Chương 59
Edit : YuTuyTien
"Ta thông đồng với địch phản quốc?"
Lăng Sơ Nam lặp lại những lời này một lần.
Đến thông báo là một học viên niên cấp 5 năm của học viện, bình thường hắn vô cùng ngưỡng mộ Lăng Sơ Nam, cho nên vừa nghe được tin tức hắn liền chạy đến thông báo cho Lăng Sơ Nam.
"Đúng vậy Tam hoàng tử. Tôi vừa nghe trộm được tướng quân thủ thành và người đưa tin đến từ đế quốc nói chuyện với nhau, bọn họ đang nói về việc này."
Vẻ mặt của học viên kia vô cùng khẩn trương.
"Bọn họ không nói là do ai tố cáo ngài, có điều ý của người đưa tin là để ngài về đế quốc trước, quốc vương muốn triệu kiến ngài."
Dứt lời, học viên kia muốn nói lại thôi, dường như là muốn bất bình thay Lăng Sơ Nam, nhưng lại không biết phải nói từ đâu.
"Ta biết rồi, cảm ơn ngươi. Ta sẽ chú ý."
Lăng Sơ Nam gật gật đầu.
"Ngươi trở về nghỉ ngơi trước đi, thời gian cũng không còn sớm nữa."
"Vâng! Tam hoàng tử, ngài nhất định phải cẩn thận."
Nói xong học viên kia lưu luyến không rời ra khỏi lều trại.
Sau khi học viên kia đã rời đi, tay cự long liền quấn lấy eo Lăng Sơ Nam.
"Bảo bối, khi nào ngươi đã chơi chán, muốn làm thịt con rệp kia hãy nói với ta, ta nhất định sẽ nghiền nát nó."
Y làm rồng lâu như vậy rồi, có điều chưa từng gặp qua nhân loại nào đáng ghét đến như vậy, hết lần này đến lần khác muốn gài bẫy bảo bối nhà y.
"Được."
Lăng Sơ Nam gật đầu.
098:"Ký chủ, không lẽ ngài thật sự định đùa chết nam chính?"
"Ta sẽ không để hắn chết." Lăng Sơ Nam trả lời.
"Vậy là được rồi."
Nếu nam chính chết thì nhiệm vụ sao mà hoàn thành được.
"Ta sẽ khiến hắn sống không bằng chết."
"......"
098 cảm thấy bản thân mình quá đơn thuần rồi. Nó hoàn toàn không thể theo kịp mạch não phức tạp của nhân loại.
"Nếu ngươi còn đang suy nghĩ tại sao cô gái tộc Tuyết Lang kia lại lừa gạt nam chính thì thử đem ngươi trở thành cô ta xem. Đối mặt với sự theo đuổi của một nam nhân xa lạ, ngươi sẽ phản ứng như thế nào?"
Lăng Sơ Nam có lòng tốt giải thích nghi hoặc cho 098.
Việc này làm sao giống nhau được? 098 nghĩ.
"Nhưng không phải do nam chính anh hùng cứu mỹ nhân mới quen biết được cô gái đó sao? Cô ta đáng ra phải nhất kiến chung tình với hắn chứ?"
Khoan đã, cốt truyện lần này dưới sự cố ý của ký chủ và sự vô ý của tướng quân Currus đã trở nên hỏng bét, có thể đã không xảy ra sự kiện quân đội nhân loại thiếu chút nữa đã đem cô gái tộc Tuyết Lang làm con tin.
"Chẳng lẽ nam chính tự bày ra kế hoạch anh hùng cứu mỹ nhân, sau đó bị cô gái tộc Tuyết Lang phát hiện?!"
098 cảm thấy suy đoán của mình rất chính xác.
Lăng Sơ Nam chỉ cười không nói.
Nếu chuyện là như thế, vậy cô gái đó chẳng những sẽ không yêu nam chính, còn có khả năng sẽ vô cùng căm ghét hắn, sau đó cô ta mới lừa gạt nam chính, vậy cũng không có gì lạ cả.
098 càng nghĩ càng cảm thấy mình đoán đúng, có điều...
"Ký chủ, làm sao ngài biết được?"
"Quan sát." Lăng Sơ Nam nói.
098 thật sự một chút cũng không nhìn ra, cho nên đối với ký chủ nhà mình vô cùng sùng bái.
"Ký chủ thật lợi hại!"
"Cảm ơn đã khen ngợi." Lăng Sơ Nam gật đầu.
Cậu đương nhiên sẽ không nói cho 098 chuyện này là do cự long tận mắt nhìn thấy sau đó nói lại với cậu nghe.
Không thể không nói, thói quen không dám nhìn trộm chuyện riêng tư ký chủ của 098 đã khiến nó bỏ lỡ rất nhiều việc thú vị, cũng để Lăng Sơ Nam lừa lấy tiền đền bù từ nó không ít.
---
Ngày hôm sau, Lăng Sơ Nam và cự long đi theo người đưa tin bắt đầu hành trình trở về đế quốc. Tướng quân Currus và nhóm học viên đã sớm dựa theo kế hoạch lập ra ngày mai sẽ xuất phát. Trước khi đi, Lăng Sơ Nam rõ ràng nhìn thấy ánh mắt vui sướng khi người gặp họa của nam chính, cự long thiếu chút nữa đã xông lên móc hai con mắt của hắn ra, có điều lại bị Lăng Sơ Nam cản lại, cậu thích một tên nam chính còn khỏe mạnh hơn.
Lộ trình về đế quốc không có nhiều người, cho nên Lăng Sơ Nam liền độc chiếm một chiếc xe riêng, có thể nói so với hành trình đến đây còn dễ dàng hơn.
098 nhận ra ký chủ nhà mình thật sự không hề cảm thấy lo lắng, trước mặt mọi người còn tuyên d*m trên xe giữa ban ngày ban mặt, quả thực còn thoải mái hơn cả khi chưa nghe tin.
"098, trí nhớ của ngươi càng ngày càng kém."
Ngay lúc 098 lại nhắc nhở Lăng Sơ Nam chú ý cẩn thận một lần nữa, Lăng Sơ Nam đột nhiên nói.
"Ngươi quên hiện tại Nhị ca của ta đang làm gì rồi sao?"
Trong lòng 098 cả kinh, vội vàng lật xem cốt truyện, nghiêm túc đem sự kiện xảy ra trong khoảng thời gian này đọc lại một lần, sau đó đột nhiên nổi lên cảm giác suy sút. Rõ ràng nó có thể lật lại cốt truyện bất cứ lúc nào, tại sao còn chẳng bằng nổi ký chủ chỉ xem qua một lần duy nhất?
Theo như cốt truyện, trong khoảng thời gian này, cơ thể của quốc vương càng ngày càng yếu, hơn nữa bệnh cũ còn tái phát, sức khỏe xuống dốc không phanh, mà Nhị hoàng tử thân cận nhất với quốc vương lại châm dầu vào lửa, trực tiếp tặng cho quốc vương một kích cuối cùng.
Có điều trước khi chết, quốc vương không biết lấy được tin tức từ đâu, mà 098 cho rằng là do nữ nhân của nam chính làm ra, hay chính xác là quốc vương biết được sự thật từ chỗ Cranna, nhận ra Nhị hoàng tử mình luôn yêu thương giở trò, dưới sự tức giận đem vương quyền truyền lại cho Đại hoàng tử.
Có điều lại không khéo, Đại hoàng tử vừa hay bị thích khách đến từ tộc thú nhân đoạt đi tính mạng, cả đế quốc rung chuyển, Nhị hoàng tử mang tội danh mưu hại quốc vương không được ủng hộ, cho nên cốt truyện đã sớm đắc thủ, vị hôn phu của tiểu công chúa - nam chính, cứ như thế mà bước lên ngôi vị. Hơn nữa còn có tướng quân Currus quạt gió thêm củi bên cạnh, Rhodes liền trở thành người thắng trên đỉnh nhân sinh.
Hiện tại, kỳ rèn luyện của học viện đế quốc vừa kết thúc, hẳn đang là thời điểm quốc vương bị bệnh nặng, cho nên Lăng Sơ Nam sáng nãy đã biết người gọi cậu hồi cùng không phải là quốc vương.
"Ký chủ nếu bây giờ ngày quay lại hoàng cung, rất có thể sẽ gặp nguy hiểm."
098 nghiêm túc nhắc nhở.
"Ta nguy hiểm hay là bọn họ nguy hiểm?"
"......"
Tại sao nó lại quên ký chủ nhà mình là một ma pháp sư cấp mười một có sức chiến đấu vô cùng cường đại vậy? Đặc biệt là bên cạnh ký chủ còn có một con rồng sánh ngang với thần? Hai người này ở bên nhau cho dù là muốn hủy diệt luôn đế quốc Rand cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay, chứ đừng nói đến uy hiếp nho nhỏ của nhân loại.
Nghĩ đến đây, 098 đột nhiên cảm thấy đồng tình với mấy người đã chuẩn bị kế hoạch này.
Lăng Sơ Nam một mình trở về hoàng cung, cự long bị cậu ra lệnh đứng bên ngoài chờ.
---
Không hề khác với suy nghĩ của Lăng Sơ Nam, người chờ cậu ở hoàng cung không phải là quốc vương, mà là Nhị hoàng tử và một đám đại thần chức cao.
"Tam hoàng đệ."
Nhìn thấy Lăng Sơ Nam chỉ đứng hành lễ, biểu tình của Nhị hoàng tử liền trở nên âm trầm, sau đó hắn đưa mắt nhìn vài người công tước(*) bên cạnh, hỏi Lăng Sơ Nam.
(*) Công tước (公爵 : Gōngjué) là 1 tước hiệu xếp sau Quốc vương, tùy vào từng thời kì và mỗi quốc gia mà hệ thống Công tước có nhiều điểm giống nhau lẫn khác nhau.
"Tam hoàng đệ, ta nghe tiền tuyến báo cáo lại, nói đệ cấu kết với tộc thú nhân, dẫn đến tình hình chiến đấu bất lợi, gây tổn thất không nhỏ. Không biết đệ giải thích sao về chuyện này?"
Nhị hoàng tử hoàn toàn không hỏi gì về việc Lăng Sơ Nam cấu kết với tộc thú nhân, mà là trực tiếp bước thẳng vào vấn đề, để Lăng Sơ Nam giải thích. Hiển nhiên việc này đã chứng minh thái độ của hắn đã sớm chắc chắn Lăng Sơ Nam theo địch phản quốc.
Nhóm đại thần lớn tuổi ngồi quanh bàn nhíu nhíu mày. Mặc dù bọn họ đã nhận ý tốt từ Nhị hoàng tử, hơn nữa sức khỏe của quốc vương quả thật đã vô cùng yếu ớt, nhưng việc này cũng không đại biểu rằng bọn họ mất đi phán đoán cơ bản. Nhìn biểu tình của Tam hoàng tử, rõ ràng không hề biết gì về việc này.
"Có chứng cứ gì?"
Lăng Sơ Nam liếc mắt nhìn các đại thần, trong lòng đã nắm chắc.
"Tội phản quốc là tội rất nặng, đệ không gánh nổi đâu. Nhị ca chớ tin lời ngoài miệng, như vậy kêu Tam đệ làm sống an ổn ở đế quốc nữa đây?"
"Đệ nhìn đi."
Nói xong, Nhị hoàng tử tử đưa cho Lăng Sơ Nam một viên đá ký ức. Viên đá màu xanh lục xinh đẹp phát ra ánh sáng nhàn nhạt khắp đại sảnh.
Lăng Sơ Nam cầm viên đá lên, đưa một tia ma pháp vào bên trong.
Hình ảnh bên trong viên đá ký ức hiện lên trên bề mặt.
Đá ký ức của thế giới này không thể thu âm thanh và trong, cho nên chỉ có hình ảnh.
Bên trong đá ký ức là hình ảnh cô gái nhỏ tộc Tuyết Lang đang nói chuyện với một nam nhân, có điều nam nhân này đang đưa lưng về phía mọi người, cho nên không ai có thể nhìn rõ gương mặt của hắn trông như thế nào. Nhưng thật ra nhìn dáng người và hình thể, có thể nói là giống Lăng Sơ Nam như đúc.
"Quao, tạo hình rất tốt, ngay cả kiểu tóc cũng giống y hệt ta."
Lăng Sơ Nam vuốt cằm nói với 098.
098:"Ký chủ, làm soa bây giờ?"
Nếu vậy ký chủ sẽ hết đường chối cãi.
Hình ảnh trong đá ký ức nhanh chóng biến mất, những đại thần trong triều lần đầu thấy được mấy hình ảnh này đều dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Lăng Sơ Nam. Chẳng lẽ Tam hoàng tử thật sự có liên quan gì đến tộc Tuyết Lang?
Có điều bọn họ đều không phải là người qua loa, mặc dù hoài nghi, nhưng không có ai lập tức chất vấn ra tiếng.
Ánh mắt Nhị hoàng tử hiện lên một tia đắc ý.
"Tam đệ, đệ còn gì để nói không?"
"Phụ vương đâu?"
Lăng Sơ Nam không lập tức trả lời câu hỏi của Nhị hoàng tử, mà là hỏi một câu không hề liên quan đến tình cảnh hiện tại.
"Cơ thể của phụ vương không được khỏ, cho nên kêu ta đến đây hỏi rõ đệ."
Nhị hoàng tử đem vấn đề thẩm vấn đổi thành hai chữ hỏi rõ nhẹ nhàng, dường như muốn thể hiện bản thân đối tốt với hoàng đệ.
"Ký chủ, tui có chút không hiểu, Nhị hoàng tử không biết Tam hoàng tử không phải là đệ đệ ruột của mình, hơn nữa thái độ lần trước của ngài rõ ràng không hề có ý định tranh đoạt ngôi vị, vậy tại sao hắn vẫn làm vậy với ngài?"
Thừa dịp trầm mặc, 098 hỏi ra thắc mắc trong lòng.
"Đã nói với ngươi rồi, con người là một loại động vật rất phức tạp."
Lúc Lăng Sơ Nam trả lời giọng nói còn mang theo chút ý cười.
"Nếu như ngươi hiểu được, vậy ngươi đã không phải hệ thống."
".....Ngài nói rất đúng."
"Làm sao vậy? Đệ đệ thân yêu, nan đề gì lại khiến đệ phải tự hỏi lâu như vậy?"
Giọng nói của Nhị hoàng tử mang theo cảm giác ưu việt khiến người khác không khỏi khó chịu.
"Không phải, đệ cũng đâu có làm gì."
Lăng Sơ Nam nói, sau đó cậu lại nhấn mạnh thêm một lần.
"Người trong đá ký ức không phải đệ."
"Đệ có chứng cứ?"
Ngón tay của Nhị hoàng tử có chút co rút lại, lơ đãng hỏi.
"Đương nhiên."
Lăng Sơ Nam cũng lấy ra một viên đá ký ức.
098 nhận ra viên đá này, nó là cái mà ký chủ cầm khi rình mò hai người nam chính sau bụi cỏ lần trước.
Hình ảnh bên trong có thể nhìn thấy rõ ràng, cảnh tượng y hệt, cũng là cô gái tộc Tuyết Lang đó, mà gương mặt của nam nhân cũng dần dần lộ ra. Lúc này, hệ thống mới vô ý phát hiện, trang phục mà nam chính mặc hôm đó giống y hệt với trang phục Lăng Sơ Nam mặc bình thường.
Hắn rõ ràng muốn hãm hại ký chủ!
Ngay khi nhìn thấy Rhodes hôn môi cô gái tộc Tuyết Lang, mọi người trong phòng lập tức ồ lên.
Những người ở đây hoặc nhiều hoặc ít đều đã nghe qua cái tên Rhodes, thậm chí có không ít người đã gặp mặt hắn.
"Thật sự không thể ngờ được, thiên tài song tu ma kiếm sĩ duy nhất của đế quốc chúng ta lại là một tên phản quốc."
Một công tước tức giận nói.
"Tôi vốn dĩ còn cho rằng hắn là người tốt, dự định quan sát thêm một đoạn thời gian nữa sẽ suy xét hợp tác với hắn. Không ngờ hắn lại.... Haizzz."
Hầu tước(*), người luôn trung thành với việc kinh doanh thở dài.
(*) Hầu tước (侯爵 : Hóujué) là tước vị do quân chủ tứ phong kèm theo quyền cai trị lãnh địa, là tước vị chỉ xếp sau công tước.
Những người còn lại cũng sôi nôi than thở, chỉ có Nhị hoàng tử dường như vẫn không tin tưởng.
"Nếu Nhị ca vẫn không tin, đệ vẫn còn một cái ở đây."
Trong tay Lăng Sơ Nam lại xuất hiện thêm một viên đá ký ức.
"Có điều, đệ hy vọng có thể đưa nó cho phụ vương xem."
---
Chương 60
Edit : YuTuyTien
Biểu tình của Nhị hoàng tử trở nên khó coi.
"Hiện tại sức khỏe của phụ vương không được tốt, không thể chịu được kíƈɦ ŧɦíƈɦ."
"Việc này rất quan trọng, đệ cảm thấy vẫn để phụ vương tự mình giải quyết thì hơn."
Lăng Sơ Nam cũng không chịu nhượng bộ.
Hai người giằng co không bao lâu, vị công tước có tuổi tác lớn nhất ở đây đã mở miệng nói.
"Nhị hoàng tử điện hạ, nếu Tam hoàng tử điện hạ đã nói như vậy, chắc hẳn thật sự có chuyện quan trọng. Vẫn nên để quốc vương giải quyết thì tốt hơn."
Trên thực tế, sau khi Nhị hoàng tử tuyên bố quốc vương sinh bệnh, rất nhiều đại thần đều ngỏ ý đến thăm ông ta, nhưng đều bị Nhị hoàng tử lấy lí do ngăn cản. Thời gian dài, tránh không được sẽ bị người khác hoài nghi.
Lão công tước vừa nói như vậy, gần như những đại thần có mặt ở đây đều sôi nổi phụ họa.
Sắc mặt Nhị hoàng tử càng ngày càng đen, cuối cùng hung hăng trừng mắt nhìn Lăng Sơ Nam, bất đắc dĩ nói.
"Được, để ta đến thông báo với phụ vương."
"Nếu đã như vậy, đệ và Nhị ca đi chung đi."
Lăng Sơ Nam hai bước đuổi kịp Nhị hoàng tử, đồng thời cũng tỏ ý các vị đại thần hãy đi theo.
Mà Nhị hoàng tử đi phía trước bọn họ, không nhịn được hít sâu một hơi.
"Del, có chuyện gì vậy?"
Vương hậu mở cửa, để mọi người bước vào trong, ánh mắt của bà ta vẫn còn chút sầu lo, sau đó nhìn thấy Lăng Sơ Nam đứng phía sau Nhị hoàng tử, miễn cưỡng cười cười.
"Carl, con quay lại lúc nào vậy?"
"Mẫu hậu."
Lăng Sơ Nam hành lễ với vương hậu, nho nhã lễ độ nói.
"Nghe nói phụ vương bị bệnh, con đến thăm ngài ấy, thuận tiện làm sáng tỏ vài chuyện hiểu lầm."
"Ký chủ, không lẽ ngài thật sự muốn đưa viên đá ký ức kia cho quốc vương xem?"
098 nhìn quốc vương suy yếu dựa vào thành giường.
"Nếu ông ta xem xong lại tức chết thì phải làm sao?"
"Không sao cả, tức chết thì vừa hay Đại ca có thể kế thừa vương vị."
Lăng Sơ Nam trả lời.
Nói rất có đạo lý.
Viên đá ký ức này là của cự long, trong đó chẳng những ghi lại được hình ảnh, mà còn có cả âm thanh.
Kể từ khi nhìn thấy viên đá ký ức trắng tinh trong tay Lăng Sơ Nam, Nhị hoàng tử đã có cảm giác không được ổn. Quả nhiên khi hình ảnh và âm thanh bên trong xuất hiện, gương mặt hắn lập tức âm trầm.
Nguyên nhân là vì mọi người đều hoài nghi Rhodes lén lút hẹn hò với cô gái tộc Tuyết Lang. Cô gái nọ nhẹ nhàng nép vào trong ngực Rhodes, giọng nói của cô vô cùng trong trẻo êm tai, biểu tình dường như có chút thương tâm, cô nói.
"Đế quốc của chàng không cho phép nhân loại thông hôn với thú nhân, sau này chàng quay về sẽ quên mất ta. Ta muốn chàng vĩnh viễn phải nhứ đến ta, cho nên ta mới làm ra chuyện như vậy. Thực xin lỗi. Ta muốn để bọn họ bắt chàng đem về, như vậy chàng đã có thể ở bên cạnh ta mãi mãi rồi."
Rhodes bên trong hiển nhiên đã bị cảm động, hắn hôn hôn lên tai cô gái nọ.
"Janna, đừng quá lo lắng, Nhị hoàng tử của đế quốc là bạn tốt của ta, đợi khi ngái ấy bước lên vương vị, ta sẽ nhờ ngài ấy đồng ý hôn sự của chúng ta. Lúc đó, chúng ta đã có thể quang minh chính đại ở bên nhau."
"Nhưng mà ta nghe nói quốc vương ở đế quốc chàng vẫn còn rất trẻ, chờ ông ta thoái vị chẳng phải còn cần đợi vài thập niên(*) nữa sao? Ta không thể chờ được lâu như vậy."
(*) 1 thập niên = 10 năm
Nước mặt đã đảo quanh tròng mắt Janna.
"Sẽ không lâu đâu, ít nhất hai tháng nữa."
Nói đến đây, Rhodes cười thần bí, cho dù cô gái tộc Tuyết Lang có hỏi thế nào hắn cũng không trả lời.
Có điều, ẩn ý còn lại của hắn làm sao mọi người ở đây lại không đoán được. Bọn họ sôi nổi đem tầm mắt dời lên người Nhị hoàng tử, biểu tình vốn dĩ bình thường của quốc vương cũng trở nên phẫn nộ. Trong lúc nhất thời, ông ta giận đến nỗi không nói nên lời, ôm ngực từng ngụm từng ngụm thở dốc.
"Phụ vương, người đừng nghe hắn nói bậy! Hắn đang bôi nhọ nhi tử!"
Lúc này Nhị hoàng tử đang vô cùng hoảng sợ, kéo tay quốc vương gấp gáp nói.
Mà hai người vẫn đang tình chàng ý thiếp bên trong đá ký ức đã không còn ai chú ý nữa, mọi người đều cuống quýt trấn an quốc vương đang trong trạng thái không được ổn.
"Giá trị nghịch tập +5%, hiện tại giá trị nghịch tập là 90%, mong ký chủ tiếp tục cố gắng."
Chỉ trong chốc lát, y sư đã vội vã chạy đến, nhanh chóng triển khai mấy ma pháp chữa trị cho quốc vương, có điều hiển nhiên không hề có hiệu quả gì, mỗi lần ông ta nhìn thấy Nhị hoàng tử liền tức đến nỗi run rẩy.
"Nhị ca, Nhị ca vẫn nên ra ngoài trước đi, phụ vương dường như không muốn nhìn thấy Nhị ca."
Lăng Sơ Nam nói với Nhị hoàng tử.
"Nhị hoàng tử, ngài xem quốc vương cũng đều đã như vậy rồi, ngài nếu muốn nói gì thì hãy chờ một thời gian rồi hẳn nói."
Các vị đại thần cũng khuyên nhủ.
"Del, con ra ngoài trước đi." (Edit tới đây còn tưởng Nhị ht nói đéo :)))
Lúc này vương hậu cũng đã lên tiếng, giọng nói của ba ta thập phần lạnh nhạt, hiển nhiên cũng bị đá ký ức ảnh hương rkhoong ít.
Thấy tất cả mọi người đều dùng ánh mắt hoài nghi nhìn mình, Nhị hoàng tử vốn muốn giải thích lập tức đen mặt, hung tợn trừng mắt nhìn Lăng Sơ Nam, sau đó nổi giận đùng đùng đạp cửa rời đi.
"Kết hợp lời nói của Rhodes và bệnh tình đột ngột của quốc vương, hắn đã hết đường chối cãi. Nếu ta là hắn, ta sẽ chuẩn bị hành lý, lẻn ra cửa sau rời khỏi hoàng cung."
Nhìn cánh cửa bị đóng lại, Lăng Sơ Nam nói với 098.
Lần này 098 đã nghe ra được ngụ ý của Lăng Sơ Nam.
"Ý của ký chủ là hắn sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy? Hắn muốn tạo phản?"
"098, ngươi thật thông minh."
Lăng Sơ Nam khen ngợi.
"Cảm ơn ký chủ đã khích lệ."
098 có chút ngượng ngùng.
"Có điều ký chủ, ngài cho rằng khi nào hắn sẽ động thủ?"
"Càng sớm càng tốt."
Gương mặt Lăng Sơ Nam chứa đầy thâm ý.
Một tiếng sau, quốc vương cuối cùng đã ổn định tâm tình, ông ta để các đại thần lui xuống, chỉ kêu một mình Lăng Sơ Nam ở lại.
"Cransi."
Quốc vương dường như đã già đi chục tuổi, trong giọng nói tràn đầy mỏi mệt.
"Con lại đây một lát."
"Phụ vương, người cứ nói."
Lăng Sơ Nam ngồi xuống bên cạnh quốc vương.
"Khụ khụ."
Sắc mặt quốc vương tiều tụy.
"Con thông minh như vậy, ta chỉ cần gặp con hai lần đã có thể đoán ra."
Nói xong, ông ta dừng lại một chút, thở hổn hển mấy hơi liền, có vẻ vô cùng khó chịu. Lăng Sơ Nam ngồi tại chỗ không hề nhúc nhích, tùy ý để ông ta tự ổn định lại.
"Con không phải con trai ruột của ta."
Quốc vương đem tin tức có thể xem như chấn động cả đế quốc nhẹ nhàng bâng quơ nói với Lăng Sơ Nam.
"Năm đó người kế thừa vương vị đáng ra phải là anh trai của ta, nhưng trước khi hắn ngồi lên đó lại đột ngột qua đời, cho nên ta mới trở thành quốc vương."
"Khi đó, con trai cả của ta, cũng chính là đại ca con, đã lên 7. Nếu con không tin, con có thể đến hỏi nó. Năm đó Del chỉ mới 5 tuổi, có điều từ năm 8 tuổi trở về trước ta đều để nó ở nhà bên ngoại nuôi dưỡng, cho nên nó mới không biết chuyện này."
"Cảm ơn người đã nuôi dưỡng con nhiều năm như vậy."
Lăng Sơ Nam đánh gãy lời nói của quốc vương, gương mặt cậu không hề có chút ngạc nhiên nào, nhìn qua vô cùng bình tĩnh.
"Cho nên ý của người là con nên cam tâm tình nguyện rời khỏi tranh đoạt vương vị, để con ruột của người ngồi lên?"
Biểu tình của quốc vương trở nên có chút xấu hổ.
"Không có vấn đề gì."
Thấy bộ dáng dường như rất khó giải thích của quốc vương, Lăng Sơ Nam cũng không tính khó xử người sắp chết.
"Có điều, người cũng đã thấy rõ đứa con trai mà người luôn đặt hy vọng vào qua đá ký ức là người như thế nào rồi."
"Cảm ơn con."
Quốc vương nhẹ giọng, ánh mắt lúc nhìn về phía Lăng Sơ Nam có chút áy náy.
"Mặc dù ta bị bệnh, nhưng vẫn không hề hồ đồ, quốc vương đời kế tiếp sẽ là Hirs Rand."
"Không! Quốc vương đời kế tiếp chỉ có thể là ta!"
Ngay khi quốc vương nói ra tên của Đại hoàng tử, cánh cửa tẩm cung đột nhiên bị một lực đạo đá văng ra, tiếp theo đó là một nhóm kiếm sĩ nối đuôi nhau hung hổ xông vào, thoạt nhìn có thể khiến người khác sợ hãi, mà ở giữa chính là Nhị hoàng tử phẫn nộ rời đi lúc nãy.
"Ngươi xem, ta đoán đâu có sai."
Lăng Sơ Nam khoe khoang với 098.
"Ký chủ, không ngờ chỗ này còn có cả kiếm sĩ cấp mười, ngài sẽ không sao chứ?"
098 lại tiếp tục lo lắng quá lên. Ma pháp sư trời sinh có thể chất yếu hơn kiếm sĩ một chút, hiện tại còn là ở trong nhà, hơn nữa đồng thời phải đối mặt với nhiều kiếm sĩ cấp bậc khác nhau như vậy. Lăng Sơ Nam chỉ là một ma pháp sư, nếu đánh không lại thì phải làm sao bây giờ?
Tại sao ký chủ lại không cho cự long đi theo a? Trong long 098 tràn đầy lo lắng.
"Không sao đâu."
Lăng Sơ Nam hoàn toàn không ý thức được lo lắng của hệ thống nhà mình, ngữ khí vô cùng bình tĩnh.
Mà cũng lúc đó, vẻ mặt của cậu hiện lên vẻ lạnh nhạt, ánh mắt cũng tràn đầy chất vấn.
"Nhị ca đã làm gì mẫu hậu và các vị đại thần rồi?"
"Tam hoàng đệ không cần lo lắng, bọn họ đều an toàn."
Gương mặt Nhị hoàng tử mang theo ý cười.
"Chỉ cần phụ hoàng hạ lệnh truyền ngôi vị lại cho ta, bọn họ nhất định an toàn."
"Ngươi!"
Nghe được uy hiếp từ miệng Nhị hoàng tử, quốc vương tức giận nói không nên lời.
"Cái tên nghịch tử này!"
"Ta thì làm sao? Vốn dĩ kế hoạch của ta đã vô cùng hoàn hảo, nếu không phải ngươi..."
Tầm mắt Nhị hoàng tử dừng trên người Lăng Sơ Nam, dường như muốn ăn tươi nuốt sống cậu.
"Nếu không phải tại ngươi, đáng ra tháng sau ta đã có thể bước lên vương vị."
Càng nói, Nhị hoàng tử càng tức giận.
"Mau, đem Tam hoàng tử bắt lại!"
"Vâng!"
Động tác của các kiếm sĩ rất nhanh, mà dẫn đầu chính là kiếm sĩ cấp mười kia.
Thân là một 'ma pháp sư yếu ớt', 'tay trói gà không chặt', lại có kết giới ngăn cản ma pháp, Lăng Sơ Nam đương nhiên buông tay chiu trói.
Nhị hoàng tử cảm thấy mình đã thắng lợi lập tức cười một tiếng, sau đó tầm mắt lại lần nữa dời lên người quốc vương đã bị cơn giận khiến cho cơ thể có thể ngất đi bất kì lúc nào.
Hắn lấy ra vương ấn và một tờ vương lệnh.
"Phụ vương, mời ngài ban lệnh."
"Ký chủ, phải là sao bây giờ đây?"
098 không biết phải làm sao.
"098, ngươi là một hệ thống nghiêm túc và có trách nhiệm, lúc này hắn là ngươi nên nổ lực tìm ra biện pháp chứ không phải là hỏi ta phải làm gì."
Lăng Sơ Nam trả lời.
"Thực xin lỗi ký chủ."
098 lập tức nhận ra sai lầm của bản thân.
"Tui kiến nghị ký chủ tốt nhất nên bỏ chạy."
Đối mặt với đề nghị có cũng như không của hệ thống, Lăng Sơ Nam phụt một tiếng bật cười.
"098, ngươi thật là đáng yêu."
"...." Hình như nó bị ký chủ mắng thì phải.
Cuối cùng quốc vương vẫn là bị Nhị hoàng tử bức ép viết chiếu thư truyền ngôi, sau đó hai mắt nhắm nghiền, đi đời nhà ma.
Nhị hoàng tử vừa lòng đóng vương ấn lên thu truyền ngôi do quốc vương viết, sau đó đắc ý dào dạt nói với mấy tên kiếm sĩ.
"Mang Tam hoàng tử đến địa lao, chăm sóc thật kĩ nó. Ba ngày sau, ta hy vọng có thể nhìn thấy hắn ở lễ đăng ngôi."
"Tam hoàng tử, xin thứ lỗi."
Hai tên kiếm sĩ giữ chặt vai Lăng Sơ Nam, giọng nói không hề có chút kính ý nào.
"Ngươi thật sự muốn làm quốc vương?"
Ra đến cửa, Lăng Sơ Nam đột nhiên hỏi Nhị hoàng tử.
"Đương nhiên."
"Tại sao?"
Lăng Sơ Nam có chút khó hiểu.
"Không lẽ ngươi chưa từng nghĩ, trở thành một người tôn quý nhất đế quốc là chuyện tuyệt vời như thế nào sao?"
Nói đến đây, vẻ mặt của Nhị hoàng tử có chút điên cuồng.
"Vậy thì thật đáng tiếc."
Lăng Sơ Nam đột nhiên nói một câu không rõ đầu đuôi.
"Ngươi có ý gì?"
Nhị hoàng tử hỏi.
"Thuận miệng nói thôi." Lăng Sơ Nam trả lời.
Sắc mặt Nhị hoàng tử lập tức nhăn nhó.
"Dẫn đi!"
Địa lao vô cùng âm u, mang theo mùi máu tươi nồng đậm và hương vị ẩm ướt khó chịu. Lăng Sơ Nam bị nhốt ở phòng giam nằm tận sâu bên trong, trên cổ cậu bị đeo một chiếc gông ức chế ma pháp, nhưng quần áo và phụ kiện trên người vẫn không hề thay đổi.
Sau khi đã đóng cửa ngục giam, đám kiếm sĩ lần lượt rời đi.
098 quan sát địa lao đầy âm u này một vòng, đột nhiên có chút sợ hãi. Nơi này đáng sợ như vậy, nếu ký chủ bị gợi lên ký ức lúc trước, sau đó phát bệnh thì nó phải làm sao bây giờ?
Có điều dường như 098 nghĩ quá nhiều rồi, qua một khoảng thời gian, Lăng Sơ Nam vẫn không xảy ra chuyện gì.
"Không cần lo lắng, ta không bị gì cả."
Dương như nhận ra được cảm xúc của 098, Lăng Sơ Nam liền nói.
Thấy bộ dạng của Lăng Sơ Nam thật sự không có chuyện gì, 098 mới nhẹ nhàng thở ra.
Ký chủ, tại sao vừa nãy ngài lại không ra tay?"
Lấy cấp bậc ma pháp của Lăng Sơ Nam, đương nhiên không có khả năng bị một kết giới nho nhỏ hạn chế.
"Con người vào thời điểm đắc ý nhất bị đánh xuống vực sâu, biểu tình mới trở nên đặc sắc."
Lăng Sơ Nam trả lời.
"Hiện tại ta đang chờ lễ đăng quang vào ba ngày sau. Đại ca và nam chính cùng nhau trở về, đại khái ngài mai sẽ đến nơi."
"Ở chỗ này chờ sao?"
098 hỏi, vậy ký chủ cũng ủy khuất bản thân quá rồi.
"Đương nhiên không phải."
Lăng Sơ Nam nói.
"Dựa theo ước định, nếu trong vòng mười lăm phút ta không ra khỏi hoàng cung, y sẽ đánh vào đây." Cậu còn muốn xem diễn, không muốn ở chỗ này đâu.
"......"
---
Chương 61
Edit : YuTuyTien
Ba tiếng sau.
Thủ vệ thay ca chỉ chỉ vào nơi âm u nhất địa lao, nhỏ giọng hỏi.
"Tam hoàng tử thể nào rồi?"
"Vừa nãy ta có quan sát, ngài ấy đang ngồi ở trong góc tường, không có chuyện gì đâu."
Thủ vệ cao to đen hôi nghe vậy mở cửa sổ nhỏ ra nhìn nhìn, thấy Lăng Sơ Nam cúi đầu dựa vào tường, mới đóng cửa lại gật gật đầu.
"Vậy ngươi về nghỉ ngơi đi."
Mọi chuyện ở địa lao vẫn bình thường, trong lúc đó Nhị hoàng tử có đến nhìn một lần, còn châm chọc Lăng Sơ Nam một phen, có điều nhận ra cậu không hề phản ứng, liền mất hứng bỏ đi mất.
---
Ngày hôm sau, Đại hoàng tử dẫn đầu quay về, cùng vương hậu đang đau lòng không nguôi xuất hiện ở tang lễ của quốc vương, hắn nhìn xung quanh một lượt, có điều lại không hề thấy Lăng Sơ Nam.
"Mẫu hậu, Tam đệ đâu?"
"Nó...Nó đã bị Del nhốt lại."
"Tại sao?"
"Lúc ấy, ta bị người của Del khống chế, cho nên ta cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nữa."
Vương hậu lau lau khóe mắt.
"Ta không ngờ Del có thể làm ra chuyện như vậy."
Nói xong bà ta lại khóc lên.
Mà người đầu tiên biết được tin tức Lăng Sơ Nam bị nhốt vào địa lao là tiểu công chúa Cranna, cô muốn chạy đến đó cứu cậu đã lập tức bị giam lỏng tại phòng.
"Cranna, đừng trách ca ca nhẫn tâm, nếu ngươi không thích Rhodes, vậy ta sẽ chọn một người hôn phu khác cho muội. Của hồi môn ta đều đã chuẩn bị hết cho muội rồi. Đợi đến khi ta ngồi lên vương vị, muội có thể cưới rồi."
Đối với người em gái này, Nhị hoàng tử vẫn có chút quan tâm, dù sao thì lần này hắn lấy được ngôi vị thuận lợi đến như vậy, công lao lớn nhất có thể nói là cô em gái này. Hắn có thể mượn được binh lực để tạo nên cuộc phản loạn này, hoàn toàn là vì hoàng tử của nước láng giềng để ý Cranna.
"Cút!"
Cranna không ngờ Nhị ca của mình còn có thể không biết xấu hổ đến như vậy, cô tức giận đem ấm trà và ốc trên bàn đều quét xuống đất. Cô đã sớm nghe nói, hoàng tử của nước láng giềng hoàn toàn là một tên vô lại, hơn nữa tuổi tác của hắn còn muốn gấp đôi cô.
Không được, cô không thể cho hắn ta.
Lúc này, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, cơn giận của Cranna vẫn chưa nguôi.
"Cút đi! Ta sẽ không bao giờ gả cho hắn!"
"Cranna, ta là Rhodes, ta đến cứu nàng ra ngoài."
Giọng nói của Rhodes từ bên ngoài truyền vào, tiếp theo đó cánh cửa bịch một tiếng bị mở ra.
Rhodes? Ánh mắt Cranna có chút nghi hoặc. Kể từ lần Đại hoàng tử phát hiện ra Rhodes giảm lỏng cô, hơn nữa hắn còn không tình nguyện thả cô đi, hai người liền không còn bất kì quan hệ gì nữa, vậy tại sao bây giờ hắn lại đến cứu cô?
Nhớ đến những việc trải qua trước đây, trong lòng Cranna tràn ngập cảnh giác.
"Ngươi đến đây làm gì?"
"Ta mới gấp gáp trở về từ tiền tuyến, nghe nói nàng bị Nhị hoàng tử nhốt lại, cho nên ta tới cứu nàng."
Giọng nói của Rhodes tràn đầy chân thành.
"Cranna, ta yêu nàng, cho dù nàng không yêu ta, cũng không muốn gả cho ta, nhưng nàng xứng đáng được thứ tốt đẹp nhất. Nàng không thể bị ép gả cho một tên nam nhân già nua xấu xí kia được."
Cho dù là đã dao động, nhưng Cranna vẫn không quá tin tưởng Rhodes.
"Ta đang đợi ca đến cứu ta."
Còn có cả tướng quân Currus, nhớ đến nam nhân đó, gương mặt Cranna liền ửng đỏ.
"Tam hoàng tử đang bị giam tại địa lao, nàng không thể mong chờ Tam ca của nàng đến cứu nàng được đâu. Hơn nữa, Đại hoàng tử chỉ vừa mới trở về, còn phải tham dự tang lễ của quốc vương. Hiện tại toàn bộ hoàng cung đều bị người của Nhị hoàng tử khống chế."
Đại hoàng tử chỉ đơn giản bất lực, ngay cả tướng quân Currus, người nắm trong tay 1/3 binh lực của đế quốc, phần lớn binh lực ở tuyền tuyến thì anh ta cũng phải bó tay với tình hình của hoàng cung.
"Ta cũng lẻn vào đây, Cranna cùng ta rời đi đi."
Rhodes một lần nữa thuyết phục.
Rõ ràng Cranna đã bị thuyết phục. Rhodes nói đúng, Tam ca và Đại ca, hai người mà cô mong sẽ đến cứu mình không thể thoát ra. Hơn nữa, cho dù đã xảy ra chuyện gì đi nữa thì Rhodes cũng là người mà cô từng yêu, trước khi chuyện đó xảy ra hắn vẫn luôn đúng nghĩa với cô.
Thấy Cranna do dự, Rhodes nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó tiếp tục khuyên bảo.
"Hiện tại thời gian cũng không còn sớm nữa, ta thừa dịp thủ vệ thay ca mới lẻn được vào. Để lát nữa họ quay lại cả hai chúng ta đều không rời đi được."
Cranna nhìn nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, cuối cùng vẫn đồng ý rời đi với Rhodes.
Không thể không nói, Cranna quá ngây thời rồi. :)))
"Ký chủ, tiểu công chúa Cranna đã bị nam chính dẫn đi."
098 vẫn luôn giúp Lăng Sơ Nam nghe ngóng động tĩnh gần đây trong hoàng cung, lập tức báo cáo.
"Ngài muốn đi cứu cô ấy không?"
"Cô ấy sẽ không sao."
Lăng Sơ Nam nằm lên ghế mây.
"Nam chính tạm thời sẽ không làm gì cô ấy."
Lúc này 098 đã không kìm nén được hiếu kỳ trong lòng.
"Ký chủ, rốt cuộc sao ngài lại có thể làm được? Người ở trong địa lao kia làm sao có thể chân thật đến vậy?"
Đối với việc Lăng Sơ Nam có thể trốn thoát, 098 thật ra không hề thấy kinh ngạc. Có điều người thế thân trong địa lao là chuyện gì? Nó có thể cử động a!
"Hửm?"
Lăng Sơ Nam có lòng tốt giải thích nghi hoặc cho nó.
"Đó là một ma pháp long ngữ. Ta gọi nó là thuật ảo ảnh, cho dù có người đụng đến nó thì cũng không thể phát hiện nó là đồ giả."
"Ma pháp long ngữ?"
098 kinh ngạc.
"Hình như tui chưa từng thấy ký chủ học qua ma pháp long ngữ bao giờ."
"Ồ, vậy chắc là do thiên phú trời ban của ta."
Lăng Sơ Nam bình tĩnh trả lời.
"....."
---
Thời gian rất nhanh đã đến ngày Nhị hoàng tử lên ngôi.
Người dân đế quốc sôi nổi tụ tập trên đường lớn. Sự kiện bi thương do quốc vương băng hà đã trở thành dĩ vãng, mọi người đều bắt đầu chào đón quốc vương mới thượng vị, ai nấy đều nở nụ cười trên môi.
"Xem ra quốc vương tiền nhiệm cũng không được lòng dân chúng bao nhiêu a."
Lăng Sơ Nam đứng trong đám người cảm thán nói.
"Bảo bối đau lòng sao?"
Cự long nắm chặt tay Lăng Sơ Nam.
"Không."
Lăng Sơ Nam lắc lắc đầu, vẻ mặt bình tĩnh.
Hiển nhiên cự long đang cho rằng Lăng Sơ Nam chỉ miễn cưỡng cười cười, thương tiếc hôn hôn lên má cậu. Tháy Lăng Sơ Nam trừng trở lại mới vui vẻ lấy lòng.
"Ký chủ, dường như nam chính muốn nương nhờ tiểu công chúa để thượng vị, ý định xé rách mặt với Nhị hoàng tử, cướp đoạt ngôi vị quốc vương."
098 nói.
"Hắn có được sự trợ giúp từ hiệp hội kiếm sĩ và hiệp ma pháp, hơn nữa không biết lụm đâu được vương ấn."
"Ừm."
Lăng Sơ Nam gật gật đầu.
"Nếu không có gì ngoài ý muốn, lát nữa người ngồi lên vương vị sẽ là nam chính."
Hiện tại Rhodes vô cùng đắc ý. Nhị hoàng tử đã bị hắn nhốt lại, trong tay Đại hoàng tử lại không có thế lực gì, còn bị hắn thiết kế bẫy rập ngăn bên ngoài lễ đăng ngôi, đợi Đại hoàng tử phản ứng lại thì hắn đã trở thành quốc vương từ lâu. Mà trong tay hắn còn có tiểu công chúa Cranna, là hôn phu của công chúa đế quốc, vẫn danh chính ngôn thuận kế thừa vương vị.
Người dân trên đường lớn ca hát nhảy múa vui vẻ, muốn dùng sự hân hoan này chào đón quốc vương tân nhiệm.
Thật ra, người dân thường phần lớn chỉ quan tâm quốc gia có vững vàng hay không thôi, chẳng bận tâm đến quốc vương là ai cả, cho nên lễ đăng vị này đối với bọn họ cũng không có ý nghĩa gì quá lớn, bọn họ vui vẻ chẳng qua là vì một tháng tới đây sẽ là lễ mừng liên tiếp.
Rhodes dưới sự vây quanh của nhóm người ủng hộ bước lên dàn tế trên cao, lúc này đứng ở đó chính là tổng giám mục của Thần Điện. Rhodes dừng lại trước mặt giám mục, sâu trong đáy mắt là vẻ đắc ý cùng cực.
Giám mục cầm quyền trượng trong tay, trên người mang theo hào quang sáng chói, gương mặt đầy từ ái.
"Ngài Rhodes Torres, mong ngài hãy nói với Thượng đế vạn năng, tại sao ngài lại muốn trở thành quốc vương của đế quốc?"
"Bởi vì ta muốn đưa đế quốc đến đỉnh vinh quang, ta muốn con dân của đế quốc có được lãnh thổ rộng lớn, ta muốn đế quốc Rand trở nên huy hoàng!"
"Đúng là xàm ngôn."
Nghe nam chính thao thao bất tuyệt trên tế đàn, 098 nhịn không được phun tào.
"Hắn nói không sai."
Lăng Sơ Nam trả lời câu nói của 098.
"Sau khi hắn lên ngôi thật sự đã mở rộng lãnh thổ cho đế quốc Rand."
Lúc này 098 mới chuyển hướng nghĩ. Đúng vậy, trong cốt truyện sau khi trở thành quốc vương, nam chính đã thật sự mở rộng ranh giới quốc gia, có điều đồng thời cũng biến đế quốc Rand trở thành quốc gia chiến tranh. Từ đó trở đi, một đoạn thời gian rất dài về sau đều phải chinh chiến, dân chúng lầm than.
"Đại ca ta nên lên sân khấu rồi."
Ngay lúc Rhodes đang cao giọng muốn dẫ dắt tâm trí của tất cả mọi người, ngay lúc giám mục chuẩn bị để hắn lên ngôi, Lăng Sơ Nam đột nhiên lên tiếng.
"Đế quốc của chúng ta không cần chiến tranh! Chúng ta muốn hòa bình! Cho nên, ngươi không thích hợp làm quốc vương."
Lăng Sơ Nam vừa dứt lời, một giọng nói vang dội phát ra từ đám người.
Mọi người lục đục tản ra hai bên, lộ ra bings dáng hiên ngang của Đại hoàng tử.
Hắn bước đi rất thong dong, không nhanh không chậm đi lên tế đàn, đứng đối mặt với Rhodes.
Sau khi nhìn thấy tướng quân Currus ở phía sau Đại hoàng tử, hơn nữa còn có những binh lính cấp bậc không thấp, sắc mặt Rhodes lập tức trở nên khó coi, hắn theo bản năng nhìn về phía nhóm người mình mang đến, có điều liền phát hiện cho dù là hiệp hội kiếm sĩ hay hiệp hội ma pháp đều đã bị tráo đổi người.
Mà vị giám mục trước mặt vừa bị hắn mua chuộc vào tối hôm qua, lúc nhìn thấy Đại hoàng tử đến, thần sắc lập tức trở nên cung kính.
Không thể nghi ngờ, hiện tại chỉ có một mình hắn đáng chống đối.
Cuối cùng là xảy ra vấn đề ở chỗ nào? Rhodes khó hiểu.
"Phụ vương trước khi lâm chung có truyền lời, người kế thừa vương vị đời tiếp theo chính là ta."
Dưới tầm mắt của tất cả mọi người, Đại hoàng tử lấy ra một viên đá ký ức màu trắng, trong đó là hình ảnh trước khi quốc vương tắt thở.
Nghe được quốc vương nói rõ ràng người kế vị tiếp theo của đế quốc là Đại hoàng tử, hơn nữa sau đó Nhị hoàng tử ép buộc truyền ngôi, giữa đường còn nhảy ra một hôn phu của tiểu công chúa, mọi người ở đây vốn dĩ không có hứng thú lập tức sôi trào.
"Trước đây ta từng nghe nói hoàng cung vô cùng hỗn loạn, vốn dĩ ta còn không tin. Dù sai thì quốc vương và vương hậu vẫn luôn rất yêu thương nhau, nghe nói mấy vị hoàng tử cũng hòa thuận vui vẻ, không ngờ rằng lễ đăng cơ còn có nhiều trò hay đến vậy."
"Đúng vậy, hơn nữa mấy tháng trước quốc vương dường như còn gấp gáp tìm hôn phu cho tiểu công chúa nữa, kết quả hai ngày trước Nhị hoàng tử tuyên bố muốn gả tiểu công chúa cho nước láng giềng. Hôm nay đột nhiên lại nhảy ra một người xưng là hôn phu của tiểu công chúa. Tiểu công chúa thật là đáng thương."
"Thật ra ta cảm thấy Tam hoàng tử mới là đáng thương nhất. Vốn dĩ ngài ấy mới là người có tư cách kế vị nhất, lại bị quốc vương lấy đạo đức ra ép buộc không được tham dự tranh vị. Vậy cũng thôi đi, còn bị Nhị hoàng tử giam cầm, không biết bây giờ ngài ấy sao rồi."
"....."
Nghe được thảo luận của mọi người, Đại hoàng tử theo bản năng nhìn về phía Lăng Sơ Nam đang đứng, lại thấy cậu đang cười cười nhìn mình.
Lúc này, Rhodes lạnh lùng nhìn Đại hoàng tử đứng trước mặt mình, hắn khó khăn lắm mới được đăng cơ, không ngờ đến cuối cùng lại bị hủy bỏ. Như vậy làm sao có thể khiến hắn cam tâm cho được?
Đầu óc hắn vẫn còn tỉnh táo, hắn biết nếu trực tiếp đối đầu sẽ bị Đại hoàng tử chỉnh chết, cũng có khả năng sẽ hoàn toàn vô duyên với ngôi vương. Có điều hiện tại Rhodes đã là ma kiếm sĩ cấp tám, coi như là cao thủ hàng đầu trong nhân loại.
Mà quan trọng nhất chính là, thân là một ma kiếm sĩ duy nhất trong đế quốc, không một ai biết được chiêu thức của hắn.
Rhodes vô cùng đắc ý, hắn tin rằng trước mặt mọi người, có thể ám sát một tên chỉ là kiếm sĩ cấp sáu như Đại hoàng tử trong vô thành vô thức, khiến hắn yên lặng mà chết, hơn nữa còn sẽ không có ai nghi ngờ đến hắn.
Có điều ngay khi Rhodes định ra một đòn chí mạng, một đạo ánh sáng trắng nhanh như chớp va chạm với chiêu thức của hắn, khiến chiêu thức của hắn dừng lại trước người Nhị hoàng tử khoảng 10 cm.
Nhìn Đại hoàng tử vẫn bình yên vô sự, Rhodes theo bản năng nhìn về phía phát ra đạo ánh sáng trắng kia, vừa hay thấy được Lăng Sơ Nam đang gật đầu với mình.
"Ký chủ, nam chính hình như rất khiếp sợ." 098 nói.
"Ừm. Bởi vì sáng sớm hôm nay trước khi hắn ra cửa còn phải đến châm chọc 'ta' một phen. Nhưng hiện tại ta lại xuất hiện ở đây."
Nhìn đồng tử co chặt lại của nam chính, giọng nói của Lăng Sơ Nam liền mang theo ý cười.
"Hơn nữa còn phá hủy toàn bộ kế hoạch của hắn."
098 giúp Lăng Sơ Nam nhẹ nhàng bổ sung nửa câu còn lại.
Bị Lăng Sơ Nam ngăn cản một kích, động tác của Rhodes hiển nhiên bị phát hiện, rất nhanh hắn đã bị người của tướng quân Currus áp giải đi.
"Giá trị nghịch tập +10%, hiện tại giá trị nghịch tập là 100%. Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ."
Hiệu suất của ký chủ vẫn luôn cao, cho nên âm thanh 098 vô cùng nhẹ nhàng,
"Xin hỏi ký chủ có muốn lập tức quay lại không gian hệ thống hay không?"
---
Kết thúc thế giới 4.