Sau hơn một canh giờ hai bên trao đổi bàn bạc khá kỹ lưỡng, tên Nhị thủ lĩnh kính cẩn nói.
-Cám ơn ý tốt của Đại Nhân, để tôi về bàn bạc với Đại thủ lĩnh hẹn ngài một tuần nữa chúng tôi sẽ đến Vân Đồn ở Đại Việt để gặp ngài bàn chuyện kỹ hơn.
Mạnh gật đầu, ra hiệu cho đám người của mình cởi trói cho Nhị thủ lĩnh và đám thuộc hạ. Nhìn bóng những t·ên c·ướp biển bỏ đi trong bóng đêm Tuất phụ trách đám hộ vệ không cam lòng nói với Mạnh.
-Không lẽ đại nhân cứ tha cho bọn chúng, vừa rồi chúng dượt đuổi chúng ta tý nữa chúng ta đã gặp nguy hiểm trên biển.
Mạnh nói
-Người quân tử không tính toán trước mắt mà phải tính toán lâu dài. Ngươi bảo mọi người chuẩn bị mai chúng ta rời khỏi đây để chuẩn bị về Đại Việt như đã hẹn trước.
Mạnh biết trong theo lịch sử trong cuộc kháng chiến chống Nguyên lần thứ ba quân Nguyên sẽ vận chuyển lương thảo bằng đường biển. Rút kinh nghiệm của lần thứ hai vận chuyển đường bộ khá khó khăn, đoàn vận lương liên tục bị tập kích nhà Nguyên đã chuyển sang tiếp viện lương bằng đường biển. Sau khi tướng Trần Khánh Dư đánh tan đoàn thuyền lương của Trương Văn Hổ thì còn hai đợt thuyền lương của địch tiếp viện cho đại quân, may mắn đều gặp bão nên một đoàn bị lạc xuống tận Chiêm Thành, một đoàn thì bị dạt vào Quảng Châu nếu địch được tiếp viện thì chúng ta đã không có chiến thắng oanh liệt ở Bạch Đằng Giang. Nếu bắt tay với đám c·ướp biển thì đó là một lợi thế về thông tin để kiểm soát đường biển từ Quảng Châu sang Đại Việt. May mắn hơn có thể c·ướp được một số thuyền lương của địch. Thế kỷ mười bảy vua Quang Trung cũng bắt tay với hải tặc Trung Quốc để q·uấy r·ối vùng ven biển nhà Thanh gây không ít khó khăn cho nhà Thanh .
Ngày hôm sau Mạnh thuê xe ngựa chở mọi người về lại xóm chài của hai ông lão, anh cũng không quên mang theo mấy vò rượu và ít sách vở cho hai ông cháu. Sau nửa ngày về đến làng chài anh thấy ông lão và cháu đã đợi sẵn mấy người ở nhà. Thấy đoàn xe ngựa đến hai ông cháu vội ra giúp mọi người mang đồ vào nhà. Từ khi nhận được tiền của Mạnh ông lão cũng cho người đến sửa sang nhà cửa cho đỡ dột, mua thêm ít đồ đạc để cháu được tập trung học hành.
Mạnh mang sách vở tặng người cháu và rượu tặng người ông, thấy có khách quý đến nhà ông lão vội chạy ra chợ mua ít hải sản. Lâu không ăn hải sản tươi Mạnh dặn ông lão mua ốc, mực và cua ghẹ mang về chiêu đãi mọi người, những món này do không mang đi xa được nên ở chợ lại rất rẻ. Lâu lắm Mạnh mới được ăn bữa hải sản tươi ngon như vậy nên anh cùng mọi người uống mấy chén rượu. Đêm hôm đó anh nghỉ tại gian khách của ông lão đêm nằm nghe tiếng sóng biển rì rào cùng gió biển Mạnh cảm thấy không khí thật thoải mái anh mong ước sau này cũng xây một ngôi nhà ven biển để hàng ngày có thể tắm biển và câu cá cũng thật là thư thái. Anh th·iếp đi trong tiếng sóng và nằm mơ mình trở về Đại Việt sau hơn nửa năm xa cách, được ôm người vợ vào lòng.
Sáng sớm hôm sau như đã hẹn ông lão đưa thuyền chở mọi người ra khu vực đảo đá nơi đã có thuyền buồm đợi sẵn. Lên đến thuyền buôm nhìn thấy dáng người quen quen đợi sẵn, Mạnh bất ngờ nhận ra người thuyền trưởng cũng vẫn là Dương thuyền trưởng chuyến trước, thì ra ông ta may mắn bơi được vào bờ sau đó tìm được đường về với chỗ nhà buôn. Đang lo tìm người tin cẩn thấy viên thuyền trưởng quay về ông chủ mừng lắm, sau khi hỏi han tình hình ông ta quyết định giao cho viên thuyền trưởng chỉ huy chiếc tàu này. Cẩn thận hơn ông ta còn thuê thêm một chiếc thuyền đi theo để bảo vệ.
Do thông thuộc luồng nước và gió biển khá thuận lợi nên sau một ngày thuyền đã đến vùng biển của Đại Việt ở đó có thuyền chiến của Đại Việt đã đợi sẵn. Nhìn chiến thuyền với lá cờ Đại Việt Mạnh cảm thấy an tâm và mừng là sắp trở về quê nhà. Thuyền chiến Đại Việt cập bến, viên chỉ huy nhảy sang Mạnh nhận ra đó là phó tướng tâm phúc của Trần Khánh Dư. Anh ta cúi chào theo nghi lễ.
-Bẩm Đại nhân ty chức chờ đón ngài đã lâu, mời ngài lên thuyền về đảo. Khánh Dư tướng quân cũng đang mong chờ tin tức của ngài.
Mạnh gật đầu anh cùng các thân binh mang hành lý bước sang thuyền chiến Đại Việt không quên cảm ơn thuyền trưởng và các thủy thủ. Chiếc thuyền chiến băng băng rẽ sóng vào Vịnh Vân Đồn. Gần đến nơi thì chiếc thuyền bắn pháo hiệu, một lát sau một đoàn thuyền chiến hùng dũng rẽ sóng tiến tới. Qua kính viễn vọng Mạnh nhận ra tướng Trần Khánh Dư đang đứng trên soái thuyền, so với trước lúc đi ông ta đen và gầy đi không ít.
Sau khi hai thuyền tiến sát vào nhau, Trần Khánh Dư nhảy sang nhìn Mạnh sau đón tiến tới vỗ vai cười ha hả.
-Đệ đi sứ chuyến này mang nhiều tin vui cho Đại Việt nhà vua rất hài lòng. Đệ về rất đúng lúc đợt này cũng nhiều việc liên quan đến các đơn hàng của đám ngoại quốc mà ta cũng đang lúng túng chưa biết xử lý thế nào.
Mạnh cũng cười trêu Khánh Dư tướng quân.
-Dạo này tướng quân phải thức đêm đếm bạc hay sao mà đệ thấy huynh cũng gầy đi không ít. Nhớ có phần của đệ không đấy ?
Khánh Dư xua tay
-Làm gì có nhiều đến thế, phần của đệ ta nào dám động vào. Về chỗ chỗ ta rồi bàn chuyện. Ta đã dặn người chuẩn bị tiệc tẩy trần cho đệ tối nay chúng ta phải uống thật say một bữa.
Đoàn thuyền quay lại đi về bến Vân Đồn, đến nơi Mạnh thấy thương thuyền các nước ra vào bến tàu rất nhộn nhịp. So với trước kia khi Mạnh đến đây thì rõ ràng nhộn nhịp hơn rất nhiều. Đoàn thuyền từ từ tiến vào thủy trại, cửa thủy trại mở ra hai bên binh lính sắp hàng gươm đao sáng lòa, của thủy trại bắn một loạt đại bác để đón chào Mạnh. So với trước kia những người lính này đã trải qua những trận đánh lớn lên trở lên lão luyện, anh có thể cảm giác sát khí tỏa ra ở những người lính này. Sát khí của những người trải qua những trận đánh đẫm máu, nhìn đám lính sắp hàng Khánh Dư hỏi Mạnh.
-Để thấy đám lính của ta có được không.
Mạnh gật đầu.
-Đệ thấy quân dưới trướng của Huynh mạnh hơn so với năm trước không ít.
Khánh Dư cười lớn.
-Đánh mấy trận lớn mà binh lính không mạnh mẽ lão luyện thì thành gà sành chó đất à.
Chiều hôm đó trong thư phòng của Khánh Dư ở thủy trại khi Mạnh hỏi về tình hình triều đình, Khánh Dư trầm ngâm suy nghĩ một lúc rồi nói.
-Hiện tại về kinh tế triều đình khôi phục được phần nào sau c·hiến t·ranh, tuy nhiên sau khi có các đoàn sứ bộ các nước đến thông thương đặt vấn đề mua các sản phẩm mới của nước ta thì một số dòng họ thông qua các quan đại thần gây sức ép với Đức Vua.
Mạnh tò mò hỏi.
-Họ muốn chia trác lợi nhuận các sản phẩm mới của đệ đúng không.
Khánh Dư gật đầu.
-Họ lấy cớ là Vua phải tạo phúc cho muôn dân, phải dậy nghề mới để dân có thêm thu nhập dân có giàu nước mới mạnh. Thực tế thì chỉ các dòng họ mới có tiềm lực tài chính, đất đai nhân lực để phát triển các ngành kinh doanh mới.
Mạnh hỏi thêm
-Vậy ý đức Vua thế nào.
Trần Khánh Dư nói
-Hoàng thượng cũng đang lúng túng, nói chờ đệ về để quyết định vì đây là công sức của đệ dâng lên triều đình. Tuy nhiên theo ta được biết một số dòng họ đang có ý định thông qua việc hôn nhân gả con cháu của họ cho đệ để lấy bí quyết mà vua không thể can thiệp.
Khánh Dư trêu
-Đợt này có khi đệ về đến kinh thành có đến chục cô xinh đẹp xếp hàng xin làm vợ đấy. Đệ tha hồ mà cưới nhé chắc phải mười cô lên lịch tối ngủ với cô nào cũng mệt ha ha … chẳng bù cho ta.
Mạnh cười theo
-Đệ có một mình Quỳnh Dao là đủ rồi, chẳng ham nhiều vợ nhanh già chóng c·hết thôi.
Nhân tiện Mạnh trao đổi với Khánh Dư tướng quân về kế hoạch của anh, hợp tác với đám hải tặc vùng Quảng Châu để khống chế đường biển. Sau khi nghe anh trình bày kế hoạch Khánh Dư lâm vào trầm tư.
-Đám hải tặc này ta có biết tiếng, chúng vốn là thủy quân nhà Tống nếu thu dụng được cũng có chỗ tốt. Chỉ sợ đám này lâu ngày đã thành c·ướp biển tính nết không còn như cũ nhỡ lúc cần chúng lại nổi máu tham đâm ngược chúng ta thì cũng mệt. Việc này để ta suy nghĩ thêm rồi bàn bạc với đệ, tối nay cứ vui đã việc này để tính toán sau.