Chờ đến khi phơi xong y phục thì trời cũng đã khuya.
Huấn hình ti là nơi toàn những tiếng chửi rủa và đòn roi, cũng chỉ có thời điểm như thế này mới có thể yên tĩnh một chút.
Thẩm Tinh Phong lắc lắc cánh tay, lại xoa xoa cái bụng đói meo, cau mày đi về phía phòng ngủ.
Cậu ở chung phòng với mười bốn nô lệ khác.
Nơi đây không có giường, cậu trực tiếp ngủ trên cái chăn bông trải trên sàn nhà, nô lệ thì cần gì ngủ trên giường, dù sao thì ngày mai cũng chẳng có gì thay đổi, cậu vẫn phải đi giặt y phục, vẫn là một ngày dài như vậy.
Thẩm Tinh Phong đi dọc theo hành lang, đứng trước cửa phòng cậu giơ tay ra đẩy cửa mới phát hiện ra cửa đã bị khóa từ bên trong.
Đêm tháng ba, sương rơi dày đặc, Thẩm Tinh Phong lạnh đến mức răng run lên cầm cập.
"Mở cửa!"
Cậu lại tiếp tục gõ cửa.
Cánh cửa sau đó mở ra theo sau đó là hai tên đàn ông lực lưỡng.
Là một đôi huynh đệ song sinh phụ trách việc giã gạo, tên Vương Cường và Vương Hạo.
"Ồn ào con mẹ gì chứ?! Không nhìn thấy mọi người đều đang ngủ rồi à?"
Cơn gió lạnh cóng khiến Thẩm Tinh Phong chỉ muốn nhanh chóng đi vào nằm xuống, mặc kệ hai người kia còn ồn ào, cậu nhấc chân bước vào trong.
Vương Cường vươn tay ra chặn cậu lại.
"Đêm nay ngươi ngủ ở ngoài đi."
"Cái gì?"
Vương Hạo ở một bên cười khinh bỉ: "Ngươi bị khác thượng qua rồi, chúng ta không muốn ngủ cùng với người như ngươi, thứ dơ bẩn."