" Đương nhiên rồi! Ta là Sư phụ của con, những gì con làm tất nhiên ta phải nhận ra rồi! " Giáo sư Steve gật đầu một cái dùng ánh mắt " con làm sao có thể qua mắt được ta " nhìn qua Harry một cái, tiếp theo sau đó lại nói : " Bây giờ con hãy đem tất cả mọi chuyện liên quan đến chiến thuật điều khiển tạo vật của con trong trận chiến lúc trước kể lại cho ta biết đi, nhớ kỹ không được che giấu điều gì đó! "
" Vâng, Sư phụ! " Harry nghe vậy ngay lập tức đồng ý, chỉ nghe hắn nói : " Thật ra lúc trước con đúng là có tung hỏa mù, dùng chiến thuật đánh lạc hướng để cho con rắn nhỏ mà con dùng Biến Hình Thuật biến hình ra xâm nhập vào trong cơ thể một con Hắc Báo đối thủ nhưng mục tiêu ban đầu của con cũng không phải muốn xâm chiếm thân thể của nó lợi dụng nó để đối phó với con Hắc Báo con lại, mà con chỉ đơn giản là muốn sử dụng cái sự tiềm nhập này để cho tạo vật của con từ bên trong đánh ra, một đòn giải quyết con Hắc Báo đó giải quyết bớt một đối thủ. Đó cũng là chiến thuật mà lúc ở trong Rừng Ma Thú con và Kili hay dùng lúc gặp đối thủ thực lực mạnh hơn mình, tuy không phải rất quang minh chính đại có điều lại rất là thực dụng nhất là gặp phải những đối thủ bên ngoài có lớp vỏ phòng thủ mạnh đến biến thái! "
" Ừ! " Giáo sư Steve nghe thấy lời Harry nói không tỏ vẻ gì đơn giản gật đầu một cái, ra hiệu cho hắn nói tiếp.
Harry thấy vậy cũng không làm mất thời gian nữa, lên tiếng mà nói :" Sau khi con điều khiển con rắn nhỏ xâm nhập vào cơ thể của Hắc Báo vốn định làm theo chiến thuật đã định ra từ bên trong phá hư kết cấu của đối thủ tiến tới tan rã nó, nhưng có một chuyện bất ngờ đã xảy ra lúc đó khiến cho con thay đổi chủ ý ban đầu của bản thân. Chuyện đó là nơi con rắn nhỏ của con chui vào không ngờ đến lại trùng hợp chính là nơi Giáo sư Ronan đã đặt Ma Pháp Trận để khống chế Hắc Báo, mà càng trùng hợp hơn chính là lúc con phát hiện ra nơi đó thì cái vòng bảo hộ ở bên ngoài Ma Pháp Trận đó đã bị phá hỏng mất một phần, có thể là do đòn t·ấn c·ông lúc trước của con gây ra, nhận thấy đây là cơ hội tốt không thể bỏ qua con liền ra quyết định lâm thời thay đổi kế hoạch không phá hủy Hắc Báo nữa mà nhân cơ hội ra sức để chiếm lấy quyền điều khiển nói. Những chuyện sau đó Sư phụ người cũng biết rồi, sau một hồi cố gắng thì con đã làm chủ được mục tiêu lợi dụng nó để làm việc giúp cho chính mình, đánh bại đối thủ! "
" Là thế sao? " Nghe xong những lời Harry nói Giáo sư Steve nhíu mày lại tỏ vẻ đăm chiêu một lát rồi nói : " Nói như vậy chuyện mà con có thể điều khiển được một con Hắc Báo khiến cho nó đánh lại đồng bọn của mình, là hoàn toàn là may mắn tình cờ hay sao? "
" Sư phụ người nói không có sai! Lần này con làm được như vậy quả thật là do có sự may mắn thuần túy giúp đỡ! " Harry cũng không có phản bác ngược lại còn tán đồng với lời nói của Giáo sư Steve kêu lên một tiếng.
Dừng lại một chút hắn lại tiếp tục nói : " Chỉ có điều Sư phụ người chắc là người cũng rõ thực lực của con nhất, cho dù không có sự may mắn từ trên trời rơi xuống đó thì con cũng vẫn có thể giải quyết được đối thủ trong thời gian quy định, chỉ là sẽ mất thời gian thêm một lúc thôi! "
Nghe được câu Harry nói Roser đang nhắm mắt nghỉ ngơi ở trên người Giáo sư Steve bất ngờ mở mắt ra nhìn hắn.
Lời này của Harry vừa nghe qua thì có vẻ như là đang thể hiện ra sự tự tin đối với thực lực của bản thân, nhưng mà qua tai của người hiểu hắn như Roser thì nàng có thể dễ dàng nhận ra được đây thật chất là một lời biện giải của Harry nói với lại Sư phụ mình.
Harry muốn biện giải về chuyện gì?
Đó đương nhiên là chuyện mà hắn cần phải sử dụng nhờ đến may mắn mới có thể vượt qua được đối thủ trong bài thi tốt nghiệp rồi!
Mà việc nàng có thể nhận ra được đương nhiên một người hiểu Harry không kém gì nàng là Giáo sư Steve sao lại không thể chứ?
Trong lòng Roser thầm nghĩ một tiếng sau đó đưa mắt nhìn lên lén lút quan sát khuôn mặt Giáo sư Steve.
Đối với lời biện giải này Giáo sư Steve rốt cuộc sẽ có phản ứng như thế nào đây?
" Harry ngươi nói rất đúng! Với thực lực của bản thân ngươi đúng thật là cho dù là không có sự may mắn đó cũng có thể có được chiến thắng cuối cùng tại trong trận chiến! " Chỉ thấy Giáo sư Steve gật đầu một cái nói : " Cho nên ta cũng không có ý tứ bất mãn gì với ngươi lần này, dù sao có thể gặp được chuyện may mắn này điều đó chứng tỏ vận may của bản thân ngươi rất tốt. Mà đôi khi may mắn cũng là một thành phần không thể bỏ qua của thực lực! "
Nói được một nửa đột nhiên ông ta lại đổi giọng nói : " Nhưng mà nếu như có thể thì Sư phụ hi vọng ngươi sau này có thể cố gắng nâng cao thực lực cũng như chiến lược, chiến thuật của bản thân, để sau này có gặp phải bất cứ đối thủ nào đều có thể giải quyết được bọn hắn trong thời gian nhanh nhất, ngươi nên hiểu một điều rằng là hiện tại vào lúc này ngươi không còn là một đứa trẻ nữa mà đã là một người lớn có khả năng một mình đảm đương một phía rồi, Sư phụ ta cho dù là có năng lực hỗ trợ cho ngươi nhưng cũng không thể giống như trước đây được, luôn túc trực ở bên cạnh ngươi nhắc nhở cho ngươi mọi chuyện được, còn Roser cho dù là có thể trực ở bên cạnh ngươi nhưng cô ấy chỉ là một chiếc nhẫn chuyện giúp được ngươi cũng không phải rất nhiều, cho nên sau này đại đa số thời gian ngươi phải một mình tự mình đối diện với các khó khăn bên ngoài, đừng có cho rằng ngươi có đã sinh sống bên trong Rừng Ma Thú hai năm là có thể coi nhẹ những khó khăn này, Rừng Ma Thú tuy đúng là một nơi nguy hiểm, nhưng cũng không phải là nơi nguy hiểm nhất trên Đại Lục, ngoài kia vẫn còn rất nhiều nơi còn nguy hiểm hơn cả là chỗ đó nữa. Nếu mà ngươi muốn sinh sống được ở chỗ đó thì phải cố gắng rèn luyện thêm nữa có biết không? "
" Vâng thưa Sư phụ Harry biết rõ, con nhất định sẽ cố gắng hơn nữa không để cho người lo lắng đâu! " Harry nghe được lời răn dạy của Sư phụ mình không dám lơ là một chút nào gật đầu trịnh trọng nói.
Đúng như là lời của Sư phụ hắn đã nói hiện tại Harry đã thành công từ ở bên trong Học viện Goslim tốt nghiệp ra trường, xét theo những quy tắc thông dụng lưu hành ở trên Đại Lục hiện giờ thì hắn đã là một tên Pháp Sư có tư cách tự mình một mình đảm đương một phía rồi, không cần quá nhiều sự quan tâm của Sư phụ nữa.
Sư phụ hắn tuy rằng vẫn sẽ ở bên giúp đỡ cho hắn nhưng sẽ không còn chiếm cứ vị trí quyết định tuyệt đối, nắm quyền có thể thay mặt Harry đưa ra mọi quyết định có ý nghĩa quan trọng nữa. Sau này người nắm quyền đưa ra các quyết định đó chính là bản thân của Harry.
Có thể nói rằng đây chính là một bắt đầu mới đối với hắn!
" Ừm! Nghe được những lời này của ngươi thì Sư phụ ta yên tâm rồi! " Lúc này chỉ nghe Giáo sư Steve kêu lên một tiếng.
Sau đó ông ấy nhìn trời một cái rồi lại nói : " Được rồi! Ta còn có một chút chuyện phải giải quyết nữa, từ bây giờ cái đoạn đường tiếp theo đây này ta sẽ không đi bên cạnh ngươi nữa, ngươi hãy tự trở về đi! "
" Sư phụ người không đi cùng con nữa hay sao? Tại sao lại như vậy? Người có việc gì bận rộn hay sao? " Harry nghe vậy giật mình kêu lên một tiếng hỏi.
Hắn vốn tưởng rằng Giáo sư Steve cũng giống như là bản thân mình sau khi tham gia xong cuộc thi tốt nghiệp sẽ không còn chuyện gì khác nữa để làm, không ngờ tới là ông ta thì ra vẫn còn có chuyện phải làm, hơn nữa nghe giọng điệu khi nói chuyện có vẻ như là rất quan trọng nữa!
" Chiều nay ta còn phải lên lớp dạy Ma Dược cho các Học sinh năm thứ tư ở bên trong Học viện, mấy ngày qua vì chuyện của ngươi, cho nên Sư phụ ta đã bỏ qua rất nhiều lớp học như vậy, hôm nay chuyện của ngươi đã được giải quyết xong ta cũng đã đến lúc phải trở lại dạy học rồi, không thể cứ lười biếng được nếu không e rằng sẽ bị Albus trách phạt mất, vả lại ta còn phải viết thư báo lại chuyện ngươi đã tốt nghiệp cho cha của ngươi biết có rất nhiều cái công chuyện phải làm không thể ở đây lâu được! " Giáo sư Steve trầm giọng nói một tiếng đem lý do của mình nói cho Harry biết.
" Đây là đồ của ngươi này, tiếp lấy đi! "
Vừa nói ông ta vừa đem những món đồ thuộc về Harry trong tay mình ném ra, để cho nó bay về phía Harry.