Tuyệt Thế Cường Long

Chương 630



Chương 630

“Vậy tôi xin chờ tin tốt của Phó Lão!” Tề Đẳng Nhàn vui vẻ chào tạm biệt, sau đó ngắt điện thoại.

Phó Phong Vân cũng không phải kẻ nói không giữ lời, ông ấy cầm điện thoại di động, nhập một dãy số, sau đó nói: “Xin hỏi, bên đó có phải sư đoàn tám mươi mốt của thành phố Trung Hải không? Tôi là bộ trưởng bộ quân sự ở Đế Đô, Phó Phong Vân.”

“Xin chào Phó Lão, đây là sư đoàn tám mươi mốt của thành phố Trung Hải, tôi là sư đoàn trưởng Tưởng Thiên Hà, xin ngài ra chỉ thị!” Sau khi nghe thấy tên của Phó Phong Vân, đối phương cũng giật nảy cả mình, lập tức báo cáo tên họ.

Phó Phong Vân thản nhiên hạ mệnh lệnh, bảo Tưởng Thiên Hà dẫn một chiếc xe tăng thiết giáp tới đó giải quyết vấn đề.

Sư đoàn trưởng Tưởng Thiên Hà nghe xong, cao giọng đáp lại: “Vâng, tôi xin hứa sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ!”

Sau khi ngắt điện thoại Tưởng Thiên Hà lập tức triệu tập một đoàn xe tăng thiết giáp, sau đó đi về phía Thung Lũng Giết Người.

“Cậu Tề à, cậu gọi điện xong chưa? Kết quả thế nào rồi?” Lục Đông Hải nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn buông điện thoại bèn cười ha hả mà châm chọc, vẻ mặt vô cùng đáng ghét.

“Chỉ e là bây giờ ông có muốn chuyển xe tải đi cũng không có tác dụng gì nữa rồi.” Tề Đẳng Nhàn mặt lạnh như tiền liếc xéo Lục Đông Hải một cái.

Lục Đông Hải cười cợt: “Được thôi, vậy thì tôi sẽ ngồi đây chờ tin về công trường của cậu, để xem cậu Tề chuyển đống xe này đi như thế nào!”

Ông ta đã tính toán kỹ càng, chuyển nhiều xe như vậy khỏi chỗ này là điều không thể, biện pháp tốt nhất mà Tề Đẳng Nhàn có thể thực hiện, chính là dùng thuốc nổ để phá đường, tiếp tục thi công.

Đương nhiên, nếu Tề Đẳng Nhàn dám dùng thuốc nổ phá xe của ông ta, vậy thì ông ta cũng có cả trăm nghìn cách khiến cho Tề Đẳng Nhàn chịu khổ!

“Chớ có quên mấy lời ông đã nói đấy nhé, một lát nữa tôi còn phải đánh cho ông một trận ra trò để xả giận nữa kìa!”

“Chỉ vì mấy chuyện phiền phức này của ông, tôi đã để phí mất một món nợ ân tình không nhỏ đó!”

“Cho nên bây giờ tôi cực kỳ không vui!”

Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn tối sầm, tuy rằng hắn không để ý tới chuyện ân nghĩa với Phó Phong Vân cho lắm, nhưng Lục Đông Hải dám trèo lên đầu lên cổ hắn như vậy, hắn không thể không tức giận được.

Lục Đông Hải cầm sách lên, lật thêm một trang, ông ta cười vô cùng lịch sự, nói rằng: “Tôi đợi trận đòn này của cậu Tề đấy nhé!”

“Nhưng cậu Tề này, cậu có biết không hả?”

“Tôi có thể trở thành khách mời đặc biệt của Long Môn, ngoại trừ có đầu óc nhanh nhạy ra…”

“Tôi cũng biết đôi chút về võ nghệ đó!”

Hai người đang nói chuyện giữa chừng, xe tăng thiết giáp của sư đoàn tám mươi mốt đã đi tới Thung Lũng Giết Người.

Tiếng động cơ của xe thiết giáp vang trời, rung chấn lớn tới nỗi cát sỏi trên mặt đường nảy cả lên!

Đám người làm việc cho Lục Đông Hải đang nhàn nhã trốn trong một góc, nhìn thấy nhiều xe thiết giáp và binh lính đã vũ trang đầy đủ như vậy, bọn họ đều phải trợn mắt há mồm…

Tưởng Thiên Hà dẫn đoàn xe giáp đi tới công trường ở Thung Lũng Giết Người, nhìn thấy công trường bị một đám xe tải hạng nặng chắn trước, anh ta bình tĩnh phất tay.