Tú Cầu Bất Đường Hoàng

Chương 17: Thị Nữ Mỹ Mạo



Qua một lát sau, quả thực cơn buồn ngủ tập kích, ngẫm lại mình ở đây cũng không có việc gì. Thiệt là, thói quen vẫn ngủ luôn đề phòng vẫn còn, quả nhiên, thói quen mới là đáng sợ nhất nhỉ. Thế nhưng hiện tại thuốc đã tập kích đến, hơn nữa vừa vặn mình quả thật là có chút mệt mỏi, không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt dưỡng thần, ngủ thiếp đi.

Đợi đến khi tỉnh lại thì đã là sáng sớm ngày hôm sau, mở có chút mơ hồ, ngủ quá lâu nên đầu có chút chóng mặt, bất quá thân thể cũng có chút thoải mái.

Quay đầu nhìn xuống bên cạnh, quả nhiên giống như mình nghĩ, nàng đã thức dậy. Sờ sờ vị trí bên cạnh, có chút ấm, có lẽ vừa mới rời khỏi không lâu.

Chống đỡ thân thể, đi ra ngoài. Gió mát bên ngoài lập tức thổi vào, vẫn là đem thổi tỉnh lại không ít.

"Qúy nhân, ngươi đã tỉnh, để nô tỳ hầu hạ người tắm rửa nhé." Một vị nử tử nhỏ nhắn xinh đẹp đỏ mặt, cúi đầu đứng ngoài cửa phòng.

Vào mùa thu, sáng sớm khí trời xem như hơi lạnh, nhìn nàng ăn mặc đơn bạc như vậy, thân thể uyển chuyển bên trong cũng có chút như ẩn như hiện. Nói vậy nàng đứng ở bên ngoài cũng đã lâu, vội vàng cho nàng đi vào. . Truyện Tổng Tài

Nàng phân phó mấy tên gia đinh đem nước nóng ấm áp dễ chịu đi vào, hơi nóng mờ mịt, hơi nóng trong phòng lại tăng lên. Xem ra Tang tiểu thư vẫn còn tương đối tốt, làm việc này chuyện kia, lại ngủ một đêm, đúng là phải hảo hảo tắm một cái. Hơn nữa sáng sớm tắm rửa một chút thì cũng tốt, ngẩng đầu nhìn thị nữ đứng ở một bên.

Mặt nàng hồng giống như nhỏ máu, ta lập tức thì đã hiểu rõ ý của nàng, thực là suýt nữa quên, nơi này là phú quý nhân (gia đình giàu có), phú quý nhân gia tắm rửa phải có người hầu hạ thì rất bình thường. Nhưng ta không phải người ở đây, cũng không phải người ở thế giới này, ta không cần hầu hạ như vậy. Chỉ phất tay để cho nàng lùi ra bên ngoài bức bình phong.

Ai ngờ nàng lại rầm một tiếng, quỳ trên mặt đất: "Qúy nhân, không được. Như vậy tiêu thư sẽ trách mắng ta, xin quý nhân đừng làm khó nô tỳ."

Tại sao có thể có chuyện như vậy? Thở dài, trước tiên gọi nàng đứng lên. Nàng rất nghe lời liền đứng lên, chỉ là vai không ngừng run rẩy, sẽ không phải là khóc chứ. Kêu nàng ngẩng đầu lên, nàng lắc lắc đầu, không chịu.

Hết cách rồi, đành phải dùng thủ đoạn im lặng, tùy ý khoát một kiện y sam rồi đi ra khỏi bồn tắm. Đi đến phía trước thị nữ, nâng cằm củ nàng lên.

Cái gì cũng chưa nói, ta suýt chút nữa bởi vì khuôn mặt xinh đẹp của nàng hù dọa nhảy một cái. Không hổ là phú quý nhân gia, ngay cả thị nữ cũng là khuôn mặt người mẫu đẳng cấp. Nhìn nàng lệ hoa đái vũ giống như mèo khóc, hết cách rồi, đành phải cho phép nàng lại đây hầu hạ ta.

Nàng nhìn thấy ta toàn thân xích lõa, chỉ khoát một kiện y sam rồi đứng trước mặt nàng, nàng sợ đến mức vội vàng kêu ta trở lại bồn tắm, còn nàng thì lại đứng bên mép bồn tắm duỗi tay đến đè ấn xoa vai ta.

Không thể không nói thủ nghệ của nàng cự kỳ tốt, đè ấn khiên toàn thân ta đều mềm, không nhịn được rên rỉ, thỏ dài một tiếng. Nàng mỉm cười nhìn bộ dáng thoải mái hưởng thụ của ta, không nói gì, chỉ một mạch đè ấn xoa bóp vai của ta.

"Thủ nghệ của ngươi thật không tệ." Ta tán thưởng nói.

"Cảm ơn quý nhân khen ngợi, đây là bởi vì từ nhỏ ta đã học huyệt vị y thuật, hiểu một chút về xoa bóp." Nàng khiêm tốn mỉm cười.

Nhiều lời vô ý, ta biết cái vị Tang tiểu thư kia đã đợi ta lâu, đành phải nhanh chóng tăm rửa xong rồi đi ra ngoài.