Tiên Lộ

Chương 29: Kim Tiểu Thư



Chương 29: Kim Tiểu Thư

Ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm qua năm, từ xuân đến hạ, từ hạ đến thu, từ thu đến đông rồi lại đón xuân, khi con gấu sắp sửa đi vào hang rồi lầm nữa ra khỏi hang, đến khi cái cây đã lớn, vạn vật vẫn như thế. Người làm việc vẫn cứ làm.

- Này, ta mới kiếm được một công việc mới, với trình độ Luyện Khí kỳ như chúng ta thì cũng như là ngồi mát ăn bát vàng.

- Ngươi không nói dối? Lần trước hai chúng ta gặp một tiểu đoàn toàn là tiền bối Trúc Cơ, nếu không phải miệng lưỡi ta dẻo mà tâng bốc nịnh nọt bọn họ thì có khi đã phơi xác lâu rồi.

- Yên tâm đi, công việc chỉ là hộ tống cho một gia tộc ở kinh thành thôi, toàn là phàm nhân, cùng lắm gặp vài tên võ giả thì g·iết chúng cũng là chuyễn vẫy vẫy hai tay.

- Lần này ta tin ngươi.

Trong khu rừng ấy có hai người nam bộ dáng của tu tiên giả đang dạo bước, cả hai đều là Luyện Khí kỳ, họ đang bàn chuyện kiếm kế sinh nhai.

Hai người vừa bước vừa nói chuyện, sau một lúc di chuyển mà không hề hay biết rằng họ đã bước qua một cái trận pháp. Một luồng linh áp phủ xuống khiến cho cơ thể của hai người họ không thể nào động đậy được nữa.

- Cút!

Một giọng nam khác vang lên, vọng khắp nơi đây.

- Tiền...tiền bối, chúng ta mạo phạm, chúng ta đi ngay.

Một trong hai người nam biết đã đụng phải một tên cao giai tu sĩ, nếu dây dưa thì có thể khiến mình bị g·iết liền hành lễ cúi thấp người tạ tội.

Luồng linh áp từ từ mất đi nhưng vẫn còn lại chút ít, họ không thể vận chuyển linh lực mà chỉ có thể dùng sức mà chạy đi.

- Chạy nhanh, nếu ở lại thì sẽ thành cái xác!



Một trong hai người nam nói, hai người đồng loạt chạy hướng ngược lại.

Ở trong một cái hang động nhỏ ở trong núi, một người nam với y phục khá cũ kỹ, tóc đen dài vì đã lâu chưa cắt hay cột, toàn thân bao phủ bởi một lớp linh khí hộ thân. Một ánh lửa thắp lên sáng cả cái phòng nhỏ trong động phủ, là Đoàn Tâm.

- Năm năm, đã năm năm rồi sao?

Đoàn Tâm mở mắt ra nói.

Vừa lúc nãy Đoàn Tâm vừa mới bế quan xong, phát hiện có hai kẻ Luyện Khí kỳ x·âm p·hạm vào pháp trận liền tỏa ra linh áp để dọa hai kẻ đó chạy vì không gây nguy hiểm cho hắn. Hai kẻ kia cùng lắm chỉ suy nghĩ chỗ này có động phủ của một tiền bối Trúc Cơ kỳ mà thôi, chẳng có một chút ý định mạo phạm.

Từ lúc bắt đầu khai thác linh thạch, chỉ có đến phường thị để lấy pháp khí đã đặt làm thì từ đó đến nay Đoàn Tâm nửa bước không rời khỏi đây, hoặc là bế quan tu luyện hoặc là xuống mỏ khai thác. Kế hoạch vượt xa tính toán ban đầu của Đoàn Tâm nên kéo đến năm năm, số lượng khai thác liên tục từ năm năm trước đến nay có thể nói là một con số khổng lồ.

- Đi phường thị mua vài món thiết yếu sau đó khởi trận rồi rời khỏi đây.

Đoàn Tâm cầm cái lệnh bài di chuyển mà nói. Cái lệnh bài này là lúc Đoàn Tâm nghiên cứu đại trận truyền tống kia mà tìm thấy.

Đoàn Tâm hiện tại đã đột phá hậu kỳ Trúc Cơ, nhưng hiện tại hắn đang tạm ngưng tu luyện, nếu thăng lên Giả Đan thì không thể tán công vì hình dạng kim đan đã thành, tán công sẽ phá hủy cái tạo hình khiến cho mãi mãi không thể Kết Đan mà nếu thăng lên Giả Đan cảnh thì với năm thuộc tính linh căn thì chưa đến một phần có thể Kết Đan.

Lần này không mất một ngày để đi đến, chỉ mất nửa ngày, linh lực chứa đựng trong cơ thể tăng cao theo đó là thần thức cũng tăng theo. Cái phường thị này so với năm năm trước không khác là bao nhiêu, chỉ có thay đổi vài căn nhà một chút. Khu vực này vẫn nhộn nhịp như vậy, vì lệ thuộc Vân Mộng Tông nên phát đạt là chuyện tất nhiên, chỉ dưới Đăng Tiên Sơn lúc trước.

Đoàn Tâm không biết cái đại trận truyền tống kia sẽ dịch chuyển bản thân đến đâu, có thể là giữa biển hay là một cái đại lục mới, tất cả đều có thể xuất hiện tình huống vượt xa dự liệu, với số linh thạch hiện tại có thể đè c·hết người hiện tại thì hơn một nửa đã phải dùng cho đại trận truyền tống ấy, một nửa kia để Đoàn Tâm chi tiêu nhưng vẫn phải rất cân nhắc, nếu một lần ra tay quá nhiều linh thạch thì có thể kéo theo rắc rối nhỏ lớn không lường trước được.

- Cảm ơn quý khách, hẹn gặp lại.

Đoàn Tâm bước ra từ tiệm bán y phục, nếu xét về chuyện y phục có thể bị hư hỏng trong lúc giao chiến hoặc đột phá thì có thể thay ngay mà không cần trở về nên Đoàn Tâm mua một lần mười mấy bộ phòng trừ.



- Đi thôi, nếu có duyên thì có thể trở lại, hoặc không.

Đoàn Tâm ngước lên trời mà suy nghĩ, hôm nay trời khá đẹp nên hắn đứng thẫn thờ tại đó hồi lâu nhưng cũng nhanh chóng rời đi.

Phi kiếm lao đi vun v·út, thoắt có thể nghe thấy tiếng xé gió, lao nhanh đi chỉ để lại một tàn ảnh. Đoàn Tâm ngự kiếm mà lao đi bỗng có một cái quả cầu bằng sắt lao đến, trực diện tiếp nhận nhưng may mắn Đoàn Tâm đã né qua một bên.

- Tư Không Phong Nam, ta tìm thấy ngươi rồi!

Một âm giọng vừa quen vừa lạ vang lên, một cái kim đan di chuyển hóa thành một nữ nhân xinh đẹp, mười phần chắc chắn là vị Kim tiểu thư kia.

- Ngươi Kết Đan rồi?

Đoàn Tâm nhìn lại, khá kinh ngạc mà nói.

Kim tiểu thư kia không nói không rằng liền dùng chục thanh phi kiếm mà điều khiển chúng lao đến Đoàn Tâm, chỉ có thể nhanh chóng thúc động phi kiếm lên cao nhất mà bay đi, chốc đã rời khỏi phạm vi công kích nhưng Kim tiểu thư kia không để yên đó, nỗi đau mất mẹ rồi mất cha khiến nàng chìm vào hận thù, chỉ có thể nhớ mặt từng tên tu sĩ Trúc Cơ mà sau khi Kết Đan đại thành liền đi tìm mà t·ruy s·át tất cả.

- Mụ điên, ngươi định sống c·hết với ta một phen hay sao, tuy ta là Trúc Cơ hậu kỳ nhưng với Kết Đan sơ kỳ như ngươi thì ta có thể liều mạng!

Đoàn Tâm vừa thúc giục phi kiếm lao nhanh đi vừa dọa, đến hắn cũng không có cái gan để liều mạng với Kết Đan nhưng phải dọa vì có thể nắm bắt sơ hở mà chạy trốn.

Đoàn Tâm quyết không trở lại động phủ, nếu trở lại thì sẽ không kịp thúc động đại trận truyền tống, vừa mất công sức năm năm vừa m·ất m·ạng khiến hắn không dám làm liều.

- C·hết đi!

Kim tiểu thư kia thiêu đốt tu vi mà t·ruy s·át, nàng tụ tất cả phi kiếm lại mà hợp thành một thanh kiếm lớn nhanh chóng lao đến Đoàn Tâm.



- Chậc.

Đoàn Tâm tặc lưỡi, lấy ra một thứ như đan dược nhưng màu xanh, bên trong như có dòng nước lưu chuyển.

"Bùm" âm thanh p·hát n·ổ vang lên, một màn sương độc vừa gây độc vừa che tầm nhìn xuất hiện. Đoàn Tâm nhanh chóng sử dụng một viên linh thạch trung phẩm mà hấp thu nhan chóng hồi phục lại pháp lực, sau đó lần nữa thúc giục phi kiếm nhanh chóng lao đi.

Kim tiểu thư không nhìn được gì nhưng khóe miệng bỗng cười, lúc nãy giao chiến thì nàng đã ghim thần thức của mình vào Đoàn Tâm, chỉ cần trong nghìn dặm thì dù cho là c·hết thì cũng có thể tìm thấy xác.

- Nhanh chóng mới được.

Đoàn Tâm đã trở về động phủ, nhanh chóng lấy hành lý đã chuẩn bị từ trước, theo mật thất mà hắn đã làm từ năm năm trước mà dẫn xuống cái mỏ linh thạch. Hai con rối cũng được thu lại.

Tay phải cầm lệnh bài di chuyển, tay trái thúc động linh lực mà điều khiển từng viên linh thạch cho vào đại trận. Chốc cả đại trận được thắp lại sức sống, một luồng ánh sáng xanh bắn thẳng lên trời, chọc thủng cái tòa núi bên trên tạo ra một cái thông đạo.

- Thế mà lại gây ra động tĩnh!

Đoàn Tâm kinh hô.

Từ xa, Kim tiểu thư đang t·ruy s·át đã nhìn thấy cột sáng xanh xuất hiện liền nhanh chóng đi đến chỗ đó.

- Tư Không Phong Nam!

Kim tiểu thư với tốc độ của Kết Đan tu sĩ mà nhanh chóng bay đến, sau đó phát ra chục thanh phi kiếm lao xuống nhưng đã quá trễ, đại trận đã được thiết lập hoàn tất.

Đoàn Tâm nhanh chóng thúc đẩy quá trình truyền tống, chốc lại có thêm một cột ánh sáng xanh phát lên, đánh bay chục thanh phi kiếm kia mà bắn lên cao, mở ra một cái khe nứt không gian.

Đoàn Tâm cầm lệnh bài di chuyển nên nhanh chóng được bay lên cao, đến độ cao nhất định, hai người mắt chạm mắt, một ánh mắt đầy thù hận và một ánh mắt bình tĩnh đến lạ nhìn nhau, sau đó Đoàn Tâm tiến vào khe nứt không gian mà biến mất.

Cùng lúc đó ở bên dưới, những tấm Hỏa Bạo Phù được Đoàn Tâm chuẩn bị trước đó p·hát n·ổ, phá hủy toàn bộ động phủ, mỏ khai thác và đại trận truyền tống để chắc chắn không có kẻ sử dụng một lần nữa.
— QUẢNG CÁO —