Uông Xưởng Công

Chương 701: Chương </span></span>701LỜI NÓI DIỆT QUỐC



Trong trí nhớ của Diệp Tuy không có nhiều ký ức về Đại Ung cho lắm. Mà những ký ức ít ỏi này chủ yếu đều là chuyện xảy ra sau này của Đại Ung, chẳng hạn như Lục thái hậu của những năm cuối Vĩnh Chiêu.

Tất nhiên, cái tên “Thân Linh Lung” cũng là về sau nàng mới nghe nói tới.

Lúc đó hẳn là vào những năm đầu Thái Ninh, nhiều chuyện đã bị bụi phủ mờ. Khi Thái Ninh Đế đến gặp nàng đã từng nói về tình hình của Đại Ung.

Thời điểm đó, Đại Ung đã bị đánh bại trong cuộc chiến với Đại An, bị tổn thương nguyên khí nặng nề, như một tòa lầu lớn sắp sụp đổ.

Thái Ninh Đế từng cảm khái: “Năm đó, quốc sư của Đại Ung đã tiên đoán rằng ‘Diệt quốc giả, thân chi linh lung dã’*. Nhưng trẫm đã tìm khắp Đại Ung cũng không tìm được người này. Có thể thấy rằng phần lớn những lời dự tiên đoán của quỷ thần là không đáng tin…”

(*) Người diệt quốc là linh lung.

Năm ấy, có người nói “thân chi linh lung” là người khéo léo* trong hoàng tộc Đại Ung, cũng có người nói đó là một người tên “Linh Lung” trong hoàng tộc Đại Ung. Nhưng theo tin tình báo của Đại An, quả thật không có người tên Thân Linh Lung này.

(*) Linh lung có nghĩa là tinh xảo, khéo léo.

Bây giờ, Diệp Tuy bất chợt nghe thấy cái tên “Thân Linh Lung”, có lẽ bởi vì điềm báo diệt quốc thực sự không phải là nội dung bình thường, nên nàng đã nhanh chóng nhớ tới chuyện này.

Nàng nhìn cô gái trẻ đang ở trước mắt, việc dịch dung khiến cho không thể nhìn rõ được biểu cảm của nàng ta, nhưng cảm xúc trong đôi mắt hạnh vẫn hiển hiện rõ ràng.

Đây là một cô gái trong lòng đang rất khiếp sợ nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.

Chính người tôi tớ sau lưng nàng ta cũng rất lợi hại.

Diệp Tuy đột nhiên biết rõ nguyên nhân Uông Ấn đi lên lầu hai.

Trong lòng có nghi vấn, lại đối mặt với hai chủ tớ yếu thế như thế này, Uông Ấn đương nhiên là muốn làm rõ ngọn ngành.

Tuy nhiên, không ngờ lại xuất hiện một vị quận chúa của Đại Ung không hề có căn cứ. Càng không ngờ là nàng ta sẽ liên quan đến điềm báo diệt quốc của Đại Ung.

Vì vậy, Diệp Tuy mới hỏi giao dịch này là gì để chứng thực cho những suy nghĩ trong lòng.

Uông Ấn không biết những suy nghĩ này của nàng, nhưng lại có hành động rất phối hợp.

Thân Linh Lung nhìn Uông Ấn và Diệp Tuy, lại hít một hơi thật sâu, giống như thể liều một phen, nói: “Ta muốn… muốn Uông tướng quân dùng hết khả năng, để… để tiêu diệt Đại Ung!”

Nàng ta vừa dứt lời, ngay cả Uông Ấn cũng hơi ngừng thở, đôi con ngươi bỗng co lại.

Nàng ta vừa nói gì? Dùng hết khả năng để tiêu diệt Đại Ung?

Nét mặt Diệp Tuy thoáng cứng đờ, không kìm được bèn nói: “Tiêu diệt Đại Ung? Cô nương…”

Dù nàng nhớ rõ cái tên “Thân Linh Lung” này là ai, nhưng khi thật sự nghe thấy những lời này thì vẫn thầm giật mình.

Chẳng lẽ, cô gái đang ở trước mắt này thật sự là người “diệt quốc” trong lời tiên đoán của quốc sư Đại Ung?

Chuyện này… Nếu danh tính mà Thân Linh Lung chính miệng nói là đúng thì nàng ta chính là quận chúa của Đại Ung, hoàng đế Thân Giám của Đại Ung hiện giờ chính là ông nội của nàng ta.

Lý do gì khiến một cô gái như Thân Linh Lung lại có yêu cầu như thế?

“Đúng, không sai. Điều kiện của ta chính là như vậy. Đó cũng là điều kiện duy nhất.” Thân Linh Lung lại trả lời lần nữa, ánh mắt vô cùng kiên định.

Uông Ấn hờ hững nói: “Điều kiện của cô nương, bổn tướng không làm được. Bổn tướng không có suy nghĩ đó, cũng không có khả năng đó.”

Hắn cảm thấy cô gái ở trước mắt không thông minh cho lắm, tùy tiện đưa ra yêu cầu hủy diệt đất nước, quả thật là…. giống như một đứa trẻ đòi bắn mặt trời vậy.

Dường như Thân Linh Lung không nghe thấy lời từ chối của Uông Ấn mà tự mình nói tiếp: “Uông tướng quân, có lẽ ngài không biết, thật ra loại thuốc độc đó không phải dùng để đối phó với hoàng đế Đại Ung, mà là dùng cho cha ta. Nhưng do trùng hợp nên mới khiến Uông tướng quân bị trúng độc.”

Sắc mặt Uông Ấn không thay đổi, Diệp Tuy cũng rất bình thản. Hai người đều không nói gì, chỉ nhìn Thân Linh Lung.

“Chẳng lẽ Uông tướng quân không thấy tò mò sao? Năm đó, Đại Ung không thể biết trước được tương lai, càng không biết có thể bắt được hoàng thượng của Đại An hay không, sao lại kịp thời chuẩn bị thuốc độc như vậy?”

“Hơn nữa, còn là loại chất độc cực hiểm, gây tuyệt tự. Điều này có ích lợi thực tế gì với Đại Ung? Cho dù hoàng đế của Đại An không thể có con cái thì chẳng phải trong hoàng tộc Đại An vẫn còn rất nhiều người sao? Lẽ nào Uông tướng quân chưa từng nghĩ đến điều này?”

Nghe xong từng câu nói của Thân Linh Lung, Uông Ấn và Diệp Tuy đưa mắt thoáng nhìn nhau, nhưng vẫn im lặng.

Thật ra, điều này cũng đã được đề cập tới trong những lần thảo luận trước đây của Diệp Tuy và Uông Ấn. Ngoại trừ tác dụng khiến người ta không thể sinh con, loại thuốc độc đó không có ảnh hưởng gì khác. Cho nên họ đoán đây là kế độc của hoàng đế triều Đại Ung, chính là muốn khiến Đại An thay đổi chủ nhân của ngai vàng.

Song, đúng như Thân Linh Lung vừa nói, kì thực Đại Ung làm vậy cũng không đạt được lợi ích quá to lớn.

Nếu thứ chất độc đó mới đầu là dùng để đối phó với thái tử của Đại Ung, dùng trong tranh đấu nội bộ của Đại Ung thì còn có lý.

“Cha ta được phong làm thái tử từ rất sớm. Ông là người tài trí mưu lược kiệt xuất, là người được ông trời lựa chọn của Đại Ung. Đáng tiếc… chính bởi vì cha ta quá tài giỏi cho nên cả hoàng tộc Đại Ung không một ai ưa ông, bao gồm cả ông nội của ta…” Thân Linh Lung nói, hốc mắt dần dần đỏ lên.

“Cha ta sinh được mấy người con nhưng đều là con gái. Ta là con nhỏ nhất của ông. Sau khi ta chào đời, quốc sư đã đưa ra một lời tiên đoán, nói rằng ‘Diệt quốc giả, thân chi linh lung dã’. Khi đó, cha ta vừa mới đặt tên cho ta là Linh Lung.”

“Cha ta không có con trai, nhưng ông rất có năng lực nên quần thần không cho rằng phải phế bỏ thế tử. Tuy nhiên, lại có người nghĩ ra một kế hoạch thâm độc, muốn khiến cha ta tuyệt tự, mới trăm phương nghìn kế tìm ra loại thuốc độc này. Nhưng vẫn có một số người không thể chờ đợi thêm nữa, đã lập kế hoạch sát hại cha ta…”

Thân Linh Lung chậm rãi nói, giọng nói ẩn chứa sự nghẹn ngào.

Qua lời kể của nàng ta, chuyện bí mật mười lăm trước về hoàng tộc Đại Ung đã được phơi bày như sau: Sau khi thái tử Thân Hằng của Đại Ung chết đột ngột, vợ con ông ta tứ tán khắp nơi, con gái của người đầy tớ trung thành đã chết thay cho Thân Linh Lung.

Diệp Tuy nhìn sự căm hận không tài nào che giấu nổi trong mắt Thân Linh Lung. Nhà tan cửa nát, đây chính là lý do Thân Linh Lung muốn Đại Ung bị hủy diệt sao? Nhưng Thân Linh Lung cũng là cô gái của hoàng tộc, quan trọng hơn là nàng ta còn đang yếu như vậy, sao lại đưa ra giao dịch này?

Thân Linh Lung chầm chậm mỉm cười, trong ánh mắt xuất hiện một chút tàn nhẫn: “Những kẻ đó đều đáng chết! Hoàng tộc Đại Ung đã thối nát rồi! Uông tướng quân, ngài sẽ giúp ta chứ?”

Uông Ấn liếc nhìn Thân Linh Lung một cái thật sâu, giọng điệu vẫn vô cùng bình thản: “Cô nương đánh giá quá cao bổn tướng rồi. Cô nương dựa vào cái gì mà đưa ra giao dịch này?”

Thân Linh Lung nghiến răng, sau đó gằn từng chữ: “Dựa vào việc ta biết loại độc đó đến từ đâu!”