Trong doanh trướng của Trần Khánh Dư, Mạnh và mấy hai thủ lĩnh của nhánh quân mới đang chụm đầu bàn bạc. Kế hoạch tổ chức lại đội thủy quân, xây dựng củng cố căn cứ thành một pháo đài vững chắc. Ngoài ra trang bị lại cho đội thủy quân mới gia nhập để có thể đủ sức mạnh chống được thủy quân nhà Nguyên cũng là điều vô cùng cấp bách. Mạnh đồng ý với đề xuất Nhị thủ lĩnh là xây dựng biến căn cứ hiện nay của họ thành một pháo đài để có thể phòng thủ vững chắc và từ đó làm bàn đạp kiểm soát đường biển từ Quảng Châu đi Đại Việt.
Việc bố trí nơi có thể sửa chữa tàu thuyền, trang bị số lượng hỏa pháo cũng là việc hai bên bàn bạc rất kỹ. Thủ lĩnh nhánh quân mới muốn có ngay một trăm khẩu pháo để bố trí phòng ngự và trang bị cho các tàu lớn. Hiện nay còn năm tàu lớn và hai mươi tàu nhỏ lên cần ít nhất tám mươi khẩu đại bác cho các tàu. Ngoài ra còn cần pháo lớn để trang bị phòng thủ pháo đài.
Thủy quân Đại Việt cũng đang trang bị lại pháo đúc từ thép, nên có dư khoảng bốn mươi khẩu pháo bằng đồng có thể trang bị ngay cho nhánh thủy quân mới nếu được Đức Vua đồng ý. Tuy nhiên số lượng sáu mươi khẩu còn lại cũng cần thời gian khoảng một năm mới có thể đáp ứng. Nếu lấy pháo từ các nhánh quân khác hay từ kinh thành phải có sự đồng ý của Quốc Công Tiết chế.
Ngoài ra việc chở vật liệu đến để xây dựng pháo đài cũng cần sự phê chuẩn của triều đình và bố trí thuyền chở vật liệu đến đảo của họ. Mạnh đề xuất có thể thuê các thuyền buôn chở hàng từ Trung Hoa đến Đại Việt chở vật liệu cho họ, tuy nhiên việc này có thể làm lộ ý đồ của thủy quân nên chỉ có thể nhờ những thuyền buôn tin cẩn. Thủ lĩnh Trương Yên đề xuất có thể dùng một số thuyền buôn c·ướp được lúc trước đến chở hàng trực tiếp để tránh lộ bí mật của thủy quân.
Đang lúc bàn bạc sôi nổi, đột nhiên có thuộc hạ vào báo có thánh chỉ tới. Trần Khánh Dư rất ngạc nhiên.
-Ta mới cử người đi được hai ngày, giờ này mới đến kinh thành còn chờ hoảng thượng phê duyệt nhanh cũng phải ba ngày nữa. Sao lại có thánh chỉ để nhanh thế nhỉ, chắc có việc khác.
Khánh Dư cùng mọi người ra ngoài trướng, bày hương án để tiếp nhận thánh chỉ. Người đi truyền thánh chỉ là thái giám phó tổng quản, sau khi mọi người hành lễ Thái giám Phó tổng quản tuyên chỉ.
-Phụng thiên thừa vận, Đức Vua ban khẩu dụ lệnh triệu kiến quan tứ phẩm Trần Văn Mạnh về ngay kinh thành để bàn bạc đại sự quốc gia. Việc không thể chậm trễ người nhận chỉ phải trở về ngay lập tức.
Sau khi bái tạ, Mạnh tiến tới nhét vào tay Phó tổng quản một tờ ngân phiếu miệng nói.
-Có chút tiền gọi là bồi dưỡng ngài lặn lội đường xa vất vả.
Phó thái giám tổng quản cũng có quan hệ tốt với Mạnh nên cũng nhận và tiết lộ riêng cho anh.
-Đợt này các họ tộc danh giá đang ép Đức Vua phải công bố các bí quyết của Đại Nhân lấy tiếng là giúp muôn dân. Ngoài ra họ còn đang định lấy thông tin từ ngài thông qua con đường hôn nhân. Đức Vua cũng đang rối nên muốn mời đại nhân về bàn bạc cách đối phó. Nghe tin đồn trong cung Đức Vua còn đang cho người xem bát tự của ngài và công chúa An Tư. Ngài chuẩn bị luôn để về luôn thuộc hạ chờ ngài để cùng về.
Mạnh nghe xong toát mồ hôi, nếu Hoàng thượng ban thánh chỉ kết hôn mình cũng khó từ chối, mà rước bà cô này về thì chắc cuộc đời mình sẽ từ sáng lạn chuyển sang ảm đạm. Anh cáo từ để về lều chuẩn bị sửa soạn hành lý ra về.
Mạnh nghĩ thầm, “Bản thân mình chỉ muốn giúp dân giúp cho triều đình ngày càng hùng mạnh. Không ngờ ý tốt của mình lại đẩy mình vào vòng xoáy chính trị không xử lý khéo thì vạn kiếp bất phục. Mình mới hai mươi bảy tuổi kinh nghiệm quan trường còn rất ít so với những trưởng lão của các họ tộc thì mình vẫn là thỏ non so với con cáo già là họ “.
Mạnh quyết định tham khảo hệ thống AI.
-Giáo Sư xoay, ngươi có kiến nghị giải pháp gì về việc này không. Ta chỉ muốn giúp đỡ Triều đình và kiếm một chút lợi. Hai năm nữa là trở về cuộc sống nên không muốn dính sâu và vòng xoáy quyền lợi này.
Hệ thống suy nghĩ một lúc rồi trả lời.
-Tâm trí con người rất phức tạp nên hệ thống cũng không thể giúp bạn có ngay giải pháp. Tôi gợi ý bạn có thể dùng phương pháp rút củi đáy nồi. Tìm cách cân bằng lợi ích giữa các bên. Đợt này về nên yết kiến Hưng Đạo Vương để ngài chỉ dẫn thêm cách đối phó với họ.
Mạnh như bừng tỉnh, anh ra lệnh thuộc hạ chuẩn bị hành lý để về Thăng Long. Nghe nói được về Thăng Long những thuộc hạ cũng rất vui vẻ, họ xa nhà đã lâu trải qua nhiều khó khăn cực khổ giờ cũng là lúc có thể trở về thăm gia đình sau nhiều tháng ngày xa cách. Chuẩn bị xong mọi người ra bến tàu để đi vào đất liền, ra đến bến thấy Trần Khánh Dư và thủ lĩnh Hải tặc đang đợi sẵn. Khánh Dư thân mật nói với anh.
-Ta đã gửi tấu chương về việc xây dựng cảng biển và khu thương mại về triều đình. Đệ về đó nói thêm với Đức Vua để ngài hiểu rõ hơn kế hoạch của chúng ta, ta tin rằng nếu chúng ta đầu tư tốt thì sẽ mang về rất nhiều tiền như đệ tính toán. Ta sẽ chờ tin vui từ đệ.
Mạnh gật đầu và nói.
-Đệ sẽ cố hết sức để dự án của chúng ta có thể triển khai. Đệ tin rằng kế hoạch của chúng ta sẽ thành công và mang về nhiều lợi nhuận cho triều đình và cả chúng ta.
Nhị thủ lĩnh cũng tiến tới
-Cám ơn đại nhân, thuốc đại nhân đưa thuộc hạ mới uống có hai ngày mà thấy đã có dấu hiệu thuyên giảm. Ít bị ợ chua và cảm thấy nóng ruột hơn trước. Các cơn đau dạ dày cũng giảm nhiều, chắc một tháng nữa là có thể uống rượu được rồi.
Mạnh nhắc nhở.
-Thuốc này ngươi phải uống ba tháng liên tục, tuyệt đối khiêng rượu và các c·hất k·ích t·hích như ớt... Sau này khỏi rồi cũng phải uống ít thôi. Ta đưa thêm cho ngươi lượng thuốc đủ uống trong 3 tháng nữa. Nhớ uống thuốc đều đặn ngươi sẽ nhanh khỏi thôi.
Mạnh lên thuyền, anh vẫy tay chào mọi người mọi người vẫn đứng trên bến nhìn theo cho đến khi con thuyền xa hẳn mới trở về. Mạnh hỏi Phó tổng quản.
-Dạo này Quốc Công Tiết Chế có thường xuyên ở kinh thành không.
Phó tổng quản nói.
-Đợt này Quốc Công chủ yếu ở Kiếp bạc để chỉnh đốn lại q·uân đ·ội. Ngài dự đoán trước sau gì cũng xảy ra c·hiến t·ranh nên nhân dịp này phải chỉnh đốn q·uân đ·ội, bổ sung binh sĩ cho cuộc chiến sắp tới.
Mạnh nói
-Vậy ta muốn qua Kiếp Bạc bái phỏng ngài trước khi về kinh thành.
Viên Thái Giám Phó tổng quản đăm chiêu suy nghĩ có vẻ khó khăn Mạnh rút tờ ngân phiếu đút vào tay y và nói.
-Chẳng giấu gì ngài, ta thấy thế cục trước mắt dối rắm nên muốn thỉnh giáo thêm Quốc Công Tiết Chế. Hy vọng ngài ấy có thể chỉ con đường sáng cho ta.
Viên Thái Giám phó tổng quản ngần ngừ một chút rồi nói.
-Vậy thì ta sẽ về trước, ngài ghé qua đó rồi nhớ về ngay. Ta sẽ lấy cớ ngài còn mệt do mới bị ốm ở Vân Đồn nên dừng lại ở dọc đường để nghỉ ngơi lên về chậm một ngày.
Mạnh vui vẻ nói.
-Vậy cảm tạ ngài, việc ngài giúp đỡ ta lúc này ta sẽ không quên ơn. Sau này ngài có việc gì cần ta sẽ hết lòng hỗ trợ.
Sau khi lên bờ đoàn người lập tức khởi hành. Mạnh về đám thân binh cưỡi ngựa chạy nhanh về hướng Kiếp Bạc, Khánh Dư chuẩn bị sẵn mỗi người hai ngựa lên có thể thay đổi ngựa chạy cho nhanh. Còn viên thái giám lấy cớ người mệt lên cho đám người đi chậm và thong thả về kinh thành.
Sau một ngày rong ruồi, buổi chiều hôm đó Mạnh đã đến trang viên của Trần Hưng Đạo ở Kiếp Bạc. Thuở trước Mạnh có đến nơi này, lúc đó đã là đền thờ Trần Hưng Đạo. Nhìn trang viên rộng lớn có cả khu đồi trồng cây thuốc, những vườn cây xanh mát ngút tầm mắt Mạnh cảm thấy lòng mình trở lên thoải mái, tĩnh lặng hơn