Pháp Sư Harry Truyện

Chương 472: Không Đề



Chương 470 : Không Đề

" Được! "

Harry gật đầu một cái, tiếp theo sau đó liền bắt đầu đem những chuyện mà bản thân đã nói với Hiệu trưởng Albus ra, lần lượt kể cho Sư phụ của mình nghe.

Từ chuyện ổ khóa làm bằng Vĩnh Hằng Tinh Kim và Hiệu trưởng Goslim, cho đến việc Hiệu trưởng Albus mời hắn chính thức gia nhập vào bên trong Học viện tất cả mọi chuyện đều được kể ra.

Giáo sư Steve một bên vừa đi một bên vừa lắng nghe những lời Đệ tử nói, hai hàng chân mày nhíu lại, dáng vẻ phi thường nghiêm túc.

Như là đang cẩn thận đánh giá từng chuyện một những gì bản thân nghe được vậy.

Harry nhạy bén phát hiện ra điều này, trong lúc kể chuyện cũng âm thầm quan sát biểu cảm trên mặt Sư phụ của mình, muốn biết là Sư phụ thật ra có đánh giá gì đối với hành trình lần này của mình.

Khi nói đến việc Hiệu trưởng Albus đưa ra lời mời bản thân chính thức gia nhập Học viện, Harry càng thêm chuyên chú quan sát hơn nữa, bởi vì theo hắn thấy thì đây dù nói thế nào cũng có thể xem như là một cái chuyện lớn với mình.

Đối với chuyện này khi mà Sư phụ nghe được rất có thể sẽ đặc biệt quan tâm đưa ra ý kiến góp ý cho bản thân thân.

Nhưng nằm ngoài dự đoán của Harry, khi nghe được điều đó ở trên mặt Giáo sư Steve hoàn toàn không có chút biến hóa nào cả, vẫn giữ nguyên như cũ.

Harry thấy vậy không nhịn được tạm dừng kể chuyện, mở miệng lên tiếng hỏi thăm :



" Sư phụ, đối với chuyện mà Hiệu trưởng Albus mời con chính thức gia nhập vào bên trong Học viện, người không có bất ngờ hay sao? "

" Cái này sao? Đối với chuyện Albus mời con chính thức gia nhập vào ở bên trong Học viện nói thật ra ta đúng là có một chút bất ngờ cũng không có. Dù sao thì tựa như lời của Albus đã nói, loại thiên tài có thiên phú như con là đối tượng mọi thế lực đều rất muốn chiêu mộ về cho mình, Học viện Goslim cũng không phải ngoại lệ, hắn là Hiệu trưởng của Học viện tất nhiên phải nắm lấy cơ hội khi mà con vừa mới tốt nghiệp danh tiếng còn truyền đi xa, chưa được nhiều người biết tới để nắm tiên cơ trước là chuyện đương nhiên thôi. Nếu như đặt mình vào trong vai trò của Albus ta tin rằng bất luận là ta hay con đều sẽ làm y như vậy, có đúng hay không hả? "

Nghe được câu hỏi Harry đưa ra vang lên bên tai, trên mặt Giáo sư Steve không có một chút bất ngờ nào, vô cùng tự nhiên nói.

" À..... Ừ! Sư phụ người nói rất đúng! "

Harry nghe vậy không thể không gật đầu một cái, đúng như là lời Sư phụ hắn đã nói, nếu đổi lại bản thân ở trong vai trò của Hiệu trưởng Albus, là thủ lĩnh của một thế lực lớn gặp được một thiên tài có thiên phú hơn người, đương nhiên sẽ dốc hết sức mình, dùng tốc độ nhanh nhất để chiêu mộ rồi!

Giáo sư Steve tiếp tục lên tiếng nói : " Thật ra không chỉ có một mình con là người duy nhất nhận được lời mời của Albus thôi đâu, mỗi khi có Học sinh đạt đến cấp bậc Nửa bước Truyền Kỳ tốt nghiệp là bản thân những người đó đều sẽ nhận được lời mời của Albus, cả Karani tốt nghiệp trước con cũng không là ngoại lệ, khi đi theo Albus đến đây hắn đồng dạng nhận được lợi mời như vậy! "

" Karani cũng nhận được lời mời của Hiệu trưởng Albus ở đây? " Harry kinh ngạc kêu lên một tiếng, ở trong phút chốc không nhịn được lên tiếng hỏi thăm : " Như vậy thì hắn đáp lại Hiệu trưởng như thế nào vậy, có đồng ý hay không? "

Sở dĩ Harry quan tâm đến Karani như vậy là bởi vì trong lòng hắn đã đem Karani xem như một đối thủ cạnh tranh với mình, cho nên để ý một chút không phải chuyện gì lạ.

Điều này Giáo sư Steve cũng hiểu rõ, cho nên không có bất ngờ cho lắm, ôn tồn đưa ra câu trả lời cho Harry : " Khi nhận được lời đề nghị chính thức gia nhập vào Học viện do Albus đưa ra, bản thân Karani cũng giống như là con hiện giờ, không có đồng ý ngay lập tức mà là lựa chọn đợi đến khi thực lực tiến thêm một bước chính thức đạt đến cấp bậc Truyền Kỳ thì mới trả lời phúc đáp! "



" Như vậy sao? " Harry nghe vậy nói nhỏ một tiếng, trong giọng nói không có lộ ra một chút tâm tình nào, không biết lúc này đang suy nghĩ cái gì trong đầu.

" Được rồi! Con đừng có ngây người ra như vậy, mau nói tiếp chuyện lúc nãy đi, sau khi con và Albus đi vào bên trong căn phòng thì có chuyện gì? Có phải là hắn đã dẫn con đi vào Tàng Bảo Thất thật sự hay không? " Giáo sư Steve cũng không để cho Harry ngây người ra quá lâu, lên tiếng nói một tiếng.

" Đúng là như vậy! " Harry nghe thấy tiếng nói liền hồi phục lại tinh thần gật đầu một cái, tiếp theo sau đó lên tiếng nói : " Sau khi bước vào căn phòng đó đúng như là Sư phụ người đã nói, Hiệu trưởng quả thật là đã khởi động hệ thống cơ quan đưa con đi đến không gian Tàng Bảo Thất thật sự bên dưới mặt đất, sau khi đến đó con đã từ trong căn phòng chứa phần thưởng lấy được hai cái Ma pháp cấp 9 cùng với hai món Bảo Cụ. Chính là chúng Sư phụ người xem qua một lần đi! "

Vừa nói chuyện Harry vừa đưa tay lấy hai cái Ma pháp cấp 9 và hai món Bảo Cụ ở trong người ra đưa cho Giáo sư Steve xem.

Đối mặt với những món đồ Đệ tử đưa tới Giáo sư Steve cũng không có khách khí sáo rỗng, trực tiếp cầm lấy xem.

" Rất tốt! Mấy thứ này quả thật là rất thích hợp với tình trạng của con hiện tại, nếu như dùng tốt thực lực của con sẽ gia tăng lên thêm một đoạn rất lớn nữa! "

Sau một lát chỉ nghe Giáo sư Steve mở miệng ra nói, thân là Sư phụ người đã truyền thụ dạy dỗ bản lĩnh cho Harry, ông ta đương nhiên là hiểu biết suy nghĩ của hắn, không cần Harry phải giải thích ông cũng có thể đoán được mục đích chiến lược khi mà Harry lựa chọn những vật này.

" Cảm ơn Sư phụ đã khen ngợi! "

Được Sư phụ tán dương trong lòng Harry không khỏi có một chút vui vẻ vừa cười vừa nói.

" Những gì ta nói là thật mà thôi, con không cần cảm ơn! " Giáo sư Steve trầm giọng kêu lên một tiếng, tiếp theo sau đó lại đưa những vật trong tay lại cho Harry mà nói : " Đây là đồ vật của con, hãy cất vào trong người đi! "

" Vâng ạ! "



Harry đưa tay cầm lấy đồ đạc của mình, gật đầu một cái, sau đó đem chúng cất vào trong người.

Cuộc nói chuyện về chủ đề Tàng Bảo Thất cùng với Hiệu trưởng Albus đến đây là hết!

Hai người đi thêm một đoạn nữa, đột nhiên Giáo sư Steve lại mở miệng nói : " Đúng rồi! Harry ta còn có một chuyện muốn nói với con! "

" Là chuyện gì vậy Sư phụ? " Harry hỏi.

" Chuyện này có liên quan đến quá trình con làm bài thi tốt nghiệp vừa rồi! " Giáo sư Steve trầm giọng nói.

" Có liên quan đến bài thi tốt nghiệp vừa rồi của con Sư phụ đang muốn nói cái gì? " Harry nhíu mày lại một cái, có vẻ như là bị lời nói của Sư phụ mình làm cho bất ngờ, không biết ông ta muốn nói đến điều gì.

" Đợi đã! Chuyện liên quan đến bài thi tốt nghiệp của con? " Nhưng mà rất nhanh thôi trong đầu hắn đã hiện lên một tia sáng, làm cho Harry nghĩ ra được điều Giáo sư Steve muốn nói là cái gì, mở miệng bật thốt một tiếng nói : " Chẳng lẽ ý của Sư phụ muốn nói đến chuyện mà con sử dụng Biến Hình Thuật để Biến Hình một con Hắc Báo sau đó dùng nó để mà tiêu diệt một con Hắc Báo còn lại? "

" Không sai! Ta đúng là đang muốn nói đến chuyện đó! " Thấy được Harry đoán ra được những gì bản thân đang muốn nói, Giáo sư Steve cũng không có phủ nhận gật đầu một cái, tiếp theo đó lại lên tiếng mà nói : " Lúc đó tất cả mọi người ở hiện trường đều cho rằng con sở dĩ có thể điều khiển biến hình con Hắc Báo kia sau đó điều khiển nó chống lại đồng bạn của mình từ đó dành chiến thắng, là bởi vì con đã nắm được bố trí bên trong thân thể của nó biết được nơi đặt Ma Pháp Trận điều khiển nó là ở đâu, qua đó phát con rắn nhỏ là tạo vật Biến Hình Thuật của con lẻn vào thân thể của Hắc Báo chiếm lấy quyền điều nó. Ban đầu ta cũng giống với những người đó, đều có suy nghĩ đó nhưng mà ta hiểu con hơn là bọn họ cho nên rất nhanh sau đó thôi ta đã phát hiện ra điểm không thích hợp trong quá trình đó! "

" Có gì không thích hợp ạ? " Harry nghe vậy nghi hoặc hỏi.

" Điểm không thích hợp là những lời mà con tụng niệm lúc ở trong vòng tròn Đại Ma Pháp Trận, bọn chúng trong tai những người có mặt ở hiện trường lúc đó nghe qua thì có vẻ như là chú ngữ dùng để thi triển Ma pháp gì đó đánh lạc hướng hai con Hắc Báo hay là mật mã dùng để hóa giải Ma Pháp Trận ở trung tâm dùng để bảo vệ lõi của chúng. Nhưng trong tai ta sau khi nghĩ kỹ thì chúng chỉ là những lời hát vô nghĩa mà lúc trước đây ta đã dạy cho con được đọc ra bằng cổ ngữ thôi, chứ không có gì kỳ diệu cả! " Giáo sư Steve nói.

" Hả! " Harry nghe vậy sắc mặt biến hóa một chút rồi nói : " Không ngờ Sư phụ lại có thể nhận ra được điều đó! "