Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 148: . Kế hoạch phát triển thương cảng



Chương 148. Kế hoạch phát triển thương cảng

Buổi tối hôm đó Trần Khánh Dư tổ chức tiệc ở khu Gia trang riêng của mình ở Vân Đồn. Khách mời trong bữa tiệc là các tướng quân thân tín dưới trướng và một số thương gia đang làm ăn với Trần Khánh Dư. Khi Mạnh đến nơi thấy đèn đuốc sáng trưng. Người ra vào khá tấp nhập. Từ ngoài cửa đã nghe tiếng nhạc réo rắt chủ nhân bữa tiệc đã mời một số ca kỹ đến múa hát phục vụ. Thời này trong bữa tiệc có ca kỹ đã là sang trọng rồi, giống như thời hiện đại sau bữa tiệc phải có tăng hai đi karaoke vậy.

Khi mọi người đã yên vị, Khánh Dư cầm chén rượu nên nói

-Bữa tiệc hôm nay ta tổ chức để mừng huynh đệ của ta đi sứ nước Nguyên trở về an toàn. Sau này việc phát triển kinh doanh vùng Vân Đồn phụ thuộc rất nhiều vào vị huynh đệ này nên hôm nay ta tổ chức bữa tiệc cũng là để giới thiệu với mọi người vị huynh đệ này của ta.

Mọi người tham gia tiệc để nâng chén uống mừng, một thương gia người Tam Phật Tệ đi cùng người phiên dịch đến làm quen. Ông ta giới thiệu

-Tôi tên là Mễ Ông gần đây đến buôn bán hương liệu và pha lê, gương, nước hoa với Đại Việt. Cám ơn ngài rất nhiều, nhờ sự giới thiệu của ngài mà Vua nước chúng tôi mở ra ngoại giao và cho phép chúng tôi đã buôn bán với Đại Việt. Hiện hàng hóa Đại Việt rất được ưa chuộng tại nước chúng tôi và các nước xung quanh.

Mạnh khiêm tốn nói.

-Việc mở rộng phát triển kinh doanh là ý tưởng của Đức Vua, tôi chỉ là người thừa hành việc đó. Rất mong trong thời gian tới việc buôn bán giữa hai nước chúng ta ngày càng thuận lợi. Chúng tôi được dùng nhiều sản phẩm tốt của nước các ngài và ngược lại.

Trong suốt bữa tiệc rất nhiều người thương gia các nước Cao Ly, Miến Điện … mang chén đến gặp Mạnh để chúc tụng và làm quen. Qua cuộc trò chuyện Mạnh thấy nhiều thương gia than phiền đến đây làm ăn nhưng giải trí dịch vụ nơi này ít quá. Sau chuyến đi biển dài ngày họ cũng muốn được giải trí tiêu số tiền kiếm được. Hơn nữa bến thuyền khá nhỏ thuyền buôn bán lớn ngày càng nhiều nên khá chật chội, không thuận tiện cho việc xếp dỡ hàng hóa.

Đang uống rượu Khánh Dư đến gần chỉ đám ca kỹ đang múa hát rỉ tai Mạnh

-Đệ chắc lâu không gần nữ sắc, trong đám ca kỹ này có cô nào đệ thích thì tối nay ta bảo cô ta về hậu hạ đệ.

Nhìn các ca cơ đang múa hát, nhiều cô liếc mắt đưa tình với mình Mạnh cười nói.



-Cảm tạ huynh nhưng với đệ thì chỉ thích mỗi vợ của đệ mà thôi.

Hôm đó Mạnh uống khá nhiều nên cũng say khướt phải có thân binh dìu về trướng nghỉ ngơi. Sáng hôm sau Mạnh phải uống nước Diệp Lục để giải rượu cho tỉnh táo, đến trưa anh đến thủy trại tìm Khánh Dư để bàn bạc. Lúc này Khánh Dư cũng mới tỉnh dậy sau khi có thân binh vào báo ông ta vội dậy thay quần áo liếc nhìn người ca kỹ nằm cạnh mình suốt đêm qua rồi đi tới trướng. Thấy Mạnh đang ngồi chờ mình Khánh Dư cười nói.

-Đêm qua uống nhiều hơi mệt, mà sáng nay đệ tìm ta sớm vậy chắc có việc quan trọng.

Mạnh nói

-Giờ cũng trưa rồi, hôm qua đệ phát hiện có cơ hội làm ăn nên đến để bàn với huynh.

Nghe thấy có cơ hội làm ăn Khánh Dư tỉnh cả rượu, ông sai người dâng thang giải rượu để uống rồi nói với Mạnh

-Ta muốn nghe kiến giải của Đệ.

Mạnh nhấp chén trà chậm rãi nói

-Hôm qua trong tiệc rượu đệ thấy rất nhiều thương nhân kêu việc buôn bán ngày càng nhiều mà bến thuyền kho bãi của chúng ta chật trội, lại thiếu các dịch vụ giải trí. Không biết huynh có để ý vấn đề đó không.

Khánh Dư nói



-Hiện tại các đảo thuộc Vân Đồn khá nhỏ nên khó có thể mở một khu kho bãi lớn và các dịch vụ giải trí được. Ta cũng đang suy vấn đề này không biết đệ có kiến giải gì không. Nếu hợp lý ta sẽ làm tấu chương dâng lên triều đình.

Mạnh nói

-Theo đệ ta nên tìm khu đất rộng xây dựng hệ thống kho bãi lớn, giờ ta có gạch, xi măng và cẩn cẩn nên xây dựng cầu cảng và kho bãi cũng không quá khó khăn. Ta sẽ xây dựng các sòng bạc, khu ăn chơi, mát xa … để kiếm tiền từ các nhà buôn các nước.

Khánh Dư cảm thấy hơi tiền mắt sáng lên.

-Ý tưởng hay, theo đệ khu vực nào thì phù hợp làm bến đỗ tàu và lập khu vui chơi giải trí.

Mạnh tiến đến bản đồ trong doanh trướng, trong trí nhớ của anh Miền Bắc có khu vực Hải Phòng là khu vực thích hợp nhất làm cảng biển và khu vui chơi giải trí. Nó có Nữ tướng Lê Chân thời Hai Bà Trưng đã có công khai phá nhưng mãi đến thời Tự Đức mới được lập thành khu buôn bán cảng biển do quan Bùi Viện lập ra. Mạnh chỉ vào bản đồ nơi có vùng đất có thể là Hải Phòng sau này anh hỏi tướng Trần Khánh Dư.

-Huynh biết vùng đất này chứ.

Trần Khánh Dư nhìn và gật đầu.

-Ta có biết vùng đất này, nó thuộc Trấn Hải Dương thuộc lộ Hải Đông. Đây là vùng đất có từ thời nữ tướng Lê Chân, sau này Ngô Quyền có lập đại bản doanh để đánh trận Bạch Đằng ở đây. Ta có qua một lần ở đó có một làng nhỏ gọi là An Biên thì phải. Mai ta sẽ bố trí thuyền chúng ta qua đó xem xét địa thế.

Ngày hôm sau Khánh Dư cho thuyền chở hai người đi tham thú vùng đất đó, trời trong xanh nên thời tiết khá thuận lợi cho việc quan sát. Khi thuyền đi qua đảo Hòn Dấu để đi vào của Nam Triệu vào vùng đất Hải Phòng, qua ống nhòm anh nhìn vùng đất Đồ Sơn lúc này chỉ có núi non cây cối rậm rạp chưa trở thành khu nghỉ dưỡng như sau này. Thuyền tiến theo dòng sông Cấm ngược đến cảng Hải Phòng mùa này bắt đầu mùa mưa nên nước sông đục ngầu phù sa.

Hai bên dòng sông Cấm là lau sậy, thỉnh thoảng có các đàn chim trời bay ra từ hai bên bờ. Đi sâu vào trong sông khoảng bốn dặm thì bên trái là vùng đất do phù sa bồi đắp nó khá bằng phẳng rộng rãi lau sậy mọc um tùm. Dòng sông sâu và rộng đủ cho thuyền lớn đi lại Mạnh hỏi Khánh Dư

-Huynh thấy vùng đất này có thể lập thành thương cảng, khu vực bến bãi nơi đóng tàu thuyền được không.



Khánh Dư gật gù

-Ta thấy vùng đất này khá phù hợp, đi ngược dòng một ngày là lên kinh thành phù hợp cho việc thuyền lớn nước ngoài ra vào buôn bán. Để ta về dâng sớ lên triều đình, có đệ ở triều nói thêm vào thì việc này sẽ thành công. Lúc đó chúng ta tha hồ mà hốt bạc.

Lúc này thuyền đi sâu vào khu vực sau này là trung tâm thành phố Hải Phòng, có một ngôi làng thấp thoáng phía xa Mạnh đoán đó là làng An Biên nơi Nữ tướng Lê Chân khai hoang lập ấp. Thực ra thời nhà Mạc khu vực An Lão Vĩnh Bảo ngày nay đã có một thương cảng gọi là Đò Mè nơi các thương thuyền nước ngoài cũng ra vào buôn bán khá tấp nập, được ghi chép vào sổ tay các nhà thám hiểm của Châu Âu. Nhưng Mạnh thấy khu vực sông Cấm vẫn là phù hợp nhất vì nó sâu trong sông tránh được bão gió lại có vùng đất hoang rộng rãi để mở mang phát triển. Lúc này trên sông xuất hiện một số thuyền đánh cá đang kéo lưới, thấy thuyền của quan quân họ vội đưa thuyền tránh ra và nhìn lên đầy tò mò.

Nhìn cách ăn mặc lam lũ của họ thì anh biết nơi này cuộc sống cũng còn nhiều khó khăn, nếu một khu thương cảng mọc lên sẽ có nhiều công việc đời sống người dân vùng này sẽ tốt nên rất nhiều. Đột nhiên Khánh Dư hỏi làm cắt ngang suy nghĩ của anh.

-Hôm trước đệ nói mở sòng bạc, quán ăn thì ta hiểu nhưng món mát xa là gì có thú vị không làm ta khá tò mò.

Mạnh cười giải thích

-Đó là nơi huynh được tắm hơi, tắm nước nóng rồi được các cô gái đẹp xoa bóp chuyên nghiệp để thư giãn sau khi làm việc mệt mỏi.

Khánh Dư nói

-Thỉnh thoảng ta mệt mỏi cũng có mấy đứa hầu xoa bóp nhưng thật sự chưa thấy thoải mái lắm. Để hôm nào ta bảo một đứa sang ngươi dạy nó thử xem sao.

Mạnh cũng thấy lúng túng

-Ngày xưa cũng có đi mát xa vài lần, nhưng để bấm huyệt mát xa thành thạo thì anh cũng không rành lắm. Đang định về nhờ bà xã giúp thêm kỹ thuật bấm huyệt để thư giãn. Thỉnh thoảng anh mệt mỏi Quỳnh Dao cũng giúp anh thư giãn bằng cách bấm huyệt anh thấy rất thoải mái. Thế mới biết nhiều khi giữa ý tưởng và việc thực hiện cũng khá xa vời.

Đến chiều thuyền chiến của Trần Khánh Dư cũng về đến bến Vân Đồn. Ba ngày sau dựa vào hình ảnh fly cam của hệ thống AI Mạnh vẽ lại địa thế khu đất và lên kế hoạch xây dựng cụ thể các khu cảng, kho bãi, khu ăn chơi giải trí. Đặc biệt anh còn tìm người có khả năng nặn tò he để làm các mô hình nhà cửa dạng sa bàn. Có vật này khi dâng lên đức Vua sẽ dễ hiểu và gây chú ý hơn.