Lúc này Mạnh cũng đang chờ thêm vài ngày, nếu nhóm hải tặc ở vùng biển Quảng Châu không đến như đã hẹn thì anh sẽ về kinh thành Thăng Long gặp lại người vợ sau hơn nửa năm xa cách. Qua thông tin của Trần Khánh Dư thì hiện kinh thành đã khôi phục được sự phồn hoa như trước. Lượng người từ các tỉnh, huyện lân cận đổ đến làm thuê ngày càng nhiều làm cho giá đất đai trong thành Thăng Long ngày càng tăng, nhu nguyên vật liệu xây dựng cũng từ đó tăng lên. Các xưởng sản xuất của Hoàng Gia lúc nào cũng tấp nập người làm.
Nước Tam Phật Tệ như đã trao đổi với Mạnh họ cũng đã cứ sứ thần đến triều đình xin thông thương và mua lại v·ũ k·hí hỏa pháo của Đại Việt. Được Đức Vua chuẩn tấu ngoài việc bán thuyền lớn cho Đại Việt họ còn đề xuất đưa thợ giỏi đóng thuyền sang Đại Việt để dạy thợ Đại Việt biết cách đóng thuyền lớn. Có được công nghệ đóng tàu thì Đại Việt sẽ tự đóng thuyền lớn vượt biển. Cái lợi của việc này là tận dụng được nguồn gỗ địa phương và nhân công sẽ giống việc đóng thuyền chiến nhanh hơn. Chiến tranh cũng sắp xảy ra lên việc phát triển thủy quân cũng cần phải đẩy nhanh với đội ngũ các chiến thuyền lớn chở được cả voi.
Mạnh cũng có dự định đưa xưởng đóng tàu ra khu cảng biển mới. Nơi đây gần cửa biển phù hợp đóng các tàu to, các khu rừng có lớn gần đó như bến Rừng cũng có thể tận dụng để đóng tàu. Trong lịch sử với trận thủy chiến Bạch Đằng nổi tiếng, Hưng Đạo Vương cũng tận dụng nguồn cây rừng gần sông Bạch Đằng để làm các cọc đóng xuống lòng sông. Anh còn có ý định làm con đường từ Thăng Long đến khu bến tàu thuyền mới bằng xi măng. Với con đường rộng lớn bằng phẳng việc đi lại từ Thăng Long đến khu cảng mới sẽ chỉ mất một ngày.
Buổi sáng hôm đó khi đang chỉ đạo người làm sa bàn khu bến tàu thương mại mới thì có thân binh của Trần Khánh Dư đến báo tướng quân mời đại nhân sang gấp vì có tướng Hải Tặc vùng Quảng Đông đến xin cầu kiến. Mạnh vội thay đồ cùng thân binh đi đến trướng của Trần Khánh Dư. Khi đến nơi thấy Trần Khánh Dư đang đợi anh ngoài trướng, hai người lên ngựa phi ra bến thuyền. Lên chiếc thuyền chỉ huy Khánh Dư nói với Mạnh.
-Thuyền của Hải Tặc đang đậu ở gần đây, chúng cho người vào báo tin nên ta mới gọi đệ để chúng ta cùng ra gặp bọn chúng xem ý tứ của chúng thế nào.
Chiến thuyền lướt sóng ra khơi, đi sau có mấy chiến thuyền hộ tống để phô trương thanh thế. Hôm nay thời tiết khá đẹp trời trong xanh mặt biển xanh biếc, những cánh hải âu bay lượn làm cho quang cảnh càng thêm bình yên thơ mộng. Thuyền đi qua các hòn đảo thuộc vịnh Bái tử Long chẳng mấy chốc đã thấy thuyền của Hải Tặc phía trước. Qua ống nhòm Mạnh nhìn thấy chiếc thuyền kiểu chiến thuyền nhà Tống khá lớn, trên đó có trang bị cả máy bắn nỏ cỡ lớn, nhị thủ lĩnh đang đứng cạnh một đại hán cao lớn râu quai nón chắc là Đại thủ lĩnh. Những t·ên c·ướp này lại mặc đồ quan binh nhà Tống dù đã cũ nhưng vẫn thể hiện được sự oai nghiêm và qui củ của q·uân đ·ội, chắc thủ lĩnh hải tặc muốn thể hiện thân phận đang làm cho họ cảm thấy tự hào nhất.
Trên chiến thuyền Đại thủ lĩnh và Nhị thủ lĩnh đứng cạnh nhau nhìn chiến thuyền của Đại Việt đang tiến tới. Nhìn đoàn thuyền Đại thủ lĩnh nói với Nhị thủ lĩnh
-Những chiếc thuyền này nhìn không kém thủy quân của Tống triều thuở trước.
Nhị thủ lĩnh phản đối.
-Đệ thấy còn mạnh hơn vì nó được trang bị hỏa pháo.
Như để khẳng định lời của Nhị thủ lĩnh một loạt hỏa pháo hai bên mạn các chiến thuyền của Đại Việt vang lên. Để chào mừng khách đến chơi cũng như thị uy sức mạnh của thủy quân Đại Việt Khánh Dư đã cho các thuyền đồng loạt khai pháo. Đám lâu la nhìn những chiếc thuyền của thủy quân Đại Việt đều trang bị pháo mà trầm trồ ao ước. Những tên này cũng đã v·a c·hạm với thủy quân Nguyên nên hiểu rõ sức mạnh của hỏa pháo, chúng không ngờ nước Đại Việt bé nhỏ bên cạnh Trung Hoa cũng được trang bị v·ũ k·hí lợi hại này.
Khi chiếc soái thuyền của Khánh Dư tiến tới sát thuyền của Hải tặc, Đại thủ lĩnh và Nhị thủ lĩnh dùng khinh công nhảy sang. Nhìn Đại thủ lĩnh dáng người to con thô lỗ nhưng thân thủ rất nhanh nhẹn. Hai người tiến tới nhìn thấy Mạnh đứng bên cạnh võ tướng dáng uy dũng đoán là Trần Khánh Dư nên hai người quỳ xuống
-Chúng tại hạ và Trương Yên và Ngao Thuận xin gia mắt vương gia.
Khánh Dư cười nâng hai người dậy.
-Miễn lễ, mấy khi có khách quý đến chơi, mời các vị vào thăm thủy trại của chúng ta nhân tiện đàm đạo cho thoải mái.
Các chiến thuyền đồng loạt chuyển hướng về thủy trại, chiếc thuyền của Hải tặc cũng theo sau. Khi đến thủy trại hai tên thủ lĩnh chăm chú quan sát các chiến thuyền Đại Việt đậu san sát hai bên. Họ nhìn chiếc Quy thuyền một cách ngạc nhiên, vì chiếc thuyền giống như một con rùa được bọc sắt rất chắc chắn có thể chịu được hỏa pháo. Hai bên mạn nó được trang bị đến mười khẩu pháo, nó như một pháo đài nhỏ trên mặt nước. Như đoán được ý nghĩ của hai tên thủ lĩnh Khánh Dư giới thiệu.
-Đây là Quy thuyền do chính Mạnh đệ của ta thiết kế. Chiếc thuyền này rất lợi hại đã từng tiến vào thủy trại quân Nguyên đánh cho chúng thất điên bát đảo.
Hai thủ lĩnh nhìn sang Mạnh rất sùng bái, tên nhị thủ lĩnh nói.
-Không nghĩ Mạnh đại nhân không những giỏi buôn bán mà còn có thể thiết kế được những đồ vật như hỏa pháo, hoặc Quy thuyền ngài đúng là đại tài sợ nhân tài nước chúng tôi cũng không có ai bằng được ngài.
Hai thủ lĩnh vừa ngắm nhìn các chiến thuyền và cách bố trí trại tỏ ra sự khẩm phục cách bố trí thủy quân rất bài bản, hợp lý của Trần Khánh Dư. Khi tàu cập bến mấy người đi vào dưới trướng của Trần Khánh Dư, hai bên phần định chủ khách để an tọa Khánh Dư cho người dâng trà. Sau một tuần trà thủ lĩnh Hải tặc mở lời.
-Tại hạ đã trao đổi với Nhị đệ được biết triều đình Đại Việt đang giúp đỡ người nước Tống chúng tôi phục quốc, nhiều tướng quân nước Tống như tướng Triệu Trung đã quy phục triều đình, anh em chúng tôi cũng nguyện gia sức vì triều đình Đại Việt mong rằng Vương gia có thể thay mặt triều đình giúp chúng tôi phục quốc.
Khánh Dư cười nói.
-Ta sẽ tâu lại với triều đình việc này, tuy nhiên tướng quân cũng biết để hỗ trợ cho đội quân của ngươi về lương thực và trang bị v·ũ k·hí Đức Vua và triều đình cần phải thấy được thành ý của các vị.
Trương Thuận lúc này nhìn nhị thủ lĩnh rồi mở lời.
-Chúng tôi sẽ đưa gia quyến đến thành Thăng Long để cư ngụ, xin tướng quân tâu nhà vua ban cho chúng tôi một mảnh đất để gia đình có thể an cư cấy cầy đảm bảo cuộc sống.
Trần Khánh Dư nói.
-Ta sẽ gửi gấp tấu chương về triều đình nói rõ thành ý của các vị, khi có thông tin sẽ cho người báo ngay cho các vị. Hy vọng trong thời gian tới sẽ có tin tức tốt chúng ta sẽ cùng kề vai sát cánh chống lại kẻ thù chung. Tối nay mời nhị vị tướng quân ở lại dùng bữa. Chờ tin tốt của ta trong vài ngày tới.
Tối hôm đó Khánh Dư mở tiệc lớn để chiêu đãi, các tướng quân Đại Việt và các thủ lĩnh của Hải tặc giao lưu uống rượu. Sau vài tuần rượu khi có người đến mời rượu Nhị thủy lĩnh từ chối nói.
-Tại hạ gần đây b·ị đ·au dạ dày nên không thể uống được nhiều rượu xin các tướng quân thông cảm.
Mạnh thấy thế thì nói
-Bị dạ dày ta có thể điều trị được, ngài yên tâm mai ta gửi cho ngài thuốc uống đảm bảo một tháng sau sẽ đỡ rất nhiều.
Nhị thủ lĩnh ngạc nhiên
-Không ngờ đại nhân còn là người giỏi về y dược.
Khánh Dư cười lớn.
-Vị huynh đệ của ta được coi như là một thần y chữa trị cho rất nhiều người đấy. Nếu đệ của ta nói có thể chữa khỏi cho ngươi thì ngươi yên tâm.
Nhị thủ lĩnh mừng rỡ nói.
-Được đại nhân giúp đỡ tại hạ cảm thấy rất là vui mừng, đội ơn đại nhân rất nhiều.
Mấy ngày sau hai bên bàn bạc kỹ hơn việc hợp tác trong lúc chờ chiếu chỉ của triều đình. Nhị thủ lĩnh tò mò hỏi Mạnh
-Tại hạ thấy hai bên cửa trại có xây dựng hệ thống lũy màu xám nhưng không phải gạch, hay đá nhưng rất cứng chắc. Không biết có phải vật liệu gì đặc biệt không.
Mạnh nói
-Nơi này ngoài đảo đá và gạch vận chuyển rất khó khăn nên ta dùng một loại vật liệu gọi là xi măng, tạo ra một hợp chất gọi là bê tông để tạo ra một chiến lũy vững chắc.
Nhị thủ lĩnh ao ước
-Nếu chỗ tại hạ mà có vật liệu này xây dựng pháo đài thì nói nó sẽ là chỗ dựa vũng chắc cho thủy quân chúng tôi.