Tu La Thiên Đế

Chương 123



Tần Thiên tìm được một nơi có phong cảnh xinh đẹp ở trong võ phủ, hơn nữa, nơi này vô cùng yên tĩnh, không bị người khác quấy rầy.

Ở cách đó không xa, còn có một suối nước nóng, dòng nước chảy, tản ra luồng khí ấm áp.

“Nơi này là một nơi luyện kiếm tốt.” Tần Thiên ngắm nhìn tứ phía nói.”

Hắn cũng đưa Tiểu Kim theo, sau khi ăn những linh được kia, vết thương của Tiểu Kim mất mau lành. Bây giờ trông nó rất có sức sống.

"Tiểu Kim, mày sang bên cạnh chơi đi, không được chạy quá xa.” Tần Thiên nói.

Tần Thiên vừa nói xong, nhóc con lập tức chạy mất dạng như một làn khói.

"Lấy khí ngự kiếm, đầu tiên phải luyện kiếm khí thành sợi tơ, gọi là kiếm tơ."

"Sau đó, lại dùng kiếm tơ quấn quanh Thiên Phong kiếm, mới đạt tới mục đích luyện lấy khí ngự kiếm."

"Kiếm tơ trong suốt, giống như không khí, mắt thường không cách nào nhìn thấy."

"Cho nên, người ngoài nhìn chiêu thức này giống như phi kiếm vậy.”

Tần Thiên chậm rãi nói.

Hắn giao tiếp với Thiên Phong, đó chính là một loại kiếm tơ.

"Bây giờ, nhiệm vụ chủ yếu nhất của ta, chính là luyện thanh kiếm khí thành kiếm ti."

Nói xong, Tần Thiên thi triển hơn mười đường kiếm khí, như muốn ngưng tụ.

Nhưng mà lúc kiếm khí công kích kẻ địch, đánh đâu thắng đó, uy lực to lớn.

Nếu như muốn khống chế kiếm khí, độ khó lớn hơn rất nhiều.

Tần Thiên thử tụ chung những kiếm khí kia lại một chỗ. Rất nhanh, trên cánh tay và đùi, thậm chí là mặt hắn đều bị kiếm khí làm bị thương.

"Chỉ là kiếm khí hóa tơ thôi mà, sao có thể làm khó được ta?" Tần Thiên hừ một tiếng, không để ý đến đau đớn, tiếp tục ngưng luyện, áp chế kiếm khí.

Cứ như vậy, ước chừng thất bại khoảng mấy chục lần, hắn mới thành công ngưng tụ được kiếm tơ đầu tiên.

Sợi kiếm tơ kia rất nhỏ, lại còn rất ngắn, bay lượn bên dưới cổ tay Tần Thiên giống như tơ nhện.

Nhưng Tần Thiên không tức giận chút nào, ngược lại rất cao hứng, đây là thành công ban đầu.

Chỉ cần cho hắn thời gian, hắn có thể ngưng tụ được kiếm tơ mạnh hơn.

Thiên Phong kiếm nặng đến vạn cân, nếu như kiếm tơ quá nhỏ, căn bản không thể chịu nổi trọng lượng của nó, chứ đừng nói là ngự kiếm giết địch.

Ngoài ra, chiều dài của kiếm tơ cũng rất quan trọng.

Kiếm tơ càng dài, biểu thị phạm vi tấn công của Tần Thiên càng xa.

Năm đó, vị Thái thượng lão tổ quy nguyên kiếm tông kia tu luyện ra kiếm tơ dài vạn dặm, đủ để thấy rằng thành tựu kiếm đạo của ông ta vô cùng thâm sâu.

“Thử trước một chút, sợi kiếm tơ này có thể quấn quanh Thiên Phong kiếm không.” Tần Thiên nói thầm.

Sau đó, dưới sự điều khiển của Tần Thiên, sợi kiếm tơ kia quấn quanh chuôi kiếm của Thiên Phong kiếm.

Nhưng mà vừa định nhấc Thiên Phong kiếm lên thì sợi tơ đã bị đứt.

"Vẫn là không được, cần kiếm tơ tơ hơn nữa." Sau khi Tần Thiên trầm ngâm chốc lát, nuốt mấy viên kiếm nguyên đan, hắn cần mẫn luyện ra càng nhiều kiếm khí hơn.

Không biết qua bao lâu, kiếm tơ mà Tần Thiên ngưng tụ ra đạt tới chiều dài một thước, lớn bằng ngón cái, đã miễn cưỡng có thể nhấc được Thiên Phong kiếm.

"Không sai, chính là phạm vi công kích quá gần. Nếu như đánh cận chiến với người khác thì ta có thể điều khiển Thiên Phong kiếm, đạt hiệu quả thắng trận bất ngờ.” Tần Thiên nói thầm.

Tu luyện lâu như vậy, hắn cũng cảm thấy mệt mỏi, định đi ra suối nước nóng cách đó không xa, thư giãn một chút.

Tần Thiên cởi đồ, đặt bên bờ suối, sau đó ngâm mình vào trong dòng suối ấm.

"Thật là thoải mái, nơi tốt như vậy mà ta mới phát hiện, thật là quá đáng tiếc.” Tần Thiên híp mắt, vô cùng hưởng thụ nói.

Lúc này, hắn cảm giác từng lỗ chân lông trên người mình đều được giãn nở, cảm giác mệt mỏi sau một trận luyện kiếm đều bị cuốn sạch.

Nhưng mà chưa tận hưởng được cảm giác thoải mái bao lâu, Tần Thiên đã nghe thấy tiếng nước chảy rào rào.

"Hử? Chẳng lẽ cũng có người ngâm suối nước nóng ở đây?" Tần Thiên mở mắt.

Hắn thấy ở dưới nước chỗ cách hắn mấy thước có một bóng người đang dãy dụa, nhìn dáng vẻ hết sức thống khổ.

"Chẳng lẽ là người này chết đuối sao?" Tần Thiên cũng không nghĩ nhiều, liền trực tiếp xông tới cứu người.

Tài bơi lội của hắn rất tốt, hụp mất hụp đã bơi đến chỗ đối phương.

Ngay sau đó, Tần Thiên lặn xuống nước, trực tiếp ôm bóng người đang dãy dụa từ dưới nước lên.

Nhưng mà trên tay truyền tới cảm giác mềm mại khiến hắn ý thức được, người mà hắn vừa cứu là một nữ nhân.