Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 404: Thực Lực Đáng Sợ



Hỏa lão và Xích lão đều thực sự tin tưởng Lâm Phong, ánh mắt bọn họ trong lúc này lóe lên lộ ra những tia sáng tinh anh nhất, bọn họ đang muốn nhìn xem xem, Lâm Phong làm như thế nào để giết hơn mười cường giả Huyền Vũ cảnh.

- Cái tên này, chắc hắn muốn kích thích trái tim của lão đây mà.

Trong lòng Hỏa lão nở một nụ cười gượng gạo, tiến bộ của Lâm Phong thật sự là quá nhanh, hiện tại một mình hắn dám đối phó với nhiều cường giả như vậy.

Còn đám người kia khi nhìn đến động tác của Lâm Phong thì ngơ ngẩn cả người, hắn lại dám để cho hai lão già kia giúp hắn áp trận.

Lâm Phong một mình, hắn dám đối phó với số lượng cường giả Huyền Vũ cảnh nhiều như vậy, lại còn thêm năm con yêu thù?

Vì hồng nhan, hắn muốn đích thân giết hết những người này?

Trong lòng những người ở trong Thiên Nhất học viện đều có chút kích động, họ chờ mong, cuồng vọng, bọn họ lại được nhìn thấy cái bóng dáng tuyệt thế hết sức lông bông kia. Nếu Lâm Phong thật sự có thể giết hết những cường giả kia thì sẽ là một rung động đến nhường nào.

Duy chỉ có những cường giả Vạn Thú môn này thì sắc mặt khó coi vô cùng, Lâm Phong quá xem thường bọn họ, hắn lại dám một người giết tất cả bọn họ, đây đúng là sỉ nhục bọn họ bội phần.

Nhìn thân thể của Lâm Phong chậm rãi bay lên không trung, người trưởng lão cầm đầu của Vạn Thú môn lạnh lùng nói:

- Lâm Phong, không nghĩ ngươi lại khoác lác mà không biết xấu hổ như vậy, ta quá coi trọng ngươi rồi, hôm nay ta sẽ cho ngươi xem ngươi chết như thế nào.

- Đúng, trưởng lão để cho ta đi đối phó với hắn, giết hắn chỉ cần một người là đủ.

Có một đệ tử trẻ tuổi của Vạn Thú môn vì bị Lâm Phong kích thích có chút kích động, hấp tấp nói.

- Khoác lác, không biết xấu hổ?

Trong mắt Lâm Phong lóe lên một nụ cười lạnh như băng, tâm thần vừa động.

Lập tức, một tiếng gào rú truyền ra, chỉ thấy đôi cánh của Cùng Kỳ chớp động hóa thành một đạo ảo ảnh yêu dị biến mất ngay tại chỗ, đánh tới một người bên cạnh

- Nghiệt súc, ngươi dám?

Những người đó nhìn thấy Cùng Kỳ đột nhiên động thủ, tất cả đều giật mình. Tốc độ của Cùng Kỳ thật là nhanh, có thật nhiều người đồng thời triển khai để ngăn cản Cùng Kỳ.

- Gầm!

Một ngọn lửa cuồng bạo từ trong miệng của Cùng Kỳ phun ra ngăn cản bọn người tiến ra ngăn chặn, đồng thời đôi cánh đỏ hồng sắc lửa lệch nghiêng đi hướng tới một phương hướng khác phiêu lãng mà đi, hung quang tràn ngập.

Vào lúc những người này đối phó với Cùng Kỳ thì thân thể của Lâm Phong cũng cùng lúc đồng dạng triển khai.

Thân người như gió như ảnh, rất nhiều người đang chú ý tới Cùng Kỳ, khi quay đầu lại thì ngay cả bóng dáng của Lâm Phong cũng không nhìn thấy đâu nữa rồi.

Một hắn cường giả Huyền Vũ cảnh tầng một dường như là cảm giác được một cái gì đó, hắn quay đầu lại, lập tức sắc mặt hắn hoảng hốt. Hắn chỉ thấy một cái bóng phiêu đãng đến bên người hắn, nương theo cái bóng này là một ác khí vô cùng sắc bén.

- Lui!

Đây là một ý niệm trong đầu của hắn vào giờ phút này, nhưng mà bây giờ Huyền Vũ cảnh một tầng này còn có thể lui sao?

- Chết!

Một tiếng quát khẽ, thân thể của Lâm Phong giống như trực tiếp hướng về phía trước, đến phía trước thân người nọ mũi kiếm xuất ra, điểm vào đỉnh đầu của đối phương.

Xuy xuy!

Cái đầu của cường giả Huyền Vũ cảnh kia xuất hiện một cái lỗ máu, ánh mắt cứng ngắc ở ngay tại nơi đó, mà cái thân thể thì từ từ trầm xuống, một người Huyền Vũ cảnh, chết.

- Lâm Phong.

Một tiếng gào rú truyền ra, có người phát hiện Lâm Phong trong nháy mắt đã giết mất một người Vạn Thú môn bọn chúng, đều vô cùng phẫn nộ.

- Gầm!

Lại là một tiếng gầm của yêu thú truyền ra, Cùng Kỳ đã hóa thành một đạo ảo ảnh quay về tại chỗ, mà Lâm Phong đồng thời cũng đã trở về.

Ở trong miệng của Cùng Kỳ có vết máu, lại còn có một viên tinh hạch tràn đầy yêu khí, đó là thú hạch của một con yêu thú.

Vừa rồi có một con yêu thú bị Cùng Kỳ trực tiếp đâm xuyên qua đầu, cắn nuốt sạch tất cả thú hạch trong giữa đầu của nó.

Cảnh tượng này làm chấn động đám người, trong lòng đám người hung hăng run rẩy, một kích, mà một kích này vẫn chưa tới công phu một hơi thở, phía Vạn Thú môn một người một thú, đã chết.

Bất kể là Lâm Phong, hay là con yêu thú kia, thì cũng đều là rất biến thái.

- Cùng Kỳ, đây là yêu thú Cùng Kỳ.

Tên trưởng lão Vạn Thú môn sắc mặt lạnh như băng, hắn gắt gao nhìn chằm chằm Cùng Kỳ, chỉ có mãnh thú mới có thể tàn bạo và khát máu như vậy, mới có thể thoải mái giết yêu thú đồng cấp như thế.

- Mãnh thú Cùng Kỳ!

Trong lòng đám người cũng đều run lên, bọn họ cũng đã phát hiện ra, yêu thú này với thượng cổ mãnh thú Cùng Kỳ có vài phần giống nhau, xem ra quả nhiên là mãnh thú Cùng Kỳ. Lâm Phong thật là lợi hại, không ngờ đã thu phục được một con mãnh thú thượng cổ.

- Mười người, bốn yêu thú.

Trong miệng của Lâm Phong một lần nữa lại phun ra một đạo thân ảnh, khiến cho ánh mắt những người Vạn Thú môn lại một lần nữa cứng ngắc ngay tại chỗ, kinh ngạc nhìn vào đồng tử vô tình tối đen của Lâm Phong. Giờ phút này trong mắt của hắn, bọn họ chỉ còn là số lượng cần phải lần lượt giết hết, Lâm Phong không phải là đang nói đùa, mà thực sự là muốn giết hết bọn chúng.

Là cuồng vọng vô tri, hay là khoác lác, không biết xấu hổ?

Một kích vừa rồi, Lâm Phong đã đưa ra đáp án, chí ít thì thực lực của Lâm Phong cũng đang còn tại đó.

- Cùng tiến lên vây giết bọn chúng.

Gã trưởng lão Vạn Thú môn lạnh lùng quát lớn, những người trong Vạn Thú môn sắc mặt đều trầm cả xuống, lập tức gật gật đầu, cùng nhau hướng tới Lâm Phong và mãnh thú Cùng Kỳ.

- Cùng nhau, ha ha!

Xích lão thấp giọng mỉm cười, âm thanh này có vẻ có chút chói tai. Vừa rồi người của Vạn Thú môn còn là một đám cao ngạo, đến bây giờ lại phải cùng nhau liên kết đối phó với Lâm Phong và mãnh thú Cùng Kỳ.

Tâm thần của Lâm Phong vừa động, thân ảnh của hắn cùng với Cùng Kỳ lập tức tách rời ra, hai cái tốc độ đều rất nhanh, sẽ sợ hãi mà quần chiến sao?

- Giết!

Một tiếng gầm vang truyền ra, chỉ thấy sáu vị cường giả thẳng về hướng Lâm Phong, còn bốn vị thẳng về hướng Cùng Kỳ mà tiến, ra tay bất cứ lúc nào.

- Hừ!

Lâm Phong cười, nụ cười lạnh như băng, hắn hướng thẳng tới bên trong sáu vị cường giả, trong đó có hai gã là Huyền Vũ cảnh tầng ba, giờ đây đã thực sự để mắt tới hắn.

- Phong!

Thân như ảnh, đồng tử của Lâm Phong vẫn như cũ, yên tĩnh và lạnh lùng, lẳng lặng cảm ngộ luật động của gió, thân thể dường như nhẹ tênh tênh không có bất kỳ một lực cản nào, giống như lá cây phiêu lãng không có một chút tiếng động, nhưng mà lại có một quỹ tích rõ ràng, không phải là không có mục đích.

- Gầm!

Tiếng rít gào mênh mông truyền ra, Tử Xà Vũ hồn phóng ra, ánh sáng tím vô tận ngút trời bổ nhào vào đám người.

- Giết!

Người của Vạn Thú môn không một chút sợ hãi xông vào trong ánh sáng màu tím kia, trong nháy mắt sau đó, có ba thân hình bị ánh sáng màu tím kia cuốn cuốn chặt lấy, lập tức bị tử xà nuốt hết.

Ba người này đều là Huyền Vũ cảnh một tầng, hiện giờ tu vi của Lâm Phong đã đạt đến Huyền Vũ cảnh tầng hai, nên Vũ hồn của hắn có thể hòa tan được Huyền Vũ cảnh tầng một rồi.

- Gầm!

Hai ảo ảnh yêu xà màu tím khổng lồ nhằm vào hai gã cường giả Huyền Vũ cảnh tầng ba, đồng thời thân thể của Lâm Phong cũng triển khai phiêu lãng tới bên thân người Huyền Vũ cảnh tầng hai kia, trên người hắn, kiếm khí như cầu vồng.

- Ầm!

Cường giả Huyền Vũ cảnh tầng hai kia nhìn thấy Lâm Phong đánh tới thì sắc mặt biến đổi ghê gớm, thú Vũ hồn phóng ra. Giờ phút này Lâm Phong đã tới ngay phía trên đỉnh đầu của hắn, hắn ngẩng đầu lên liền nhìn, thấy ánh kiếm như vầng thái dương, như mặt trời chói chang, đó là Đại Quang Minh chi kiếm, từ trên hư không chém xuống, kích thích ánh mắt của hắn, khiến cho nó không thể nào mở ra được.

Xuy, xuy!

Một tiếng vang nho nhỏ, kiếm quang không có va vào thân người Huyền Vũ cảnh tầng hai này, nhưng lại một người nữa đã chết rồi.

- Lâm Phong…

Một giọng nói vô cùng tức giận gầm lên truyền ra ngoài, một tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng ba đã đột phá được ngăn chặn của tử xà, hắn lại phát hiện ra phía bọn họ đã bị chết mất bốn người, trên mặt không khỏi sinh ra ngập trời tức giận, sát ý ngút trời.

Đôi con ngươi băng hàn lãnh đạm của Lâm Phong chỉ có quét qua nhìn hắn một cái, lập tức lại một lần nữa triển khai, căn bản cũng không có để ý đến hắn mà vọt tới hướng mấy con yêu thú kia, tốc độ nhanh đến mức không thể nào tin nổi.

Đám người nhìn đến tàn ảnh trong hư không, có một loại cảm giác hít thờ không nổi, chỉ một thơi gian ngắn ngủi như vậy, không ngờ Lâm Phong đã đạt đến trình độ cường đại, khủng bố, đến như vậy.

Giết cường giả Huyền Vũ cảnh, đơn giản giống như là bóp chêt một con kiến, trong con mắt của bọn họ cường giả Huyền Vũ cảnh cao cao tại thượng, trong mắt của Lâm Phong thì lại chỉ là hai chữ, người chết.

Bọn họ, một đám tới đây giết Mộng Tình, một khắc này, Lâm Phong cũng đã đem bọn họ một đám đều trở thành người chết, sẽ không có bất kỳ một trường hợp ngoại lệ, tất cả đều phải giết.

- Tốc độ thật nhanh, giống như một trận gió.

Mọi người có một chút giống như là trong mộng, tốc độ của Lâm Phong, có thật sự là tốc độ của con người không?

Con người di động trong không gian, sao có thể không chịu lực cản, trong không gian nhẹ tênh tênh chớp động, tu vi của hắn là Huyền Vũ cảnh tầng hai, nhưng Huyền Vũ cảnh tầng ba lại có tốc độ không nhanh bằng hắn.

- Gầm!

Mấy con yêu thú kia nhìn thấy Lâm Phong đánh tới, đều phát ra tiếng gào rú, sau đó nghênh đón bọn họ, chỉ có song kiếm rực rỡ, hai tay Lâm Phong đồng thời giơ lên cao, mặt trời chói chang chiếu rọi ở trên hai thanh Đại Quang Minh chi kiếm, ở cùng thời khắc đó nó tách ra ánh sáng mờ, hơn nữa nó lại chém về hai phương hướng bất đồng

- Lực khống chế thật đáng sợ.

Hỏa lão và Xích lão đều vô cùng chấn động, đồng thời khống chế hai tay để phát ra một kích như thế, hơn nữa lực không chế hoàn mỹ được như thế, Lâm Phong quả thật là một kỳ tích.

- Hiện tại, ta không phải là đối thủ của hắn rồi.

Hỏa lão gượng gạo cười, lúc trước khi lão gặp Lâm Phong, thời điểm Lâm Phong vẫn chỉ là một thiếu niên thiên phú lợi hại, hiện tại đã trưởng thành đến bực này rồi.