Ảo cảnh dần hiện ra trong tâm trí của Vương Khải, kí ức của hắn lại lần nữa chứng kiến thước phim về cuộc đời của tên ma đầu gây ra sự kiện khiến cho Thiên Đạo bị tổn hại. Đường Vĩnh An là một phàm nhân với số mệnh vô cùng xui xẻo, gia đình của hắn b·ị s·át h·ại khi bản thân y mới chỉ tròn tuổi mười sáu; Kẻ gian sau khi bức hại phụ mẫu Vĩnh An liền sau đó phát động thế lực không ngừng t·ruy s·át hắn nhằm diệt cỏ tận gốc. Bị ép vào đường cùng, Vĩnh An sau đó đã chọn đi theo con đường ma đạo để rồi từng bước trở thành đại ma đầu được tu tiên giới biết đến với danh xưng U Linh Ma Đế.
Trở về đoạn thời gian tươi đẹp nhất trong kí ức của Vĩnh An, hắn vốn sinh ra trong một gia đình thương nhân thuộc địa phận Đại Minh hoàng triều, một tiểu hoàng triều nằm trong tầm cai quản của đại thế lực Thiên Viên hoàng triều. Cái tên Vĩnh An được đặt bởi phụ thân hắn với mong ước rằng cuộc đời nhi tử của mình được bình an, yên ổn mãi mãi và lâu dài; Vĩnh An sau khi lớn lên đã sớm chứng tỏ bản thân hắn là một người rất thông minh: đối với các loại kinh văn được học ở trường, hắn nhanh chóng học thuộc và bỏ xa các hài tử đồng trang lứa. Còn về việc kinh doanh của phụ thân, Vĩnh An ngầm quan sát và học hỏi cách phụ thân hắn trao đổi với khách nhân cũng như làm sao để giữ cho cảm xúc của mình ẩn sau lớp ‘mặt nạ’ khi mua bán. Cứ như vậy, Vĩnh An đã bắt đầu phụ việc buôn bán của gia đình để trợ giúp phụ thân hắn khi mới chỉ mười hai tuổi. Cửa tiệm được gia đình Vĩnh An lập nên chính là một dược đường nhỏ ở kinh thành Đại Minh hoàng triều, tuy nhiên thì nơi này lại được biết đến rộng rãi bởi chất lượng thảo dược vô cùng tốt. Lí do tại sao cửa tiệm nhỏ bé này có thể nhanh chóng trở thành một dược đường uy tín bậc nhất Đại Minh hoàng triều vẫn phải kể đến phụ thân của Vĩnh An, Đường Vĩnh Lâm.
Vĩnh Lâm giống như con trai ông ấy cũng đã từng là một người thông minh, hơn thế nữa ông ấy rất có thiên phú đối với việc phân biệt thảo dược. Chính vì thế, phụ thân của Vĩnh An đã dành ra hai mươi năm thanh xuân của ông để học hết những kiến thức ông có thể tìm được về thảo dược để ấp ủ ước mơ phát triển dược đường của riêng ông. Trên hành trình của Vĩnh Lâm, ông ấy đã tình cờ gặp được tên là Uyển Như và đã sớm rơi vào tình yêu cùng cô ấy. Cặp đôi trẻ sau đó đi đến quyết định trở thành phu thê sau khoảng 2 năm chung sống và Vĩnh Lâm đã chọn kinh thành Đại Minh hoàng triều để làm chốn dung thân của gia đình nhỏ bé mà ông ấy yêu quý. Một cửa tiệm nho nhỏ cứ thế âm thầm xuất hiện giữa đường kinh thành náo nhiệt với bảng hiệu mang tên An Nhiên Đường, một chốn nhỏ bé của đôi vợ chồng Uyển Như và Vĩnh Lâm. Sau khoảng 5 năm phát triển, dược đường nhỏ bé của họ cũng dần phát triển tốt hơn và đồng thời hai người vợ chồng này cũng đón nhận tin vui bất ngờ: Uyển Như đã mang thai. Vĩnh Lâm sau thời khắc biết được thê tử của mình đã mang thai thì cũng rất vui mừng, ông ấy nhảy cẫng lên mà bắt đầu xuất hiện thêm những suy nghĩ về tương lai tốt đẹp của cả hai. Uyển Như nhìn vào dáng vẻ của Vĩnh Lâm mà khẽ mỉm cười, đây có lẽ là giây phút hạnh phúc nhất của hai người họ, và rồi cái tên Vĩnh An cũng được họ chọn từ đây: Vĩnh đến từ Vĩnh Lâm và An đến từ An Nhiên Đường của họ.
Sau cái ngày nhận được tin vui, Vĩnh Lâm cũng vì vậy mà càng cố gắng hơn; một bên ông ấy luôn chăm sóc cho Uyển Như và bên còn lại thì thay Uyển Như một mình lo hết việc nhỏ bé trong dược đường của cả người họ. Thế rồi thiên đạo dường như đã nghe thấy lời cầu nguyện của họ, An Nhiên Đường dần phát triển lớn hơn trong khoảng thời gian Uyển Như mang thai và mười một tháng sau, tiếng khóc của Vĩnh An xuất hiện lần đầu tiên trên cuộc đời. Uyển Như khẽ nhẹ bế nhi tử của mình lên, nhìn vào đứa nhỏ với đôi mắt đong đầy tình yêu của một người mẫu tử; Mà Vĩnh Lâm cũng đã lệ tràn bờ mi khi chứng kiến thê tử của mình nhẹ nhàng bế nhi tử của cả hai trong tay, ông ấy nhẹ bước đến vào ôm cả 2 người vào lòng, tim ông ngập tràn hạnh phúc. Kế tiếp đấy là một khoảng thời gian dài hạnh phúc cho gia đình nhỏ 3 người, Vĩnh An dần dần lớn lên trong sự săn sóc của Uyển Như và Vĩnh Lâm để rồi hắn cũng sớm thể hiện sự thông minh của mình khiến phụ mẫu rất hài lòng về hắn. Thời gian cứ vậy nhẹ nhàng trôi, cho đến cái hôm định mệnh vào tuổi mười sáu của Vĩnh An.
Tình hình của Đại Minh hoàng triều vào khoảng thời gian này vốn rất hỗn loạn khi mà hoàng đế của tiểu thế lực này vốn là một tên đần độn và suốt ngày mơ tưởng trở thành tiên nhân để nhằm giữ lấy hoàng vị lâu hơn. Cứ thế mà hắn không chịu suy nghĩ và luôn đối đãi tốt đối với những người tu sĩ tình cờ dạo qua nơi đây nhằm lấy lòng họ để được truyền thụ pháp quyết, tuy nhiên thì hắn chưa lần nào thành công khi mà vốn mỗi tu sĩ chính phái khi thấy hắn đều tỏ ra khinh thường mà bỏ đi. Chỉ cho đến khi 1 tên tà tu với tu vi Trúc Cơ kỳ xâm nhập và đây và tự hào đánh tiếng rằng hắn chính là tiên nhân và sẽ giúp cho hoàng đế đạt được nguyện vọng với điều kiện tên cẩu hoàng đến này phải nghe theo hắn. Chính bởi vì sự ngu muội, tên đầu heo đấy liền nhanh chóng đồng ý với tà tu và rồi dần dần bị lợi dụng, suốt ngày sai hạ nhân lùng sục khắp kinh đô hoàng triều để kiếm được các loại dược liệu cho tên tà tu kia. Mà tên tà tu cũng rất gian xảo khi hắn đưa ra yêu cầu dược liệu, hắn đều sẽ lựa chọn phần lớn các loại cao phẩm dược liệu để lập danh sách với mục đich xử dụng chúng cho cá nhân. Loại đan mà tên tà tu này tình cờ thành thục luyện được chính là Trường Thọ đan, một loại đan dược có thể kéo dài tuổi thọ khoảng 10 năm, nhưng tác dụng sẽ giảm dần đối với mỗi lần sử dụng. Tuy nhiên thì nơi phàm giới này lại không có một ai có thể vạch trần hắn, mà hắn cũng vì vậy mà càng ngày càng tung hoàng ngang dọc, thậm chí xem hoàng đế của Đại Minh như một con bù nhìn mà thoải mái điều khiển.
Đối với khoảng thời gian ban đầu, tên tà tu vốn chỉ đơn giản sử dụng các loại cao phẩm dược liệu để thăng tiến tu vi, tuy nhiên sau khi tu vi hắn đạt đến Trúc Cơ lục phẩm mà không cách nào thăng tiến được nữa thì hắn đã lựa chọn con đường tế luyện. Lấy yêu cầu là cần người thử thuốc, tên tà tu đã thành công dụ dỗ cẩu hoàng đế của Đại Minh hoàng triều khi lấy lí do sẽ truyền thụ cho ông pháp quyết tu luyện nếu hắn thành công đột phá đến Kim Đan; Vị hoàng đế của Đại Minh hoàng triều từ lâu đã mong ước được truyền thụ pháp quyết tu luyện và bây giờ đây khi nghe được lời câu dẫn của tên kia, trong lòng hắn liền không có chút chống cự mà tuân theo răm rắp. Cứ thế khoảng hai năm trôi qua, thời điểm mà Vĩnh An trở thành tuổi mười sáu cũng đồng thời là thời điểm mà tên tà tu kia dừng chân tại Trúc Cơ đại viêm mãn sau khi tế luyện hàng ngàn đứa trẻ với lí do là thử thuốc, mà phía tên cẩu hoàng đế kia cũng đã dần mang tiếng xấu là một kẻo bạo quân; Nhưng những lời phỉ báng của dân đen tầm thường làm sao ảnh hưởng đến được đại kế của hắn ? Tên cẩu hoàng đế cứ vậy mà bỏ qua hết những lời dè bỉu mà chỉ chăm chăm vào pháp quyết tên tà tu hứa sẽ truyền thụ.
Trong 1 lần tình cờ dạo qua Vĩnh An Đường rất có tiếng ở kinh đô, tên tà tu đã thoáng thấy Vĩnh An và nảy lòng tham, chính bởi vì hắn là tu sĩ nên vì thế hắn có thể đấy được điều đặc biệt ở trong cơ thể của Vĩnh An.
“Tên nhóc này vậy mà lại là Thiên Linh Căn, lời to rồi !” – Hắn cứ thể mà cười thầm trong bụng.
“Nếu có thể móc lấy linh căn của hắn mà đồng thời tế luyện thân xác tên này, ta sẽ có thể đạt đến Kim Đan và thậm chí cao hơn !!!!” – Hắn cười lên sằng sặc mà quyết định giả vờ làm quân tử để tiếp cận nơi này.
Nghĩ như vậy, hắn liền nhanh chóng vào vai diễn mà tiếp cận đến thăm phụ thân của Vĩnh An, người đang đứng tại quầy thanh toán mà vờ hỏi thăm. Sau khi bước chân vào dược đường, hắn liền giả vờ nhìn ngó xung quanh một hồi mà lên tiếng hỏi Vĩnh Lâm.
“Ông chủ này, ở đây có bán Vạn Linh thảo không nhỉ ?” – Tên tà tu lên tiếng với dáng vẻ trông như thiếu gia của một đại gia tộc với bộ hoàng bào khoác trên người.
Vạn linh phảo vốn là thảo dược tam phẩm, cũng miễn cưỡng được gọi là tiên dược bật thấp, tuy nhiên thì ở nơi tiểu hoàng triều như này cũng đã được xem là cao giai thảo dược. Nghe thấy tiếng người hỏi, Vĩnh Lâm nhanh chóng hướng ánh mắt của mình về phía người đang trò chuyện. Với 1 cái nhìn lướt qua và kinh nghiệm kinh doanh của mình, không khó để Vĩnh Lâm nhận ra rằng người này có vẻ là thiếu gia của đại gia tộc, nên vì thế ông quyết định cố gắng không đắc tội người này trong khi vui vẻ lên tiếng.
“Chẳng hay vị huynh đệ này là đại thiếu gia của gia tộc nào ? Tiệm của tiểu nhân hiện chỉ còn khoảng 5 cây Vạn Linh thảo không biết vị thiếu gia đây muốn mua bao nhiêu ?” - Tên tà tu vội lên tiếng trả lời với giọng cao thượng.
“Thân thế thì ta không muốn nhiều lời, còn về phần số Vạn Linh Thảo mà nhà người có, ta sẽ lấy hết !” – dứt lời, hắn lôi ra một chiếc túi nhỏ đựng bên trong 5 viên linh thạch trung phẩm mà vứt vào tay Vĩnh Lâm.
Vĩnh Lâm lúc này mở túi ra mới thoáng giật mình, phải biết là ở nơi này thì giá trị của linh thạch vô cùng cao. Một viên trung phẩm linh thạch đáng giá 100 hạ phẩm linh thạch, mà 1 hạ phẩm linh thạch lại đáng giá 100 kim tệ. Chính vì thế mà so sánh ra, đây hoàn toàn là một con số khổng lồ. Vốn giá trị của một cây Vạn Linh Thảo có cao nhất cũng sẽ chỉ khoảng 40 hạ phẩm linh thạch, thế mà người trước mắt này lại có thể vung ra tận 5 viên linh thạch chỉ trong 1 lần, đủ để thấy thân thế người này nếu không phải là đại thế tử của gia tộc hàng đầu Đại Minh hoàng triều thì cũng là nhi tử của hoàng đế. Ông ấy liền nhanh chóng tươi cười mà gọi với vào trong.
“Vĩnh An, lấy hộ phụ thân 5 cây Vạn Linh Thảo nhé ! Khách nhân đang đợi gấp !” – Sau đó ông nhìn vào tên tà tu trước mắt mà chắp tay mỉm cười.
“Cảm phiền thiếu gia đợi một lát, nhi tử của tiểu nhân sẽ sớm mang ra cho thiếu gia.”
“Ta không gấp, cứ đảm bảo rằng chất lượng của dược thảo sẽ được bảo quản tốt đi. Nếu không !”
Tên tà tu dùng ánh mắt chứa sát khí mà nhìn vào Vĩnh Lâm như lời cảnh cáo của hắn. Trong khi đó thì tâm trí hắn lại tự cười thầm khi sắp được chứng kiến mục tiêu của hắn: đứa trẻ có Thiên Linh Căn Vĩnh An.