Tuấn quay lại nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi. Ánh mắt đầy sự nghiêm túc
-Thật ra anh muốn tha thứ cho Quyên lâu rồi. Dù sao cũng là con gái, nếu đi tù tương lai sẽ bị ảnh hưởng, tuổi trẻ còn hiếu Tuấn nên chắc qua chuyện lần này cô ấy sẽ trưởng thành hơn đó em. Nhưng mà anh cũng sợ vợ anh nghi ngờ anh nên anh muốn để cho vợ anh quyết định. Tha hay không tuỳ vợ?
Nghe Tuấn nói ra những lời thế này, tôi cũng vui lắm, bởi vì tôi biết mình đã yêu một người hoàn hảo. Anh bên tôi, bảo vệ tôi, nhưng anh cũng không hề tàn nhẫn khi muốn đẩy người khác vào đường cùng. Bản tính suy nghĩ chín chắn của Tuấn tôi tin sau này anh sẽ làm được những việc lớn hơn nữa trong tương lại.
Khẽ nhìn Tuấn, tôi gật đầu nói
-Em cũng thế, cũng không muốn con Quyên có tiền án tiền sự không tốt đâu, dù cho nó chẳng ưa em nhưng thôi bỏ qua được thì cho qua luôn anh à?
-Vợ của anh là nhất. Cảm ơn vợ?
-Ơ ai là vợ anh cơ chứ?
-Thì em chứ ai nữa. Thôi chúng ta vào rút đơn cho nó đi. Xong rồi anh chở em tới chỗ này?
-Anh chở em đi đâu nữa?
-Thì em cứ đi rồi sẽ biết.
Tuấn vào làm việc và rút đơn bãi nại cho con Quyên xong, anh đèo tôi trên con xe máy, chạy một vòng lên tỉnh. Rồi tôi bất ngờ khi anh tắp xe vào một tiệm vàng lớn. Anh dừng xe rồi bảo tôi
-Em ngồi đây nhé anh vào trong lấy đồ rồi anh ra?
Tôi ngạc nhiên nhìn vào trong, không biết anh vào đó mua gì, mà tiệm vàng lại lớn hoành tráng lắm, tôi cũng muốn vào theo nên liền níu lấy tay anh và phụng phịu nói
-Anh cho em theo vào với.
Tuấn cười, nụ cười mang cho tôi đầy sự ấm áp. Rồi anh gật đầu nắm lấy tay tôi.
-Ừ vậy em vào với anh?
Tôi vui vẻ theo anh, ở đây mọi người mua bán đông lắm, tôi đứng nhìn mẫu trang sức mà choáng ngợp vì thích. Bất ngờ nhìn thấy một chiếc lắc tay nhỏ hình tim hai mắt tôi ánh lên sự thích thú, ngay lập tức tôi buông tay Tuấn ra rồi đi tới. Chỉ tay vào chiếc lắc sau lớp kính cường lực. Tôi nói
-Chị ơi lấy cho con xem chiếc lắc này đi ạ?
Chị chủ nhìn tôi vui vẻ đem chiếc lắc đưa trước mặt tôi.
-Đây em, vàng 18 nhé, em xem có ưng không chị tính tiền cho.
-Dạ chị?
Tôi ngắm nhìn chiếc lắc mãi không rời mắt, thích quá nên liền bảo chị chủ tính tiền cho tôi. Nhưng đến khi nghe giá rồi tôi đành ỉu xìu không lấy được vì lúc sáng tôi đi với Tuấn chỉ đem theo trong túi mấy triệu thôi. Mà chiếc lắc này giá lại cao hơn tiền tôi có. Định hỏi Tuấn nhưng tôi thấy ngại nên đành thôi. Thế là buồn bã định nói chị chủ cất vào giúp tôi thì đằng sau lưng tôi Tuấn đã vội lên tiếng
-Chị ơi vợ em lấy chiếc lắc này luôn nhé?
Chị chủ vui vẻ gật đầu, còn trả lời Tuấn rằng
-Ừ vậy em đeo cho vợ đi rồi chị gửi bill tổng hết cho em luôn nhé?
-Dạ chị.
Tuấn cầm lấy chiếc lắc rồi định đeo luôn vào tay tôi, lúc này tôi mới vội vàng rụt tay ra và từ chối
-Thôi em không nhận đâu, anh trả đi Để hôm nào đủ tiền em lại lên em tự mua lại.
Tuấn nghe tôi nói vậy nhưng Anh vẫn nhất quyết đeo vào tay cho tôi. Anh ngang ngược nói
-Vợ anh thì anh mua, em quyền gì mà không nhận hả?
-Ơ?
-Thôi anh mua rồi thì em nhận đi. Sau này còn nhiều cách để anh đòi lại em mà!!!