Vạn Thú Triều Hoàng

Chương 74: Truyền Thừa Ngự Thú





Bàn tính nhỏ trong lòng Chân Tiểu Tiểu gõ đồm độp.Nàng sẽ dùng một lượng Toái đan nhất định đổi lấy đặc quyền đi lại an toàn trong rừng rậm Hắc Điền, đồng thời nàng cũng phải được tuỳ ý sử dụng dược thảo trong đó, để thuận tiện cho việc tu luyện hàng ngày và hoàn thành nhiệm vụ hái thuốc Hoàng Dược lão giao cho.Chính vì nắm đan phương dẫn trùng trong tay, mới giúp Chân Tiểu Tiểu có gan nói chuyện ngang hàng với Thú vương.Một khi cuộc đàm phán hữu nghị này thành công, nàng và Tiểu Chúc Chúc sẽ trở thành đệ tử duy nhất của Thất Diệp Cốc có thể tự do ra vào dược điền trong gần trăm năm qua!Nhưng kịch bản ấp ủ nửa ngày còn chưa kịp triển khai, Chân Tiểu Tiểu đột nhiên cảm thấy lòng bàn tay đau nhói!"Ai u, nóng chết ta!"Xoè tay phải, cục đá đen vẫn luôn nằm trong tay nóng rực đến đỏ lên, không ngừng rung động!Chân Tiểu Tiểu sửng sốt.Lần đầu tiên nó xuất hiện dị thường, là vì truyền thụ đan phương dẫn trùng, lần thứ hai, là vì giúp nàng nhìn thấu thuật ẩn thân của cá sấu yêu.Lần thứ ba lại có phản ứng kịch liệt như vậy, nhất định.


.

.

sẽ làm gì đó!Chân Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn, quả thực là.


.

.


"Con mẹ nó"!Chỉ thấy con Bát Nhãn Tri Chu to bằng căn nhà đang lao vun vút tới chỗ nàng với tốc độ nhanh chóng, thân thể không lồ cuốn lên từng luồng gió dữ quét ngang hàng cây ven đường, liên tục có cây lớn đổ rạp xuống đất, âm thanh ầm vang đinh tai nhức óc!Tuy nhiên, tập trung nhìn kỹ, có thể thấy hình như cũng không phải nhện hoàng chủ động làm thế.Ánh mắt Bát Nhãn Tri Chu giống hệt Chân Tiểu Tiểu, hoảng sợ và bất lực, tám cái chân thô to đang liều mạng vung vẩy, muốn bám víu vào cái gì đó, nhưng lại không tìm được thứ thích hợp, chỉ có thể đờ đẫn quay cuồng trong gió cùng vụn gỗ và mảnh đá.Toàn bộ đàn em độc trùng và lâu la dã thú trong rừng đều ngẩn ra, rốt cuộc là đồ quỷ nào, dám bày trò khiến lão đại điên cuồng như thế?"Thần linh, xin hãy tha thứ cho con dân hèn mọn của ngài!"Bầy thú nằm rạp trên mặt đất run bần bật.Chân Tiểu Tiểu chớp mắt, sắc mặt “bá” một tiếng trắng toát!Bát Nhãn Tri Chu khổng lồ như vậy, nếu cứ tiếp tục vọt tới trước mặt mình thế này, chưa nói tới những cây gai sắc nhọn cứng rắn như thép trên người nó, trong phút chốc có thể cứa đứt da thịt, chỉ cần cái mông lớn kia sượt qua ngực mình, là đủ để bẻ gãy mười cái xương sườn.Không được!Con nhện nhắm đến cục đá, phải ném nó!Chân Tiểu Tiểu liều mạng muốn thoát khỏi vận rủi, nhưng nhanh chóng hộc máu phát hiện, tên đầu sỏ như đã dính vào da thịt mình, vung mạnh cũng không vứt đi được!"Cục đá rác rưởi chết tiệt! Rõ ràng ta tốt với ngươi như vậy, mỗi ngày đều ôm ngươi trong lòng, tại sao ngươi lại muốn lấy mạng ta ?!"Lần này nhất định ngỏm rồi!"Giun nhách, tìm chết!"Mắt thấy nhện hoàng và Chân Tiểu Tiểu sắp va vào nhau, Tiểu Chúc Chúc đột nhiên anh dũng ngăn giữa hai bên, gương mặt bướng bỉnh cháy đen của hắn bỗng toả ra ánh sáng chói mắt!Bất kể là thú bẹp hay thú tròn, thú nhỏ hay thú lớn, dưới nắm đấm của hắn đều có kết cục như nhau!Tia sáng u tối lưu chuyển dưới đáy mắt, Tiểu Chúc Chúc dùng hết sức tung một quyền vào giữa mắt nhện hoàng!Oanh!Vốn dĩ quyền này có thể đánh sập cả ngọn núi, nhưng sức mạnh khủng khiếp dường như đánh vào khoảng không, xuyên qua cơ thể con nhện, đánh ra cái hố lớn rộng hai trượng trên mặt đất.Đó là bởi vì trong khoảnh khắc nắm đấm vung ra, thân hình to lớn của Bát Nhãn Tri Chu đột nhiên hóa thành một làn khói xanh lục mờ nhạt, "vèo " một tiếng, chui vào cục đá đen trên tay trái Chân Tiểu Tiểu.

.Chưa hết, sau khi thôn phệ con nhện, cục đá lập tức mượn dư lực bật cao, hung hăng gõ mạnh xuống ngực Chân Tiểu Tiểu.Đông!Chân Tiểu Tiểu bị đập ngất không thương tiếc.Trước khi mất đi ý thức, dường như có thanh âm nào đó vang lên trong đầu nàng."Hương Nhị Đan phẩm chất Toái đan thành, bắt giữ một tinh thú Ngưng khí đỉnh, đạt tới tư cách được Thú Linh Thạch nhận chủ, dung hợp!".