Hiện giờ cả Lương Sơn Trại chỉ còn lại năm mươi lượng bạc, nhưng trong trại không tính hắn thì có tất cả bảy mươi sơn phỉ.
Bảy mươi sơn phỉ, mỗi ngày cần tiêu khoảng hai lượng bạc.
Điều này cũng có nghĩa là, năm mươi lượng bạc chỉ đủ để Lương Sơn Trại tiêu xài trong nửa tháng.
Về phần hết ngân lượng sẽ phát sinh chuyện gì, Tần Thư Kiếm chỉ cần nghĩ một chút là biết.
"Trương Thiết Ngưu, bây giờ ngươi dẫn ba huynh đệ đến mấy thế lực xung quanh Lương Sơn Trại chúng ta dò xét, sau đó báo cáo tình hình đại khái của bọn họ cho bản trại chủ."
"Rõ." Trương Thiết Ngưu đáp lại.
Sau đó Tần Thư Kiếm nhìn về phía Vương Thiết Trụ:
"Ngươi chú ý mật thiết phạm vi Lương Sơn Trại, nhìn xem có đội buôn nào đến, kịp thời báo cáo cho bản trại chủ."
"Rõ." Vương Thiết Trụ cũng nhận lệnh.
Hai người cung kính rời đi, từ đầu đến cuối không hề phản bác lời Tần Thư Kiếm, trong lòng hắn rất thỏa mãn.
Bảy mươi sơn phỉ của Lương Sơn Trại, tuy nói đại đa số đều có chỉ số thông minh không cao, nhưng là loại có thể thay mới, cũng trung thành và tận tâm, không nảy ra bất cứ lòng phản loạn.
Chỉ cần hắn vẫn là trại chủ của Lương Sơn Trại, là có thể ra lệnh cho đám sơn phỉ này.
Dựa theo phỏng đoán của Tần Thư Kiếm, có lẽ Lương Sơn Trại giống với một phó bản nhỏ trong game, bên trong phó bản đều có NPC cố định, cho dù bị giết chết hết, qua một thời gian nhất định sẽ tự động thay mới sống lại.
Có điều, trong này có một ngoại lệ, đó chính là... NPC bị người chơi giết chết có thể thay mới, nhưng nếu NPC bị NPC giết chết, là không thể thay mới lần nữa.
Nói cách khác, những sơn phỉ Lương Sơn Trại bị hắn giết chết lúc trước đều là loại không thể thay mới.
Sau khi hắn trở thành trại chủ mới của Lương Sơn Trại, hệ thống mới cho sơn phỉ của Lương Sơn Trại thay mới một loạt.
Trừ cái đó ra, muốn mở rộng thế lực Lương Sơn Trại, có thể thông qua tuyển chọn lưu dân, chuyển hóa thành sơn phỉ mới.
Những lưu dân chuyển hóa thành sơn phỉ, không giống sơn phỉ gốc của Lương Sơn Trại, sẽ không hoàn toàn nghe lệnh của trại chủ, cũng có khả năng tạo phản.
Sau đó, Tần Thư Kiếm lại chuyển sự chú ý vào bản thân.
Bất kể là vấn đề gì, tăng thực lực của mình vẫn là chuyện căn bản nhất.
"Điểm sinh mệnh hiện giờ có 18 điểm. Muốn tăng Đoán Thể Kinh là chuyện không thể, nhưng Hắc hổ đao pháp phàm giai trung phẩm còn có không gian để tăng lên."
"Vốn mình chỉ có một môn Đoán Thể Kinh, không có phương pháp tấn công gì, hiện giờ lại có thêm một môn Hắc hổ đao pháp, tuy cảnh giới không tăng, nhưng thực lực tăng lên khá nhiều."
"Như vậy..." Vẻ mặt Tần Thư Kiếm thay đổi bất định, nhìn Hắc hổ đao pháp trên bảng thuộc tính, rơi vào trầm tư.
Hắn thấy, cảnh giới là căn bản, chỉ cần cảnh giới tăng lên thì thực lực cũng tăng theo.
Nhưng lúc này muốn tăng cảnh giới, chỉ dựa vào 18 điểm sinh mệnh vẫn còn thiếu rất nhiều, trong hai ngày ngắn ngủi muốn đạt được hiển nhiên là chuyện không thể.
"Thay vì để dành đến già, không bằng phát huy tác dụng lớn nhất của mỗi điểm sinh mệnh." Tần Thư Kiếm nghĩ thông suốt các khâu xong, cũng không do dự nữa.
Nhìn dấu cộng đằng sau Hắc hổ đao pháp, trong lòng hắn có dao động.
Chỉ thấy điểm sinh mệnh bỗng giảm đi 3 điểm, mà Hắc hổ đao pháp từ Sơ Khuy Môn Kính trực tiếp tăng lên Đăng Đường Nhập Thất.
Một cảm nhận khác biệt dâng lên trong lòng Tần Thư Kiếm.
Hắc hổ đao pháp vốn trúc trắc trong đầu, lúc này giống như đã được luyện tập rất nhiều năm, một loại khí thể nhàn nhạt tỏa ra từ người hắn.
Tiêu hao 3 điểm sinh mệnh, khiến Hắc hổ đao pháp tăng lên một cấp.
Tần Thư Kiếm thấy dấu cộng đằng sau Hắc hổ đao pháp vẫn còn, lại liếc nhìn 15 điểm sinh mệnh, hắn hạ quyết tâm.
Xẹt!
15 điểm sinh mệnh lập tức về 0 trong nháy mắt.
Tần Thư Kiếm không kịp tiếc rẻ, chỉ cảm thấy trong đầu ào ào tuôn ra ký ức, khiến hắn phải nhắm mắt lại.
Một lúc lâu sau, hắn mới tiêu hóa hết chỗ ký ức ấy.
Hắc hổ đao pháp cũng từ Đăng Đường Nhập Thất lên cấp Lô Hỏa Thuần Thanh.
"Lô Hỏa Thuần Thanh!"
Tần Thư Kiếm cầm Hổ Đầu Đao ở bên cạnh, cảm giác phúc đến thì lòng cũng sáng ra.
Trong chớp mắt, ba chiêu mười tám thức Hắc hổ đao pháp hiện ra trước mắt hắn như hoạt hình.
Hắn chỉ cầm Hổ Đầu Đao, đã mang đến khí tức hung hãn đáng sợ, giống như một con mãnh hổ đang phủ phục rình mồi.
Giây tiếp theo, Tần Thư Kiếm rời khỏi Trung Nghĩa Đường, đi ra bãi sân trống phía ngoài.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Ánh sáng lạnh lóe lên từ Hổ Đầu Đao trong tay hắn, ba chiêu mười tám thức Hắc hổ đao pháp được thi triển ra.
Trên mặt đất bằng phẳng như có cuồng phong gào thét, lại như có tiếng hổ gầm vang vọng núi rừng.
Mãnh hổ hạ sơn!
Trăm dặm kinh hãi!
Thi triển chiêu thức đến cuối cùng, trong lòng Tần Thư Kiếm dường như có khí tích tụ, khiến hắn không trút ra thì khó chịu.
Một tiếng thét dài vang lên kèm theo tiếng hổ gầm.
Hàn quang khắp bầu trời tụ lại thành hình một thanh đao, bổ mạnh vào tảng đá lớn cao hơn một người trước mặt.