Về đến nhà anh nhận được thông tin từ hệ thống AI đề xuất “để hoàn thiện một bát phở bò hấp dẫn trong điều kiện tại đây thì sử dụng cách nấu phở Bắc sử dụng vị thuốc Bắc như quế khô, thảo quả, hoa hồi, đinh hương để tạo mùi thơm cho nước phở và át vị gây của thịt bò”. Nước phở có rất nhiều trường phái tạo mùi phở khác nhau nhưng trong điều kiện ở Trung Hoa thì chỉ có sẵn các vị thuốc Bắc. Theo quan điểm của Mạnh thì món phở quan trọng nhất là nước dùng, nó quyết định chính cho việc bát phở có ngon hay không. Các đồ khác như bánh phở hay thịt thì dễ chế biến hơn. Theo thông tin cung cấp của hệ thống Mạnh cho người ra chợ mua xương bò và thịt bò, gia vị gồm hành tây, hành tím, hành lá, gừng củ, quế khô, thảo quả, hoa hồi, đinh hương, hạt ngò,đường phèn.
Phần xương bò tưởng đơn giản lại khó mua vì ở chợ người ta chỉ bán thịt bò đã g·iết mổ và pha ra các phần. Anh lại phải nhờ Nguyên Chương cho người thông thạo dẫn đến lò mổ để mua xương bò. Thường chỉ các tửu lâu mới mua xương bò về hầm canh chứ dân thường mua xương bò cũng rất ít. Sau khi mua về Mạnh cho người rửa sạch xương và thịt, sau đó nướng xương bò cho thơm và bớt mùi gây của thịt bò. Sau khi nướng xong thì ngâm xương với nước sạch và cho một chút rượu trắng. Sau hai canh giờ thì vớt ra để khô rồi sau đó cho xương bò và thịt bò vào vào nồi nước sạch để ninh.
Bí quyết nước phở ngon là phải có một thìa nước mắm để nước thêm mùi vị đậm đà. Mạnh cho thêm hành tây, hành tím, hành lá thái nhỏ cùng gừng vào nồi ninh. Riêng gia vị gồm quế khô, thảo quả, hoa hồi, đinh hương, hạt ngò phải rang lên sao đó cho vào túi vải đựng buộc chặt rồi thả vào nồi ninh. Anh cho chút đường phèn vào tạo vị ngọt và cho người ngồi canh vớt những bọt và váng từ xương nổi trên mặt nồi cho nước trong, sau hai tiếng ninh mùi thơm từ nồi tỏa ra mọi người xung quanh đều khen thơm và hấp dẫn. Mạnh nếm thử thì thấy vẫn chưa giống vị anh thường ăn ở kiếp trước mặc dù ai nếm cũng khen ngon.
Suy nghĩ kỹ lại anh mới nhớ ra hồi đi bộ đội có một thằng bạn đồng hương Nam Định nhà nó có mấy đời làm phở bán khắp nơi, trong lúc ngồi tán gẫu về phở nó vô tình tiết lộ là nước phở phải có nước gà và mới tạo vị ngọt thanh. Nhà nó vẫn mua con gà già vào ninh cùng với xương. Anh lại phải ninh lại nồi mới cho thêm con gà già vào, thế mới biết muốn tìm kiếm các bí quyết ngon thì không thể lên mạng mà tra được vì ai cũng muốn giữ bí quyết gia truyền chẳng muốn phổ biến lên mạng chia sẻ cho mọi người. Lúc này nước phở thực sự anh mới cảm thấy ưng ý.
Đến lúc làm bánh phở tưởng đơn giản hóa ra cũng khó. Mạnh cứ nghĩ dùng gạo xay ra thành bột rồi tráng giống bánh cuốn, để nguội rồi thái là được. Nhưng khi làm mới thấy bánh tráng không đều thì cắt bánh cũng không đẹp. Món dâng vua nên hình thức cũng phải đẹp, may có một người trong đoàn gia đình có nghề làm bánh đa nên anh ta nhận làm phần tráng bánh và thái bánh mới có được bánh phở như ý. Hai ngày liền anh cho ninh bốn nồi nước phở để điều chỉnh món phở cho ngon mọi người được ăn thay cơm hai ngày liền nhưng ai cũng khen ngon và không thấy ngán. Mọi người kể cả trưởng sứ đoàn đều cảm thấy tự tin về món ăn này.
Món phở đã thành công Mạnh lại bắt tay vào làm bộ bài tây, thực ra nhiều người không biết bộ bài xuất hiện đầu tiên ở Trung Quốc vào khoảng thế kỷ thứ chín thời kỳ nhà Đường. Thời nhà Tống, học giả Âu Dương Tu cho rằng bài lá đã có từ thời Trung Đường. Sau đó mới được phổ biến sang châu Âu vào thời nhà Nguyên. Người ta ghi nhận việc người châu Âu sử dụng bộ bài Tây ngày nay từ năm 1418. Các lá bài Vua, Hoàng hậu hay Hoàng tử được in và tạo hình rất đẹp và đắt tiền. Các mẫu lá bài và cách chơi cũng được thay đổi tùy từng quốc gia. Đôi khi, chúng được dùng vào việc bói toán hay ảo thuật nhiều hơn là chơi giải trí. Một bộ bài có năm mươi hai lá, tượng trưng cho năm mươi hai tuần trong một năm.
Bốn chất cơ, rô, bích, tép cũng tượng trưng cho bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, sự tuần hoàn đều đặn của thời gian. Nếu coi mỗi quân Joker này là 1, J là 11, Q là 12 và K là 13 thì tổng các phần tử mà năm mươi hai cây bài cộng lại là ba trăm sáu tư. Nếu cộng tổng năm mươi ba cây là ba trăm sáu năm ngày - tương đương số ngày trong một năm thường. Còn nếu cộng tổng năm mươi tư cây thì tổng sẽ bằng ba trăm sáu sáu ngày - số ngày trong một năm nhuận. Chưa hết, việc chia bộ bài thành hai màu riêng biệt đều nhau cũng có thể hiểu như đại diện cho ngày và đêm. Bài tây, dự theo trí nhớ và gợi ý của hệ thống, anh tìm một người thợ vẽ đẹp ở Đại Đô vẽ cho anh năm hai quân bài tây.
Ngày tổ chức dâng món ăn đã tới, khi xe ngựa Đại Việt đến cổng Tử Cấm thành lính cấm vệ nhìn thấy đoàn Đại Việt mang ngoài xong nồi còn cả một lò than nóng, họ lúng túng phải bảo đoàn Đại Việt chờ để xin ý chỉ hoàng thượng. Một lúc sau thì thấy thái giám ra báo cho đoàn Đai Việt mang bếp và xoong nồi đi vào.
Nhiều nước cũng đoán dược sở thích Hốt Tất Liệt nên dùng bò làm nguyên liệu chính nấu ăn. Sứ thần Cao Ly dâng lên món canh bò nấu rong biển ăn với cơm. Hốt Tất liệt khen món canh bò lạ miệng nhưng không thể ăn hàng ngày được, hơn nữa rong biển hơi tanh nên không được hoàn hảo. Sứ nhật Lưu Cầu ( Nhật Bản ngày nay ) dâng món mỳ U don nấu với nước xương bò. Hốt Tất Liệt nhận xét món mỳ ăn được nhưng nước bò hơi nhạt nhẽo. Sứ thần nước Miến Điện dâng món bò xông khói ăn với xôi. Bò được xông khói là bò phần lõi bắp nên thịt khá mềm ăn với xôi cũng ngon nhưng cũng không thể ăn hàng ngày được.
Đến nước Đại Việt, đầu bếp để nồi nước dùng đun sôi trong lò than, sau khi xào lăn thịt bò với hành, tỏi thì đổ ra bát phở để sẵn. Bánh phở đã trần qua nước sôi để sẵn trong bát thêm một chút hành lá thái chỉ rồi đổ nước phở nóng lên. Mùi thơm làm mấy thái giám xung quanh cũng phải nuốt nước bọt, một thái giám dùng kim bạc châm vào bát phở để thử độc, sau đó nếm thử một chút nước. Một phút sau không thấy thái giám biểu hiện gì Hốt Tất Liệt mới ăn, mùi nước phở béo ngậy cùng thịt bò xào lăn giữ đươc vị ngọt và thơm mùi hành làm ông ta ưng ý. Ông ta nói với Thái giám tổng quản.
-Món này lạ nhưng hợp khẩu vị của ta có thể ăn hàng ngày, chấm món này đoạt giải.
Như vậy sứ Đoàn Đại Việt đã được giải nhất về ẩm thực. Đến phần đồ chơi giải trí thì nước Cao Ly biểu diễn trò chơi ném lông chim công vào cái lọ cách xa hai mét, đây là trò chơi phổ biến ở hoàng cung Cao Ly, nhưng Hốt Tất Liệt không thích trò này. Liên tiếp mấy nước sau biểu diễn trò chơi dân gian nhưng Hốt Tất Liệt đều lắc đầu. Đến sứ thần Đại Việt, Mạnh tiến lên cầm bộ bài giới thiệu trò chơi đánh phỏm trước. Hốt Tất Liệt và thái giám tổng quản đánh thử một lúc thấy vui, liền ngồi chơi suốt buổi chiều. Mấy ván đầu do chưa quen lên thua, sau khi thua hơn chục ván Thái giám tổng quản đã nắm vững luật toàn giả vờ đánh nhầm để Hốt Tất Liệt ăn phỏm, liên tiếp ù liền mấy ván làm Hoàng Đế rất thích. Sau đó Mạnh giới thiệu thêm trò tú lơ khơ, tiến lên, ba cây... Hốt Tất Liệt thấy làm thich thú nghĩ thầm "“Buổi tối có thể rủ mấy phi tần hoặc đám vương gia chơi cùng cũng vui “ nên chọn bài lá của đoàn Đại Việt, như vậy qua hai cuộc thi đoàn sứ Đại Việt đều giành vị trí thứ nhất.
Ngày hôm sau sứ thần Đại Việt được triệu kiến vào Triều, Hốt Tất Liệt sắc mặt không được tốt lắm vì hôm qua chơi đánh bài lột đồ với các phi tần đến gần sáng mới ngủ. Thái giám tổng quản nói.
-Như đã tuyên bố, sứ đoàn Đại Việt sẽ được một thỉnh cầu để Hoàng Thượng xem xét.
Đào Tiêu tâu
-Bẩm Hoàng Đế, nước Đại Việt chỉ có một thỉnh cầu là bãi binh giữa hai nước, ký hiệp ước trao đổi giao dịch giữa hai nước Đại Việt vẫn theo lệ cống theo lễ của nước chư hầu.
Hốt Tất Liệt suy nghĩ một lúc rồi nói.
-Hiện tại chưa thể bãi binh, ta sẽ cho các ngươi ba năm nước Nguyên sẽ không động binh đao. Nhưng các ngươi phải thả hết tù binh và vua nước Đại Việt sang chầu. Các ngươi có ba năm để chuẩn bị làm theo yêu cầu của ta. Sau ba năm các ngươi không làm theo thì chúng ta sẽ khởi binh sang hỏi tội.
Đào Tiêu thấy nhiệm vụ đã hoàn thành một phần nên thở phào nhẹ nhõm.
-Tạ Hoàng Đế, để tại hạ về báo với Đức vua chúng thần để người còn chuẩn bị.
Sau khi lui ra, Đào Tiêu nói với Mạnh.
-May chúng ta thắng trong cuộc thi này, nếu không chắc là khó hoàn thành nhiệm vụ của Hoàng Thượng giao. Ta cũng dùng hết các quan hệ với các đại thần và Vương Gia nhưng không ai dám nhận lời. Chúng ta chuẩn bị về nước để còn báo tin mừng với Hoàng Thượng.
Mạnh đáp
-Vâng để tại hạ báo cho bên Quan thương nhanh chóng thúc đẩy việc khai trương cửa hàng để phát triển kinh doanh buôn bán. Ngài cứ cho người về trước khoảng một tháng nữa tại hạ sẽ về.
Sau khi Đào Tiêu và sứ đoàn trở về, chỉ còn Mạnh cùng một số thân binh cùng Cẩn ở lại để chuẩn bị cho việc hoàn thành cửa hiệu cho việc khai trương. Anh cũng nhờ Nguyên Chương tìm thêm điểm ở gần chợ lớn nhất Đại Đô để hợp tác với Marco Polo mở cửa hàng bán Pizza, gà rán và phở Đại Việt.