Ta theo Tang tiểu thư cùng vị thị nữ kia đi đến một chỗ ngoài cửa một nhã gian yên tĩnh.
Thị nữ kia đẩy cửa ra, trong phòng tràn đầy hơi nước mịt mờ trong nháy mắt nhào ra cửa, mang theo cảm giác như ảo như thật, thị nữ hơi khom người, đáp lễ nói: "Tiểu thư, cô gia. Xin mời."
Tang tiểu thư gật đầu, liền đi vào, ta cũng yên lặng đi vào, không quên xem xét hết thảy nơi này.
Sau khi đợi chúng ta đi vào, thì thị nữ bên ngoài khép cửa lại.
Ta lẳng lặng nhìn Tang tiểu thư, có chút không đoán được nàng muốn làm gì. Nếu như tìm ta nói chuyện, không cần ở chỗ như vậy ái, muội trong hoàn cảnh nói chuyện chứ?
"Đừng lo lắng, chỉ có hai ta ở đây, không có những người khác."
Tang tiểu thư đưa lưng về phía ta, nhàn nhạt mở miệng nói. Đối với lần này, ta không có lời nào để nói, ở trong sinh tử lăn lộn trực giác nói cho ta biết, nàng sẽ không làm hại ta, mặc dù có chút không hiểu nổi ý của nàng, nhưng ta biết, nàng còn có lời muốn nói.
"Ta nghe Tiểu Nghệ nói, ngươi không thích người khác hầu hạ." Tang tiểu thư đột nhiên xoay người, khóe miệng là ý cười.
Gật gật đầu, đối với lần này, ta thừa nhận.
"Như vậy ~" Tang tiểu thư hướng đi về phía bên cạnh ta, cúi người, nửa người nằm nhoài trên người của ta.
Thân thể theo bản năng muốn lui về phía sau, nhưng sau đó lại bị mình khống chế lại, bình tình đứng trước người của nàng, làm cho nàng tới gần. Lúc nàng dựa lại, rất rõ ràng cảm nhận được thân thể của mình cứng lại, có điều lại rất nhanh được mình trấn an trở lại. Ở trong đặc vụ lăn lộn, không thể tùy cơ ứng biến, như vậy mình cả chết như thế nào
Cũng không biết. . Truyện Khác
Tang tiểu thư thật thưởng thức ngẩng đầu nhìn mắt cọc gỗ trước mắt, giơ tay vuốt ve mặt nàng, lại nói: "Ngươi cũng biết lúc này phải làm gì không?"
Hả? Phải làm gì? Ta có chút không hiểu nổi ý của nàng. Nhưng trực giác của ta nói cho ta biết, chuyện này khẳng định là không dễ chịu.
Tang tiểu thư ngẩng đầu trực tiếp cho cọc gỗ trước mắt một cái hôn môi, chỉ trỏ môi, đẩy trán của nàng, mới sâu xa nói: "Lâm dục phần hương nga* ~" (tắm vòi hoa sen đốt hương).