Sau một tháng sửa sang chuẩn bị quán cũng đến ngày khai trương, Mạnh lấy tên quán là Vạn Hưng có nghĩa là Hưng Thịnh Muôn Đời. Ngày khai trương anh cũng gửi thiệp để thông báo cho các thương hội các nước đang chuẩn bị kinh doanh với Đại Việt.
Sau màn múa lân để chúc mừng, Cẩn xuất hiện như một chủ quán, anh thắp hương vái tạ trời đất và thần tài sau đó mời mọi người vào trong. Với sự hỗ trợ của Nguyên Chương, và các thương hội các nước khách hàng đến tham dự khai trương rất đông, nhiều thương nhân các nước đến làm cho nhân viên phục vụ chạy toát mồ hôi. Các khách hàng lần lượt đi vào trong xem hàng hóa, hàng được bày biện ngăn nắp chia thành các gian bán đồ mỹ phẩm như xà phòng, nước hoa. Đồ trang trí như gương, bàn trang điểm có gắn gương, đèn dầu có bóng bằng thủy tinh để tránh gió. đồ thủy tinh cao cấp như lọ hoa, cốc, tượng. Đồ thời trang là vải vóc các mẫu mã đa dạng màu sắc.
Gương soi là mặt hàng được nhiều người quan tâm nhất, thời này chủ yếu nhà giàu dùng gương đồng để soi nhưng hình dáng không rõ nét. Nhìn gương soi nhiều người mới thấy giật mình vì thấy bóng người to lớn trong gương, sau khi được giới thiệu nhiều người tỏ ra thích thú. Một thương gia người Ba Tư lập tức nhìn thấy tiềm năng của thứ đồ này lên quyết định gặp Cẩn để xin làm độc quyền bán hàng tại Ba Tư. Được mời vào phòng khách để trao đổi vị thương gia tự giới thiệu.
-Tại hạ là Musta pha thương gia từ Ba Tư, tại hạ muốn hỏi thăm giá cả của mặt hàng gương để có thể mua số lượng lớn tầm một trăm cái mỗi loại để bán độc quyền tại Ba Tư,
Cẩn cười nói
-Hoan nghênh thịnh tình quý khách, tuy nhiên việc sản xuất gương cũng rất khó khăn nên số lượng cũng không nhiều, lại còn nhiều khách hàng đặt nên e là chúng tôi cũng không thể cung cấp số lượng lớn theo yêu cầu quý khách.
Musta pha suốt ruột hỏi.
-Vậy mỗi tháng nếu có thể cung cấp cho chúng tôi bao nhiêu.
Cẩn suy nghĩ một lát rồi nói.
-Chúng tôi có thể cung cấp nhiều nhất là 20 tấm gương lớn và bốn mươi tấm gương nhỏ.
Musta pha thất vọng, đường đi từ Đại Đô và thủ đô Bát Đa của Ba Tư rất xa xôi mất cả tháng trời mà số lượng ít thì cũng rất khó có lãi do chi phí vận chuyển rất lớn, phải có thêm mặt hàng khác mới đủ cho chi phí vận chuyển.
Cẩn nói thêm.
-Chúng tôi cũng đang cố gắng mở thêm xưởng, nếu thuận lợi thì 6 tháng sau có thể đáp ứng yêu cầu quý khách.
Musta pha thấy vậy thì mừng rỡ, mặt hàng cũng cần thời gian quảng bá để nhiều người biết tới. Sáu tháng cũng là thời gian để quảng bá sản phẩm. Musta pha hỏi vậy giá cả như thế nào.
Cẩn nói.
-Như quý khách đã thấy tấm lớn là hai lạng bạc, tấm nhỏ giá bằng một nửa. Tuy nhiên quý khách lấy số lượng lớn thì mỗi lại giảm bốn phần.
Sau một hồi mặc cả cò kè, hai bên thống nhất giá mỗi giảm mỗi loại là năm phần để hỗ trợ cho Musta pha tiền công vận chuyển. Cẩn nói chúng ta có thể trao đổi bằng hàng hóa không nhất thiết là ngân lượng, hiện chúng tôi cần số lượng lớn loại vải làm sạch bằng cách cho vào trong lửa.
Musta pha cẩn thận hỏi lại.
-Loại vải đó chúng tôi gọi là salamander một loại vải không cháy trong lửa chủ yếu để trải bàn, trải sàn những gia đình thu nhập trung bình.
Cẩn xác nhận.
-Chúng tôi cần chính là loại vải đó. Chúng tôi biết ở Ba Tư nó rất rẻ một cuộn vải lớn giá chưa đến nửa lạng bạc.
Musta pha nói.
-Giá thành không cao nhưng một cuộn vải đó khá nặng nên công vận chuyển từ Ba Tư về đến Đại Đô không hề rẻ, cái này gọi là một tiền gà ba tiền thóc.
Cẩn nói
-Đúng là như vậy nhưng bù lại số lượng lại không hạn chế nên một chuyến có thể chở rất nhiều, giá trị lại không cao nên các toán c·ướp cũng ít quan tâm và tiền thuế nộp cũng rất thấp.
Musta pha cười nịnh.
-Ngài hiểu rõ mặt hàng của chúng tôi quá, nếu như có thể trao đổi thì ngài định tính thế nào.
Cẩn nói chúng tôi đề nghị mức giá.
-Một tấm gương to hai cuộn vải lớn, tấm nhỏ là một cuộn vải lớn.
Musta pha thấy giá hời vì loại vải này chủ yếu là làm khăn trải bàn hoặc trải sàn giá trị nó mua tại các xưởng sản xuất rất rẻ, giá mua chưa đến mấy đồng bạc Đi na ( tiền tệ Ba tư ) nhưng vẫn giả vờ nhăn nhó.
-Với giá này chúng tôi cũng chẳng lời lãi bao nhiêu, nhưng thôi để làm ăn lâu dài tôi chấp nhận giá này. Nhưng sáu tháng nữa phải cho chúng tôi số lượng một trăm tấm gương loại lớn và hai trăm tấm gương loại nhỏ.
Cẩn suy nghĩ một lát rồi đồng ý, anh dặn thêm nếu có đồ cổ của Ba Tư hoặc các nước xung quanh có thể mang đến để anh mua lại vì anh cũng sưu tập đồ cổ. Musta pha nhanh chóng ký hợp đồng rồi thỏa mãn ra về. Nghe Cẩn báo cáo lại Mạnh cũng thấy vui mừng vì ngày đầu đã có hợp đồng ưng ý. Khinh khí cầu rất cần loại vải này, lấy từ hệ thống quá đắt nên anh mới chỉ làm có ba cái, nếu hỏng thì cũng chẳng có cái thay, nếu mua số lượng lớn anh có thể làm hàng chục khinh khí cầu có thể thành lập cánh không quân, làm chủ trên không sẽ là ưu thế lớn cho q·uân đ·ội Đại Việt.
Một lúc sau thì thương nhân Cao Ly cũng xin gặp Cẩn để đàm phán. Nước Cao Ly chủ yếu xuất khẩu là Nhân sâm, ngựa, gia súc, lương thực, Thương nhân Cao Ly quan tâm đến đồ thủy tinh và gương. Sau khi bàn bạc hai bên thống nhất sẽ giao dịch tại Cảng Vân Đồn mặt hàng chính là Nhân Sâm, ngựa và trâu.
Nước Tam Phật Tề cũng đến giao dịch, nước này có nguồn hương liệu rất phong phú để sản xuất nước hoa, nhưng ngoài hương liệu còn có nguồn dầu lửa lộ thiên rất nhiều nhưng họ chưa biết sử dụng nhiều, vì dầu đó nếu chưa qua lọc dầu dùng đốt bốc mùi hôi rất khó chịu, như Trung Hoa cũng chỉ dùng dầu lửa để đốt lửa cho nước biển bốc hơi làm muối. Mạnh cần dầu đó để qua hệ thống hóa lọc đơn giản sẽ biến thành dầu hỏa dùng cho hệ thống khinh khí cầu và nguyên liệu thắp đèn thay cho dầu lạc rất tốt.
Ngày hôm đó các nước Lưu Cầu, Miến Điện cũng đến hỏi và giao lưu mua bán. Mạnh ra lệnh cho Cẩn ưu tiên trao đổi bằng sản vật các nước. Mặt hàng trao đổi chính là gương và thủy tinh. Ngày đầu tiên đã có năm hợp đồng lớn được ký như vậy các xưởng sản xuất Đại Việt hiện có đủ đơn hàng sản xuất trong nửa năm và giải phóng được hết hàng tồn đang có trong kho. Anh tin nó sẽ mang lại nguồn thu lớn cho Đại Việt đem lại nguồn tiền cần thiết cho quá trình tái thiết và phát triển trong ba năm tới.
Sáng hôm sau Mạnh ngồi phòng khách, đang nhâm nhi ly café lần trước Marco Polo tặng một ít. Anh đã mang đi xay và nhờ thợ rèn làm thêm cái phin lọc café để uống cho đúng vị. Anh đang cân nhắc cuộc nói chuyện chiều nay với Marco Polo để trao đổi kế hoạch mở nhà hàng ăn bán Pizza, gà rán và thêm món Phở Việt. Mạnh không thể có mặt thường xuyên ở Đại Đô, có Marco Polo là quan đương triều việc phát triển kinh doanh sẽ thuận lợi hơn. Hiện địa điểm đã tìm xong nếu thuận lợi sau nửa tháng thì nhà hàng sẽ khai trương. Mạnh dự định biến nơi này trở thành nơi tụ tập thường xuyên của thương nhân nước ngoài, qua đó những người phụ trách thu thập thông tin tình báo sẽ núp bóng nhân viên phục vụ thu thập thông tin tình báo hữu dụng của các nước. Những thương nhân thường xuyên buôn bán qua biên giới nên họ rất n·hạy c·ảm với việc bố trí và sắp xếp q·uân đ·ội ở các vùng biên giới và tin tức c·hiến t·ranh sắp xảy ra. Nếu thành công thì anh sẽ mở rộng thành một chuỗi dọc theo những thành phố lớn trên con đường tơ lụa để thu thập tin tức tình báo các nước.
Đang ngồi suy tính thì Cẩn bước vào phòng, hôm qua anh ta phải thức khuya để tính toán sổ sách nên hôm nay trong có vẻ khá mệt mỏi thì thiếu ngủ. Mạnh nhìn thấy liền bảo anh ta ngồi xuống. Anh rót café vào một chén nhỏ đưa cho Cẩn và nói.
-Nếm thử một chút, nó sẽ làm anh tỉnh táo.
Cẩn cũng rất cẩn thận nhấp một ngụm nhỏ, một vị đắng vào miệng làm anh hơi nhăn mặt nhưng sau đó anh lại thấy vị ngọt ở đầu lưỡi. Cảm nhận một lúc anh thấy sự pha trộn giữa vị đắng và vị ngọt cũng rất thú vị. Một lúc sau anh cảm thấy mình tỉnh táo hơn nên mạnh dạn làm thêm một ngụm nữa. Sau khi đó Mạnh hỏi tình hình hôm qua đơn hàng thế nào. Cẩn nói
-Số lượng khách hàng đặt thủy tinh và gương rất nhiều giờ cũng không dám nhận đơn nữa. Hôm nay chắc chỉ nhận các đơn hàng vải nước hoa và xà phòng. Một số nhà giàu cũng đặt tủ trang điểm có gắn gương huynh đang tính có thể thuê thợ ở đây làm theo mẫu tủ của chúng ta rồi gắn gương chứ vận chuyển tủ thì e không kịp. Đệ giục tướng quân Trần Khánh Dư gửi gương sang sớm để chúng ta còn trả hàng cho khách, để trễ sợ thất tín.
Mạnh gật đầu, kỹ thuật tráng gương anh không trao cho triều đình, anh mua kính từ triều đình và sản xuất gương tại khu công nghiệp ngoài Vân Đồn. Đây là nguồn thu nhập của anh và Trần Khánh Dư, vị tướng quân thích buôn bán này sẽ phụ trách việc vận chuyển hàng sang nước Nguyên bằng đường thủy. Mạnh bảo Cẩn.
-Đệ đã gửi thư cho tướng quân chắc hàng sẽ đến trong tháng này. Chiều đệ có việc phải đi gặp khách hàng nên không qua giúp huynh được, huynh tập trung bán nốt số hàng còn lại.
-
Cẩn gật đầu sau đó uống một hơn hết số café còn lại làm Mạnh không kịp can. Một lát sau đứng dậy Cẩn thấy choáng váng đi loạng choạng Mạnh vội lấy ghế rồi đưa cho anh một cốc nước.
-Thứ café này có thể bị say, lần sau huynh nhấp nháp chút một thôi. Ngồi nghỉ một lát là không sao.
Cẩn gật đầu
-Cái thứ nước quái quỉ này uống ít thì tỉnh táo uống nhiều thì say còn khó chịu hơn say rượu.
Chiều hôm đó, thời tiết tháng hai vẫn se lạnh, trên trời những đám mây xám phủ kín bầu trời. Ngoài đường lượng người qua lại vẫn tập nập một chiếc xe ngựa từ sứ quán chở Mạnh qua gặp Marco Polo như đã hẹn từ mấy hôm trước.