Vinh Quang Là Em

Chương 51: Bữa cơm gia đình



Sau mấy tiếng lái xe cuối cùng cả bốn người đã dừng lại ở căn biệt thự của nhà Tuấn Anh. Nhìn bốn chiếc xe hơi lần lượt đỗ trước cửa nhà, chú út gật gù cảm thán.

"Đây là nhà của bố mẹ cháu, còn nhà của cháu thì nằm trong nội thành"

"Ngoại thành cũng tốt lắm, chầm chậm tận hưởng, phù hợp với người lớn"

Vào trong nhà, mọi người đã ngồi chờ sẵn ở đó rồi. Thấy chú thím của Ánh Dương đến, bố mẹ Tuấn Anh niềm nở chào hỏi

Bà Hoa nắm lấy tay thím út dịu dàng nói "Nghe Dương nhắc đến hai người nhiều rồi nhưng đây là lần đầu tiên được gặp mặt"

"Tuấn Anh cũng nhắc đến anh chị nhiều. Cảm ơn anh chị vì thời gian qua luôn yêu thương Ánh Dương như vậy"

"Bố mẹ, chú thím. Chúng ta ngồi xuống trước có được không?"

Ông Duy lên tiếng "Phải đó, ngồi xuống trước đã"

Khi tất cả ngồi xuống. Tuấn Anh bắt đầu giới thiệu về gia đình mình "Đây là bố cháu, Lương Duy. Mẹ cháu, Bùi Ngọc Hoa. Anh cả Tuấn Hoàng. Chị dâu cả, Thảo Hương. Anh hai Tuấn Thành. Chị dâu thứ hai, Minh Ánh. Anh ba Tuấn Dương, chị dâu Vương San" giới thiệu nhà mình xong, Tuấn Anh lại giới thiệu đến chú thím của Ánh Dương "Chú Tuấn, chú út của Ánh Dương. Thím Lâm, vợ chú Tuấn"

"Cô chú, bố mẹ. Mọi người ngồi chơi, bọn cháu vào trong bếp" Thảo Hương lên tiếng.

Nhận được sự đồng ý của người lớn, tám con người vội rút lui, chỉ để lại mỗi phụ huynh hai nhà. Vào trong bếp, Tuấn Anh ngồi trên ghế, đối diện với Tuấn Dương, tay bấm điện thoại "Lý Tiêu sao rồi?"

"Không ổn lắm, sáng nay đi tái khám. Tình trạng vẫn vậy, không chuyển biến nhiều"

"Mong rằng tiếp nhận điều trị xong sẽ ổn"

"Quá trẻ cho một thế hệ tuyển thủ"

Lúc này ở bên ngoài, hai gia đình đang nói chuyện vô cùng vui vẻ. Thím Lâm nhìn lên tấm ảnh gia đình treo trên tường khẽ mỉm cười, trong tấm ảnh đó, ngoài trừ con cháu trong nhà ra thì góc phải tấm ảnh Tuấn Anh với Ánh Dương tay trong tay vô cùng ngọt ngào.

Bà Hoa theo hướng mắt của thím Lâm khẽ nói "Đó là ảnh chụp hồi đám cưới con trai thứ ba nhà chúng tôi. Đợt đấy Ánh Dương cũng có về dự, thật không ngờ bây giờ lại thực sự trở thành người một nhà"

"Năm đó bố mẹ cái Dương mất, chúng tôi muốn đưa nó sang Mỹ định cư cùng nhưng nó nhất quyết không chịu đi, cứ đòi ở một mình. Sau không hiểu sao lại chuyển đến sống cùng Tuấn Anh rồi giờ sắp thành vợ người ta luôn rồi"



"Chị Lâm, chị cứ yên tâm. Ánh Dương về nhà chúng tôi sống nhất định không chịu thiệt. Chị xem ba đứa con dâu lớn nhà tôi, mới đầu cũng ra ở riêng hết nhưng được hơn năm là chuyển về đây sống một loạt. Tôi thì không quá đặt nặng vấn đề mẹ chồng nàng dâu, miễn các con thấy thoải mái là được"

Hai người phụ nữ đại diện cho hai gia đình đang nói chuyện vui vẻ thì Tuấn Anh từ trong bếp đi ra "Bố mẹ, chú thím, mọi người vào dùng bữa trưa đi ạ"

"Chị Lâm, chúng ta vào dùng bữa thôi"

Trong suốt bữa cơm, mọi người nói chuyện vô cùng thân thiết. Nhìn gia đình Tuấn Anh có đông có cái như vậy, nhà lúc nào cũng vui tươi, nhộn nhịp. Thím Lâm trong lòng có chút buồn, hai vợ chồng bà đã bước vào tuổi tứ tuần rồi nhưng vẫn chỉ cô độc nơi đất khách. Nhưng nghĩ đến một thời gian ngắn nữa thôi, Ánh Dương cũng sẽ bước vào ngôi nhà này, cũng được tận hưởng niềm vui của gia đình đông con. Nỗi buồn ấy cũng vơi đi.

Ăn cơm xong, Tuấn Anh và Ánh Dương đưa hai vợ chồng chú út về căn hộ của mình, tổ ấm tương lai của hai vợ chồng. Từ nhà bố mẹ Tuấn Anh vào nội thành cơ khoảng hai mươi cây số, với tốc độ hiện tại của Tuấn Anh thì độ khoảng hai mươi phút là sẽ đến nơi.

Chiếc xe hơi từ từ tiến vào trong một khu chung cư, xuống tầng hầm để xe. Bấm thang máy, cả bốn người trực tiếp lên tầng nhà của Tuấn Anh. Căn hộ của Tuấn Anh nằm trên tầng hai mươi hai, là một căn hộ đơn giản nhưng lại nằm trong khu vực đắc địa của thủ đô Hà Nội. Một căn hộ với tone chủ đạo là trắng, có bếp mở nối liền phòng khách, với ba phòng ngủ có nhà vệ sinh riêng nhưng hiện tại một trong số đó được Tuấn Anh tu sửa lại thành phòng làm việc cho Ánh Dương tại nhà.

"Chú thím, hai người thấy ổn chứ ạ?"

"Có gì mà không ổn chứ! Nhà cao cửa rộng, xe cộ đầy đủ, công việc cũng được xem là ổn định, đặc biệt còn hết lòng yêu thương cháu gái Ánh Dương. Người như vậy biết kiếm đâu ra đây, gả nhanh còn không kịp nữa là"

"Tuấn Anh à, thím với mẹ cháu bàn rồi. Việc đám cưới, chọn ngày sẽ nhờ mẹ cháu xem giúp. Chú thím ở nước ngoài lâu năm, bố mẹ Ánh Dương mất sớm nên không có mấy khách đến dự. Vậy nên khách mời, hai đứa cứ bàn với nhau nhé"

"Dạ vâng, bọn cháu cũng chỉ mời bạn bè, đồng nghiệp vậy thôi"

Chú Tuấn ngồi trên ghế sopha, vắt chéo chân bày tỏ suy nghĩ của mình "Dương à, mặc dù năm ấy thím ba cháu làm nhiều chuyện không phải nhưng dù gì bà ấy cũng là trưởng bối. Giờ cháu kết hôn, cũng nên có lời mời đến bà nội và thím ba nghe"

"Dạ vâng, cháu nhất định sẽ mời họ. Đặc biệt còn cho xe về rước lên nữa" Đương nhiên là Ánh Dương phải mời rồi, cô muốn người thím ấy nhìn được cô bây giờ thành đạt ra sao. Công việc, gia đình,... tất cả cô đều có được.

Sáng hôm sau, Ánh Dương từ sớm đã nhận được điện thoại thông báo rằng có đơn tố cáo về kết quả của giải đấu Fifa online 4 được tổ chức vào cuối tuần trước. Thân là tổng thanh tra, Ánh Dương chỉ còn cách đến đó làm việc từ sáng sớm, cũng bởi vậy nên cô không thể tiễn chú thím mình về Mỹ được. Nhiệm vụ cao cả ấy giờ đây được đặt hết lên người cậu cháu rể tương lai Lương Tuấn Anh.

Tuấn Anh nghĩ hai người chỉ cần mua một chiếc xe hơi là đủ rồi nhưng hôm nay Ánh Dương lại lấy xe đi làm từ sớm nên không có xe để đưa chú thím ra sân bay. Cũng may là Tuấn Thành kịp lái xe qua cho mượn nếu không chắc anh đành để chú thím đón taxi ra sân bay rồi. Qua chuyện này, xem ra sắp tới anh phải tậu thêm một chiếc xe mới cho vợ rồi.

Sau khi chú thím qua cổng kiểm soát an ninh, Tuấn Anh nhắn tin thông báo cho Ánh Dương rồi bản thân lái xe về căn cứ làm việc. Mấy hôm này mải tiếp đón chú thím Ánh Dương nên anh vẫn chưa có thời gian ghé qua thăm mẹ của Xiao đang ở căn cứ.

Cạch! Cánh cửa căn cứ mở ra, Tuấn Anh bước vào. Xem ra mấy ngày mẹ Xiao xuống ở, bọn này học được tính dậy sớm rồi đây.

Đức Mạnh nãy ở ngoài sân nhâm nhi cà phê sáng, thấy Tuấn Anh lái con xe lạ hoắc đến liền chạy vào hỏi chủ nhân chiếc xe "Xe mới của anh à?"



"Xe của anh Thành, hôm nay Dương đi làm sớm nên anh không có đưa chú thím cô ấy ra sân bay"

Hải An nhớ khoảng thời gian bay nhảy ở bãi biển trước cửa nhà chú Tuấn không khỏi lên tiếng "Chú Tuấn về nước rồi sao?"

"Chắc giờ ra khỏi không phận của Việt Nam rồi" Tuấn Anh nói rồi ngồi xuống ghế

Nhưng vừa thấy mẹ của Xiao, Tuấn Anh vội vàng đứng bật dậy "Cháu chào cô"

"Chào cậu Tuấn Anh"

"Cô ở đây quen chứ ạ? Mấy hôm vừa rồi cháu bận quá nên không có thời gian qua xem cô thế nào"

"Cô vẫn ổn, mọi người ở đây chu đáo lắm"

"Hải An, Xiao đâu?"

"Vào viện tập vật lí trị liệu rồi, anh Phong bảo tập độ một tháng mà không có tiến triển sẽ làm phẫu thuật"

Tuấn Anh gật đầu rồi đi vào bên trong phòng tập, chuẩn bị cho buổi họp tiếp theo.

Bên phía Tuấn Anh, mọi thứ có vẻ vô cùng suông sẻ, nhưng về phía Ánh Dương thì khác. Ngồi trong phòng hội nghị, nhìn đống đơn khiếu nại rồi tố cáo xếp thành chồng. Đầu Ánh Dương cảm thấy nhức nhức, giờ nghỉ việc không biết còn kịp không nữa.

"Anh Hùng, nói qua tình hình xem nào"

"Vào ngày 15 tháng 4 vừa rồi, trận chung kết giải thi đấu Fifa Online 4 - FVPL Summer giữa hai đội PTP và BTO được diễn ra. Kết quả chung cuộc thuộc về PTP, ngay sau khi cúp được trao, trên mạng bắt đầu lan truyền thông tin có gian lận nhưng vấn đề ở chỗ có bằng chứng cáo buộc rằng PTP gian lận từ đầu mùa giải, ăn chặn, mua bán kết quả với các đội tuyển khác"

"Nếu thực sự có việc này, chúng ta bắt buộc phải răn đe. Không thể để một con sâu làm rầu nồi canh được. Anh Hùng, anh với người của mình chỉ động xác nhận thông tin này. Diệu, liên hệ với bên truyền thông công bố rằng chúng ta sẽ sát xao chuyện này. Tất cả các đội tuyển Esports, dù ở lĩnh vực nào, bộ môn nào cũng đều sẽ bị thanh tra khẩn cấp"

"Kể cả Eagle Gaming?"

"Không loại trừ bất kể ai, có là chồng tôi cũng phải làm nghiêm"

Khí chất lúc này của Ánh Dương khiến cuộc họp trở nên nghẹt thở, có thể thấy lần này PTP chọc vào ổ kiến lửa rồi.