fected nào mà đội trưởng mang về đây chỉ danh đều là quái vật cả à.”

Nghe Matt nhắc nhỏ, Rag cũng nhận ra, hình như đúng là vậy thật.

Tất cả những người mà Twilight tự thân đi ra ngoài tìm về cho đến bây giờ chẳng có ai là vô hại hết, đặc biệt là các Infected đều có khả

năng đặc biệt.

Tiêu biểu là bộ 3 đội phó JWR của cậu.

Đó là lý do ai cũng thấy vui khi có thành viên mới trong đội hậu cần.

“Vậy…cô bé có thể làm gì? Một chiêu tiêu diệt cả một đoàn quân à?” Rag hào hứng hỏi.

“…” Những người còn lại.



“Mà thôi, về chuyện chính. Twilight chuyển chủ đề.

“Những người khác đâu.” Cậu hỏi ba người kia, họ được dịch chuyển tới đây nhờ Arts của Will, tức là anh ta cũng không ở xa lắm.

Nhưng câu trả lời của Jet khiên cậu thất vọng.

“Họ kẹt rồi, gần đây một số lượng lớn q·uân đ·ội đang tập kết tại đây không biết vì lý do gì, mà vẫn chưa có thông tin gì từ Boss cả, Will

đang hỗ trợ ngài Trial trong việc điều tra thông tin nên sau khi dịch chuyển chúng tôi đến đây cậu ta đi về rồi.”

“Để có thể dò đường mà không đụng chạm đến q·uân đ·ội, chắc mai họ sẽ tới đây thôi.” Matt tiếp lời cậu ta.

“Thế à.” Tuy không được tốt cho lắm, nhưng kết quả này vẫn trong khả năng chấp nhận được.

Twilight nhanh chóng lập ra hướng đi tiếp theo.

“Tên còn sót lại ban nãy đâu?” Cậu nhìn xung quanh hỏi.

“Kia kìa.” Rag trỏ tay về phía hắn nói, nãy giờ đùa giỡn thế thôi chứ ai cũng chú ý để mắt tới hắn đề phòng chạy trốn.

“Lôi hắn tới đây.” Twilight ra lệnh.

Jet và Matt lập tức chấp hành, hai người mỗi người một tay kéo tên đội phó lúc này mặt đã cắt không còn giọt máu đến trước mặt cậu.

Đến nơi, Matt đè hắn xuống, còn Jet phối hợp xách đầu hắn ngẩng lên.

“Nói! tại sao các người lại xuất hiện ở đây.”

Tuy đã nghe Yelena nói sơ qua, nhưng Twilight vẫn tra hỏi lại cho chắc.

Tên đội phó sợ hãi không dám dấu diếm gì cả, ngay lập tức kể cho cậu nghe về tất cả mọi thứ hắn biết, từ việc Ethan chạy xuyên đêm gặp

họ cho đến những gì chúng đã làm ở thị trấn.

Nghe xong, bốn tên con trai không ai nói gì cả vì đã biết hung danh của mấy đội lính tuần tra quanh đây, nhưng Yelena lại mắt không còn

một giọt máu.

“Các người…đã s·át h·ại…hết tất cả…mọi người.” Cố bé run rẩy nói.

Rồi chợt nhớ lại, Yelena bắt đầu rơi lệ sợ hãi nói.

“Vậy còn cha mẹ…”

“Cha mẹ?”

“Hai người mà các ngươi truy đuổi ấy.” Không biết đúng hay không, nhưng Twilight tiếp lời theo như những gì Yelena kể cậu lúc nãy.

“Ơ vâng vâng, là hai Cautus mà chúng tôi truy lùng nãy giờ đúng không ạ?” Tên đội phó ngập ngừng nói.

“Vì tên đàn ông đã làm vài người trong chúng tôi b·ị t·hương nên…”

Đến đây, hắn không dám nói tiếp.

“Nên sao?” Twilight gằn giọng hỏi.

“Ơ vâng vâng.”

“Nên sao?” Twilight lúc này đã lộ ra sát khí, cậu rút khẩu súng chỉa vào đầu tên đội phó đe dọa.

“Ý, vâng, vì..vì thế..nên..nên..nên họ đã..bị những..người..khác-c..g·iết c·hết..rồi ạ.” Tên đội phó run cầm cập cố gắng nói hết câu.

“Không…không thể nào, ngươi đang nói dối. Cha mẹ đã hứa là sẽ đuổi kịp ta ngay mà!” Nghe tên đội phó nói vậy, Yelena hét lên.

Cô không tin!

Nhưng nhìn vẻ mặt của hắn.

Hắn không nói dối…

Cơ thể Yelena mất hết sức lực, cô ngã xuống.

May là Twilight ngay lập tức xuất hiện phía sau đỡ lấy cô.

Cậu quay đầu lắc một cái ra hiệu cho Rag.

Anh ta cười thầm trong bụng, nhưng giữ một khuôn mặt nghiêm túc nhất có thể đến trước mặt tên lính thay thế Twilight tra hỏi hắn.

“Thân xác của hai người họ ở đâu?” Anh ngồi xổm xuống trước mặt hắn hỏi.

Nhưng không thân thiện như Twilight, chỉ cần đợi tên đội phó chần chừ một giây, Rag lập tức rút dao ra xẻo một cái tai của hắn.

Một giây sau, tên đội phó mới cảm nhận được cơn đau.



Máu chảy ra đầy trên má hắn

“Á…ưm…ưm” Hắn hết lên đau đớn, nhưng ngay lập tức, Jet đè đầu hắn xuống dưới tuyết cho đỡ ồn.

Tất nhiên, khuôn mặt anh chả có tí dễ chịu nào.

Nhưng đó chưa phải là tất cả.

Ở phía sau, mặc dù tất cả mọi thứ trong tầm mắt của tên đội phó đang đen kịt, hắn vẫn cảm thấy một cỗ hàn ý đến từ ngay phía sau mình.

Không hiểu hết đầu đuôi câu chuyện, nhưng Matt đang có lý do để nổi giận.

Anh tỏa ra một bầu không khí như một con hổ dữ mất kiểm soát đang nhìn chằm chằm vào con mồi của mình, chỉ chờ đợi để xé xác nó ra.

Giờ đây, Rag và Jet cũng đang cố nhìn qua hướng khác để tránh chạm phải anh mắt anh.

Quá đáng sợ.

Rag như có thế thấy mắt của anh ta lóe lên tia sáng đỏ khóa vào và chuẩn bị mần thịt tên đội phó.

“Matt!” Twilight, đang ôm an ủi Yelena bất ngờ nói.

Cậu là người duy nhất có thể cản Matt nếu anh ta lên cơn.

Nghe được lời nói của cậu, Matt cũng bình tĩnh lại. Anh gật đầu với Rag, bảo rằng cậu có thể tiếp tục.

Rag cũng lấy lại tinh thần, hít một hơi sâu rồi tiếp tục tra hỏi.

“Nếu ngươi đã g·iết họ, xác c·hết của họ đang ở đâu?”

“Họ…vẫn..ở..ở..ở…nơi đó, chúng tôi…không đụng vào họ.” Tên đọi phó trả lời như khóc rống lên, đủ để hiểu áp lực của hắn lớn đến

nhường nào.

Rag gật đầu, rồi tiếp tục tra hỏi thêm về nhiều điều lung tung nữa.

Một lúc sau.

“Câu hỏi cuối cùng.”

Người lên tiếng là Twilight.

Lúc này, sau một hồi khóc rầm rã, Yelena đã th·iếp đi hồi lâu.

“Sẽ có một tướng quân được điều động tới để xử lí những chuyện ồn ào gần đây, hắn là ai?”

“Tôi…tôi không biết…làm sao mà biết được chứ?”

“Vậy đủ rồi, thả hắn ra đi.” Twilight ra hiệu cho hai người Jet và Matt, họ đồng loạt bỏ tay ra khỏi tên đội phó.

“Tôi..có thể đi rồi ch…” Tên đội phó như được ân xá, vội ngẩng đầu lên nhìn.

Nhưng, thứ đón đợi hắn là.

Đoàng.

Một lỗ đạn in sâu vào trán hắn.

Tên đội phó đứng hình 1s, rồi gục đầu xuống đất, đôi mắt mất đi sự sống.

“Giết hắn như thế có ổn không?” Matt nhìn về phía Yelena, Twilight đang cõng cô bé lên lưng hỏi.

“Không sao, hắn cho chúng ta khá nhiều thông tin, hắn đáng c·hết một cách nhẹ nhàng hơn.”

“Ý tôi không phải chuyện đó.”

“À, là nó à, không sao, hắn không phải kẻ đầu têu.”

“Thế sao, mặc dù chưa biết hiều, nhưng tôi hiểu rồi.” Nhìn Twilight ổn định vị trí của Yelena trên lưng mình, cố cho cô bé không thức giấc,

anh không nói gì nữa.

“Vậy giờ chúng ta đi đâu đây? Về tập họp với những người khác à?” Jet hỏi, dù sao thì mấy chuyện tàn sát của đám này anh cũng quen

rồi, anh quan tâm đến mục tiêu tiếp theo hơn.

“Không, đi tìm xác của cha mẹ cô bé đi, sau đó chúng ta sẽ tới thị trấn.

“Thị trấn? Để làm gì?” Rag không hiểu, không phải ưu tiên giờ là tập hợp lại rồi tiếp tục cuộc hành trình sao.

“An táng.” Twilight đơn giản nói, rồi dựa theo hướng mà tên đội phó chỉ, cõng Yelena đi đến.

Ba người còn lại có cái hiểu, có cái không, nhưng vẫn bước theo Twilight.

“Ai bảo cậu ta là đội trưởng đây.” Rag bông đùa nói.

Hai người kia cũng cười hùa theo.