Sau hai tiếng vừa đi vừa dò đường và tránh được mấy cạm bẫy ngầm mọi người cũng đi đến cung điện tiếp theo. Giống như cung điện trước căn phòng này cũng bài trí khá đơn giản. Lữ Danh Thuận sờ soạng một hồi cũng tìm được cơ quan để mở ra một mật thất dưới lòng đất. Rút kinh nghiệm lần trước lần này Lữ Danh Thuận và Hồng Thất Công đi xuống trước để dò đường Mạnh và Kim Hoa đi sau.
Lữ Danh Thuận bắt đầu quan sát kỹ bức tường này hơn, hồi tưởng lại cấu tạo cửa ngầm bằng đá trong bút kí gia truyền của dòng họ. Thông thường, nếu muốn cơ quan này có thể hoạt động sau nghìn năm vẫn không hư hỏng, phải dùng đá và thủy ngân để kích hoạt, nơi thiết lập cơ quan khởi động phải là một khối bằng phẳng. Mà trên vách tường này chỗ nào cũng khắc minh văn, nếu thật sự có cửa ngầm, trong đó nhất định phải có một khối hoạt động, mà còn phải ở một nơi rất khó chú ý đến.
Dựa vào suy đoán này, anh cúi người xuống, xem xét chỗ vách tường và sàn nhà, quả nhiên có một khối đá nối bốn cạnh rất khả nghi. Anh ấn một cái, không phản ứng gì, nhưng có vẻ hơi long ra. Ấn thêm cái nữa, vẫn không phản ứng, bực mình đứng lên đạp một cú, chợt nghe một tiếng lạch cạch.
Cho nên khi sàn nhà dưới chân anh đột nhiên biến mất mà cũng không có chút phòng bị nào, cả người rơi bịch xuống dưới. Thiết kế thế này làm sao gọi là cửa ngầm được, rõ ràng là bẫy! Anh thầm kêu một tiếng không ổn, có thể phải bỏ mạng ở đây rồi! Phía dưới không biết có cái gì, không chừng là vài ngọn đao đâm lủng xương thì đi đời. Tuy nhiên khi Thuận và Hồng Thất Công rơi xuống ngã lăn ra đất thì không đụng vật gì gây b·ị t·hương cho hai người. Thuận nhặt đèn pin lên và soi khắp bốn phía thì nhận ra đây là một căn phòng chứa đồ tùy táng. Hồng Thất Công nhìn đống đồ tùy táng chất đầy căn phòng thì mừng rỡ .
-Chúng ta phát tài rồi.
Mạnh và Kim Hoa đi sau thấy hai ngươi rơi xuống vội soi đèn pin xuống và gọi vọng xuống hỏi thăm tình hình. Lữ Danh Thuận nói vọng lên.
-Chúng tôi không sao, ở đây có một phòng có chứa đồ tùy táng. Mọi người mau xuống đi.
Mạnh cho thân binh ròng dây anh và Kim Hoa cùng tụt xuống, sau đó mọi người lần lượt tụt xuống chỉ để lại hai người gác bên trên phòng bất trắc. Mạnh xuống đến nơi thì Thuận đã đốt những cây đuốc để quanh căn phòng làm nó sáng rực nhìn rõ đồ vật bên trong. Căn phòng rộng tầm năm mươi mét vuông được trang trí chạm trổ khá cầu kỳ và có một vài hòm để đồ tùy táng bằng vàng, bạc. Có vài thùng chứa đầy những đồng xu đã hoen rỉ số lượng nên tới vài ngàn đồng. Ngoài ra còn các binh khí, áo giáp bằng sắt và đồng đặc biệt có một chiếc áo giáp bằng những miếng đá rất nhỏ ghép lại, và một cỗ xe ngựa bằng gỗ chắc ngày xưa chủ nhân căn mộ này thường sử dụng. Qua các đồ vật tùy táng chứng tỏ chủ nhân ngôi mộ là một người có danh giá có thể thuộc hoàng gia, Lữ Danh Thuận sau khi đánh giá đồ vật liền kết luận
- Dựa vào đồ tùy táng thì đây chưa phải là ngôi mộ của Tần Thủy Hoàng.
Lữ Danh Thuận quan sát kỹ căn phòng anh phát hiện có một lối đi ở góc khuất, anh cầm đèn đi trước đi khoảng mười mét thì phát hiện ra một căn phòng rộng hơn. Mọi người bước vào căn phòng bên nối thông với căn phòng chứa đồ tùy táng ai nấy đều nhíu mày dùng khăn bịt mũi vì mùi h·ôi t·hối và ẩm thấp của nó. Mạnh ấy ra một mặt nạ phòng độc cẩn thận đeo lên mặt, lúc này Lữ Danh Thuận thốt lên.
-Sao ở đây có nhiều quan tài thế này ?
Mọi người đếm, tổng cộng có bảy cỗ, vừa khéo ứng với vị trí của bảy sao trong chòm Bắc Đẩu. Mạnh ngạc nhiên với cách bày trí này, Lữ Danh Thuận giải thích đây là Thất tinh nghi quan . Theo như sử sách, trước hết nó dùng để đối phó với bè lũ trộm mộ; bởi lẽ bọn họ đã trộm quá nhiều mộ, cho nên khấp khởi lo sợ sau khi c·hết đi cũng gặp phải kết cục y như thế. Họ tự dựa vào kinh nghiệm của bản thân mà thiết kế nên bố cục quan tài giả. Họ cho rằng dù cơ quan có tinh xảo đến cỡ nào cũng vô phương ngăn chặn bọn trộm mộ. Biện pháp duy nhất, chính là khiến cho chúng phân vân chần chừ, không thể hạ thủ.
Bảy cỗ quan tài này, ngoại trừ một cỗ quan tài thực sự của chủ mộ ra, còn lại sáu cái, chỉ cần mở lầm là chín đường c·hết một đường sống, bên trong không ẩn sẵn cung nỏ thì cũng bố trí tà thuật. Từ sau thời nhà Đường, cục diện mới được một số người tài phát huy, tuy nhiên thiết kế kiểu này xuất phát từ một nghề chẳng lấy làm quang vinh cho lắm. Người bình thường cho rằng nó là điềm gở, hơn nữa một huyệt đặt bảy quan tài, chi phí cực kỳ tốn kém.”
Mạnh bước tới xem, quả nhiên, bảy quan tài đều dùng gỗ ngọc am quý mỗi quan tài nặng hơn trăm cân. Hồng Thất Công lấy xà beng ra tiến đến quan tài ở giữa, từng chút từng chút bẩy nắp quan tài, chợt Lữ Danh Thuận một phát túm lấy bả vai của hắn, hình như khí lực rất lớn khiến Hồng Thất Công phải mở miệng kêu đau.
-Mau dừng lại, nếu không chính ông có thể phải nằm bên dưới. Bên trong có thể có cơ quan.
Anh nhờ hai thân binh nhấc một đầu quan tài lên, dùng xà beng cẩn thận cậy một lỗ nhỏ dưới góc quan tài rồi dùng một que thép uốn để móc đồ trong quan tài ra. Đột nhiên thấy phía trên quan tài kêu lục bục, phía nắp quan tài thò ra mấy đầu mũi tên. Lữ Danh Thuận nói.
- May mà tôi báo trước, đây là quan tài giả đụng vào cơ quan sẽ phát động.
Mọi người lần lượt thử theo cách của Lữ Danh Thuận, quả nhiên chỉ có một quan tài không phát động cơ quan. Mọi người mừng rỡ vì đó có thể chính là chủ nhân ở căn phòng này. Khi thận trọng dùng xà beng mở ra nhìn vào, bên trong quả nhiên là một người đàn ông xác đ·ã c·hết khô mặc bộ đồ giáp vàng khá sang trọng, bên cạnh có một thanh kiếm. Lữ Danh Thuận cẩn thận cầm miếng ngọc bội bên hông nhìn kỹ nói.
- Đây là Doanh Cao một trong những người con của Tần Thủy Hoàng.
Mạnh hỏi giáo sư Xoay.
-Cho ta biết lịch sử nhân vật này.
Sau một lúc anh thấy hiện lên thông tin nhân vật này. Tần Nhị Thế Hồ Hợi lên nối ngôi sau khi Tần Thủy Hoàng q·ua đ·ời đã thẳng tay tàn sát các anh chị em trong gia tộc. Doanh Cao là một trong bốn con trai của Tần Thủy Hoàng được biết đến trong lịch sử, bên cạnh Doanh Phù Tô (người bị Triệu Cao buộc t·ự s·át) Doanh Hồ Hợi sau lên nối ngôi và Doanh Tương Tư (bị Hồ Hợi s·át h·ại). Tư Mã Thiên chép rằng, Doanh Cao đã chủ động xin được c·hết để đi theo Tần Thủy Hoàng với nguyện vọng được chôn ở khu lăng mộ của cha. Tần Nhị Thế được cho là đã đồng ý và còn tặng hàng ngàn đồng xu bằng đồng trong lễ chôn cất hoàng tử Cao, lúc này Doanh Cao khoảng ngoài hai mươi tuổi.
Lúc này đột nhiên hệ thống thông báo, sau khi bay theo giá·m s·át lũ chuột đã phát hiện một hệ thống hang động và đường ngầm ở đó có một khu chứa đến hàng nghìn bộ xương người có thể là những người lao động ở khu hầm mộ và hệ thống này còn dẫn đến núi Lư Sơn. Mạnh nói thông tin với mọi người, Hồng Thất Công sau khi suy nghĩ thì nói.
- Có thể người đời b·ị đ·ánh lừa, mộ thật của Tần Thủy Hoàng có thể nằm trong núi Lư Sơn.