Khi đến cổng trang viên, Mạnh xuống ngựa đi bộ đến gần mấy thân binh đang canh cổng. Thấy anh và mấy người phi ngựa đến đoán chắc anh cũng thuộc tầng lớp quyền quý nên các thân binh cũng chào hỏi hành lễ một cách kính cẩn. Mạnh nói.
-Nhờ các ngươi vào báo có Mạnh làm quan bên Bộ hộ muốn vào cầu kiến Quốc Công.
Một thân binh vội chạy vào báo, lát sau anh thấy gia tướng Yết Kiêu chạy ra. Nhìn thấy anh Yết Kiêu chắp tay chào.
-Lâu không gặp đại nhân, nghe tin đại nhân đi sứ nước Nguyên đã thành công lập công lớn cho triều đình xin chúc mừng đại nhân.
Mạnh đáp lễ và nói.
-Chúng ta trạc tuổi nhau xưng làm huynh đệ như trước thôi, phẩm hàm chỉ là để lên triều đình. Huynh xưng hô như vậy làm đệ ngại lắm.
Thấy Mạnh nói chuyện chân thành làm Yết Kiêu cũng thấy cảm động, Mạnh hỏi
-Không biết Quốc Công đang làm gì, đệ đến lúc này có làm phiền Quốc Công không.
Yết Kiêu đáp
-Quốc Công mới đi thăm mấy xưởng đúc pháo trở về, đang thay quần áo, đệ vào thư phòng ngồi chờ ngài một lát.
Mạnh cùng Yết Kiêu vào trang viên, những khu nhà mái ngói đỏ, thấp thoáng ẩn hiện sau những lùm cây lớn. Đi chừng một khắc thì tới thư phòng của Trần Hưng Đạo, thư phòng rộng khoảng mai mươi mét vuông, chủ yếu là các ngăn để sách. Yết Kiêu pha trà và trò chuyện với Mạnh.
-Mấy hôm trước họp với các tướng sĩ Quốc Công khen đệ không tiếc lời. Không chỉ có hỏa pháo và v·ũ k·hí của đệ làm thay đổi cuộc chiến có lợi cho bên ta, mà còn việc tổ chức các đội cứu thương làm giảm tỷ lệ t·hương v·ong và thương binh nặng bên ta. Ngài nói “ chỉ riêng việc làm thương binh ít n·gười c·hết và thương tật đã là công đức lớn cho đất nước rồi”.
Mạnh đáp.
-Đó là chút sức mọn đệ giúp cho triều đình, cho trăm họ đâu có gì là lớn lao mà Quốc công nói vậy, đệ lấy làm ngại lắm.
Hai bên đàm đạo Yết Kiêu hỏi tình hình đi sứ của Mạnh, còn Mạnh cũng hỏi binh tình hiện nay của Đại Việt. Mạnh cũng biết trong lịch sử sau này Yết Kiêu cũng đi sứ nước Nguyên và một công chúa nước Nguyên đã phải lòng anh nhưng Yết Kiêu chỉ yêu một người con gái Việt nên đã từ chối mối tình này vì vậy anh cũng không dấu diếm về tình hình nước Nguyên mà chia sẽ với Yết Kiêu. Hai người trò chuyện say sưa một lúc thì Hưng Đạo Vương bước vào. Mạnh thấy vậy vội đứng lên thi lễ.
-Tiểu quan kính chào Quốc Công
Hưng Đạo Vương nhìn anh cười hiền từ
-Dạo này đi sứ có khác, khách khí câu nệ thế. Cứ xưng hô ta là thúc bá như người nhà thôi.
Mạnh khiêm tốn nói
-Cung kính không bằng tuân lệnh, bá phụ nói như vậy cháu đành tuân theo. Nhân tiện chuyến đi sứ lần này cháu có chút quà tặng bá phụ gọi là của ít lòng nhiều mong bá phụ nhận cho.
Mạnh lấy ra một hộp nhân sâm Cao ly, đây là nhân sâm lâu năm loại này giá thị trường khá cao ở Đại Việt lại càng hiếm. Ngoài ra anh còn tặng thêm một hộp café kèm theo phin pha café và giấy ghi chi tiết cách sử dụng Hưng Đạo Vương cẩn thận xem xét hộp quà.
-Lần trước cháu tặng ta thuốc ta uống thấy khỏe ra nhiều, lần này lại tặng ta nhân sâm ta thật lòng cám ơn cháu. Nghe nói món café này là món đang nổi tiếng ở Đại Đô, giới quý tộc nhà Nguyên đều thích thứ này. Hôm nay ta được may mắn dùng thử thật là có diễm phúc.
Mạnh thấy dạo này Hưng Đạo Vương có phần gầy hơn nhưng thần thái oai nghiêm khiến người khác không dám nhìn thẳng. Sau khi an tọa Trần Hưng Đạo nói
-Vài hôm trước ngồi nói chuyện với Hoàng thượng về chuyện đi sứ của ngươi. Hoàng thượng khen ngợi ngươi đã giúp chúng ta có được thời gian hai năm để chuẩn bị cho cuộc chiến tiếp theo. Ngoài ra hệ thống quan thương ngươi xây dựng cũng đã mang về cho triều đình cả triệu lạng bạc giúp chúng ta giải quyết được vấn đề lương thực và sắt thép. Đợt này ngươi về chắc sẽ được thưởng to.
Mạnh từ chối
-Đó là công sức chung của mọi người, cháu chỉ góp một phần nhỏ thôi.
Hưng Đạo Vương nhìn anh vuốt râu gật đầu
-Tuổi trẻ thành công mà không kiêu ngạo là tốt. Ta đánh giá cao việc cháu phát triển hệ thống thu thập tin tức ngầm cho Đại Việt. Lúc trước hệ thống chúng ta còn nhỏ yếu do kinh phí eo hẹp, hiện nay ngày càng phát triển rộng khắp Trung Nguyên. Nguồn thu nhập từ hệ thống cửa hàng cũng đủ để tuyển dụng và phát triển cho chúng ta những thuộc hạ đắc lực. Chúng ta sẽ chủ động hơn về các tin tức của nước Nguyên. Biết địch biết ta thì trăm trận trăm thắng.
Mạnh gật đầu nói.
-Vâng cháu cũng biết tầm quan trọng của hoạt động thu thập tin tức nên cố gắng hết sức để phát triển nó song song với hệ thống Quan Thương của chúng ta.
Trần Hưng Đạo lại tiếp lời
-Vấn đề thủy quân cũng làm ta đau đầu bấy lâu nay, thuyển chiến của ta chỉ có lợi khi thủy chiến trên sông, ra ngoài biển lớn thì thường bất lợi do chúng ta chỉ đóng được loại thuyền nhỏ, gặp sóng lớn khó đi lại và tác chiến. Việc cháu hợp tác với nước Tam Phật Tề đã giúp chúng ta bán được súng thần công loại cũ, lại học được kỹ thuật cũng như trang bị các loại thuyền chiến lớn ngoài biển. Thay mặt thủy quân Đại Việt ta phải cám ơn cháu việc này.
Đột ngột Trần Hưng Đạo chuyển đề tài.
-Hôm nay ta mới đi thăm xưởng đúc pháo. Pháo của chúng ta đúc bằng thép bắn xa hơn pháo đồng. Tuy nhiên nhược điểm của loại pháo này nếu gặp trời mưa to thì thuốc pháo dễ bị ẩm khó mà khai pháo. Hơn nữa tốc độ bắn khá chậm.
Ngừng một lát để suy nghĩ rồi Trần Hưng Đạo nói tiếp
-Ta được biết hiện quân Nguyên cũng đã triển khai đúc hàng nghìn khẩu pháo đồng để trang bị cho q·uân đ·ội. Tuy pháo chúng ta bắn xa hơn nhưng địch sẽ đông hơn về số lượng nên ta lo ngại lần tới nếu có c·hiến t·ranh ta sẽ mất lợi thế về hỏa pháo.
Mạnh nói
-Cháu cũng đã suy nghĩ về vấn đề này, cháu sẽ tìm cách tăng tốc độ bắn cũng như tầm xa của pháo. Ngoài ra cháu muốn phát triển thêm một loại v·ũ k·hí có thể thể bay cao chiếm lợi thế trên không. Nếu từ trên cao ta có thể ném hỏa hổ xuống trận địa của địch gây r·ối l·oạn trận hình đó cũng là lợi thế của chúng ta.
Hưng Đạo Vương nhíu mày nói
-Có phải cháu muốn nói đến khinh khí cầu mà chúng ta đã sử dụng lần trước lúc dành lại Thăng Long. Chắc cháu đã tìm được biện pháp để sản xuất được số lượng lớn loại này.
Mạnh gật đầu
-Cháu đã tìm được nguồn nguyên liệu ở nước Ba Tư giúp chúng ta có thể sản xuất hàng chục khinh khí cầu. Với số lượng lớn chúng ta có thể chiếm lợi thế trên không, quan sát tình hình quân địch, đánh vào điểm yếu như nơi tập trung chỉ huy của địch hoặc trận địa pháo có thể phá vỡ trận hình của địch.
Hưng Đạo Vương gật đầu hài lòng
-Nếu có thể có loại v·ũ k·hí như cháu nói thì chúng ta có thể nắm lợi thế trong cuộc chiến sắp tới. Ta mong cháu có thể sớm thành lập được đội quân đó.
Hai người say sưa trò chuyện việc trang bị cho q·uân đ·ội cho đến khi gia nhân vào báo đến bữa cơm chiều. Hưng Đạo Vương nói
-Chẳng mấy khi cháu đến gia trang chơi, hôm nay mời cháu dùng bữa cơm gia đình với ta.
Mạnh cũng không từ chối, anh cùng Hưng Đạo Vương xuống nhà dùng cơm. Bữa cơm của Quốc Công cũng giản dị với những món đồng quê như tôm đồng rang, cá chép hấp chứ không sang trọng cầu kỳ. Mạnh cũng không nghĩ một vị Quốc Công tiết chế lưu danh sử sách lại có thể dùng bữa cơm đơn giản như vậy. Trần Hưng Đạo nói đùa.
-Cháu đi sứ chắc được ăn nhiều của ngon vật lạ, hôm nay đến nhà ta chỉ có cơm canh đơn giản mong cháu đừng trách.
Mạnh lắc đầu
-Đi xa lâu ngày cháu chỉ thích ăn những món ăn đồng quê giản dị thế này.
Bữa cơm diễn ra vui vẻ chỉ có Mạnh, Trần Hưng Đạo và một số gia tướng dưới quyền như Yết Kiêu, Dã tượng và Nguyễn Địa Lô… Mạnh lấy ra chai rượu Brandy được sản xuất ở Đại Đô ai cũng tấm tắc khen ngon và có mùi vị lạ. Mạnh tặng mỗi người một chai rượu coi như quà kỷ niệm.