" Yêu thương con rất nhiều, Bà Ngoại của con Vivian! "
Nhìn thấy dòng chữ hai mắt Harry híp lại thật chặt, trong lòng thầm suy nghĩ một tiếng : " Vivian đó là tên của Bà Ngoại mình sao, thật là dễ nghe! "
Tuy chưa gặp mặt thật sự nhưng thông qua cách viết chữ, dùng từ trong lá thư này Harry đã có thể cảm nhận được tình cảm Bà Ngoại dành cho bản thân!
Bà ấy nhất định rất yêu thương hắn!
Vừa nghĩ trong lòng như vậy, vừa tiếp tục đưa mắt nhìn xuống nửa dưới của trang giấy, Harry chỉ thấy được thì ra vẫn còn có một số dòng chữ bản thân vẫn chưa chú ý tới.
Trên đó viết là :
" Tái bút : À phải rồi Harry này, vì để sau này chúng ta có thể thuận tiện hơn trong việc trao đổi thư từ, không cần phải mỗi một lần gửi thư đều tốn thời gian là mười ngày, nửa tháng để thư đến được tay người kia nữa, ta đã gửi cho con cùng cha con một món quà nhỏ, là hai con cú đưa thư do ta đích thân huấn luyện, con của Owen ta để cho nó tự mình mang theo thư của ta bay đi tìm hắn, còn con cú của con ta đã gửi cùng với lá thư này cho Giáo sư Steve Sư phụ của con, hắn sẽ đưa nó cho con!
Hi vọng con thích món quà này của ta! "
" Bà Ngoại có gửi một con cú làm quà cho ta sao? "
Harry ngây người sững sốt một cái, rồi theo bản năng đưa mắt lên ngước nhìn con cú cảnh nhỏ đang đứng ở trên vai của Sư phụ, không nhịn được cất tiếng hỏi : " Sư phụ con cú này là vật mà Bà Ngoại gửi cho con hay sao? "
" Đúng là như vậy! Con cú này quả thật là quà tặng mà Bà Ngoại của ngươi Vivian đã chuẩn bị cho ngươi, nó có tên là Bạch Tuyết! " Nghe hỏi Giáo sư Steve gật đầu một cái trả lời, nói được một nửa ông ta lại quay đầu lại nói với con cú nhỏ : " Nào, Bạch Tuyết đừng có đứng đây nữa, ngươi hãy qua làm quen một chút với Harry đi, sau này hắn sẽ là chủ nhân của ngươi đó! "
Nghe thấy tiếng nói Giáo sư Steve phát ra Bạch Tuyết lập tức gật đầu một cái tỏ vẻ đồng ý sau đó giang hai cánh ra lượn sà đến, đáp xuống trên vai hắn.
Sau khi ổn định thân hình Bạch Tuyết nghiêng đầu phát ra những tiếng thì thầm bé nhỏ giống như là một bài hát vào trong lỗ tai Harry, dùng cách của bản thân để gửi lời chào đến hắn.
Cảm nhận được những âm thanh dịu dàng, dễ chịu do Bạch Tuyết phát ra Harry chỉ cảm thấy nhất thời toàn thân như được ngâm mình trong làn nước ấm áp, tất cả mọi cảm giác khó chịu trước đây đều biến mất.
Hắn không ngờ được Bạch Tuyết chỉ là một cái con cú nhỏ toàn thân không có một chút xíu Ma lực nào lại có thể phát ra âm thanh có tác dụng thần kỳ đến là như vậy, vui vẻ đưa tay vuốt ve thân thể của Bạch Tuyết. Muốn thể hiện ra sự cảm ơn mình đã dành cho nó.
Suy nghĩ của Harry vốn là có ý tốt, chỉ có điều là không biết có phải là do hắn mới tiếp xúc với giống cú nhỏ như Bạch Tuyết lần đầu còn chưa có rõ ràng thân thể nó hay không, mà lại vô ý dùng sức quá mạnh khiến cho nó b·ị đ·au, liên tục phát ra các tiếng " chi chi..... " đinh tai nhức óc.
Giáo sư Steve thấy vậy liền lên tiếng nhắc nhở : " Harry này, Bạch Tuyết tuy rằng là cú đưa thư do Bà Ngoại ngươi đặc biệt chọn ra từ bên trong rất nhiều con cú, có điều trên mặt sinh lý nó vẫn chỉ là một con cú còn nhỏ mà thôi, ngươi sờ nó mạnh tay như thế sẽ khiến cho nó đau đó. Nhẹ tay thôi! "
" Vâng thư Sư phụ! " Harry nghe được giọng nói của ông truyền tới thì gật đầu một cái, tiếp theo sau đó lập tức để bàn tay đang sờ mó trên người Bạch Tuyết xuống.
Áp lực trên người biến mất Bạch Tuyết liền ngay lập tức không kêu la nữa mà thở nhẹ ra một hơi nhẹ nhõm.
Thấy dáng vẻ của nó như thế Harry tự giác bản thân có lỗi, lập tức cất tiếng xin lỗi mà nói : " Bạch Tuyết vừa rồi ta không biết cho nên có hơi mạnh tay với ngươi cho ta xin lỗi nhé! "
" Chi! "
Đối diện với lời xin lỗi của Harry chỉ thấy Bạch Tuyết gật đầu một cái coi như là đã chấp nhận, tiếp theo sau đó nó cúi đầu xuống dùng mỏ chim của mình chải vuốt lại chính bộ lông của bản thân.
Khi mới bước vào đây trên vai Giáo sư Steve bộ lông của Bạch Tuyết vô cùng gọn gàng, sạch sẽ và đẹp đẽ nhưng sau khi bị bàn tay Harry chạm qua một lần thì đã trở nên vô cùng hỗn loạn mất đi trật tự ban đầu.
" Ngươi muốn chải vuốt lại lông trên người hay sao? Như vậy thì hãy để cho ta trợ giúp ngươi một tay nhé! " Harry thấy vậy lại đưa ra một cái lời đề nghị.
Nhưng khác với lại lần trước khi nghe được đề nghị mà Harry đưa ra lần này Bạch Tuyết không có lập tức gật đầu ngay, nó híp đôi mắt nhỏ xíu của bản thân lại nhìn ngắm quan sát Harry một cách thật cẩn thận suy nghĩ xem người trước mắt có đáng để tin tưởng hay là không.
Harry thấy vậy cũng không nói một tiếng thúc giục nào, im lặng mà nhìn Bạch Tuyết chờ đợi nó đưa ra quyết định của bản thân.
Thời gian từng chút từng từng một im lặng trôi qua.
Sự im lặng của Bạch Tuyết chỉ kéo dài có ba giây đồng hồ mà thôi, sau khi ba giây đó trôi qua bản thân của nó đã đưa ra quyết định của mình. Chỉ thấy nó nhìn về chỗ Harry nhẹ nhàng mà gật đầu một cái, biểu thị đã cho phép Harry giúp nó chải vuốt lông vũ trên người.
" Cảm ơn ngươi rất nhiều Bạch Tuyết, ta nhất định sẽ làm thật tốt! " Nhìn thấy bản thân nhận được sự cho phép của Bạch Tuyết thì Harry không nén được sự vui vẻ ở trong lòng mà kêu lên một tiếng.
Tiếp theo sau đó hắn lấy ra một bộ dụng cụ chăm sóc thú cưng từ trong không gian dụng cụ chứa đồ của mình ra, nắm lấy một cây nhíp nhỏ và một cái lược bé xíu đưa tay của mình lên nắn lấy từng cây lông vũ trên người Bạch Tuyết giúp nó chải vuốt tất cả lại cho gọn gàng.
Bạch Tuyết thấy vậy cũng không có nhàn rỗi một bên dùng mỏ chỉnh lý lại cơ thể của mình một bên khác thỉnh thoảng phát ra những tiếng kêu với Harry, chỉ ra các điểm sai của hắn chỉ huy hắn làm việc cho đúng.
Do đây là lần đầu tiên mà Harry làm công việc chải vuốt lông vũ cho cú cộng thêm thân thể Bạch Tuyết lại quá nhỏ bé cho nên hắn mắc phải không ít sai lầm, thường xuyên bị Bạch Tuyết phàn nàn, chỉ có điều là hắn cũng không có bởi vì như thế mà cảm thấy chán nản ngược lại ở trong lòng ẩn ẩn còn có một chút vui mừng.
Bởi vì hành động của Bạch Tuyết bây giờ làm cho Harry nhớ lại khoảng thời gian mà hắn còn chung sống sinh hoạt chung với Kili, lúc đó mỗi một lần hắn muốn làm vệ sinh thân thể cho Kili thì Kili cũng giống như Bạch Tuyết bây giờ vừa làm vừa đưa ra đủ loại phàn nàn cùng với chỉ dẫn.
Bộ dụng cụ chăm sóc thú cưng đang sử dụng này cũng là do Harry mua cho Kili trước đây, dùng để vệ sinh cơ thể cho nó, không ngờ bây giờ lại có cơ hội thuận tiện dùng ở trên thân thể Bạch Tuyết.
Trong lúc mà Harry đang ra tay giúp cho Bạch Tuyết chải vuốt lại lông vũ trên cơ thể, Giáo sư Steve lại đang ngồi im lặng ngồi ở một bên đưa mắt quan sát.
Nhìn thấy hai bên ở chung cũng coi như hoàn thuận thì trên mặt Giáo sư Steve lộ ra một cái nụ cười hài lòng, ông cũng không có lên tiếng quấy rầy đến Harry cùng với Bạch Tuyết mà im lặng đưa ánh mắt của bản thân chuyển sang nhìn về vị trí chỗ của Roser.
" Roser, ngươi có nghe được tiếng nói của ta hay không? " Sau một lát chỉ nghe Giáo sư Steve phát ra một tiếng nói.
Gọi là tiếng nói cũng không đúng cho lắm, bởi vì khi nói chuyện vì muốn giữ lại không gian yên tĩnh cho Harry và Bạch Tuyết Giáo sư Steve cũng không trực tiếp mở miệng lên tiếng, mà là dùng Ma pháp truyền âm phát ra tin tức nói chuyện với Roser.
Cũng tức là nói lúc này giọng nói của Giáo sư Steve là thông qua Ma lực trực tiếp vang lên trong đầu của Roser, ngoài hai người bọn họ ra thì không có bất cứ một ai nghe được nữa cả.
" Giáo sư Steve ông gọi ta có chuyện gì? " Nghe được giọng nói của Giáo sư Steve vang lên trong đầu mình Roser không nhịn được có một chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh thôi đã bình tĩnh lại truyền âm trả lời.