Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 153: . Tổ chức hội thi



Chương 153. Tổ chức hội thi

Sau bữa cơm Hưng Đạo Vương sai người bày bàn trà ở thủy đình, Ông và Mạnh ra ngồi thưởng trà ngắm trắng và nói chuyện. Thủy đình xây bên bờ sông nên rất mát, ánh trăng gần ngày rằm nên rất sáng chiếu xuống dòng sông, làm dòng sông như lấp lánh ánh vàng. Mạnh ngồi ngắm cảnh dòng sông và uống trà, Hưng Đạo Vương đột nhiên quay sang anh hỏi.

-Ta đang có việc này đang suy nghĩ lâu nay, biết cháu là người có nhiều ý nghĩ độc đáo nên hy vọng cháu có thể có một số gợi ý giúp cho ta.

Mạnh khiêm tốn nói.

-Bá phụ có gì thì cứ nói, cháu sẽ cố gắng dùng kiến thức nông cạn của mình giúp ngài.

Hưng Đạo Vương thấy anh khiêm tốn như vậy thì gật đầu như thưởng thức, ông nói.

-Sau cuộc chiến chống quân Nguyên lần thứ nhất hai mươi năm sau thì c·hiến t·ranh xảy ra, lớp binh lính cũ đã giải giáp lớp lính mới không có kinh nghiệm trận mạc nên trong cuộc chiến chúng ta thường vào thế bất lợi khi đối đầu trực tiếp. Do đó chỉ có thể dùng kế phòng thủ và đánh du kích.

Ngừng một lát như để Mạnh có thời gian suy nghĩ

-Quân Mông Cổ từ nhỏ đã cưỡi ngựa nên binh lính Mông Cổ cưỡi ngựa rất điêu luyện, binh lính nào cũng thành thạo cưỡi ngựa bắn cung nên đã chinh phục được rất nhiều nước trong đó có nước Tổng rộng lớn. Sau cuộc chiến lần thứ hai quân ta đã được tôi luyện trở lên lão luyện nên ta không sợ cuộc chiến xảy ra trong mấy năm tới. Tuy nhiên nếu hai hoặc ba mươi năm nữa thì có thể q·uân đ·ội chúng ta sẽ ngày càng yếu do không được rèn luyện thường xuyên. Cháu có cách nào để dù không có c·hiến t·ranh nhưng người dân Đại Việt và q·uân đ·ội vẫn rèn luyện thường xuyên chuyên cần để giữ được chiến lực.

Mạnh nghĩ thầm Hưng Đạo Đại Vương đúng là biết tính xa theo dòng lịch sử chỉ ba mươi năm sau khi chiến thắng được Quân đội Nguyên Mông. Một đội quân được coi là mạnh nhất thế giới thời đó lần thứ ba cùng với sự hủ bại của triều đình các đời sau và sa sút do thiếu luyện tập của q·uân đ·ội nên quân Chiêm Thành do Chế Bồng Nga đã tiến vào thành Thăng Long c·ướp phá mấy lần. Quân nhà Trần thấy quân Chăm Pa thiện chiến nên sợ vỡ mặt may mắn sau này Chế Bồng Nga bị trúng hỏa pháo do có chỉ điểm chứ không có thể Đại Việt rơi vào tay Chiêm Thành.

Mạnh suy nghĩ một lúc, anh nhớ tới hội thao toàn quân thời mình, các đại hội thể dục thể thao, và cả chế độ tuyển Võ Trạng Nguyên từ thời Hậu Lê. Sau khi tổng kết lại anh mới bày tỏ ý kiến của mình.



-Theo cháu về việc tuyển tướng tài chúng ta có thể áp dựng giống như thi Trạng Nguyên hiện nay. Thí sinh phải thi các phần như kiểm tra sức mạnh bằng cách nhấc tảng đá nặng, thi bắn cung, đấu võ. Ngoài ra thí sinh còn phải thi về binh pháp cách bài binh bố trận. Người giỏi nhất cuộc thi sẽ đoạt vị trí Võ Trạng Nguyên có cơ hội trở thành tướng của triều đình.

Nghe ý kiến của Mạnh, mắt Hưng Đạo Vương sáng lên

-Ý kiến của cháu rất hay lại rất đơn giản mà sao ta lại không nghĩ ra nhỉ. Ta tin tưởng triều đình sẽ nhanh duyệt cách này để tuyển ra các võ tướng giỏi trong nhân gian để ra giúp nước.

Mạnh lại nói tiếp.

-Để nâng cao chiến lực q·uân đ·ội hàng năm triều đình nên tổ chức các cuộc thi giữa cánh quân các Lộ. Có thể tổ chức thi các môn như chạy, nhảy cao, nhảy xa, bơi, cưỡi ngựa, bắn cung, đấu võ, đấu gươm, đấu thương … Người thắng sẽ được triều đình trọng thưởng ban danh hiệu để tăng danh tiếng bản thân. Ngoải ra trong nhân gian cũng tổ chức các cuộc thi như vậy thì nhà nhà luyện tập, người người luyện tập. Cháu tin q·uân đ·ội chúng ta sẽ có động lực luyện tập để đoạt giải và qua đó cũng chọn được những người giỏi.

Hưng Đạo Vương gật đầu vuốt chòm râu

-ý cháu rất hay để mai ta bảo gia tướng Cao Mang gặp cháu ghi chép lại cụ thể để có thể sớm tiến hành cách thức này.

Đang ngồi uống nước đột nhiên Hưng Đạo Vương cười nhìn Mạnh nói

-Chắc chuyến đi này cháu không chỉ đơn giản đến thăm ta và nói dăm ba câu chuyện này đâu nhỉ, cháu có gì khúc mắc cần ta hỗ trợ thì cứ nói đừng ngại ?

Mạnh giật mình, đúng là bậc kỳ nhân chỉ cần nhìn thái độ đã đoán ra phần nào ý đồ của mình. Anh cũng không định giấu giếm nên nói về những khúc mắc của mình trong việc rơi vào vòng xoáy tranh đấu lợi ích của Triều Đình và các dòng họ. Nghe xong Hưng Đạo Vương trầm ngâm một lúc rồi nhẹ nhàng nói.



-Thực ra việc này nói khó thì cũng khó, mà dễ thì cũng rất dễ. Quan trọng nhất là tâm tư của cháu. Ví dụ như ta trước đây cũng có nhiều băn khoăn vì tổ huấn của gia phụ và lợi ích của Triều Đình của đất nước. Sau đó ta giữ vững bản tâm chỉ kiên định việc giúp vua giúp nước chăm chỉ làm việc bỏ qua những lời nói xấu ngoài tai và ta đã phần nào thành công nhờ việc đó.

Mạnh nhớ ra trước lúc lâm chung Trần Liễu bố của Hưng Đạo Vương đã trăn trối muốn con mình c·ướp ngôi nhà Trần để trả mối thù b·ị c·ướp vợ c·ướp con, nhưng Hưng Đạo Vương đã bỏ qua việc gia đình toàn tâm toàn ý giúp nước chống ngoại xâm. Lúc đầu có nhiều dị nghị nhưng rồi mọi người đều thấy được tâm sáng của ông nên đã ủng hộ ông vì vậy mới có chiến thắng trong trận chiến với giặc Nguyên Mông. Thậm chí đến con trai cả là Trần Quốc Nghiễn khuyên ông theo ý của cha mình khi ông nắm binh quyền cũng bị ông đuổi ra ngoài vùng Quảng Ninh để phòng thủ biên cương. Lúc này tâm anh như bừng sáng anh hiểu ra những việc mình cần phải làm để tránh rơi vòng xoáy này. Anh đứng dậy chắp tay thi lễ với Hưng Đạo.

-Lời của bá phụ đã giúp cháu khai tâm, cháu cám ơn lời vàng ngọc của bá phụ.

Hưng Đạo Vương cười

-Trẻ con đúng là dễ dạy, ngồi xuống uống nước đi. Việc nội tộc và đối nội do Chiêu Văn Vương Trần Quang Khải phụ trách, ta chỉ lo việc điều binh khiển tướng chống giặc. Khi về Thăng Long cháu nên đến chỗ Trần Quang Khải để bái kiến trao đổi thành ý của mình. Có sự ủng hộ của Quang Khải thì cháu sẽ giải quyết được việc này.

Sau đó hai người lại tiếp tục uống trà đàm đạo thế sự rất tâm đắc đến muộn mới đi ngủ. Sáng hôm sau khi ngủ dậy đang dùng bữa sáng thì thân binh vào báo có tướng Cao Mang đến xin gặp. Trong ngũ hổ tướng của Hưng Đạo Vương thì Cao Mang là tướng ít được nhắc đến nhất trong lịch sử không nổi tiếng như Yết Kiêu, Dã Tượng. Mạnh sai người mời vào và pha café để mới khách. Khi Cao Mang tiến vào Mạnh nhìn thấy một người dáng nho nhã tầm gần bốn mươi tuổi, mặt đẹp như ngọc cao tầm một mét năm năm. Nhìn Cao Mang có dáng một nho tướng đa mưu túc trí, nhìn thấy anh Cao Mang chắp tay hành lễ.

-Tiểu tướng vâng lệnh Hưng Đạo Vương qua yết kiến đại nhân để trao đổi công việc.

Mạnh khoát tay cười nói

-Chỗ người nhà tướng quân không cần đa lễ, mời tướng quân ngồi và thưởng thức thử món café tới mới mang từ Trung Nguyên về.

Cao Mang cũng không từ chối, ông ta ngồi xuống và chậm dãi nhấp nháp thử món café theo hướng dẫn của Mạnh. Lúc đầu ông thấy vị đắng sau đó thì thấy vị ngọt nơi cuống họng và đầu óc như tỉnh táo hơn. Cao Mãng gật gù



-Thứ uống này thật là thú vị, ta chưa thấy đồ uống nào có vị như vậy kể cả trà.

Mạnh nói

-Nếu tướng quân thích ta tặng tướng quân một ít để dùng. Người hay phải suy nghĩ tính toán như tướng quân thì thứ này sẽ giúp cho ngài tỉnh táo và sảng khoái.

Cao Mang đứng dậy chắp tay cảm tạ, sau đó hai người bàn bạc kỹ hơn các tổ chức và triển khai các cuộc thi như đã bàn với Hưng Đạo tối qua. Cao Mang ghi chép rất cẩn thận và hỏi lại anh những vấn đề chưa hiểu rất kỹ lưỡng. May Mạnh có hệ thống AI hỗ trợ lên có thể giải đáp được từng tận những thắc mắc của Cao Mang tướng quân. Đến tận khi mặt trời đứng bóng thì hai người mới xong việc lúc này có gia nhân mời hai người sang nhà chính dùng bữa trưa. Cao Mang áy náy

-Làm phiền đại nhân cả buổi sáng, cám ơn tướng quân đã tận tình chỉ dạy. Sau này tiểu tướng có gì thắc mắc sẽ làm phiền tướng quân giúp đỡ thêm.

Mạnh gật đầu

-Có gì thắc mắc tướng quân có thể gửi thư hoặc đến tìm ta sẽ không chối từ. Đây là công việc chung để giúp nước nên tướng quân đừng ngại.

Mạnh sai người mang café tặng Cao Mang sau đó hai người vừa đi vừa nói chuyện đến tận chỗ ăn cơm mới dừng lại. Anh thấy Hưng Đạo Vương và các gia tướng đang chờ sẵn. Hưng Đạo Vương nói

-Biết cháu nhiều việc bận phải về Thăng Long theo lệnh vua nhưng vì công việc chung nên làm phiền cháu buổi sáng mong cháu chớ trách.

Mạnh xua tay

-Việc dân việc nước thì cháu không thể chối từ, cháu xin phép dùng bữa xong thì tạm biệt bá phụ để về Thăng Long cho kịp.

Mọi người vui vẻ dùng bữa, xong bữa trưa Mạnh vội từ biệt Hưng Đạo Vương, ông tiễn Mạnh ra tận cổng gia trang nhìn Mạnh lên ngựa đi xa khuất rồi mới quay vào. Ông nói với các gia tướng

-Đại Việt ta may mắn có được nhân tài như vậy, có người này ta tin Đại Việt ta sẽ trở lên mạnh mẽ hơn trước đây rất nhiều thậm chí có thể trở thành bá chủ một phương.