Vợ À! Hãy Đến Đây Chà Đạp Anh Đi

Chương 21: Hay là em chê anh 'cái kia' không đủ lớn



"Thiếu gia, đây là canh bổ thận bà chủ bảo tôi mang đến cho cậu"

"Ừm, để đấy đi"

"Bà chủ dặn thiếu gia phải uống ngay bây giờ, vì đây không chỉ là canh 'bổ thận tráng dương' mà còn có tác dụng làm 'cái đó' dài ra"

"Cái gì dài ra?" Diệp Hạo Nhiên khó hiểu nhìn lão quản gia.

"À..." quản gia có chút mất tự nhiên nhìn hắn: "là...là cái mà mỗi người đàn ông đều có, thường dùng để tạo người ấy"

Cái dùng để tạo người?

Mặt hắn nghệch ra một lúc, sau đó dần hiểu ra gương mặt thoáng chốc sa sầm.

Mẹ hắn quả thật lo xa, hắn mà còn cần dùng những thứ này sao?

Sinh lý của hắn không yếu đến như vậy chứ?

Diệp Hạo Nhiên ánh mắt u ám, lạnh giọng nhìn quản gia.

"Ông quay về nói với mẹ tôi rằng, sinh lý của con trai bà không yếu mức như vậy, ngày mai đừng đem canh đến cho tôi nữa, mọi lần làm chuyện đó Ninh Ninh đều không chịu được, tôi mà uống thêm canh bổ thận của bà ấy vào nữa Ninh Ninh làm sao chịu đựng nổi, cô ấy vốn người nhỏ không chịu nổi sức lực của tôi đâu"

"....."

Quản gia khóc ròng trong lòng, đúng là mẹ nào con nấy, quả gen di truyền không lệch pha vào đâu được, kẻ tám lạng người nửa cân, thế này còn không bằng bức tử ông đi.----------Trong phòng ngủ, Ninh Ninh vừa tắm xong, cô đang nằm trên giường nghịch điện thoại, đúng lúc này cánh cửa bị mở toang một thanh âm phẫn nộ liền hét về phía cô.

"Mộc Ninh Ninh, em đứng dậy ngay cho tôi"

Cô bị tiếng hét của người đàn ông nào đó làm cho giật mình, suýt nữa làm rơi điện thoại xuống trúng mặt.

"Anh bị làm sao vậy?"

"Tôi bị làm sao? Tôi mới là người nên hỏi em câu đó, tại sao em không ở trong phòng ngủ chờ tôi mà lại chạy sang phòng em ôm con gấu kia ngủ"

Ninh Ninh ngơ ra, quay sang nhìn con gấu to bằng nửa người cô, đang bị cô ôm lấy gắt chân lên trên đó.

"Em còn dám gắt chân lên nó"

"......"

"Lại còn lén lút ôm nó đi ngủ"

"....."

"Còn không mau đứng dậy?"

Ninh Ninh bị hắn hét lên làm cho cả người không dám nhúc nhích, cuối cùng cô bĩu môi một cái từ trên giường nhảy xuống.

Chỉ là một con gấu thôi mà, làm như cô đi ôm người đàn ông khác ngủ vậy.

Hứ...Đồ sắc lang đã thế lại còn lòng dạ hẹp hòi.

Ninh Ninh chính là ghét nhất cái tính hẹp hòi này của hắn.

"Lại đây"

Thấy cô ngoan ngoãn tiến về phía mình, ánh mắt người nào đó khẽ dịu lại, hắn dang tay ra đợi cô tiến vào lòng mình.

Ninh Ninh được hắn ôm lấy, bao bọc trong vòng tay ấm áp của hắn.

"Quản gia, ông vào đây"

"Dạ, thiếu gia" quản gia vào phòng cung kính.

"Ông mau đen con gấu kia cắt ra làm hai nửa, rồi đen đi vứt cho tôi, dám chiến tiện nghi của ông đây"

Quản gia: "...."

Ninh Ninh: "...."---------Diệp Hạo Nhiên đen ôm cô trở về phòng ngủ của hắn, ngay lập tức đè cô ở trên giường.

"Em gan lớn nhỉ? Dám trốn anh đi ôm con gấu kia ngủ"

"Nó chỉ là một con gấu"

"Nhưng nó cũng đã được em ôm"

"...."

"Em chỉ được phép ôm anh, vì em là vợ anh" nói rồi hắn kéo tay cô lên vòng ôm lấy cổ hắn, sau đó cúi xuống hôn nhẹ môi cô, giọng điệu bất mãn: "Ninh Ninh..."

"Hả?"

"Hay là...em chán anh rồi?"

"....."

Ninh Ninh nghệch mặt, còn chưa kịp trả lời đã nghe thấy hắn bổ sung thêm một câu.

"Hay là...em chê anh 'cái kia' không đủ lớn?"

"....".............