Vĩnh Chiêu Đế chỉ biết rằng, giám sát Ngự Sử Đài - Tạ Phong Khánh có mối quan hệ thân thích với Huy phi Hồ thị, nhưng lại không biết rằng Tạ Phong Khánh đã từng cải trang, bí mật tiến vào Hạ Nhật Trai trong phủ nhà Họ Uông vào một thời điểm nào đó.
Tất nhiên, ông ta cũng không hề biết tấu chương mà phó tướng quân Dư Cảnh Hoài của Nghi Loan Vệ dâng lên là do Diệp Hướng Ngu - thuộc hạ của Dư Cảnh Hoài cung cấp.
Đúng là có người cảm thấy Cố Kính Chỉ đang ngáng đường, nhưng người đó không phải là Cửu hoàng tử mà là Uông Ấn.
Dù trước đây ở Nhạn Tây Vệ xa xôi, Uông Ấn vẫn biết rất tường tận về tình hình của Đề Xưởng, biết việc Cửu hoàng tử và Thập hoàng tử đấu đá, cũng biết việc Thập hoàng tử hoàn toàn áp đảo Cửu hoàng tử.
Nhân tố quyết định trong đó là Cố Kính Chỉ.
Sở dĩ Thập hoàng tử đắc thế chủ yếu là nhờ Cố Kính Chỉ bày mưu tính kế và dựa vào nhà họ Cố đừng đằng sau Cố Kính Chỉ.
Trong mấy năm nay, những đề kỵ ban đầu liên tục bị chèn ép, bị thay đổi và loại bỏ, khiến Đề Xưởng bị cài cắm rất nhiều quân cờ vào bên trong, mà chính Cố Kính Chỉ là người đã khuấy lên những mưa gió này.
Uông Ấn đã từ chức đốc chủ Đề Xưởng, đương nhiên là sẽ để lại nhân lực ở đó, lực lượng chính dần dần biến mất theo sự rời đi của hắn để bảo vệ tốt hơn cho thế lực của Đề Xưởng.
Mặc dù việc những đề kỵ bị loại bỏ, bị thay thế và rời đi là do hắn sắp xếp, nhưng vẫn tổn thất rất nhiều người trong quá trình này. Một bộ phận rất lớn trong số họ đã bị chết bởi mưu kế hiểm độc của Cố Kính Chỉ.
Uông Ấn đã có ý định trừ khử Cố Kính Chỉ từ lâu. Có điều, trước đây đều không đúng thời cơ, giết một Cố Kính chỉ, bên cạnh Vi hoàng hậu sẽ có Triệu Kính Chỉ, Tân Kính Chỉ khác… Chỉ cần Vi hoàng hậu vẫn còn muốn nắm giữ Đề Xưởng trong tay thì bà ta nhất định sẽ tìm được người lợi hại để tiếp tục đối phó với Đề Xưởng.
Uông Ấn muốn giết Cố Kính Chỉ thì cần phải tìm thời cơ thích hợp nhất, không chỉ phải giết được Cố Kính Chỉ mà còn phải làm tổn thương nghiêm trọng Vi hoàng hậu và nhà họ Cố đứng đằng sau Cố Kính Chỉ, chặt đứt cánh tay vươn về phía Đề Xưởng của bọn họ.
Hiện tại chính là thời cơ thích hợp nhất.
Quả nhiên, sau khi Tạ Phong Khánh hạch tội Cố Kính Chỉ, lại có thêm cú đẩy của Nghi Loan Vệ, Cố Kính Chỉ về cơ bản đã không còn sức phản kháng.
Cố Kính Chỉ đa mưu túc trí hơn nữa, suy xét chu toàn hơn nữa thì cũng chỉ là một trưởng sử của phủ Thập hoàng tử.
Vị trí này rất quan trọng trong trường hợp quan trọng, tỉ dụ như trưởng sử Triệu Phụng của phủ Trưởng công chúa, rất ít quan viên dám coi thường ông.
Nói cho cùng thì sự quan trọng của các thuộc quan trong các phủ được quyết định bởi địa vị của chủ nhân bọn họ. Thập hoàng tử quả thật tôn quý, nhưng thế lực mà Thập hoàng tử có được đã là gì?
Thật ra, những hoàng tử trưởng thành vào thời điểm này là khó xử nhất, bản thân đã hết sức lo sợ, một khi bị hoàng thượng trách tội, Thập hoàng tử đã khó bảo vệ được chính mình thì sao còn có thể bảo vệ được Cố Kính Chỉ?
Chưa kể đến việc Cố Kính Chỉ chọc giận hoàng thượng là bởi vì có sự qua lại với Nghi Loan Vệ.
Nghi Loan Vệ là gì? Kể từ khi Nghi Loan Vệ vừa mới được thành lập vào bảy năm trước, Uông Ấn đã biết đây sẽ là lực lượng binh sĩ riêng của hoàng thượng. Tuy nhiên, khi đó hắn cho rằng Nghi Loan Vệ và Đề Xưởng sẽ hỗ trợ lẫn nhau, cùng làm việc hết trách nhiệm và hết sức trung thành với hoàng thượng.
Hắn chưa từng nghĩ đến việc Nghi Loan Vệ sẽ thay thế cho Đề Xưởng. Đúng vậy, qua ý của hoàng thượng bây giờ thì xem ra, đây chính là kết quả cuối cùng.
Nghi Loan Vệ quan trọng như thế, sao có thể cho phép một trưởng sử cỏn con thăm dò tin tức?
Bất luận Cố Kính Chỉ làm vậy là vì Thập hoàng tử hay vì nhà họ Cố, hay là vì Vi hoàng hậu thì hành động của ông ta đã phạm vào điều cấm kỵ.
Về phần Cố Kính Chỉ có tiếp xúc với tướng lĩnh của Nghi Loan Vệ hay không… Phó tướng quân Dư Cảnh Hoàng đã nói “có” thì chính là “có”.
Cái chết của Cố Kính Chỉ là lẽ đương nhiên, tiến triển và kết thúc của sự việc đều nằm trong dự liệu của Uông Ấn.
Có điều, quan sát những gì đã xảy ra, Uông Ấn cũng lấy làm nghi hoặc và khó hiểu, không kìm nén được bèn nói ra trước mặt Diệp Tuy.
“Nhà họ Cố là gia tộc lớn mấy đời, Cố Kính Chỉ lại là người rất quan trọng của nhà họ Cố, lẽ ra nhà họ Cố phải bất chấp tất cả, nghĩ cách cứu ông ta ra. Sao bổn tọa lại không thấy được điều đó nhỉ?”
Diệp Tuy mỉm cười, hỏi ngược lại Uông Ấn: “Sao đại nhân biết nhà họ Cố không bất chấp tất cả? Trong nhà họ Cố có được mấy người như Cố Kính Chỉ? Bọn họ không thể để mất ông ta được.”
Tuy nàng không rõ nhà họ Cố đã làm gì, nhưng nàng tin rằng bọn họ chắc chắn đã tìm mọi cách để cứu Cố Kính Chỉ. Chỉ là, những cách đó không có bất cứ tác dụng gì, Cố Kính Chỉ vẫn phải chết.
Uông Ấn đã hiểu ý của nàng, nhớ lại báo cáo của đề kỵ về việc Cố Chương đã đến nhà họ Tống, Cố Sùng đến phủ Thừa Ân Công, hắn cũng cảm thấy nàng nói đúng.
Nhà họ Cố dốc hết sức cũng không thể cứu được Cố Kính Chỉ. Nói cách khác, nhà họ Cố không có cách gì nắm bắt được tình thế trong triều hiện giờ, thậm chí cũng không nghĩ ra được cách phá vỡ tình thế?
Vẻ mặt Uông Ấn toát lên nỗi kinh ngạc, hắn trầm ngâm hồi lâu rồi hỏi nàng: “Cô gái nhỏ, nếu bổn tọa nhớ không nhầm thì nàng từng nói Cố Chương sẽ trở thành Nam Bình Vương trong tương lai?”
Với thế lực và bản lĩnh như nhà họ Cố, sao có thể gánh vác được việc để con em trong họ xưng vương? Nhà họ Cố về căn bản không có điều kiện này.
Theo Uông Ấn thấy, Cố Chương thực sự quá yếu, bất kể là trên phương diện năng lực hay tính cách thì hoàn toàn không nhìn ra được khả năng Cố Chương có thể trở thành một vị vương không thuộc hoàng tộc.
Nếu không phải bởi vì biết Diệp Tuy là người nghiêm túc thì Uông Ấn còn tưởng nàng nói đùa. Đặc biệt là qua chuyện của Cố Kính Chỉ, hắn càng cảm thấy kỳ lạ hơn. . truyện kiếm hiệp hay
Cố Chương sẽ trở thành Nam Bình Vương sao? Quả là không thể tưởng tượng nổi.
“Thiếp đã từng nói như vậy. Có điều, thiếp cảm thấy mình đã sai rồi. Cố Chương quả thật không còn bản lĩnh trở thành vương gia nữa.” Diệp Tuy gật đầu, lại mỉm cười lần nữa.
Việc Cố Chương xưng làm Nam Bình Vương là chuyện của kiếp trước. Thời gian này trong kiếp trước, nhà họ Cố như mặt trời ban trưa, Cố Chương đã vào Tam Tỉnh, trở thành tâm phúc của Vĩnh Chiêu Đế… Nhưng những chuyện đó sẽ không xảy ra trong kiếp này nữa.
Sau bảy năm không ngừng o ép Uông Ấn, thế lực của nhà họ đang liên tục suy yếu. Từ sau việc di tông dời tộc, nhà họ Cố đã bị tổn thương nguyên khí nặng nề, dù bám vào nhà đại Nho - Tống Minh Tri thì cũng không thể ngăn được xu hướng suy tàn.
Năm đó, bởi vì cái chết của Diệp Hướng Chinh, phụ tá bên cạnh Cố Sùng là Mục Viễn Đạo cũng bị mất mạng theo. Nhà họ Cố đã không còn một người giỏi bày mưu tính kế, mà Cố Chương cũng mất đi một cánh tay để dựa vào.
Trong kiếp trước, Mục Viễn Đạo và Cố Kính Chỉ là hai người có công lao lớn nhất trong việc Cố Chương xưng vương. Nhưng trong kiếp này, Mục Viễn Đạo đã chết từ mấy năm trước, hiện giờ Cố Kính Chỉ cũng không còn, lại thêm Cố Sùng tuổi tác đã già, Cố Chương lấy đâu ra khả năng xưng vương?
Càng chưa kể đến việc bản thân Cố Chương đã từ một xá nhân Trung Thư Tỉnh đầy quyền thế biến thành một viên quan nhỏ của Bí Thư Tỉnh trong vòng bảy năm qua. Cho dù dựa dẫm vào phủ Thừa Ân Công và Vi hoàng hậu, Cố Chương vẫn càng ngày càng xa rời với thế cuộc trong triều.
Kiếp này, Cố Chương đã không thể trở thành Nam Bình Vương.