Buổi đêm lạnh như băng, cơn mưa thu tự do đổ xuống.
Hai người một đầu giường một cuối giường chỉ im lặng.
Sau khi Tạ Tri Hành thổ lộ, Hạ Trừng Trừng rất nghiêm túc suy nghĩ về mối quan hệ của hai người.
Cô cảm thấy quả thật bản thân không thích Tạ Tri Hành như anh thích cô.
Nhưng nếu thật sự muốn nói thì trên đời này ngoại trừ Tạ Tri Hành, cô cảm thấy cô sẽ không thích bất kỳ ai.
Mặc dù sau này việc ẩn hôn của hai người cũng sẽ bại lộ, nhưng chỉ cần Tạ Tri Hành không vì thế mà cãi nhau với cô, cô cũng không muốn ly hôn.
Trong ánh mắt của Tạ Tri Hành bao phủ một tầng hơi nước, mí mắt rủ xuống.
"Em chắc chứ."
Giọng nói của anh rất nhẹ nhàng, vô thức kéo dài âm cuối để cho ba từ rất bình thường lại biểu đạt một cảm giác không thể nói rõ.
Gương mặt trắng nõn của Hạ Trừng đột nhiên ửng đỏ.
"Em chỉ nói muốn ngủ mà thôi, em lo lắng trên mặt đất lạnh, không tốt cơ thể của anh."
Tạ Tri Hành như bừng tỉnh, đột nhiên nở một nụ cười:
"Anh cũng chỉ nói tới đi ngủ mà thôi."
Giọng điệu của anh rất nhạt nhẽo, không có ẩn ý nào khác.
Nhưng khi nghe được từ "ngủ", Hạ Trừng Trừng vẫn có hơi đỏ mặt.
Phân chia giường xong, hai người sắp xếp lên giường.
Chiếc giường rộng hai mét có thể chứa được hai người mà hoàn toàn không đụng chạm nhau, ở giữa còn có một vách ngăn.
Trong bóng đêm nặng nề chỉ còn lại tiếng mưa phùn rơi tí tách trên mặt lá.
Hạ Trừng Trừng lăn qua lộn lại không ngủ được.
Có lẽ là bởi vì yên tĩnh, rất nhiều chuyện xảy ra vào ban ngày chiếu lại trong đầu cô một lần nữa.
Trường hợp của Ngô Hưng Bang, cô gái gặp ở Tinh Không, còn có hợp đồng tham gia Thiếu Niên Ngân Hà
Cũng không biết đã qua bao lâu, bên cạnh vang lên giọng nói của Tạ Tri Hành.
"Ngủ rồi sao?"
Hạ Trừng Trừng nhắm chặt mắt: "Anh nói xem."
Tạ Tri Hành yên lặng một lúc mới mở miệng nói:
"Thường Thanh nói cho anh biết, vốn dĩ em đã quyết định hủy hợp đồng với công ty giải trí Tinh Không, nhưng sau khi nhìn thấy một nữ idol em lại đồng ý tham gia chương trình, tại sao vậy?"
Sau khi Hạ Trừng Trừng rời khỏi công ty giải trí Tinh Không, Thường Thanh đã liên lạc với Tạ Tri Hành.
Bây giờ cô ấy tiếp nhận ủy thác của Hạ Trừng Trừng để xử lý hợp đồng hủy hợp tác với công ty giải trí Tinh Không, theo lý mà nói thì không cần phải nói lại với Tạ Tri Hành.
Nhưng từ góc độ một người bạn, cô ấy nói với Tạ Tri Hành, khi Hạ Trừng Trừng khi nhìn thấy cô gái idol kia, trạng thái rất lạ.
Cảm giác như tâm lý sắp sụp đổ nhưng lại cố kìm nén.
Là ai lại có thể khiến cho Hạ Trừng Trừng trong nháy mắt nhìn thấy mà hốc mắt đã đỏ bừng, gần như sụp đổ đến tận nửa đêm, vẫn lăn qua lộn lại không ngủ được.
Thay vì trả lời, cô gái bên cạnh lại chìm vào trong sự im lặng vô tận.
Bên tai chỉ còn lại tiếng mưa đêm mùa thu tiêu điều, lặp đi lặp lại vô cùng nhàm chán, làm cho người ta phiền não.
Sau một lúc im lặng, Tạ Tri Hành cho rằng Hạ Trừng Trừng đã ngủ thiếp đi, thì đột nhiên có tiếng nói vang lên.
"Tạ Tri Hành, để em kể cho anh nghe một câu chuyện."
Bước ngoặt bất ngờ không kịp đề phòng khiến Tạ Tri Hành kinh ngạc:
"Chuyện cũ sao."
Giọng điệu của Hạ Trừng Trừng vô cùng bình tĩnh, giống như màn đêm trước bão táp, màn đêm che dấu tất cả cơn bão.
"Là một câu chuyện xảy ra trong thời gian và không gian song song xa xôi.
Câu chuyện không quá phức tạp.
Nhân vật chính của câu chuyện là một cặp chị em, chị gái học báo chí và truyền thông tại trường đại học, sau khi tốt nghiệp đã đi đến một quốc gia nhỏ đầy hỗn loạn, làm phóng viên chiến trường trong ba năm.
Cô ấy đã may mắn, sống sót qua chiến tranh và viết được rất nhiều tin tức về chiến tranh.
Sau khi về nước, cô ấy thuận lợi thành công bước vào tòa soạn lớn nhất địa phương, có một công việc ổn định.
Nhưng em gái cô không quan tâm đến việc đọc sách.
Cô ấy thích ca hát và nhảy múa muốn trở thành một idol được yêu thích.