Tiên Lộ

Chương 2: Có Công Mài Sắt, Có Ngày Nên Kim



Chương 2: Có Công Mài Sắt, Có Ngày Nên Kim

Đoàn Tâm thừa kế gia sản của hai người, việc đầu tiên là cho một khoảng tiền để tất cả người làm nghỉ việc, hắn biết với một kẻ chỉ Luyện Khí với gia sản khổng lồ của hai vị Kết Đan sẽ mang đến tai họa mà không hay biết. Do từ nhỏ Đoàn Tâm có thường xuyên phụ giúp vài việc và có mắt quan sát nên những công việc hàng ngày hắn vẫn có thể làm được, bất quá trình nấu ăn khá dở nên ngày nào cũng trứng rồi cơm mà ăn.

Một năm rồi hai năm rồi ba năm, Đoàn Tâm lấy thời gian ba năm trau dồi kiến thức về tu tiên, luyện đan, vẽ bùa, trận pháp, pháp bảo, nuôi sủng vật, những thứ này trong Tàng Kinh của gia tộc có chứa nên hắn là gương mặt ai ở đấy cũng nhớ. Luyện Khí của Đoàn Tâm nhờ uống đan dược mà thăng lên hậu kỳ, Bồi Khí Đan, Hóa Long Đan, Dưỡng Hồn Đan,...đều bị hắn ăn sạch, gia sản của Đoàn Tâm nói là nhiều nên một lần mua tính bằng cân nên ba năm là thăng cấp, chứ với ngụy linh căn thì giờ này chắc chỉ ở luyện khí trung kỳ tầng năm thôi.

Đoàn Tâm cũng khá thông minh khi phân ra các loại linh căn mà tu luyện. Kim - Hỏa linh căn được Đoàn Tâm chăm chú vào hệ cường công của công pháp. Mộc - Thủy linh căn được Đoàn Tâm chăm chú vào tốc độ và sự khéo léo của công pháp. Thổ linh căn chú tâm vào phòng thủ của công pháp. Đoàn Tâm cũng phát hiện rằng càng nhiều loại linh căn tuy rất khó để lên cấp mà tu luyện nhưng những công pháp yêu cầu một loại linh căn nhất định mới học được nên hắn có thể học rất nhiều loại công pháp mà không lo bị bài xích và bị phản phệ.

Đường tu hành mà Đoàn Tâm chọn là chậm mà chắc, từ từ mà đi, rèn luyện mọi cảnh giới vững chắc nhất mà làm, tuy không nói hắn là vô địch cùng cấp vì phải tính đến phù chú, pháp bảo, linh sủng và cả trận pháp để xem có chiến được hay không nhưng đối với người có mắt quan sát, mỗi điểm yếu hoặc lơ là của kẻ thù đều sẽ được Đoàn Tâm tận dụng. Đoàn Tâm cũng chẳng mặn mà với gia tộc nên chỉ lợi dụng toàn bộ những gì có thể, đợi khi có một chút thực lực sẽ cuốn gói mà rời khỏi nơi này. Thế hệ trẻ của Đoàn Tâm có hai chị em kia làm tâm điểm nên hắn rất mờ nhạt, thậm chí còn không ai biết, nhưng đối với Đoàn Tâm là một chuyện tốt, không nổi bật mà biến mất thì chẳng ai quan tâm, tránh kéo theo những việc khó dễ phía sau.

Ngoài thổ nạp linh khí thì Đoàn Tâm cũng tập trung vào thể tu, hắn biết với ngụy linh căn thì chẳng làm được gì, lúc nguy cấp thì có thể dùng thể lực mà chạy, dùng sức bù vào, Đoàn Tâm cũng dựa vào pháp bảo Ngự Phong Ủng, công pháp Ngự Phong Hành và công pháp Thổ Độn để tăng thêm vài phần sống sót. Với ngụy linh căn thì Trúc Cơ là đều xa vời, số là mỗi loại linh căn cần ít nhất một viên Trúc Cơ Đan để thành Trúc Cơ, song thuộc tính linh căn thì cần hai viên mới có thể Trúc Cơ, còn tam, tứ hay là ngũ hành linh căn thì Trúc Cơ được có thể được xem là may mắn.

Phải nói đến đan phương của Trúc Cơ Đan, cho dù là luyện đan sư và có trong tay đan phương thì nguyên liệu để luyện đan là rất khó tìm, đa số là thảo dược thiên địa không thể trồng và do là thiên địa thảo dược nên yêu thú trên nhị cấp canh giữ là đều có thể. Hai viên Trúc Cơ Đan mà Đoàn Tâm nhận được nếu giờ hấp thụ thì chỉ lãng phí, có khi mãi mãi ở Luyện Khí, thọ nguyên chỉ hơn trăm năm hơn rồi cạn.

Phàm nhân bình thường nếu trong hoàn cảnh đầy đủ và không bệnh nặng thì thọ trăm năm. Luyện Khí tu sĩ thì trên trăm năm, nhiều lắm là một trăm năm mươi năm rồi cạn. Trúc Cơ đại thành thì được ba trăm năm tuổi thọ. Kết Đan thì một nghìn năm không thành vấn đề. Đến Nguyên Anh thì hai nghìn năm hoặc hơn một tí. Hóa Thần thì ba nghìn năm nhưng rất ít tu sĩ đến được vì Hóa Thần phải chịu bài xích của vị diện nên rất khó.

Lập kế hoạch Trúc Cơ của mình, Đoàn Tâm định dùng nguồn vốn của mình mua đan phương của Trúc Cơ Đan, mua vài món pháp bảo tầm trung để ra bên ngoài kiếm nguyên liệu, mọi việc đều suôn sẻ trừ việc làm thế nào để luyện đan, Đoàn Tâm có tìm hiểu qua một chút về luyện đan, không nói đến nguyên liệu để luyện đan thì một luyện đan sư tiêu chuẩn phải thuần phục được lửa, tức là phải có Hỏa linh căn, có câu "Luyện đan sư mà không có Hỏa linh căn thì khác gì làm thầy thuốc cho phàm nhân?" là câu giễu cợt cũng như cho biết không có Hỏa linh căn thì đừng có mơ làm luyện đan sư. Ngoài phải có Hỏa linh căn thì phải có lò luyện đan, một lò luyện tiêu chuẩn thì giá không hề rẻ, lò giá rẻ đều là đã qua tay người khác, khi luyện có thể nổ lò bất cứ lúc nào, lò một khi nổ sẽ không thể tái sử dụng lại được nên vấn đề này rất nan giải.

Đoàn Tâm thôi suy nghĩ, dù sao cũng tối, hắn xuống bếp, ăn uống một lúc rồi lên giường, nhìn lên trần nhà thấy hai chữ "Trúc Cơ ly tộc" mà Đoàn Tâm viết để nhắc nhở mình một khi Trúc Cơ đại thành thì sẽ rời khỏi gia tộc này, nằm một lúc, những cơn gió nhẹ thổi qua cái cửa sổ mở hé và mùi thơm từ hương khiến cho hắn dần chìm vào giấc ngủ.

Đến sáng, mặt trời ló dạng hơn nửa, Đoàn Tâm theo thói quen mà thức dậy, làm mọi việc vặt thì cũng gần trưa. Đoàn Tâm theo đường núi mà đi đến Tàng Kinh của gia tộc, trên đường thì có đi ngang qua nơi tập hợp các đứa trẻ ở các thôn gần gia tộc, chúng lên mười sẽ được gia tộc thu nhận. Thiên linh căn thì nhập vào dòng chính để bồi dưỡng nhưng tỉ lệ rất thấp, hắn có nghe được Thiên linh căn từ ngoại tộc thì cũng là câu chuyện của vài trăm năm trước. Song, tam thuộc tính linh căn thì được nhập vào dòng chi để tu luyện, Kết Đan thì trở thành trụ cột của gia tộc, không được thì chuyển làm hộ vệ của dòng chính. Tứ, ngũ hành linh căn thì làm tạp dịch, được phân làm các công việc tay chân và được phát lương kiểu thuê người, đây là số người nhiều nhất và cũng là lớp lá chắn đầu tiên nếu gia tộc có xảy ra xung đột với bên ngoài. Đoàn Tâm nhìn những khuôn mặt ngây thơ của lũ trẻ, miệng khẽ cười rồi chật chật lắc đầu.

- Một khi vào rồi thì rất khó ly khai, hoặc b·ị t·ruy s·át hoặc g·iết ngay.

Đoàn Tâm thầm nghĩ.

Việc gần đây gia tộc của Đoàn Tâm có thu nhận rất nhiều phần là do thiếu nhân lực do cuộc xung đột trước đó, phần là tìm vận may từ những người ngoại tộc này, chỉ cần song hay tam thuộc tính linh căn thuộc tính, biến dị càng tốt thì sẽ được đối đãi như con cháu dòng chính mặc dù chỉ là dòng chi, khiến cho họ nghĩ mình rất quan trọng trong gia tộc nên sẽ hết sức mình mà cống hiến cho. Tu tiên giới cũng như tục giới, ngoại tộc thì chẳng có máu mủ gì mà quan tâm, chỉ là khiến cho họ ảo tưởng để làm việc hết mình mà thôi, hết tác dụng sẽ vứt bỏ ngay không tiếc thương. Đoàn Tâm cũng từ cha mẹ mình mà cũng ngộ được một chút về cách đối nhân xử thế, tiên phát chế nhân, suy nghĩ thấu đáo trước khi hành động, muốn nói thì phải uốn lưỡi bảy lần, tiên hạ thủ vi cường,...để hắn khi không có hai người bên cạnh có thể tồn tại trong thế giới mà cá lớn nuốt cá bé, kẻ mạnh tạo ra luật mà kẻ yếu phải tuân theo.

- Ô, Tiểu Mọt nhà ngươi lại đến, lần này muốn mượn sách hay là mua luôn?

Giọng của quảng sự của Tàng Kinh phát ra khi cậu đẩy cửa đi vào trong, lão thuộc thế hệ của trưởng tộc nên cũng được ưu ái cho làm quản sự ở đây, cũng là do lão là Trúc Cơ đỉnh phong, chẳng mong Kết Đan nên mới xin làm quản sự ở đây.

Đoàn Tâm có biệt danh Tiểu Mọt là do hắn là khuôn mặt thường xuyên đến đây nhất, cũng là người luận đạo với lão nhiều nhất nên lão mới nhớ mặt hắn mà đặt cho biệt danh, Tàng Kinh chứa rất nhiều loại sách của tu tiên giới cũng như tục giới, Đoàn Tâm đều đọc qua gần hết những sách ở đây, so với thế hệ trẻ hiện tại thì hắn xem là mọt sách cũng đúng.

- Lão nhân gia, ta đến trả bộ sách lúc trước mượn này.

Đoàn Tâm lấy từ trong túi trữ vật ra một bộ sách.

Lão giơ tay ra, bộ sách ấy từ tay Đoàn Tâm bay đến tay lão, dán lại niêm phong rồi để lại tủ.

Lão tên Đoàn Thiên Phong, thế hệ trẻ của lão với tộc trưởng đương nhiệm cũng gọi là có tiếng tăm, ngoài là đối thủ với nhau tu luyện thì cũng là bạn rượu thân thiết, lão cũng từng là hộ vệ của tộc trưởng nhưng Kết Đan thất bại nên lui về ẩn cư tại đây. Hai người nếu không có việc gì thì thường sẽ người lấy rượu, người lấy mồi rồi chọn một chỗ nào đó thoáng đãng mà cùng nhau uống rượu. Từ khi không còn xem là đối thủ tu luyện nữa thì hai người trở thành tri kỷ của nhau.
— QUẢNG CÁO —