Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 127: . Tiến vào Lăng Tần Thủy Hoàng.



Chương 127. Tiến vào Lăng Tần Thủy Hoàng.

Đầu tiên để chống bẫy cát chảy phải đào một cái giếng lớn ở gần đó rồi dẫn cát chảy vào giếng. Để cát chảy hết cũng phải mất cả tuần, lúc này Mạnh vẫn cho máy thá·m s·át tiếp tục thăm dò, một số phòng bí mật cửa bằng đá cũng không cách nào vào được do không có lỗ hở cho ro bốt chui vào. Trong số ba mươi con fly cam bay giá·m s·át cũng có một số con bị dính bẫy làm hỏng hoặc bị hủy không rõ lý do. Đặc biệt máy có ghi nhận một số chuyển động không rõ là con gì, dùng hồng ngoại thì không cảm được nhiệt, mà dùng chế độ hồng ngoại thì chuyển động rất nhanh không rõ là vật gì.

Tuy nhiên về cơ bản cũng đã xác định được con đường tương đối ăn toàn đi vào cung điện dưới lòng đất, nhưng vẫn chưa xác định được nơi đâu là nơi để quan tài của Tần Thủy Hoàng. Việc này cần phài đi vào thực địa và thăm dò cẩn thận từng tý một của những người có kinh nghiệm tìm cổ mộ.

Lần đầu tiên tiến ào khu mộ cổ Mạnh cũng cảm thấy hồi hộp, nhất là hệ thống báo về có một số bẫy ngầm chưa xác định được và một số vật thể chuyển động chưa biết rõ là vật gì. Không lẽ có người đẹp đi cùng mình lại kiếm cớ ở ngoài. Sau khi cát chảy hết và ngoài mọi người tập trung đào theo lối mà rô bốt đột nhập vào, đào đến đâu thì dùng cây gỗ để chống đường hầm chống bị sập. Mọi người rất tập trung ai cũng mong nhanh đào đến lối vào. Kim Oanh cẩn thận sai người tỏa ra để canh gác xung quanh để báo động khi có người xuất hiện và đào xong đường hầm nối với cửa thoát hiểm mọi người chuẩn bị đi vào. Buổi tối hôm trước mọi người họp lại bàn bạc kỹ kế hoạch đột nhập ngôi mộ. Hồng Thất Công nói.

- Mấy ngày hôm nay ta tìm hiểu thì đây đúng là một long mạch cực lớn thời đó chắc phải nhiều thầy phong thủy giỏi hợp lực mới xây được mộ ở long mạch này. Nếu cứng rắn dùng thuốc nổ để phá hủy cửa chính thì chắc chấn động long mạch cả ngôi mộ này cũng bị phá hủy theo và hậu quả cũng sẽ ảnh hưởng đến dãy núi Lư Sơn không thể lường hết được.

Mạnh cũng hồi hộp anh hỏi Hoàng Thất Công.

-Ông làm nghề này nhiều năm đã bao giờ gặp ma quỷ chưa.

Hồng Thất Công cười nói.

-Đã làm nghề trộm mộ thì không được sợ ma quỷ, sợ ma quỷ thì đừng làm nghề này. Có thế gặp cương thi một loại xác ướp được trấn yểm dùng để bảo vệ chủ nhân ngôi mộ.

Mạnh từng xem phim xác ướp Ai Cập nên anh cũng lo lắng, sợ lúc đang thăm dò có một bầy xác ướp xông ra thì cũng toi đời. Thấy anh có lẻ lo lắng Lữ Danh Thuận trấn an,

-Làm nghề như chúng tôi đều ai cũng có mang theo đồ nghề để trấn ma quỷ.

Anh lấy trong hành lý ra mấy cái móng lừa đen, anh nói đùa

-Gặp quỷ vài trăm năm dùng cái này chắc trị được. Còn Quỷ ngàn năm thì không biết có linh không vì chưa gặp bao giờ.

Mọi người ai cũng chuẩn bị dụng cụ lấy lửa và đuốc để đi vào khu lăng mộ. Bộ dụng cụ lấy lửa thời xưa gồm que đánh lửa, đá lửa và ống giữ lửa. Trong đó ống giữ lửa rất tiện dụng, là một ống đựng mồi lửa có thể đem theo bên mình, khi cần có thể rút ra châm lửa hoặc dùng thay cho đuốc thắp sáng. Phương pháp làm ống giữ lửa là lấy dây khoai trắng hoặc tím ngâm trong nước cho nở, vớt ra đập dập, lại ngâm chung thêm với bông vải, bông lau vớt ra đập dập, phơi khô, trộn thêm các loại vật liệu dễ cháy như kali, lưu huỳnh, nhựa thông, long não chế thành. Xong xuôi bện lại thành dây thừng hoặc buộc thành hình ống dài nén vào ống trúc, châm lửa cho cháy ngún rồi đậy kín lại, lúc cần dùng rút nắp ra là cháy, rất dễ cháy, là loại vua chúa hoặc nhà có tiền sử dụng. Nhà bình thường có thể dùng các loại giấy cắt thành dạng dài hơn ống trúc, cuộn đều tay, nhét vào trong ống. Sau đó châm lửa, rồi đậy nắp thông gió lại, tàn lửa sẽ được giữ trong ống. Lúc cần dùng bật nắp, thổi nhè nhẹ để lửa cháy lên, khi thổi cần phải có kỹ thuật thì lửa mới cháy lên được.

Mạnh cũng có vài cây đèn mỏ gắn vào mũ đội trên đầu và đèn phin nhưng anh chỉ trang bị cho người của mình và đưa cho Kim Oanh một bộ. Hệ thống khuyến cáo nồng độ thủy ngân rất cao nên có chuyển cho anh vài thuốc chống độc thủy ngân. Thuốc sản xuất thế kỷ 23 này chỉ cần uống một liều và sau đó ba ngày uống tiếp một liều nữa là có thể giải độc hoàn toàn. Ngày sau mọi người theo lối đường hầm đi vào, do đường hầm đi vào nối liền với nối thoát hiểm của người thợ xưa nên mọi người nhanh chóng đi qua vào trong hầm mộ tránh được các bẫy đặt ở lối đi vào cửa chính. Bước vào trong hầm mộ Mạnh cảm thấy được sự lãnh lẽo và mùi ẩm mốc của hệ thống hầm mộ đã nghìn năm chưa có người đột nhập.

Lữ Danh Thuận cầm đuốc đi trước dò đường và tìm các cạm bẫy, đi phía sau và Hồng Thất Công. Trên lưng ông ta đeo một cây kiếm làm bằng gỗ đào nghe nói được các đạo sỹ trên núi Côn Luân luyện chế chuyên để trị ma quỷ. Khu Lăng mộ khá kín đáo, không gian tĩnh lặng mọi người im lặng bước đi Mạnh và Kim Oanh được các thân binh hộ tống trước sau tuy vậy trống ngực anh vẫn đập thình thịnh. Tay anh nắm chặt hai khẩu súng để hai bên hông. Cẩn thận anh đã đúc những viên đạn bằng bạc để có thẻ trừ tà. Đoàn người có tất cả mười người bước vào khu hầm mộ, những người còn lại gác bên ngoài. Cẩn thận hơn Mạnh vẫn cho hệ thống fly cam vẫn bay đi trước thăm dò và chỉ dẫn theo con đường mà hệ thống đã đánh dấu là khá ăn toàn sau hơn mười ngày thăm dò trước đó.

Người ngày xưa khá nhỏ, hơn nữa đây là đường hầm đào vụng trộm làm lối thoát nên nhỏ mọi người phải cúi đầu lom khom đi vào, đường hầm ẩm thấp và đầy mạng nhện Lữ Danh Thuận nhắc mọi người đi chậm kẻo ngã vì trơn trượt. Khi qua cửa nối với hành lang khu mộ mọi người mới đứng thẳng dậy. Đi một đoạn nữa thấy có ánh sáng ở phía trước mọi người đi theo. Khi ra khỏi hầm mọi người theo bản năng nhìn lên trên nơi có ánh sáng phát ra, ai nấy đều ngây người, ánh sáng phát ra từ những viên dạ minh châu các cỡ. Những viên dạ minh châu này được gắn lên một vòm lớn của khu hầm mộ tạo thành bầu trời những viên ngọc đủ kích cỡ chiếu sáng toàn bộ khu hầm mộ. Lão già Hồng Thất Công miệng lắp bắp

- Chưa bao giờ ta thấy có hầm mộ nào lại dùng ngọc Dạ minh châu làm Trăng sao như nơi này. Đúng là một của bậc đế Vương lưu danh thiên cổ. Chỉ cần lấy được vài viên ngọc cũng đủ tiêu cả đời.

Lữ Danh Thuận lắc đầu.

-Bầu trời này cách chúng ta đến hai mươi mét chúng ta cũng chẳng có cách nào với tới được. Hơn nữa ở đây còn nhiều báu vật chỉ sợ không có sức để mang.

Đi theo con đường lát đá mọi người tiến đến vườn thượng uyển. Mọi người nhìn thấy một số cây trên vườn ai lấy cũng ngạc nhiên vì nơi này không có ánh nắng mặt trời sao cây nào có thể tồn tại và phát triển. Theo như bản đồ hệ thống xây dựng AI thì đây là phía nam nơi có vườn thượng uyển cây cối thật thì không thể sống được do thiếu ánh nắng mặt trời và lượng thủy ngân quá cao chỉ có một số cây giả và hòn non bộ. Tới gần mọi người mới nhận ra đó là cây giả, có một cây cao tới hơn hai mươi mét bằng đồng đúc, trên thân chạm trổ nhiều hình vẽ như con rắn. Hồng Thất Công không hổ là người hiểu biết nhìn một lúc ông ta nói.

- Hình như đây là cây Xà Thần của nước Xá Quốc truyền thuyết nói rằng chỉ cần hiến máu tươi cho loại cây này là có thể cầu được ước thấy, là một loại cây ước nguyện. ta có nhìn thấy ở một số lăng mộ ở Tứ Xuyên nhưng cao lắm chỉ đến hai mét. Cây này cao đến hai mươi mét chắc nặng cả nghìn cân.

Xá Quốc là một quốc gia thời cổ ở khu vực từ Thiểm Tây đến Hồ Bắc có tên gọi là mà quốc gia này đã đột nhiên biến mất từ hơn nghìn năm trước trước cả thời Tần Thủy Hoàng. Lịch sử của quốc gia này có khi rõ khi không, chỉ còn lại một ít thông tin được ghi chép vụn vặt trên thẻ tre cổ, vào khoảng đầu thời Tây Chu đột nhiên phát triển thịnh vượng, đến giữa thời Tây Chu lại bất ngờ m·ất t·ích không để lại dấu vết, cứ như đã biến mất trong rừng núi hoang sơ chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi chưa đến hai mươi năm. Rất nhiều câu chuyện thần thoại đều có nhắc đến sự tồn tại của họ, trong Sơn Hải kinh cũng có một đoạn ghi chép rất dài, trong đó nhắc đến “Xà Quốc” nằm phía ngoài Tứ Xuyên, có lẽ chính là quốc gia này.

Chữ Xá đọc chệch từ chữ Xà, dân tộc này thờ cúng một loại rắn mặt người hai thân như thần linh, nên trên rất nhiều thứ trang sức đều có hoa văn rắn hai thân. Một số tư liệu cổ cho rằng, “Xá Quốc” là hậu duệ của một nhóm người tách ra từ “Hoa Tư cổ quốc” nhóm người này muốn đưa xã hội lúc ấy trở về chế độ mẫu hệ. Xá Quốc lấy hình vẽ rắn mặt người hai thân làm biểu tượng chủ yếu là vì “Hoa Tư cổ quốc” có truyền thuyết về “Phục Hy mặt người thân rắn”.

Tần Thủy Hoàng không hổ danh là Hoàng Đế đầu tiên của Trung Hoa những báu vật khắp nơi được mang về đây để chôn trong mộ của ông ta. Mọi người nhìn thấy một số cây phản chiếu ánh sáng khá chói mắt, đi lại gần mới nhận ra đây là những cây làm bằng bạc hoặc vàng, lá được làm từ những miếng ngọc. Ngày trước Mạnh có đi thăm cố đô Huế có thấy cây vàng, cây bạc lá bằng ngọc nhưng chỉ cao tầm nửa mét còn những cây này cao đến năm mét đủ biết lượng vàng và bạc nhiều đến như thế nào.