Uông Xưởng Công

Chương 713: Chương </span></span>713NGHI NGỜ



Quan viên trong sứ quán không rõ Đậu Hiến và Vi Quan Chính đã nói những gì, nhưng họ nhìn thấy Đậu Hiến rời đi với vẻ mặt hầm hầm tức giận.

Uông Ấn cũng không cảm thấy lạ với việc đó. Ngoại giao không phải là chuyện nhỏ, cho dù hiện tại Đại An đã ở nắm được quyền chủ động, nhưng muốn khơi thông thị trường buôn bán trao đổi ngựa giữa hai nước thì còn phải không ngừng đàm phán, cuối cùng mới đạt được mục đích.

Chuyện đã đến nước này, còn lại chỉ là vấn đề thời gian.

“Đại nhân, Đại Ung tất sẽ không để việc này tiến hành thuận lợi, có lẽ còn phải tốn thời gian. Vậy thời gian về nước của sứ đoàn sẽ vị lùi lại sao?” Diệp Tuy hỏi.

“Lần này sẽ không trì hoãn quá lâu. Đã đến nước này rồi, Đại Ung sẽ phải vỗ êm mọi chuyện bằng tốc độ nhanh nhất. Lần này bọn họ phải mất máu thôi.”

Chuyện đã vỡ lở khắp thành Trường Ung, hơn nữa sĩ tử trường Quốc Học của Đại Ung cũng đã sục sôi căm phẫn. Đây không phải là chuyện có thể nén xuống được nữa. Sự việc lắng xuống sớm một chút cũng sẽ có lợi cho tình hình của Đại Ung.

“Có điều, đại nhân, Đại Ung bị thua thiệt lớn trong chuyện này như vậy trong, sự việc sẽ dễ dàng kết thúc sao?” Diệp Tuy nghĩ đến Thập Cửu hoàng tử Thân Mật.

Lần này Đậu Hiến thết tiệc, đặc biệt nhắc tới việc có thể dẫn theo người nhà đến tham dự. Chính cách làm tỏ ra hết sức suy nghĩ cho người khác này đã khiến nàng sinh lòng cảnh giác.

Lúc những kẻ mặc đồ đen xông vào sứ quán, nàng đã được đưa ra khỏi sứ quán nên không biết chuyện xảy ra sau đó.

Nhưng theo phán đoán của Uông Ấn, Đậu Hiến không có gan làm việc này, người quyết định kế sách thật sự phần lớn lớn là Thân Mật.

Không, nói chính xác thì cũng không phải là Thân Mật, mà là người đứng sau lưng y.

Người có thể cho Thân Mật lá gan làm ra chuyện tấn công sứ quán như thế này, chỉ có thể là… hoàng thượng của Đại Ung – Thừa Thái Đế.

Nhưng nàng nghĩ mãi không ra, vì sao Thừa Thái Đế lại muốn đối phó với Uông Ấn? Còn không tiếc mạo hiểm như vậy…

“Đương nhiên là Đại Ung không chịu thua thiệt rồi. Việc này cứ để xem bản lĩnh của Vi Quan Chính. Còn về Thân Mật, nghe nói hiện tại đang dưỡng thương ở trong phủ.” Uông Ấn đáp, hơi híp mắt lại.

Hắn rất tức giận khi Thân Mật lại dám nhằm vào Diệp Tuy. Hắn sẽ khiến Đại Ung “mất máu” qua việc mở chợ ngựa. Dĩ nhiên, Thân Mật cũng không thể sống yên ổn.

“Đại nhân, chuyện bao vây tấn công sứ quán là quyết định của Đại Ung. Chàng nói xem vì sao Thừa Thái Đế lại làm thế?”

Uông Ấn im lặng, ánh mắt có phần xa xăm. Hồi lâu sau, hắn mới thản nhiên đáp: “Lý do không gì khác, chính là Thừa Thái Đế nhìn xa hơn hoàng thượng của chúng ta, muốn diệt trừ bổn tọa mà thôi.”

Năm đó, sau khi Trần Bão Tiết chết, Đại Ung liền bắt đầu xảy ra nội loạn, sức mạnh quốc gia cũng ngày càng sa sút. Thừa Thái Đế thiết kế cái bẫy này là để khiến Đại An trở nên hỗn loạn chăng?

Uông Ấn mỉm cười, nói: “Thừa Thái Đế đã hơi vội vàng… Có lẽ cũng không phải ông ta vội vàng, chỉ là bởi vì ông ta không còn sống được bao lâu nữa.”

Diệp Tuy gật đầu: “Cái bẫy đã bị phá hỏng, về sau hẳn rằng tầm quan trọng của Thân Mật sẽ giảm sút trước mặt Thừa Thái Đế rồi.”

Nghĩ đến Thân Mật, thỉnh thoảng nàng sẽ luôn nhớ tới những manh mối về chất độc mà y đã nói lúc trước.

Y nhắc tới núi Đông Quan, còn Thân Linh Lung xuất hiện đột ngột kia lại nói là ở một số nước nhỏ xung quanh Đại Ung.

Qua lời giới thiệu của Triệu Tam Nương, Diệp Tuy biết thật ra núi Đông Quan của Đại Ung có quan hệ mật thiết với mấy một vài nước nhỏ nằm bên cạnh Đại Ung.

Núi Đông Quan là vùng không ai quản lý của Đại Ung. Nơi đây người tốt người xấu lẫn lộn. Mà từ Đại Ung đi đến những nước nhỏ nằm bên cạnh đều phải đi qua ngọn núi.

Trên một khía cạnh nào đó, có phải mối quan hệ giữa Đại Ung và các nước nhỏ xung quanh là bằng chứng cho manh mối mà Thân Mật và Thân Linh Lung đã nói?

Có phải giữa Thân Mật và Thân Linh Lung có sự qua lại nào đó không?

Nghe nàng nói xong, Uông Ấn lắc đầu, nói: “Thân Linh Lung là con cháu của nhà họ Trần, chỉ riêng điểm này mà nói thì manh mối đó sẽ không phải là thật. Về phần giữa Thân Mật và Thân Linh Lung, chắc chắn là có mối liên hệ với nhau.”

Sau khi biết Thân Linh Lung là đời sau của nhà họ Trần, Uông Ấn đã lệnh cho mật thám để mắt tới nàng ta, nhưng thật ra lại không ôm hy vọng gì với manh mối về thuốc giải độc.

“Đại nhân, chàng nói đây là một cái bẫy. Đặt bẫy đương nhiên là để đạt được một mục đích nào đó. Thân Linh Lung lại nói cho chàng biết điều này để làm gì? Chỉ để chàng đối phó với Đại Ung sao? Thiếp luôn cảm thấy vô lý.” Diệp Tuy nhíu mày.

Thân Linh Lung xuất hiện quá đột ngột, còn chưa có hồi kết. Người này quá kỳ lạ.

Bất kể là việc nàng ta đột nhiên xuất hiện trước mặt Uông Ấn hay những nội dung mà nàng ta đã nói, đều giống như không nên xuất hiện vậy.

Sao Thân Linh Lung lại biết hành tung của họ? Tại sao Thân Linh Lung lại can đảm như vậy? Chẳng lẽ nàng ta không biết Uông Ấn sẽ cho người điều tra, không biết bản thân sẽ nhanh chóng bị lộ thân phận sao?

Nhưng nàng ta vẫn xuất hiện…

Con cháu của nhà họ Trần dĩ nhiên là hận Uông Ấn thấu xương. Đã như thế, vì sao Thân Linh Lung còn cung cấp manh mối nằm ở những nước nhỏ xung quanh Đại Ung?

Diệp Tuy nghĩ đi nghĩ lại mà vẫn không hiểu.

“Cô gái nhỏ, không cần phải nghĩ nhiều. Hiện tại, thời gian chúng ta ở lại Đại Ung cũng không còn nhiều. Bổn tọa sẽ cho người để mắt tới việc này.” Uông Ấn nói để nàng yên lòng.

Song Uông Ấn không ngờ sẽ lại gặp Thân Linh Lung lần nữa, mà còn là ở trong sứ quán Đại Ung.