" Ta có chuyện muốn nói với ngươi! " Giáo sư Steve truyền âm trầm giọng nói.
" Ngài muốn nói chuyện với ta? " Roser nghe vậy kinh ngạc bất ngờ kêu lên một tiếng, trong lòng thầm nghĩ không biết Giáo sư Steve có chuyện quan trọng gì mà không thể trực tiếp nói ra lại phải truyền âm bí mật với bản thân.
Chẳng lẽ là Bà Ngoại của Harry ngoài việc gửi quà cho hắn ra còn có phân phó gì đó muốn để cho Giáo sư Steve bí mật chuyển tới bản thân?
Trong lòng Roser không khỏi âm thầm mà nghĩ.
" Roser ngươi đừng có lo lắng, suy nghĩ quá nhiều! " Cảm nhận được cái tâm tình chập chờ do Roser phát ra Giáo sư Steve ôn tồn giải thích : " Chuyện ta muốn nói với ngươi cũng không có gì quá quan trọng chỉ là một cái chuyện bình thường thôi, sở dĩ mà phải sử dụng truyền âm để nói với ngươi là vì bản thân ra không muốn kinh động đến Harry, cứ để cho nó có thời gian mà làm quen với bạn mới! "
" Thì ra là vậy! " Nghe được lời giải thích Giáo sư Steve đưa ra trong hai mắt Roser thoáng hiện lên vẻ hiểu ra, nhẹ nhàng gật đầu một cái, tiếp theo đó hỏi : " Giáo sư Steve chuyện mà ngài muốn nói với ta là chuyện gì vậy? "
" Cũng không có gì! "
Giáo sưu Steve trầm giọng nói một tiếng : " Ta chỉ muốn hỏi ngươi là trong thời gian qua cái số lượng những người Giáo sư và Khách Khanh cường giả gửi thư đến để tìm Harry có phải rất nhiều hay không? Trước đó ta tuy rằng có nghe qua một ít về chuyện này nhưng mà cũng không phải rất rõ ràng, chỉ biết là có rất nhiều người tìm hắn, còn về phần số lượng bao nhiêu thì không có rõ ràng, cho nên bây giờ mới hỏi ngươi, hi vọng ngươi có thể nói cho ta chi tiết tình hình! "
" Chuyện này sao? " Roser nghe vậy suy nghĩ một lát rồi trả lời : " Giáo sư Steve không giấu gì ngài, số lượng những Giáo sư cùng với Khách Khanh cường giả trong Học viện gửi thư để tìm Harry quả thật là rất nhiều, tất cả bọn họ cộng lại hầu như đã chiếm hết ba phần tư số lượng những Giáo sư cùng với Khách Khanh cường giả ở chỗ này! "
Hơi dừng một chút Roser lại tiếp tục : " Đối mặt với những lời mời đó Harry có thể nói là bận rộn đến tối tăm mặt mũi, không lúc nào được yên cả, từ khi tốt nghiệp cho đến nay mỗi ngày hắn hầu như đều phải ra ngoài gặp gỡ giao lưu với bọn họ, bận tới tối tăm mặt mũi, không có thời gian nghỉ ngơi, trước khi ngài đến đây Harry mới vừa từ ở bên trong một cuộc hẹn trở về, chút nữa hắn còn có phải đi tham dự thêm mười cuộc gặp như vậy nữa đó! "
" Nhiều như vậy sao? " Lời nói của Roser làm cho Giáo sư Steve không thể không kinh ngạc kêu lên một tiếng, trước đây trong lòng ông tuy rằng đã có dự đoán qua Harry trong khoảng thời gian này nhất định là vô cùng bận rộn do bị các Giáo sư cùng với Khách Khanh cường giả quấy rầy, nhưng không thể ngờ được hắn lại bận rộn đến như vậy, mỗi ngày từ buổi sáng cho tới buổi tối phải thực hiện tới mấy chục cuộc gặp mặt.
Nghe thôi cũng đã đủ thấy ớn lạnh rồi!
Giáo sư Steve thầm nghĩ một tiếng, tiếp theo đó nhìn Roser mà hỏi : " Một ngày Harry phải đi gặp nhiều người bận rộn như vậy, ngươi ở bên cạnh nó không lẽ không có khuyên nó nên bớt đi một chút sao? "
" Ta ở bên cạnh nhìn thấy Harry bận rộn đương nhiên cũng có đã từng khuyên nhủ hắn giảm bớt số lượng người gặp gỡ một chút, chỉ gặp những nhân vật quan trọng trước, còn các đối tượng khác tạm thời bỏ qua một bên, chỉ có điều là lúc đó Harry lại trả lời với ta rằng những cái người gửi thư mời hắn đến gặp mặt tất cả đều là Giáo sư cùng với Khách Khanh ở tại bên trong Học viện, ai nấy cũng là Truyền Kỳ cường giả chân chính hàng thật giá thật, bọn họ đã mời nếu mà hắn bên gặp bên không gặp, trọng thị người này mà coi nhẹ người kia thì làm sao có thể coi được? Khó tránh khỏi sẽ bị những cường giả đó đánh giá là không phải người hiểu chuyện! " Roser bất đắc dĩ thở dài thường thược nói.
" Haizz! Harry thật là, cái tính cả nể này của nó là học được từ ai vậy chứ? Rõ ràng cha, mẹ và ông, bà của nó điều là những người hết sức quyết đoán cơ mà! " Giáo sư Steve nghe vậy than nhẹ một tiếng sau đó lại hỏi tiếp Roser một câu nữa : " Roser không khuyên được Harry từ bỏ bớt đi những cuộc gặp đó như vậy ngươi có nghĩ ra cách nào khác để giúp nó giảm áp lực hay không hả? "
" Chuyện này....... Giáo sư Steve xin ngài lượng thứ cho ta, ở trong thời gian những ngài vừa qua thật sự ta đã có suy ngẫm qua rất nhiều loại kế sách, muốn giúp cho Harry có thể giảm bớt một số cuộc gặp, có thêm thời gian nghỉ ngơi nhưng mà cuối cùng cũng không có một kế sách nào là thực hiện được cả. Cho nên ta không có đem ra để mà nói cho Harry biết! " Nghe được câu hỏi Giáo sư Steve đưa ra trên mặt Roser lộ ra vẻ do dự một chút rồi trả lời.
Cái câu trả lời này của nàng rõ ràng là giả!
Bởi vì vừa mới trước đây không lâu Roser đã có nghĩ ra một cái kế hoạch rất tốt để mà giúp đỡ cho Harry giải quyết tình trạng vấn đề quá tải lời mời bản thân hắn đang gặp phải, chỉ là Harry quyết định không có nghe theo lời khuyên của nàng mà thôi!
Hiện tại sở dĩ mà Roser không có đem cái chuyện này nói cho Giáo sư Steve biết là tại vì nàng không muốn ông ta la mắng Harry một chút nào cả!
Chỉ có điều, Giáo sư Steve là một nhân vật thông minh ưu tú bậc nào?
Làm sao mà có thể bị một lời nói dối mà Roser tùy tiện đưa ra đánh lừa được, khi nghe thấy những lời nói mà Roser truyền âm tới cho bản thân, thông qua tâm tình chập chờn của nàng ông ta đã biết đây là lời nói dối rồi!
Lúc này chỉ nghe ông ta lặp lại câu hỏi của mình một lần nữa với Roser : " Roser ngươi nói cho ta biết, trong thời gian qua ngươi quả thật là không có đưa ra bất cứ cái kế sách nào để nhằm mục đích giải quyết vấn đề lời mời này cho Harry sao? "
" Vâng! " Đối diện với cậu hỏi Giáo sư Steve đưa ra Roser gật đầu một cái trả lời, giọng điệu khi nói chuyện hiện tại của nàng nhìn qua thế nào cũng là chân thật đáng tin một trăm phần trăm, không có nửa phần giả dối.
" Thật sao? " Nhưng Giáo sư Steve vẫn không có mắc lừa lặp lại câu hỏi của bản thân một lần nữa.
Lần này chỉ có hai chữ " thật sao " đơn giản nhưng lại giống như một cây búa sắt gõ vào trong tâm thần của Roser vậy.
Liên tục tạo nên những âm thanh " đùng, đùng, đùng " vang vọng.
" Vâng! " Đối diện với áp lực vô hình khổng lồ đè ép lên cơ thể bản thân, mặc dù Roser vẫn giữ nguyên câu trả lời giống y như cũ nhưng độ tin cậy trong lời nói của nàng đang liên tục giảm đi không ngừng.
" Thật sao? "
Đến khi Giáo sư Steve lặp lại câu hỏi của bản thân lần thứ ba những âm thanh vang vọng bên trong tâm thần Roser càng lúc càng mạnh hơn lúc trước gấp nhiều lần, khiến cho nàng không thề không nói ra sự thật : " Được rồi! Giáo sư Steve ngài không cần hỏi nữa, ta thừa nhận bên trong lời nói của ta ban nãy có một phần là nói dối, trước đây ta có đưa ra một kế hoạch nhằm giải quyết vấn đề những lời mời cho Harry nhưng hắn đã từ chối! "
" Kế hoạch của ngươi là cái gì? Tại sao Harry lại từ chối nó hả? " Giáo sư Steve nghe vậy nhíu mày một cái liên tục đưa ra hai cái câu hỏi liên tiếp.
Không ai hiểu rõ Roser hơn Giáo sư Steve, trong mắt ông ta nàng luôn là một người trợ ta rất là đắc lực, luôn luôn suy nghĩ cẩn thận trước khi đưa ra bất cứ kế hoạch nào, những kế hoạch của nàng cũng có mức độ thành công rất cao, bởi vì vậy chuyện Harry không có nghe theo kế hoạch của nàng mà làm việc quả thật rất là bất thường khó hiểu.
Đối diện với ánh mắt của Giáo sư Steve cho dù không muốn nhưng Roser vẫn phải đem hết tất cả mọi chuyện từ kế hoạch của bản thân cho đến lý do Harry từ chối không sử dụng nó thuật lại hết cho Giáo sư Steve nghe từ đầu đến cuối.