Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 146: . Kế hoạch bắt cóc



Chương 146. Kế hoạch bắt cóc

Người chèo thuyền đi được hai ngày thì quay về báo tin đã liên hệ được với ông chủ. Ông ta đang sắp xếp thuyền khoảng một tuần nữa sẽ có thuyền đến đón ở khu vực gần đảo đá mà Mạnh và mọi người đã lánh nạn mấy hôm trước. Vì vùng này nước khá nông thuyền lớn khó cặp bờ và để đảm bảo bí mật thì họ sẽ đi nhờ thuyền của ông lão đánh cá ra gần đảo, thuyền buôn sẽ đón ở đó cho thuận tiện.

Trong thời gian này Mạnh cũng cho người ra ngoài tìm hiểu thông tin về nhóm c·ướp biển đã định t·ấn c·ông mình và có được một số thông tin quan trọng. Buổi tối anh vẫn để hệ thống fly cam tuần tra phòng bất trắc. Anh biết bọn c·ướp biển cũng không buông tha cho nhóm anh đơn giản như vậy, chúng sẽ tìm cách t·ấn c·ông bất cứ lúc nào.

Lúc này tên nhị thủ lĩnh cũng đã cho thuyền cập bờ cách làng chài một ngày đường. Là người khá hiểu rõ vùng này y đoán anh cũng sẽ tìm cách lên Phố thị để mua sắm đồ đặc và liên hệ với người của mình để tìm cách về nước. Chỉ có lên phố thị toán của Mạnh mới có thể liên lạc vì ở đó tập trung các đầu mối giao thông đi về các huyện thành, thu thập thông tin và có thể thuê ngựa, xe một cách dễ dàng. Sau vài ngày tìm hiểu một cách âm thầm không có kết quả, y liền sai lâu la mua mấy vò rượu ngon cùng đồ nhắm sau đó y và mười tên lâu la đóng giả làm khách lữ hành đi chơi đến một ngôi miếu hoang gần Phố thị. Đây là ngôi miếu thờ Sơn thần Thổ địa nhưng lâu ngày đã bị bỏ hoang. Lúc này phía ngoài cửa miếu có mấy tên ăn mày quần áo lôi thôi bẩn thỉu đang ngồi.

Tên nhị thủ lĩnh tiến tới nói lớn với mấy tên ăn mày.

- Các ngươi vào báo trưởng lão Phi Hùng có bạn cũ là Thiết phiến công tử tới thăm.

Mấy tên ăn mày nhìn nhau, thấy tên nhị thủ lĩnh ăn mặc sang trọng tay cầm quạt như một công tử nhà giàu nên một tên vội chạy vào báo. Một lúc sau một trung niên ăn mặc bẩn thỉu nhưng túi bên cạnh may ba cái túi nhỏ, đó là ký hiệu dành cho cấp bậc trưởng lão dành cho phái Cái Bang. Với địa vị cấp bậc ba túi thì đã quản lý tầm hai trăm đến ba trăm thủ hạ.

Nhìn thấy nhị thủ lĩnh đang phe phẩy quạt trưởng lão cái bang nhận ra người quen nên cười nói.

-Đã lâu không gặp, ngọn gió nào lại đưa đệ tới thăm ta ở đây. Mời đệ vào đây trò chuyện.

Nhị thủ lĩnh chắp tay chào lại và đi cùng trưởng lão vào trong miếu, vừa đi vừa trò truyện. Đi qua sân rộng hoang tàn mấy người đi vào phía dãy miếu thờ ở đó có mấy người ăn mày đang xum xít bên con chó đang quay. Trong đó có hai người hông có hai túi nhỏ, Trưởng lão cái bang cười nói.

-Đệ đúng là có lộc ăn, hôm nay chúng ta mới bắt được con chó này.



Nhị thủ lĩnh vẫy tay cho mấy thủ hạ đang cầm bình rượu phía sau tiến tới

-Đúng lúc đệ có mang theo mấy bình rượu ngon tặng huynh và các vị đây mong huynh không chê.

Trưởng lão cái bang nhìn bình rượu không che dấu sự thèm thuồng.

-Đúng lúc đang thiếu rượu đệ lại mang tới ta đâu dám từ chối. Mọi người ngồi tạm xuống đây đi. Chúng ta vừa uống rượu vừa nói chuyện.

Nói rồi sai người mang mấy cái đôn sứ hỏng đến để cho Nhị thủ lĩnh ngồi tạm, đồng thời giới thiệu Nhị trưởng lão với mấy trưởng lão Cái bang bên cạnh. Tên này cũng không câu nệ ngồi xuống vừa trò chuyện vừa uống rượu với mấy trưởng lão Cái bang do Trưởng lão Phi Hùng giới thiệu. Trưởng lão Phi Hùng cầm bát rượu lên nói lớn.

-Hôm nay có đệ là người cùng làng với ta lúc trước, đã từng là tướng quân nhà Tống vì thế cuộc mà phải lưu lạc giang hồ. Hôm nay có duyên gặp nhau ở đây trước lạ sau quen mọi người cùng cạn chén.

Mọi người ăn uống nói chuyện khá vui vẻ, một lúc sau khi rượu chè cũng say sưa trưởng lão cái bang Phi Hùng hỏi nhị thủ lĩnh.

-Chắc hôm nay đệ tìm ta cũng phải phải đơn giản chỉ có ăn uống và tâm sự thôi nhỉ.

Nhị thủ lĩnh móc ra tờ giấy và nói.

-Chẳng giấu gì huynh đệ đang cần tìm người như trong hình này, nhưng không quen thuộc nơi đây. Biết cái bang của huynh là tổ chức nhiều tai mắt nhất vùng này nên tìm đến nhờ lão huynh giúp đỡ.



Trưởng lão Phi Hùng vỗ ngực nói.

-Việc tìm người để cho ta, nhanh thì ba ngày chậm thì một tuần nếu người này còn ở quanh đây thì ta chắc chắn sẽ có tin tức cho đệ.

Sau một lát hai bên chia tay và hẹn phương thức liên lạc, nhị thủ lĩnh tìm chỗ tương đối vắng vẻ nghỉ ngơi. Y cũng có trong danh sách truy nã của quan phủ nên cũng không dám đi lại nhiều trên đường.

Vài ngày sau, Mạnh cũng đã thông báo cho mọi người kế hoạch chuẩn bị ra về, ai nấy cũng hao hức ngày có thể trở về quê hương. Buổi tối cuối tháng bầu trời tối đen không trăng, không sao trời tối đên như mực, dí tay sát mắt cũng không nhìn thấy gì mọi người đều đi ngủ sớm. Mạnh đang nằm ngủ đột nhiên Giáo sư xoay thông báo.

-Khẩn cấp, có mấy bóng đen đang bí mật tiếp cận căn nhà của chúng ta.

Lúc này tên nhị thủ lĩnh nhận được mật báo của đám cái bang nên đã xác định được nơi ở của Mạnh. Y chọn mười nhân thủ có thân thủ giỏi nhất đi cùng y với mục đích b·ắt c·óc anh. Chọn ngày cuối tháng để ra tay cho thuận lợi Y tin chắc sẽ b·ắt c·óc anh. Kế hoạch của y là cho mấy người chọn hướng đột nhập từ bên kia sông bơi sang tiếp cận hậu viện dễ dàng sau đó dùng mê hồn hương hạ gục mọi người để b·ắt c·óc dễ dàng. Sau đó có thuyền nhỏ tiếp cận đưa mọi người đi từ hướng sông như vậy sẽ ít bị phát hiện và khả năng thành công là cao nhất.

Dùng khinh công Bích hổ du tường, tên nhị thủ lĩnh nhanh chóng tiếp cận căn phòng lớn tầng hai, nơi được nghi ngờ là nơi ở của Mạnh. Sau khi cẩn thận áp sát tai vào cánh cửa sổ căn phòng nghe ngóng không thấy có động tĩnh gì ngoài hơi thở đều đặn của người ngủ bên trong, y lấy ống đồng chọc nhẹ một lỗ rồi thổi một hơi mê hồn hương vào phòng. Liều thuốc ngủ này có thể làm mê ba bốn người trong căn phòng ba mươi mét vuông.

Sau năm phút đoán chừng người trong phòng đã trúng thuốc mê, y nhẹ nhàng mở cánh cửa. Sau khi cẩn thẩn kiểm tra khăn che miệng và mũi thì y nhẹ nhàng phi thân vào phòng. Y dùng dụng cụ chiết hỏa bên mình tiến đến bên bàn định châm cây nến nhỏ trên bàn để dễ quan sát đột nhiên một vật bay xuống dưới chân. Chưa kịp định thần thì một chớp sáng bừng lên làm y hoa mắt gần như mù tạm thời. Là người nhiều kinh nghiệm y vội rút dao vung loạn xạ đồng thời tìm cách lùi dựa vào tường để phòng thủ. Tuy nhiên một chưởng từ phía sau đánh mạnh vào gáy làm y ngất đi.

Khi tỉnh lại thấy mình bị trói trên một cái ghế, đối diện y là một người giống như trong bích họa y có trong tay đang ngồi, sau lưng có hai người thân thủ nhanh nhẹn có vẻ là cao thủ. Y đoán chắc số phận các thủ hạ của mình lúc này cũng giống mình. Là người từng trải biết số phận mình đã nằm trong tay đối phương nên y không nói gì chỉ lặng yên quan sát.

Mạnh lúc này cũng mở miệng nói.



-Ngươi tỉnh rồi à, đến thăm ta mà chẳng báo trước để ta tiếp đón đàng hoàng. Đằng này lại lén lút đến lúc nửa đêm chắc cũng chẳng có ý đồ tốt đẹp gì. Giờ ta giải ngươi lên quan phủ lĩnh thưởng hay ngươi tự chuộc do ngươi quyết định.

Tên Nhị thủ lĩnh nói.

-Luật lệ giang hồ cá lớn nuốt cá bé, ta chẳng may lọt vào tay các ngươi muốn chém muốn g·iết thì tùy.

Mạnh nói

-Ta có ý này hay hơn, cả hai bên đều có lợi ngươi có muốn nghe thử.

Tên Nhị thủ lĩnh cũng là người nhiều mưu kế nên đoán Mạnh có ý khác nên cũng tò mò nên không phản đối. Mạnh đưa mắt ra hiệu một người cởi trói hai tay cho viên nhị thủ lĩnh, sau đó Mạnh rót chén nước cho y. Nhị thủ lĩnh cũng không ngại uống cạn chén trà và nói.

-Ta đang lắng nghe.

Mạnh nhìn thẳng vào mắt tên Nhị thủ lĩnh và chậm dãi nói.

-Chắc ngươi đã biết ta là quan của Đại Việt, ta muốn hợp tác với ngươi với tư cách là hợp tác với người Tống chống lại kẻ thù là quân Nguyên. Ta sẽ giúp các ngươi xây dựng căn cứ trên biển có thế chống thủy quân Nguyên và cung cấp hỏa pháo cho thuyền của các ngươi.

Biết không có bánh nào miễn phí nên tên Nhị thủ lĩnh hỏi lại.

-Đổi lại chúng ta phải làm cái gì cho các ngươi.

Mạnh nói

-Ta cần các ngươi bảo kê cho các thương thuyền buôn bán làm ăn giữa Đại Việt và nhà Nguyên. Theo dõi các đoàn thuyền lương của triều đình nhà Nguyên và cứ ra tay c·ướp đoạt khi có cơ hội.