Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 115: . Gặp lại Marco Polo



Chương 115. Gặp lại Marco Polo

Sau một đêm hoa nguyệt điên cuồng vì xa vợ lâu ngày sinh lý bị dồn nén, trưa hôm sau Mạnh và Cẩn tuy mặt mũi bơ phờ nhưng tâm hồn sảng khoái trở về đến sứ quán. Cẩn bắt tay vào việc lên kế hoạch chuẩn bị sửa sang quán để sớm khai trương. Bố anh cũng cho anh hai người đi theo sang giúp đỡ để anh có thể lập nghiệp ở xứ người. Nguyên Chương cũng hứa sẽ cử một người có nhiều kinh nghiệp về thương mại và các mối quan hệ với các thợ thuyền ở đây để giúp Cẩn tìm người sửa chữa lại cửa hàng cho nhanh.

Mạnh thì vẫn đang suy nghĩ về món ăn và trò giải trí dâng lên Hốt Tất Liệt thời gian còn chưa đến một tuần. Quan trọng nhất là sở thích của Hốt Tất Liệt thì anh lại không biết. Với một người món ăn ngon nhất không phải là món ăn cao cấp, cầu kỳ nhất mà là món ăn có khẩu vị người đó ấn tượng nhất trong đời. Anh nhớ thời mình có một bộ phim nói về một đầu bếp trẻ muốn thách đấu với vua đầu bếp đương thời người bếp đó chỉ nói một câu “ Nếu nấu món gì cho ông tỷ phú người Hồng Kong về bất động sản khen ngon thì ông ấy sẽ nhận lời thách đấu “.

Anh đầu bếp trổ tài các món sơn hào hải vị để mời vị tỷ phú đó ăn nhưng ông ấy chỉ nói được mà không khen ngon. Sau này anh đến nhờ một chuyên gia ẩm thực tư vấn ông ấy nói “ hồi nhỏ vị tỷ phú rất nghèo thậm chí khoai lang cũng không có mà ăn nên trong tiềm thức ông ấy món khoai lang mà món ngon nhất trên đời dù sau này ông ta giàu có nếm đủ các món ăn ngon trên thế giới “. Người đầu bếp nghe lời khuyên chỉ chọn củ khoai mật và hấp lên cẩn thận vị tỷ phú đó khen ngon vậy là anh ta thành công. Nên với mỗi người nếu chọn đúng gu người đó là quan trọng nhất trong nấu ăn, sắp đến ngày thi mà Mạnh vẫn chưa có ý tưởng gì cảm thấy an tâm. Mặc dù cũng đã làm thử các món Việt nổi tiếng thế giới sau này theo gợi ý của AI như bánh mì Việt, bún chả, phở gà nhưng anh cảm thấy chưa đủ tự tin mặc dù mấy người trong sứ đoàn nếm thử ai cũng khen ngon và lạ miệng.

Chiều hôm sau anh quyết định đến biệt phủ của Marco Polo để nhờ tư vấn. Theo lịch sử Marco Polo nhờ giỏi về ngôn ngữ biết (bốn thứ tiếng ) ăn nói và viết báo cáo rất chi tiết và hấp dẫn nên được Hốt Tất Liệt tin dùng. Anh nghĩ có thể có được thông tin hữu ích từ người này. Đi đến phủ anh cầm theo một hộp đựng thức ăn, nhận được danh th·iếp anh gửi vào Marco Polo vội vã đi ra nhìn thấy anh cười nói rất thân mật.

-Đang định hôm nào rảnh ghé qua thăm huynh đệ, hôm nay huynh đệ ghé qua chơi thật là quý hóa quá.

Mạnh nói.

-Hôm nay nhận tiện làm thử món ăn mới, muốn nhờ huynh nếm thử để cho ý kiến lên mạo muội đến làm phiền.

Đi vào phòng khách, Mạnh thấy căn phòng bố trí kiểu châu âu, một số đồ trang trí nghệ thuật như tranh, tượng mang dấu ấn thời kỳ Phục Hưng chứng tỏ Marco Polo thường xuyên giao dịch với các thương gia đến từ Châu Âu. Sau khi an tọa Marco Polo pha một cốc nước nóng rồi đưa cho anh nói.

-Ta có thứ này từ một người bạn Ả rập, thỉnh thoảng ta dùng thấy nó làm tỉnh táo và khá thú vị, tiểu đệ nếm thử xem.



Cốc nước có màu đen, Mạnh đưa lên mũi ngửi và ngạc nhiên nó có mùi café, sau khi thử một ngụm vị đắng quen thuộc trong vòm miệng, anh khẳng định nó chính là café. Có điều có thể kỹ thuật rang xay chưa đúng nên nó không thơm và sánh đặc như thời anh. Anh cũng tò mò không hiểu sao café đã xuất hiện từ thời kỳ này. Dùng AI để kiểm tra thì được hệ thống xác nhận. Ethiopia chính là vùng đất khởi nguyên của cây cà phê từ thế kỷ thứ chín. Và đến thế kỷ mười ba những người buôn nô lệ đã mang cafe từ Ethiopia sang xứ Ả Rập. Cafe trở thành thức uống phổ biến của người Ả Rập với cách chế biến đầu tiên chỉ đơn giản là tách lấy hạt và cho vào nấu trong nước sôi.

Ả Rập đã trở thành nơi trồng cà phê độc quyền với trung tâm giao dịch cà phê là thành phố cảng Mocha, hay còn được gọi là Mokka, tức là thành phố Al Mukha thuộc Yemen ngày nay. Người Ả Rập rất tự hào và giữ bí mật để bảo tồn độc quyền loại thức uống được chế biến từ hạt cà phê. Họ đưa ra những quy định rất chặt chẽ để gìn giữ sự độc quyền về cà phê của mình như chỉ được phép mang hạt cà phê đã rang ra khỏi xứ, cũng như không cho người ngoại quốc bén mảng đến các đồn điền cà phê. Thế nhưng, dù nghiêm ngặt đến mức nào thì cũng có người vượt qua được, những khách hành hương được thưởng thức nước cà phê đã lén lút mang hạt giống về trồng, chẳng bao lâu khắp khu vực Trung Đông đều có trồng và truyền đi mỗi lúc một xa hơn. Bước sang thế kỷ 14 thì cà phê đến Armenia, Persia, Thổ Nhĩ Kỳ và phía bắc Châu Phi, phổ biến trong thế giới Hồi giáo và lan tỏa đến Ý, sau đó là phần còn lại của Châu Âu, Indonesia, Mĩ.

Như vậy Café đã bắt đầu lan ra thế giới từ thời kỳ này, Mạnh thỉnh thoảng cũng uống café nhưng lấy từ hệ thống, anh bắt đầu nảy sinh ý tưởng mở hệ thống café kiểu Trung Nguyên hay Highland vì anh biết cách rang xay café cho nó có mùi thơm quyến rũ hơn. Lúc này Maco Polo hỏi Mạnh.

-Không biết đệ mang món ăn gì nhờ ta tư vấn vậy.

Mạnh đưa hộp về phía Maco Polo và nói.

-Tiểu đệ làm thử cái bánh và món gà rán này. Huynh ăn thử xem có thích không.

Marco Polo tò mò mở ngăn thứ nhất của hộp, một mùi hương khá quen thuộc bay ra, anh ta nhận ra đó chính là chiếc bánh Pizza ở quê hương mình có điều mùi vị và mầu sắc đẹp hơn. Mạnh đã lấy công thức từ hệ thống và làm thử chiếc pizza này với sốt cà chua, phô mai mozzarella, thịt bò bằm và rau húng quế. Marco Polo ăn thử một miếng, một cảm giác béo ngậy từ pho mai, vị chua nhẹ từ cà chua, vị bùi và thơm từ thịt bò và rau húng quế. Marco Polo sửng sốt thốt lên.

-Cái bánh Pizza này của đệ ngon hơn cả những cái bánh ngon nhất ở Venice. Nếu đệ mở tiệm bánh ở đó ta chắc rằng đó sẽ là tiệm bánh ngon nhất và đông nhất.



Mạnh khiêm tốn nói.

-Đa tạ huynh khen ngợi, huynh thử món thứ hai xem sao.

Marco Polo mở ngăn thứ hai, đó là một miếng đùi gà tẩm bột rán, Maco Polo nếm thử anh thấy vì giòn và thơm của bột vị ngọt và dẻo nhưng chắc của đùi gà. Anh ta gật đầu.

-Món này cũng lạ và ngon có thể ăn thường xuyên được nhưng dù sao ta cũng thích món Pizza hơn có thể vì đó là món ăn quen thuộc từ quê hương ta.

Mạnh nói thăm dò.

-Đệ định mở quán làm những món này ở chợ phục vụ cho những người lái buôn ăn. Huynh thấy thế nào.

Marco Polo nói, dân buôn bán thường buổi trưa muốn ăn nhanh và tiện lợi để còn làm việc, những món này rất phù hợp. Nếu được ta cũng muốn tham gia cổ phần, ta đảm bảo sẽ giúp đệ sẽ nhiều người thương gia đến từ Ba tư, Ả rập và Châu Âu thử món này ở quán của đệ. Mạnh bảo vậy chắc để đệ suy tính thêm rồi sẽ bàn với huynh. Marco Polo hỏi dò.

-Chắc hôm nay đệ đến đây không chỉ vì mỗi việc này.

Mạnh thở dài nói.

-Chắc huynh cũng biết chuyện Hoàng đế tổ chức cuộc thi nấu ăn và làm đồ chơi để giải trí. Đệ cũng đang rối chưa biết bắt đầu từ đâu nên nhờ huynh tư vấn thêm, dù sao huynh cũng gần gũi Hoàng đế mấy năm hiểu rõ ông ta hơn đệ.



Marco Polo suy nghĩ một lúc rồi nói.

-Thỉnh thoảng trong lúc nói chuyện phiếm ở ngự thư phòng ta có thấy Hoàng đế than phiền vì buồn chán chuyện ăn và giải trí. Tuổi ông ta đã cao nên răng không còn khỏe và chắc. Người Mông Cổ là dân du mục nên thích ăn thịt bò và cừu. Ngày xưa món khoái khẩu và nướng nguyên con bò hoặc cừu rồi lấy dao xẻo từng miếng, nhưng bây giờ răng không chắc nên ăn mãi kiểu đó cũng chán.

Ngừng một lát Marco Polo nói tiếp.

-Theo suy nghĩ cá nhân ta nếu có món canh thịt bò ăn mềm và có thể ăn được nhiều lần không chán thì chắc là Hoàng đế rất thích. Còn giải trí thì trong cung cũng ít thứ để chơi, có cái gì có thể chơi hai, ba, bốn hoặc nhiều người để hoàng đế chơi với thái giám hoặc các cung tần thì ông ấy sẽ rất thích. Lúc trẻ còn cưỡi ngựa đi săn giờ già xương cốt yếu nên cưỡi ngựa đi săn không phù hợp nữa.

Trong đầu Mạnh lóe lên một ý tưởng, anh nói.

-Cám ơn sự khuyên bảo của huynh. Đệ sẽ cố gắng thử xem sao.

Marco Polo xua tay

-Không có gì, đó là một số ý kiến theo quan điểm của ta, đệ có thể tham khảo. Giúp được đệ là ta vui rồi, sau này có thể ta sẽ có việc nhờ đệ giúp đỡ.

Hai người hàn huyên một lúc về cuộc sống ở nước Nguyên với một người ở xa xứ như Marco Polo. Anh ta tâm sự bản thân Mông Cổ chiếm nước Nguyên nên việc giao thương với các nước khác cởi mở hơn rất nhiều không bế quan tỏa cảng như thời nhà Tống, một phần là do Mông Cổ chiếm rất nhiều nước nên các thương gia này đến từ các lãnh địa của Vương Gia Mông Cổ. Nhiều thương gia từ các nước Châu Á, Châu Âu đến đây mang theo nhiều sản phẩm địa phương của họ nên Marco Polo được mở rộng tầm mắt. Châu Âu lúc này cũng chưa phát triển nhiều về khoa học kỹ thuật thậm chí còn phải học tập từ Châu Á nên anh ta thấy còn nhiều thứ phải học tập ở đây.

Nói chuyện tầm một canh giờ trời cũng xẩm tối sau đó Mạnh xin phép ra về dù Marco Polo mời anh lại dùng bữa tối. Không giữ được anh Marco Polo tặng anh chai rượu Bồ Đào ( còn gọi là rượu vang) của các thương gia Ba tư. Trên đường về anh nghĩ đến món phở bò xào lăn, ra lệnh cho AI tải thông tin từ hệ thống công thức làm món đó. Món phở bò tái lăn có thơm mùi thịt bò lại là món truyền thống người Việt nên không sợ bị trùng lặp với các đối thủ khác. Phở có thể ăn thường xuyên, thời anh có những người ăn gần như cả tuần cũng không thấy chán nên làm món đó khả năng sẽ đúng ý của Hốt Tất Liệt. Còn giải trí thì có thể làm bộ bài tây, đồ chơi đó có thể chơi từ hai người đến bảy tám người vì có rất nhiều cách để chơi bài từ ba cây, đến phỏm, tiến lên, xì tố …