Tú Cầu Bất Đường Hoàng

Chương 39: Hừ Vài Tiếng



Gia Trấp đột nhiên đâm vào trên giường, động cũng không động. Bởi vì nàng biết nàng đi ra ngoài không được, sáng không được, vậy đành phải tối thôi. Gia Trấp âm thầm vì ỹ nghĩ mình cảm thấy vui vẻ, lại không biết, đã có người đi tới sau lưng của nàng rồi.

"Tiểu Tử." Dạ Quả ôn nhu kêu một tiếng.

"..." Gia Trấp vẫn bất động.

"Ngươi đừng như vậy, Tiểu Tử." Dạ Quả muốn cho nàng biết, kỳ thực sự tình không phải đơn giản như nàng tưởng tượng vậy.

Gia Trấp cảm nhận thân thể phía sau càng ngày càng gần, âm thầm tán thưởng mình thông minh. Chỉ cần lại gần chút, là được rồi.

"Tiểu Tử, kỳ thực các nàng đều là hai chuyện cùng..." Dạ Quả giơ tay muốn bám vào thân thể Gia Trấp, nhưng nói được nửa câu, tay vừa mới đụng sơ qua quần áo Gia Trấp đột nhiên xoay người lại hù dọa. Mới sửng sốt, liền bị hai tay Gia Trấp bắt được kéo qua, đặt ở dưới thân.

Gia Trấp trong lòng đắc ý đến vui vẻ, nụ cười trên mặt lại càng làm càng lớn. Ngược lại ở trong mắt Dạ Quả nhìn ra, lại càng phát ra quỷ dị. Trên mặt trắng nõn xèo thoáng cái liền hồng thấu, hai tay chăm chú nắm chặt vạt áo, rũ mắt, không dám nhìn nàng nữa.

Gia Trấp vừa mới một mực nghĩ tiểu quỷ kế, Dạ Quả nói một câu cũng không nghe được. Lúc đang muốn làm chính sự áp chế con mà chạy, thiên hạ dưới thân cử động lập tức chiếm lĩnh hồn mình.

Đây... Đây là người nàng biết kia sao? Sao sao... Thấy thế nào cũng đều do mình làm chút chuyện không tốt này. Có loại cảm giác bức người lương thiện làm kỹ nữ...

Cái này nhưng thật ra thì tốt lắm, Gia Trấp căn bản không biết nàng làm thế nào mới tốt. Lúc này nàng mặc nam trang, nếu Dạ Quả cố ý kêu hô loạn, thật không biết mình có thể bị bắt hay không.

Thế nhưng nghĩ đến hảo tỷ muội nàng, nàng đành phải đổi biện pháp, nữ nhân thôi, đều thích chịu thua. Như vậy hiện tại Gia Trấp nghĩ đến liền mềm nhũn rồi!

"Cái kia Dạ Quả ~~" Gia Trấp nghe tiếng lời nhỏ nhẹ nói, rất sợ sơ ý một chút thì nàng sẽ kêu hô bậy lên. Nơi này không phải nơi nào khác nha, gã sai vặt tùy ý có thể nghe thấy được, hơn nữa phía dưới đại sảnh còn tụ tập nhiều đám người như vậy. Nếu Dạ Quả kêu to hô to và vân vân, vậy nàng thật sự nhảy vào hoàng hà cũng rửa không sạch.

"Ừ ~~" Dạ Quả như trước cụp mắt, siết chặt cầm lấy vạt áo. Một bộ dáng yểu điệu, ra vẻ như trên người nàng lúc này là một người không chuyện ác nào không làm giống như người rất xấu xa.

Gia Trấp thực không nói gì nhìn người dưới thân, nàng là lần đầu tiên nhìn thấy Dạ Quả như vậy nha. Trước kia lần đầu tiên không cẩn thận trong thấy nàng tắm thì cũng chưa thấy nàng nôn ọe qua, nàng còn lớn hơn nổi trận lôi đình kêu người thả chó đuổi ta cả một con đường cơ.

Gia Trấp không biết tại sao, chỉ nhìn chằm chằm Dạ Quả. Nàng cảm thấy Dạ Quả lúc này quả thật rất mỹ lệ, không giống với nàng bình thường lạnh lẽo như vậy, không giống với bình thường mỹ.

Nhất thời cảm thấy miệng khô lưỡi khô lên, thậm chí còn cảm thấy thân thể có chút khô nóng lên. Ánh mắt lại thẳng tắp nhìn chằm chằm Dạ Quả.

Dạ Quả cảm thấy người trên thân xích, sau ánh mắt trần truồng, trên mặt ngượng ngùng càng nhiều hơn. Không phải không biết khi nào, hai tay đã buông vạt áo ra, làm giống như cố ý, vạt áo có chút bị nắm đến nhàu rối, lộ ra một chút nhũ, trắng.

Gia Trấp trừng trừng nhìn chằm chằm Dạ Quả, trên dưới càn quét qua lại mấy trăm lần. Lại không biết từ khi nào, chỗ cổ chút nặng, hai tay vốn không dùng sức Gia Trấp cứ như vậy ngã vào trong lồng ngực Dạ Quả.

Hai đoàn mềm mại thành gối Gia Trấp, khi phục hồi tinh thần lại, Gia Trấp đã mắc cỡ mặt đỏ rực, vội vàng giãy dụa đứng lên.

Dạ Quả không muốn như vậy buông tha nàng, nàng đã đem trái tim mình cướp đi, như vậy thân tâm của nàng đều phải ở trong tay.

Gia Trấp giãy dụa mấy lần, thân thể liện bị Dạ Quả gắt gao trói buộc lại. Hai người khí lực không phân cao thấp, liền ôm đánh một đoàn. Đáng tiếc, Dạ Quả không phải người không có đầu óc như Gia Trấp. Đem đầu vùi ở chỗ cần cổ Gia Trấp, hừ vài tiếng.

Gia Trấp đang khiếp sợ với Dạ Quả gần như tiêu, hồn, có thể thấy tình hình đều là như vậy tàn, nhẫn. Hai vị thị nữ ngoài cửa đã sớm bày trận sẵn sàng đón quân địch, vừa nghe đến trong phòng chủ nhân phát ra tiếng động. Lập tức đứng mở cửa, ngoài ra còn cả đám

Đám người nháy mắt chậm rãi nhét vào ngoài cửa nhã cư, Gia Trấp nháy mắt cảm thấy được trời đã tối rồi.