Hai chị em sinh ra trong một gia đình tri thức, ba mẹ đều là giáo sư, bọn họ đều vui mừng cho công việc phóng viên của chị gái, nhưng vĩnh viễn cũng không công nhận ước mơ làm idol của em gái.
Trong mắt bọn họ, idol cũng lắm cũng chỉ là một ngành nghề bán nhan sắc.
Vì lý do này ba mẹ thậm chí còn đuổi em gái ra khỏi nhà.
Nhưng hai chị em luôn qua lại với nhau.
Chị gái chưa bao giờ vì nghề nghiệp của em gái mà khinh thường cô ấy, còn chia sẻ tất cả các loại tin tức xã hội với em gái của mình.
Em gái thích trang điểm, đặc biệt là trang điểm hiệu ứng đặc biệt, thỉnh thoảng sẽ giúp chị gái trang điểm, để chị gái cải trang lẻn vào nơi nguy hiểm để điều tra không bị phát hiện.
Hai chị em vẫn như vậy, bên ngoài thì không liên lạc gì, nhưng lại âm thầm chia sẻ cuộc sống với nhau.
Cho đến một đêm.
Người em gái đột nhiên đến tìm người chị, ánh mắt cô ấy long lanh, hỏi chị mình có thể đi một chỗ với cô ấy hay không.
Đêm đó, đúng lúc có một nhân vật lớn đến thăm Giang Thành, người chị cần làm một cuộc phỏng vấn cho nhân vật lớn này.
Đây là một cơ hội rất quan trọng.
Người chị nhiều lần hỏi em gái, thật sự có cần cô ấy đi cùng hay không.
Người em há miệng, giọng nói có hơi khàn khàn.
Cô ấy biết nhân vật lớn kia có thân phận cao, chị gái cũng là vất vả khổ cực mới có được cơ hội phỏng vấn.
Là bước ngoặt có thể thay đổi số phận rất nhiều, mỗi người đều rất khó khăn.
Vì thế, em gái mới cười nói: "Chị à, em cũng có thể tự mình đi được."
Đêm đó, người em gái đã đi đến khách sạn một mình.
Mãi đến khi đến nơi, cô ấy mới biết, đây là một nơi do công ty môi giới sắp xếp, muốn quay video khỏa thân của cô ấy để đe dọa.
Khiến cho cô ấy chỉ có thể nghe theo lệnh của công ty, khiến cho cô ấy chỉ có thể tiếp rượu những nhà đầu tư có tiền của công ty.
Người em gái muốn từ chối, nhưng đã không còn kịp nữa rồi.
Hai người đàn ông to lớn xông lên, đè cô ấy xuống sô pha, mặc cho cô ấy khóc lóc như thế nào, giãy dụa, cầu cứu ra sao, đều không có kết quả.
Người em gái cảm thấy, giây phút đó, cuộc sống của cô ấy đã thật sự kết thúc.
Thế nhưng, ngay lúc thiếu chút nữa cô ấy bị lột sạch quần áo, "Rầm" một tiếng, cửa phòng đột nhiên bị đạp văng ra, cô ấy nhìn thấy chị gái đang đứng ở cửa.
Cô ấy không đi phỏng vấn những nhân vật lớn, cô ấy tới đây với em gái.
Tất cả tủi nhục và khổ sở dâng lên trong lòng, nước mắt người em gái rơi xuống như mưa, không chút do dự xông lên, ôm chặt chị mình."
"Vậy sau đó thì sao."
Tạ Tri Hành hỏi.
"Sau đó."
Hạ Trừng Trừng suy nghĩ một chút:
"Câu chuyện sau đó rất đơn giản, chị gái từ bỏ cơ hội phỏng vấn các nhân vật lớn, lột trần công ty môi giới kia, cô ấy cũng có cơ hội thăng chức tăng lương.
Mà em gái, cũng không ngừng cố gắng, trở thành nghệ sĩ rất ưu tú."
"Rất tốt."
Hai tay Tạ Tri Hành gối ra sau gáy:
"Kết cục này, anh rất thích."
"Đúng vậy."
Giọng nói của Hạ Trừng Trừng lạnh nhạt, không phân biệt được là đang trả lời Tạ Tri Hành, hay là nói chuyện với chính mình.
"Kết cục này, em cũng rất thích."
Căn phòng lại trở về trong im lặng, thậm chí có thể nghe thấy tiếng hít thở của nhau.
Hạ Trừng Trừng giống như một đứa bé, cuộn mình vào trong chăn.
Ngoài cửa sổ vẫn là tiếng mưa thu rào rạt.
Cảm giác mát mẻ của buổi đêm vẫn chưa tan hết.
Một hồi lâu sau, hệ thống mở miệng nói:
"Ký chủ, cô đang gạt người."
Hệ thống tiếp tục nói:
"Tôi đã nhìn thấy kết cục, kết cục không phải như cô nói."
Hạ Trừng Trừng im lặng một lát: "Bởi vì, tôi thích happy ending."
Vì đó là một câu chuyện, không nên có một kết thúc tốt đẹp sao?
Câu chuyện, luôn luôn có thể được kết thúc tốt đẹp.
Nhưng thực tế không bao giờ được như mong muốn.
Ngày hôm đó, người chị gái không thể kịp thời đến chỗ em gái mình.
Khi cô ấy phỏng vấn các nhân vật lớn, đang chuẩn bị viết thông cáo báo chí, cô ấy nhìn thấy tin tức em gái mình đã bị bôi đen trên mạng.