Pháp Sư Harry Truyện

Chương 451: Tàng Bảo Thất



Chương 449 : Tàng Bảo Thất

" Vị trí cất giữ bảo vật? " Harry nghe vậy kinh ngạc kêu lên một tiếng : " Sư phụ ý của người muốn nói là Hiệu trưởng Albus đang dẫn chúng ta đi đến chỗ Tàng Bảo Thất ở trong Học viện hay sao? "

Giáo sư Steve gật đầu một cái nói :" Con nói không sai! Albus đúng là đang muốn dẫn con đi đến Tàng Bảo Thất ở bên trong Học viện của chúng ta, theo như là quy định của Học viện mỗi một người Học sinh sau khi tốt nghiệp đều sẽ nhận được cơ hội bước vào chỗ đó để lựa chọn bảo vật làm phần thưởng tốt nghiệp cho bản thân, hiện nay con đã thành công vượt qua bài thi tốt nghiệp cho nên là cũng nhận được quyền lợi này! "

Có lẽ là bởi vì do tâm trạng đang rất tốt Giáo sư Steve không có gọi Hiệu trưởng Albus là " Hiệu trưởng " ở trước mặt Harry như mọi khi mà lại trực tiếp gọi thẳng tên của ông ấy, một điều trước nay ông ấy rất ít làm.

Chỉ có điều Harry vào lúc này cũng không có quá chú ý tới điều đó, hắn đang bị nội dung thông tin ẩn chứa ở trong lời nói của Sư phụ mình làm cho vô cùng bất ngờ : " Sư phụ nói là ta có thể có cơ hội tến vào bên trong Tàng Bảo Thất của Học viện lựa chọn bảo vật làm phần thưởng tốt nghiệp? Chuyện này là sự thật hay sao vậy? "

Ở bên trong những suy nghĩ nội tâm hiện tại của Harry ngoại trừ chấn kinh ra còn có một sự kích động, vui mừng khó có thể nào che giấu được.

Cũng khó trách được hắn lại như vậy nếu đổi lại là bất kỳ một cái người khác đứng vào vị trí của hắn hiện giờ tin rằng cũng sẽ giống y như vậy. Học viện Goslim bản thân là Học viện đứng đầu Đế quốc Hoàng Kim, cũng là một trong các thế lực lớn nhất trong Đại lục, đương nhiên không chỉ có danh tiếng, thực lực đáng sợ thôi.

Ngoài danh tiếng, thực lực ra thì Học viện Goslim còn có được một số lượng tài phú vô cùng khổng lồ tích lũy nhiều năm thông qua rất nhiều phương diện khác nhau, số tài phú của cải này rốt cuộc cụ thể có bao nhiêu, người ngoài không có cách nào có thể biết được một cách rõ ràng, chỉ biết rằng trải qua nghìn năm thời gian lắng đọng không ngừng bọn chúng đã trở nên phi thường khổng lồ, khó mà tính toán được rõ ràng.

Có người nói rằng nếu so sánh về độ giàu có Học viện Goslim tuyệt đối không thua bất cứ thế lực nào khác, có thể có tiền hơn bọn họ chỉ có ngân khố quốc gia của các đại Đế quốc mà thôi, ngoài mấy đại Đế quốc đó ra thì cho dù các Thương Hội lớn có quy mô đa quốc gia cũng tuyệt đối không có cách nào so sánh với bọn họ được cả!

Tin tức này có phải sự thật hay không, hay là do người đồn ra nó cố tình phóng đại thì còn chưa thể nói rõ, nhưng mà có thể khẳng định một điều đó chính là Học viện Goslim này tuyệt đối rất, rất, rất giàu có.

Nếu không phải là như vậy Học viện cũng tuyệt đối không có khả năng có thể cung cấp được cho Học sinh ở đây những điều kiện giáo dục tốt nhất, từ việc ăn mặc cho tới đi lại mà không thu một đồng học phí nào.

Phải biết rằng việc đào tạo một Pháp Sư thành tài là một việc cực kỳ hao tốn tài nguyên, không có một Học viện nào có thể giống như là Học viện Goslim có thể miễn phí nuôi dưỡng một Học sinh trong suốt mười mấy năm, mà không lấy một đồng tiền học phí nào.

Có thể làm được như vậy chứng minh độ giàu có của Học viện Goslim là tới mức độ nào. Độ giàu có của nó cho dù là không được giống như bên trong truyền thuyết cũng tuyệt đối có thể xếp vào hàng ngũ bậc nhất hạng!

Nhất là ở trong Tàng Bảo Thất của Học viện, nghe nói là có cất giữ vô số các loại bảo vật, từ Ma pháp cấp cao như tài liệu luyện kim luyện dược cấp cao, cho đến các loại Bảo Cụ đã nhập phẩm, thậm chí Siêu giai Ma pháp có năng lực hủy thiên diệt địa không gì là không có.

Trên đời này, không biết có bao nhiêu là người cường giả thực lực mạnh mẽ cường đại tốn bao nhiêu thời gian muốn biết được vị trí của Tàng Bảo Khố đó nằm ở đâu để tiến vào trong đó lấy một món bảo vật ra dùng mà không có cách nào làm được!

Hiện nay Harry lại nghe được, bản thân vừa tốt nghiệp ra trường đã có thể tiến vào nơi ở trong truyền thuyết đồn đại này để mà lựa chọn bảo vật làm phần thưởng cho bản thân, thử hỏi làm cách nào có thể k·hông k·ích động cho được?

Đồng thời trong đầu hắn cũng không nhịn được bắt đầu suy nghĩ Tàng Bảo Thất mà bản thân sắp bước tới này thật ra là có hình dáng như thế nào? Đó nhất định là một tòa cung điện tràn đầy xa hoa được xây dựng từ các loại kim loại cùng khoáng thạch quý giá như vậy mới có thể cho thấy giá trị của nó. Và ở xung quanh thì nhất định cũng có vô số cường giả bảo vệ ngày đêm không nghỉ, ngăn cản những người có ý đồ xấu đến gần!

" Không! Không đúng! Có khả năng bề ngoài của Tàng Bảo Thất không giống như là mình tưởng tượng! " Đột nhiên Harry lại thay đổi cách nghĩ : " Nếu như ở nơi đó thật là một chỗ cung điện xa xỉ, được xây dựng từ các loại kim loại, khoáng vật giá trị to lớn thì rất khó mà có thể che dấu được ánh mắt của những người sinh sống tại đây, mặc dù bên trong Học viện và cả Đại Linh Mạch có rất nhiều nơi là bí mật lúc bình thường không cho phép người bình thường tiến vào nhưng những nơi đó tuyệt đối không có nơi nào thích hợp xây dựng một công trình kiến trúc như suy nghĩ ở trong đầu ta, hơn nữa, mục đích của Tàng Bảo Thất là để cất giữ các bảo vật quý giá bên trong Học viện, nếu như xây dựng quá mức hoành tráng thu hút sự chú ý của mọi người, không khác gì là đang nói cho những kẻ có ý xấu biết trong đó có báu vật quý giá, mau tới c·ướp đi, quá là ngu ngốc! Tin rằng các Giáo sư bên trong Học viện sẽ không làm như thế, Tàng Bảo Thất tuyệt đối không phải là một cung điện xa hoa rực rỡ như những gì ta nghĩ, Tàng Bảo Thất rất có thể nằm ở môt chỗ nhìn qua không có gì đặc biệt, thu hút ánh nhìn của người khác! "

Hơi dừng một chút Harry lại tiếp tục tự nói : " Nhưng mà bất luận như thế nào ở một nơi quan trọng như là Tàng Bảo Thất, xung quanh đó nhất định cũng phải có rất nhiều cường giả thực lực mạnh mẽ âm thầm canh gác bảo vệ, cái điểm này thì tuyệt đối sẽ không sai, chờ một chút đã, tuy rằng cách nghĩ của ta không sai nhưng mà cũng chưa chắc là đúng, muốn bảo vệ những báu vật ở trong Tàng Bảo Thất để tránh khỏi chúng bị những tên trộm từ bên ngoài lẻn vào t·rộm c·ắp mặc dù quả thật đúng là phải có lực lượng cảnh vệ cường đại, có điều cái lực lượng bảo vệ báu vật này chưa chắc là phải do đội ngũ cường giả đông đúc tạo thành, làm như vậy cũng khó tránh khỏi sẽ gây ra động tĩnh quá lớn, việc điều động một số lượng lớn nhân lực ngày đêm bảo vệ một vị trí không phải chuyện đơn giản, khi số lượng quá đông đúc cho dù có cẩn thận như thế nào cũng khó tránh khỏi để lộ sơ hở. Dù sao đi nữa chỉ cần là người thì sẽ khó tránh được một số việc là bản năng của con người, như là phải nói chuyện, trao đổi hoặc là ăn uống. Nếu ta là các Giáo sư thì sẽ dùng các biện pháp ít có khả năng bại lộ để bảo vệ Tàng Bảo Thất, như là Đại Ma Pháp Trận nằm sâu dưới lòng đất, hay là những thứ được tạo ra, ngụy trang bằng Thuật Biến Hình cũng rất có khả năng! "

Vô số suy nghĩ khác nhau về Tàng Bảo Thất hiện lên trong đầu của Harry khiến cho hắn suốt dọc đường đi theo sau lưng Hiệu trưởng Albus không nói một tiếng nào cả, chỉ im lặng nhíu mày suy nghĩ, chìm trong thế giới của bản thân, ngay cả đã đi được bao nhiêu lâu rồi có vẻ như hắn cũng không biết!

" Chúng ta đến rồi! "

Mãi cho đến khi Hiệu trưởng Albus dừng lại trước mặt hắn cất tiếng kêu lên một tiếng Harry mới tỉnh lại.

Chỉ nghe ông ta nói : " Harry xin giới thiệu với ngươi nơi này chính là Tàng Bảo Thất của Học viện chúng ta, chắc Sư phụ của ngươi cũng có nói cho ngươi biết rồi mỗi một Học sinh tốt nghiệp từ Học viện chúng ta đều có thể bước vào đây để lựa chọn cho bản thân một món bảo vật, đây là quà tặng Học viện tặng cho các ngươi, ngươi cũng không ngoại lệ! "

" Vâng ạ! "

Harry nghe vậy gật đầu một cái tỏ ý bản thân đã hiểu, tiếp theo sau đó vội vàng đưa mắt quan sát Tàng Bảo Thất ở trước mặt mình, muốn biết là nó so với những suy nghĩ, phán đoán của bản thân thì như thế nào, có khác biệt gì không?

Nếu có khác biệt thì khác biệt đó là gì?

Kết quả vừa nhìn trên mặt hắn đã xuất hiện một vẻ chấn kinh không có gì có thể so sánh được!